Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 715: Âm Tào Địa Phủ

Lời thề lớn vừa dứt, ngọc tỉ trong tay hòa thượng sáng lên vô số hào quang.
Trên sáu cánh cửa đồng xanh trên Phong Đô nổi lên ánh sáng giống như hưởng ứng lời của Tuệ Trí.
Cửu U không trống rỗng thì ta thề không thành Phật.
Trước Lục Đạo Luân Hồi, tất cả sinh linh đều muốn gột rửa tội lỗi của mình không bàn mà hợp với tâm nguyện Địa Ngục Đạo của Lục Đạo Luân Hồi.
Đi qua mười tám tầng Địa Ngục, rửa sạch tội nghiệt của bản thân, mới có thể siêu thoát luân hồi chuyển thế.
Tuệ Trí chắp tay trước ngực, thấp giọng tụng: "Ta sẽ xây 18 tầng Địa Ngục, nguyện người luân hồi đều chịu nỗi khổ của 18 tầng Địa Ngục, rửa sạch tội nghiệt mới có thể tự luân hồi chuyển thế!"
Hắn dứt lời, vô tận Huyền Hoàng chi khí trên người ngưng tụ thành một chiếc cà sa.
Tuệ Trí mặc áo jacket quen rồi nên kéo cà sa trên người một chút, một đài sen dưới chân nâng Tuệ Trí lên, đứng trên không trung Phong Đô.
Vô số Phật pháp huyền diệu tuôn ra từ miệng Tuệ Trí khiến vô số trâu ngựa không thể hoàn thành công việc xây dựng. Bọn họ nhao nhao cảm nhận Phật pháp kêu gọi, tiến về Địa Ngục đạo tẩy rửa tội nghiệt trên người, chờ đợi luân hồi.
Công việc xây dựng Phong Đô vốn đang khí thế ngất trời nhưng sau khi thần hồn phi thăng Địa Ngục đạo thì tiến độ tạm hoãn lại.
"Mẹ nó, hòa thượng này dám cướp trâu ngựa của Phong Đô chúng ta?”
"Bắt hòa thượng này mấy trăm năm, không ngờ càng bắt hắn càng lợi hại hơn?"
"Mau đi mời tộc trưởng đại nhân!"
Chú Kiếm nhất tộc vốn là đại đội giữ trật tự đô thị của Phong Đô lập tức sôi trào.
Phong Đô vất vả lắm mới có tiến độ xây dựng nhanh chóng kết quả bây giờ bị hòa thượng này phá hủy.
Bây giờ Cửu U mới xuất hiện Lục Đạo Luân Hồi, Chú Kiếm nhất tộc cũng có một ngọc tỉ lục đạo.
Lục Đạo Luân Hồi cũng sẽ có vị trí của Chú Kiếm nhất tộc.
"Chỉ cần là thần hồn vào Cửu U, linh hồn sinh linh phải đăng ký trước tại Phong Đô mới có thể được sáu đạo lựa chọn. Nếu chưa về Phong Đô đăng ký danh sách thì đều vào Súc Sinh đạo, muôn đời không được siêu sinh!" Một giọng nói to vang lên.
Thần hồn vốn tiến về Địa Ngục đạo lại lần nữa về Phong Đô.
Trên không trung, một cánh cửa đồng xanh hơi sáng lên, vô tận luân hồi chi lực nâng Phạm Nhập Bân lên đứng trước cửa.
Phạm Nhập Bân trừng mắt nhìn Tuệ Trí, hòa thượng này quá ghê tởm.
Trong nháy mắt, Lục Đạo Luân Hồi bị chiếm hai đạo, ba đạo khác ở trong tay ba vị Thánh.
Viên ngọc tỉ cuối cùng xoay quanh một lát lại biến thành một luồng ánh sáng đỏ bay đến trong tay Trần Trường Sinh.
Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ nhìn hai cái ngọc tỉ trong tay Trần Trường Sinh, lập tức cảm thấy không vui.
"Nhị sư huynh lợi hại thật, lại có hai luồng Luân Hồi chi lực, ngay cả Đại sư huynh cũng chỉ có một luồng!" Bạch Phi Vũ châm chọc, nhìn hai cái ngọc tỉ trong tay Trần Trường Sinh.
Lãnh Thanh Tùng bình tĩnh nhìn Trần Trường Sinh, mặc dù chưa nói, nhưng sắc mặt lại chất vấn.
"Chỉ có hai cái sao? Thật hẹp hòi!" Trần Trường Sinh không không để ý tới ánh mắt của hai vị Chí Thánh, hắn nói.
Tổng cộng chỉ có sáu cái, một người chiếm hai cái vẫn còn chê ít, Trần Trường Sinh không biết xấu hổ.
Trần Trường Sinh ngẩng đầu nói với hai vị Chí Thánh: "Đại sư huynh, Tam sư đệ, bây giờ Lục Đạo Luân Hồi đã lập, ba vị Phật nên có vị trí."
Không chờ Lãnh Thanh Tùng nói, Trần Trường Sinh đã vượt lên trước, nói: "Tây Du lượng kiếp đã xong, ba vị Phật nên có vị trí trong Lục Đạo Luân Hồi, Tôn Hình Giả có công đầu, phong làm Hương Đàn Công Đức phật, quản lí Nhân đạo luân hồi!"
Việc đã đến nước này, Trần Trường Sinh từng bước giành tiên cơ, bây giờ Lục Đạo Luân Hồi ở trước mắt, Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ cũng không cãi được. Chỉ có thể bất đắc dĩ để Trần Trường Sinh phân đất phong hầu.
"Tru Bát Giới công đức viên mãn, phong làm Tịnh Đàn sứ giả, thay mặt ta quản lí Ngạ Quỷ đạo!" Lãnh Thanh Tùng bình tĩnh nói.
"Sát Vụ Tẫn công đức viên mãn, phong làm Kim Thân La Hán Bồ Tát, thay mặt ta quản lí Thiên Thần đạo!" Bạch Phi Vũ cắn răng nói.
Bạch Phi Vũ dứt lời, trong trung thiên thế giới đã tạo thành, ba đệ tử của Đường Tam Táng được ba luồng Luân Hồi chi lực bao phủ.
Ba vị cao tăng trong Thánh Địa Phật Môn ở phương tây bây giờ, trong lòng có cảm giác, miệng niệm A Di Đà Phật, lập tức biến thành một luồng ánh sáng bay về phía Cửu U.
Giống như không có nghe được cụm từ “thay mặt ta quản lí” của hai vị Chí Thánh, Trần Trường Sinh tiến lên một bước, đối mặt thế giới, hắng giọng nói: "Vu tộc có cảm giác thế giới luân hồi, nguyện quản lí một đạo luân hồi cho thế giới, đặc biệt phong Vu tộc Trùng Dương quản lí Tu La đạo.”
Bốn cái ngọc tỉ trong tay ba vị Thánh bay về phía bốn phương tám hướng. Mỗi một người cầm ngọc tỉ, tương lai đều quản lí Lục Đạo Luân Hồi.
Trên Phong Đô, từng cánh cửa lớn dần dần sáng lên. Từng vị tu sĩ được ba vị Chí Thánh điểm danh đều bước vào luân hồi chi đạo của riêng mình.
Khi thấy Nhân đạo đáng chú ý nhất bị một con khỉ nhỏ gầy đón lấy ngọc tỉ, mà ngọc tỉ càng giống như trở về trong tay chủ nhân thân mật khiến Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ nhíu mày.
Dù bọn họ sắc phong người quản lí Lục Đạo Luân Hồi nhưng Lục Đạo Luân Hồi có nguyện ý bị khống hay không lại là chuyện khác.
Giống như Tru Bát Giới, Sát Vụ Tẫn, còn có Vu tộc Trùng Dương, ba người chỉ có thể điều khiển một bộ phận sức mạnh của ngọc tỉ Luân Hồi thì còn lâu mới đạt tới tình trạng nắm giữ ngọc tỉ Luân Hồi.
Nhưng Tâm Viên của Chí Thánh lại có thể nháy mắt nắm giữ luân hồi ngọc tỉ Nhân đạo? Chẳng lẽ Tâm Viên này có bí mật gì?
Lãnh Thanh Tùng suy nghĩ nhìn Trần Trường Sinh luôn mỉm cười.
Mà Bạch Phi Vũ đen mặt, hắn rất bất mãn với lần lượng kiếp này.
Theo ngọc tỉ Lục Đạo Luân Hồi lần lượt có chủ thì sáu cánh cửa biến thành sáu vòng xoáy, ẩn vào bầu trời trên Cửu U.
Luân Hồi chi lực chậm rãi triển khai trong Cửu U, Tạo Hóa chi lực nổi bật để Cửu U bay khỏi thế giới chủ, đi vào trong Hỗn Độn.
Mà Luân Hồi chi lực khổng lồ, trong nháy mắt để Cửu U khuếch trương vô số lần.
Tại trong thế giới Cửu U rộng lớn không giới hạn cũng chỉ có một Phong Đô thành xuất hiện thôi.
Mà Lục Đạo Luân Hồi chi lực giống từng xúc tu, uốn lượn quanh co xoay thành một Lục Đạo Luân Hồi chi lực hoàn chỉnh kéo dài ra bên ngoài. Trong đó có một luồng to nhất nối liền với chủ thế giới.
Mà một luồng Luân Hồi chi lực khác cũng nối liền trung thiên thế giới mới xây. Những Luân Hồi chi lực còn lại cũng chờ đợi tiểu thế giới mới thành lập bên ngoài Cửu U.
Khi một vị đại tu sĩ nào đó sáng tạo tiểu thế giới thì sẽ có Luân Hồi chi lực nối liền tiểu thế giới đó.
Từ đây, toàn bộ sinh linh, dù là Nhân, Vu, Yêu thì cũng phải vào Cửu U luân hồi.
Qua Hoàng Tuyền Lộ, gặp Tam Sinh Thạch, chèo qua Vong Xuyên Hà, bò lên Vong Ưu Sơn, mới vào Phong Đô, đăng ký danh sách.
Tương lai sinh linh ngàn vạn thế giới mới có dòng thời gian hoàn chỉnh kéo dài. Từ đây, vạn vật sinh linh đều có dấu vết để theo, kiếp này đời sau đều có thể tra rõ.
Trong ngàn vạn thế giới, sinh linh luân hồi không ngừng, độc lập một thế giới, nhưng lại cùng một nhịp thở.
Công đức vô lượng ở thế giới cũng là đường ra tốt nhất mà ba vị Thánh bày kế cho thế giới.
Dòng sông thời gian trong kịch bản Tây Du lần này, trong nháy mắt càng thêm mênh mông, bốc lên quanh co, lại không thấy bất cứ dấu hiệu suy yếu nào.
Lúc trước mỗi lần xong kiếp nạn lớn thì dòng sông thời gian đều sẽ biến hẹp. Đây cũng là lần đầu tiên dòng sông thời gian càng thêm bao la hùng vĩ sau kiếp nạn lớn.
Chuyện này cũng cho thấy, ba vị Thánh tính toán thu lợi tại ngàn năm, nhưng công lao là muôn đời.
Dòng sông thời gian không suy yếu thì thế giới vĩnh viễn không diệt vong.
Hai vị Chí Thánh trừ nói ra người thay mặt quản lí lục đạo Luân Hồi. Nhưng tổng thể thì lần Tây Du lượng kiếp này hoàn thành viên mãn.
Trần Trường Sinh hài lòng nhìn Lục Đạo Luân Hồi đã thành, cao giọng nói: "Lục Đạo Luân Hồi đã thành, Cửu U chi địa từ đây thay tên là Âm Tào Địa Phủ, quản lí luân hồi của ngàn vạn thế giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận