Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 600: Ác ma thì thầm

Trong không gian đen như mực, bắt đầu xuất hiện vô số mặt quỷ.
Không chỉ có nhân tộc, hàng nghìn yêu tộc, thậm chỉ có cả hàng nghìn khuôn mặt vặn vẹo của Ma tộc.
Tất cả những khuôn mặt quỷ kia đau đớn vạn vẹo, muốn gào to lên những lời cuối cùng trước khi chết nhưng lại không phát ra được.
Có vẻ như chỉ cần một giây sau, Chúc Cửu âm và Tổ Uyên đang đứng sẽ bị bọn chúng nuốt chửng trong không gian đó!
Tổ Uyên cũng không nhịn nổi nữa rồi, trong lòng nổi lên ý muốn tàn sát, nhìn Chúc Cửu âm đang đứng trước mặt hắn như cười như không, giận dữ quát: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Ngươi kéo ta từ tương lai về đây!
Chỉ câu này thôi đã nói rõ một chuyện, tên kia biết mình là người trùng sinh!
Đồng thời tên đó còn dám nói, chuyện mình trùng sinh ra là do một tay hắn tính toán!
Mình trùng sinh là nhờ hắn!
Một tên Ma Thần thôi vậy mà có thể làm được chuyện đó sao?
Tổ Uyên đã nắm giữ pháp tắc của tộc Cộng Công và tộc Chúc Dung, hắn vốn không hề tin tưởng Chúc Cửu âm có thể làm được chuyện này!
Chúc Cửu âm có vẻ cũng biết Tổ Uyên không tin hắn, khẳng định chắc như đinh đóng cột: “Không sai, quả thật ta không làm được chuyện đó. Nhưng đứng trong bàn cờ thiên địa này, bọn ta dùng mạng sống của mình bố trí sinh ra đứa con trai là ngươi, khi ngươi đứng trước mặt ta, ta đã biết là có tác dụng!”
Nghe những lời thản nhiên này của Chúc Cửu âm, thậm chí còn mang theo ngữ điệu đắc ý.
Làm sao lại không khiến Tổ Uyên nổi điên cơ chứ? Mà trong cơn giận dữ của hắn lại có một nỗi sợ không biết tên nhen nhóm lên!
Chẳng lẽ từ đầu tới cuối, mình bị người ta thỏa sức lừa gạt giễu cợt?
Chúng ta?
Nói cách khác, phía sau Chúc Cửu âm còn có đồng bọn!
Bọn họ tính kế mình!
Mình như con rối gỗ bị bọn họ điều khiển.
Mãi đến khi mình xuất hiện trước mặt Chúc Cửu âm, mình vẫn đang bị bọn họ khống chế!
Mình luôn mồm nói muốn đánh bại số phận của mình, kết quả cuối cùng vẫn là như con rối vô tri bị người ta thao túng?
Gì mà muốn thay đổi đại kiếp?
Gì mà muốn thay đổi số phận?
Kết quả thì sao, chết tiệt!
Mình bị người khác thao túng theo ý muốn của bọn họ!
Đôi con ngươi của Tổ Uyên biến đỏ như máu, hư ảnh Hắc liên hiện ra sau lưng hắn, biến thành pháp tắc tàn sát!
Nếu đã như vậy, tất cả sẽ cùng chết!
Ta không có cách thay đổi được số phận, nhưng chí ý ta có thể tự lựa chọn cái chết cho mình!
Chỉ cần ta chết đi rồi, vậy thì tất cả những toan tính đám người kia nhằm vào ta đều sẽ kết thúc!
Hàng nghìn mặt quỷ hiện lên trong không gian, gió lạnh vù vù, giống như vạn quỷ đang khóc than!
Mà Chúc Cửu âm lại bình chân như vại nhìn Tổ Uyên, khinh thường mà nói: “Ngươi muốn giết ta? Vô dụng thôi, ta chết từ lâu rồi! Nếu bây giờ ngươi chết, ngươi có từng nghĩ thật ra cũng nằm trong tính toán của bọn ta không!”
Nghe những lời này của Chúc Cửu âm, Tổ Uyên đang chìm chóc ý muốn đại khai sát giới bừng tỉnh, hồi lâu sau mới im lặng buông hai tay xuống.
Chúc Cửu âm đang đứng ở đây chỉ là tàn ảnh còn sót lại từ vạn năm trước thôi, Chúc Cửu âm thật sự đã chết từ lâu rồi.
Đối việc lấy cái chết uy hiếp hắn, tên đó thậm chí chỉ chẳng buồn để ý đến!
Trong trạng thái hoàn toàn thất vọng, Tổ Uyên tự giễu chính mình, ngay cả kẻ thù mình còn chẳng biết hắn là ai, lại còn muốn đồng quy vô tận với một tên Ma Thần đã chết từ đời cố hỉ nào rồi!
Khi Chúc Cửu âm nói, mình chết cũng theo tính toán của bọn họ, Tổ Uyên sợ hãi.
Hắn sợ rằng, sau khi mình chết thật sẽ tiếp tục theo kế hoạch của bọn họ!
Rốt cuộc bọn họ là ai?
Bây giờ mình đã đến chặng cuối của Độ Kiếp, vậy mà vẫn như thằng ngu bị người thao túng, thậm chí cũng không thể tự do quyết định cái chết của mình!
Cảm giác thất bại và bất lực bao trùm toàn bộ suy nghĩ của Tổ Uyên!
Đúng rồi!
Khi ngươi hoàn toàn tự tin mình cho rằng mình có thể thay đổi số phận, hăng hái chuẩn bị thực hiện bá đồ của mình.
Rồi lại phát hiện mình chỉ như một tờ giấy mỏng manh bị chèn ép dưới bánh xe của vận mệnh!
Hào tình tráng chỉ khi xưa, khát vọng lý tưởng khi xưa đều bị hiện thực nghiệt ngã nghiền nát.
Trong hối hận, mệt mỏi lại biết được một điều, trong mắt người khác mình vốn chỉ là con sâu con kiến thấp kém.
Ngay cả khát vọng lớn lao mà mình ao ước trong mắt người ta đều tầm thường đến cùng cực.
Bao gồm cả ước mơ nhỏ bé của mình đều nhỏ như hạt bụi.
Trừ ôm cái hy vọng muốn chết đi ra, Tổ Uyên không nghĩ ra cách giải quyết nào nữa rồi.
Nhưng bây giờ, ngay cả cái chết của mình đều trong tính toán của người khác, Tổ Uyên cảm thấy cảm giác bất lực này không cách nào nói ra thành lời.
Bi thương chết tâm cũng chỉ đến thế thôi!
Chúc Cửu âm thấy Tổ Uyên hết sức buồn bã, cực kỳ hài lòng, dường như rất cao hứng. Nhờ hắn, mà Tổ Uyên biến thành như thế này.
Với Chúc Cửu âm người có thể quan sát và đo đạc dòng sông thời gian mà nói, cái gọi là thay đổi số phận, rồi chống lại số phận gì đó hắn không hứng thú.
Có thể quan sát và đo đạc dòng sông thời gian, là một năng lực cực kỳ đáng sợ, nhưng cũng cực kỳ tàn nhẫn với những người mang năng lực đó!
Hiện thực tàn khốc sẽ khiến người đo lường trở thành người sống với chủ nghĩa bi quan tuyệt đối.
Bọn họ đã được nếm trải, bọn họ hiểu, cho dù có làm cái gì cũng không thể thay đổi được bất cứ điều gì cả.
Dòng sông thời gian vẫn sẽ lao theo quỹ đạo của nó.
Đứng trước dòng sông thời gian, bất kỳ sinh linh nào, cho dù là tiên nhân cũng chỉ như một hạt cát, như bèo trôi giữa dòng.
Mưu tính thay đổi quỹ đạo của dòng sông thời gian, vốn không có khả năng thực hiện được!
Thuận thiên mà đi, chấp nhận mình bình thường thôi, bước tới vinh quang trong dòng đời ngắn ngủi mới là điều mà một sinh linh nên làm!
Muốn dựa vào sức mạnh của mình mà thay đổi điều gì đó sao? Kỳ thực chỉ thay đổi được chính mình mà thôi!
Đây là cảm ngộ của Chúc Cửu âm sau ngần ấy năm quan sát dòng sông thời gian.
Hôm nay có rượu hôm nay say, chuyện ngày sau vứt sau đầu.
Chúc Cửu âm hứng thú nhìn Tổ Uyên đang chết tâm kia, dường như cảm thấy còn chưa đủ kích thích, mình còn chưa phá hủy hoàn toàn nội tâm của hắn.
Mình vốn không tranh quyền thế, nếu không phải đáp ứng tên kia mình cũng chẳng ngu trả giá đắt như vậy, đến bước đường này!
Nên là vẫn phải làm xong việc của mình thôi!
Cơ thể của Chúc Cửu âm biến đổi, thân thể cao lớn kia bắt đầu đi tới chỗ Tổ Uyên.
Mãi đến khi gương mặt to tướng kia uốn éo bên cạnh Tổ Uyên, như là ác ma đang thì thầm.
“Ngươi muốn biết vì sao trong đại nạn, Ma tộc đạt khai sát giới không? Ngươi muốn biết vì sao chỉ có ngươi có thể trùng sinh không?”
Đôi con ngươi đã lụi tàn của Tổ Uyên nhìn Chúc Cửu âm, như thể đã mất hết hy vọng sống, chỉ muốn được giải thoát.
Hoặc là đôi con ngươi ấy chỉ muốn biết bao giờ mình mới chết!
Nhưng những lời tiếp theo của Chúc Cửu âm, lại khiến chút lý chí của cùng còn sót lại của Tổ Uyên bị đánh nát, đôi mắt không còn ánh sáng.
Chúc Cửu âm nhìn Tổ Uyên thương hại, cười điên cuồng mà hỏi:
“Ngươi có từng nghĩ tới, đại kiếp xuất hiện thật ra là vì ngươi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận