Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 434: Mười năm sau cùng nhau chết!

Danh tính: Tạ Tân Tri (Ba hồn đồng thể)
Tu vi: Tầng chín Trúc Cơ cảnh
Căn cốt: 1
May mắn: 1
Mị lực: 8
Tư chất văn đạo: 10
Kỹ năng chuyên môn: Hạo nhiên chính khí (Đã biến mất)
Đánh giá: Tiểu tử này gấp buff thật sự mẹ nó dày!
Mặc dù không rõ ba hồn dây dưa là có ý gì, nhưng nhất định có liên quan đến Lăng Phong.
Khi nhìn thấy bảng thuộc tính của Tạ Tân Tri, âu Dương càng chắc chắn rằng Tạ Tân Tri trước mắt là lựa chọn tốt nhất để thay thế Lăng Phong.
Cái hệ thống rách mát của mình hoàn toàn không có nhận thức về người bình thường, Tạ Tân Tri vốn nhìn thấy bảng thuộc tính lại đột nhiên có bảng thuộc tính, như vậy đã nói rõ Tạ Tân Tri trước mắt cũng đã có thể tu hành.
Căn cốt và may mắn kém một chút, nhưng tu vi lại ngang sức với mình thì có chút quá đáng.
Thiên tài kinh thế như mình lại còn không bằng một người bình thường mới vừa tiếp xúc tu luyện, điểm này khiến âu Dương có chút căm giận bất bình.
Tạ Tân Tri nằm trên mặt đất suy tư một lát mới chậm rãi đứng lên nói: “Ta đi theo ngươi, trái phải cũng chỉ là chết, ở trong tay hắn nhân gian này tất nhiên sẽ diệt vong, đã không có kết quả nào xấu hơn thế.”
âu Dương nhíu mày có chút không phục nói: “Dựa vào cái gì không có kết quả nào xấu hơn thế này, ngộ nhỡ theo ta đi, những nhân gian khác cũng bị xui xẻo thì sao? Làm không tốt thì tất cả mọi người đầu xong đời!”
Tạ Tân Tri ngơ ngác nhìn âu Dương, rốt cuộc người này có ý gì, cho dù lời này là thật, cũng có thể nói trước mặt mình?
“Ta vẫn chưa bị ngươi gài bẫy, ngươi gạt ta có thể rắc ít mồi nhử hay không, ít nhất để cho ta thư thái một chút trước khi đi?” Tạ Tân Tri tức giận nói.
“Mồi nhử? Ăn cứt đi, gây chuyện lớn như vậy, lão tử còn phải chùi đít cho các ngươi, không treo ngươi hong khô trên cột cờ, ta đã cảm thấy ta là một người lương thiện!” âu Dương tức giận nhìn Tạ Tân Tri trước mắt nói.
Tạ Tân Tri cái hiểu cái không gật đầu, mặc dù không biết vì sao, nhưng âu Dương càng nói nặng lời với mình như vậy, mình lại càng tin tưởng âu Dương sẽ không lừa gạt mình.
Giờ khắc này, Tạ Tân Tri có chút hoài nghi có phải mình có vấn đề gì hay không.
Sau khi âu Dương giẫm lên con chó dẫn theo Tạ Tân Tri trở về, còn chưa để Lãnh Thanh Tùng chào hỏi, đã bị Động Hư Tử kéo vào trong không gian màu trắng tinh.
“Ngươi là ai, ngươi không phải Lăng Phong đệ tử của ta, tại sao lại có thần hồn và hơi thở của Lăng Phong?” Động Hư Tử hất tay âu Dương ra, sau đó kéo Tạ Tân Tri qua nghiêm nghị hỏi.
“Không đúng, trên người hắn có thần hồn và hơi thở của con ta, ngươi là con ta?” Con ngươi lớn cũng vươn đến trước mặt Tạ Tân Tri có chút ngạc nhiên nói.
“???”
“???”
âu Dương và Tạ Tân Tri lộ ra vẻ mặt mơ hồ nhìn Động Hư Tử và Ma Tôn trước mắt.
Mình chỉ dẫn Tạ Tân Tri đến thay thế cho Lăng Phong, sao đột nhiên lại trở thành màn nhận người thân cỡ lớn rồi.
Tạ Tân Tri lộ ra vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía âu Dương, mình muốn bù đắp sai lầm của mình, cũng không nói muốn làm con trai của người khác!
âu Dương nhớ tới danh hiệu của Tạ Tân Tri trên bảng thuộc tính.
“Ba hồn đồng thể.”
Nhất định có mối quan hệ tuyệt đối với ba hồn đồng thể này.
Động Hư Tử gọi đồ đệ là Lăng Phong, Ma Tôn gọi con cũng chính là Tổ Uyên.
Không khỏi khiến âu Dương nhớ tới tu sĩ loạn mã có chút cổ quái mà mình đã chém chết ở trong nhân gian kia: “Lâm Phong!”
Tu sĩ cổ quái duy nhất mà hệ thống không thể xác định được, có cùng tên với Lăng Phong nhưng lại khác họ.
Chẳng lẽ Lăng Phong cũng có năng lực chế tác con rối giống như Trần Trường Sinh?
Không đúng!
Nếu như chế tạo con rối, cho dù có thể lừa gạt hệ thống thì tuyệt đối không phải là loạn mã!
Từ sau khi Tổ Uyên chết lão Lăng đã trở nên vô cùng cổ quái.
Chẳng lẽ Lăng Phong còn có kỳ ngộ gì? Ví dụ như loại kịch bản kinh điển trong nhẫn có một ông lão?
âu Dương lắc đầu, tất cả những thứ này đều không quan trọng, hiện tại điều quan trọng là Tạ Tân Tri trước mắt có thể thay thế Lăng Phong trở thành sự tồn tại hợp đạo nhân gian hay không!
Nói đi cũng phải nói lại, trong thân thể tiểu tử này có ba linh hồn, hay là do Tạ Tân Tri chủ đạo ý thức?
Trời ạ, tiểu tử này thật trâu bò!
âu Dương không khỏi nhìn Tạ Tân Tri với cặp mắt khác xưa.
Nếu như không phải mấy nghịch tử trên Tiểu Sơn phong đè ép, thì e rằng Tạ Tân Tri trước mắt này mới là thiên tuyển chi tử hàng thật giá thật!
Thân thể mình bị cướp đoạt, gia nghiệp bị hủy, phụ thân bị giết, đồng bọn hợp tác phản bội, hôn thê bị chiếm mất, ngôi vị hoàng đế bị đoạt, hạo nhiên chính khí biến mất...
Kéo Tiêu Phong lại đây, Tiêu Phong cũng phải tới kêu một tiếng ca!
Động Hư Tử và Trọng Minh liếc nhau, hai bên đều kinh hãi.
Vì sao?
Vì sao lại có thêm một biến số như vậy?
Rõ ràng chỉ là một người bình thường, nhưng lại có thêm thần hồn và hơi thở của ha tu sĩ!
Hơn nữa ý thức vẫn do một người phàm bình thường khống chế!
Chưa từng nghe, chưa từng thấy!
Nếu như chỉ cần luận, Tạ Tân Tri thích hợp hợp đạo nhân gian hơn Lăng Phong.
Đồng thời có được thần hồn hơi thở của tu sĩ Ma tộc và Nhân tộc, bản thân lại có thể tập hợp tồn tại hạo nhiên chính khí và khí vận nhân gian lưu lại.
Sự tồn tại phức tạp như vậy quả thực chính là sinh ra để hợp đạo nhân gian một cách hoàn mỹ!
Nhưng cũng hơi quá mức hoàn mỹ, nó hoàn mỹ đến mức giống như có người sắp đặt tỉ mỉ.
Động Hư Tử nhìn Tạ Tân Tri trước mắt nhẹ giọng nói: “Ngươi có nguyện hợp đạo nhân gian không?”
Nhìn Động Hư Tử tiên phong đạo cốt trước mắt, Tạ Tân Tri cung kính nói: “Lão thần tiên, chuyện nhân gian nên có người nhân gian đến quản.”
âu Dương đã nói lời này với Tạ Tân Tri, cũng được Tạ Tân Tri trả lời với Động Hư Tử.
Chuyện nhân gian, phải có người nhân gian quản.
Động Hư Tử thì thào lặp lại một lần, ánh mắt nhìn Tạ Tân Tri mang theo sự đề phòng sâu sắc.
Nhân gian là tiên nhân biến thành, chuyện nhân gian giao cho nhân gian đi quản, thì e rằng đây là điều tiên nhân muốn nhìn thấy.
Tiên nhân mưu đồ Lý Thái Bạch trảm tiên, chính là để có một ngày có thể quay trở về thiên hạ!
Mặc dù không biết trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì, Động Hư Tử lại liếc mắt một cái đã nhìn ra sự tồn tại của Tạ Tân Tri đại biểu cho cái gì.
Chẳng lẽ chuyện này vẫn nằm trong mưu đồ của Hồ Vân?
Chọn người mở lại Thiên Môn, từ Lãnh Thanh Tùng biến thành thanh niên bình thường trước mắt này.
Dù sao, bất kể từ góc độ nào, Tạ Tân Tri trước mắt còn thích hợp mở lại Thiên Môn hơn Lãnh Thanh Tùng!
Bởi vì Tạ Tân Tri và Lãnh Thanh Tùng đều đến từ nhân gian!
Chọn một người thay thế mà họ không thể từ chối và tăng tốc đưa họ trở lại nhân gian sao?
Xem ra đại chiến Ma Đạo lần này sẽ đại biểu cho sự kết thúc của tất cả!
Ánh mắt Động Hư Tử trở nên lạnh lẽo, trong lòng liên tục cười lạnh.
Những thứ cặn bã đã sớm đáng chết ở trong lịch sử, tại sao lại không thể thành thật chết ở trong bụi bậm lịch sử?
Nghĩ thông suốt các điểm mấu chốt trong đó, Động Hư Tử giơ tay chỉ vào Tạ Tân Tri, Tạ Tân Tri thống khổ rên rỉ một tiếng, ngay sau đó hóa thành một ánh sáng trắng bay vào trong con ngươi dựng thẳng màu vàng.
Theo sau đó là Lăng Phong áo đỏ bị con ngươi dựng thẳng màu vàng phun ra!
Trong nháy mắt, bản đồ trong tay Động Hư Tử hiện lên, một đạo ánh sáng đỏ bay vào trong con ngươi dựng thẳng màu vàng.
Ma khí trên con ngươi dựng thẳng màu vàng dần dần bị hấp thu vào trong con ngươi dựng thẳng.
Ma Tôn Trọng Minh nhìn thoáng qua Động Hư Tử nói:
“Mười năm sau, ta sẽ tự tay giết ngươi!”
Động Hư Tử lật đạo bào, thu hồi không gian màu trắng tinh, trong lòng thầm thở dài nói:
“Mười năm sau, cùng nhau chết đi, đại sư huynh!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận