Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 237: Ta sẽ làm cai ngục

Câu hỏi này của âu Dương có chút quá mức đột ngột, Động Hư Tử buồn cười nhìn âu Dương trước mắt: "Nếu nói về đại phản diện, ở trong mắt người khác thì bất kỳ một người nào trên Tiểu Sơn phong của ngươi cũng là một đại nhân vật phản diện."
Nghe nói như vậy, âu Dương thoáng chốc trở nên không vui, mở miệng phản bác: "Ngươi đánh rắm cái gì đấy hả, mỗi người ở Tiểu Sơn phong của ta đều là học sinh ba tốt, sao lại trở thành đại phản diện rồi?"
Cãi nhau với con hàng ngu ngốc này quả thực quá lãng phí miệng lưỡi, Động Hư Tử trợn trắng mắt suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Trong thiên địa vẫn thái bình vẫn như trước, cho dù có kẻ ác thì cũng sẽ bị danh môn chính phái vây lại tiêu diệt, hạng người kéo dài hơi tàn còn lại không thể xưng là nhân vật phản diện gì được."
âu Dương lập tức trợn tròn mắt, ý gì đây? Giới tu hành tốt như vậy sao?
Trong tiểu thuyết động chút là tàn sát trăm vạn người tế luyện ma khí, hoặc là đại phản diện dẫn dắt đại quân phản diện chiếm lĩnh thế giới không phải là tình tiết kinh điển à?
Động Hư Tử nhìn vẻ mặt không mấy tin tưởng của âu Dương, ngạo nghễ nói: "Chỉ riêng môn hạ phụ thuộc thánh địa Thanh Vân tông ta đã có hơn trăm, tu sĩ hơn mười vạn, còn không biết có bao nhiêu tu sĩ Hợp Thể trở lên. Trước không nói tới mấy cái này, ta hỏi ngươi, loại nhân vật phản diện nào có thể qua được ba chiêu trong tay ta?"
Động Hư Tử đứng đầu thiên hạ không thể nghi ngờ đã đủ khí phách trước mặt âu Dương.
Nếu không còn đang đạo bào rách nát, còn có cái mắt gấu trúc kia thì có lẽ càng có sức thuyết phục hơn.
"Vậy cũng không phải không có chứ, thế giới này lớn như vậy, không phải là đất sinh tồn của các nhân vật phản diện sao?" âu Dương không tin thế giới này lại hòa bình như vậy.
Kiếp trước tay hắn trói gà không chặt mà còn phải liều mạng chống cướp, chứ đừng nói nơi ai nấy đều là một quả bom tự động này.
Nghe âu Dương vẫn không tin hỏi ngược lại, Động Hư Tử bị sự ngu xuẩn của âu Dương trước mắt làm cho có cảm giác không nói nên lời: "Quả thật thế giới này rất lớn, không loại trừ có thế lực tà ác nào từ vạn năm trước sớm đã có mưu tính nhưng ta cũng chỉ vừa kể đến Thanh Vân tông."
âu Dương lập tức hiểu ra, Động Hư Tử vừa rồi chỉ nói, trong phạm vi Thanh Vân tông hoàn toàn không có không gian để cho nhân vật phản diện sinh trưởng.
Mà giới tu hành này còn có tám cái giống như Thanh Vân tông nữa!
Chín đại thánh địa đồng khí liên chi, chỉ cần một nơi gặp nạn thì sẽ được tám nơi trợ giúp!
Chín đại thánh địa này chính là cơ quan bạo lực lớn nhất ở thiên địa này, cho dù có đại ma đầu Độ Kiếp nào thì chỉ cần dùng người của chín đại thánh địa cũng có thể đè chết hắn!
Nghĩ tới đây, âu Dương cảm thấy có phần khó khăn. Nhiệm vụ thứ hai hệ thống phát cho mình chính là làm thịt năm đại nhân vật phản diện tuyệt thế.
Bây giờ mình mới hoàn thành hai người, một người có thể nói là Trường Sinh làm thịt Tổ Uyên kia, còn người khác thì là tự mình giết chết mình thôi.
Bây giờ Động Hư Tử lại nói trị an của giới tu hành vô cùng tốt, đừng nói cái gì mà đại ma đầu, chỉ cần ngươi hơi làm chút chuyện khác thường thì cũng có thể khiến ngươi trở thành tro bụi.
Vậy mình phải đi đâu gom đủ ba người còn lại đây?
Nhìn vẻ mặt âu Dương đau đớn, Động Hư Tử lại buồn bực, khó hiểu mở miệng hỏi: "Ngươi hỏi cái này làm gì? Lo Trần Trường Sinh ra ngoài sẽ gặp phải nguy hiểm gì à?"
Trường Sinh gặp nguy hiểm? Ha ha, người khác gặp phải hắn mới xem là gặp phải nguy hiểm nhỉ?
âu Dương lắc lắc đầu, thuận miệng nói: "Gần đây tu vi của ta tăng vọt, nghĩ có nên tìm ít đại ma đầu luyện tập hay không, ai biết chín đại thánh địa đều nhàn rỗi tới vậy chứ?"
Động Hư Tử có chút buồn cười nhìn âu Dương trước mắt: "Chín đại thánh địa đồng khí liên chi, lại cản trở lẫn nhau. Đây là biện pháp mà các tiên hiền nghĩ ra sau đại chiến ma đạo lần đầu tiên, như vậy mới có thể khiến cho cả giới tu hành bình yên lâu như vậy."
"Có điều…" Động Hư Tử chuyển đề tài cố ý thừa nước đục thả câu.
Hai mắt âu Dương sáng ngời, lập tức mở miệng hỏi: "Chưởng giáo tinh thông Thượng Cổ có điều chỉ giáo?"
Động Hư Tử vuốt vuốt râu của mình mở miệng nói: "Giới tu hành có một tuyệt địa, nơi đó giam giữ vô số ma đầu."
"Không phải nói ma đầu đều bị chín đại thánh địa treo chết à?" âu Dương mơ hồ hỏi.
Động Hư Tử lại giải thích: "Chém giết tu sĩ thì sẽ dính phải luật nhân quả, tuy rằng tính công đức vì thiên địa trừ ma vệ đạo nhưng lại mang đến nghiệp chướng cũng nhỏ không kém. Cho nên chỉ cần là ma đầu không bị chém giết tại chỗ thì sẽ bị ném đến chỗ tuyệt địa kia tự sinh tự diệt."
âu Dương nghe thấy Động Hư Tử nói vậy thì thoáng chốc khinh bỉ, nếu Trần Trường Sinh ở chỗ này chỉ sợ hắn sẽ phán luôn một câu lòng dạ đàn bà!
Ma đầu giữ lại không giết mà để chơi?
Động Hư Tử không những không để ý sự khinh bỉ của âu Dương mà còn nói thêm: "Sau khi ném vào tuyệt địa kia, chân nguyên toàn thân sẽ bị nơi thiên địa kia hấp thu không ngừng, cảnh giới liên tục bị giảm xuống, cuối cùng sẽ trở thành sinh linh bình thường. Nơi đó còn có vô số hung thú, cho dù trước khi bọn chúng bị ném vào thì đã trọng thương nhưng cuối cùng vẫn phải chết ở nơi đó. Không ai có thể sống sót thoát ra ngoài."
Hay thật, vốn tưởng rằng Bồ Tát sống không đành lòng sát sinh, lại không ngờ rằng là Diêm Vương sống tra tấn đến chết!
âu Dương nghe Động Hư Tử miêu tả thì kinh hồn bạt vía: "Nói như vậy thì chín đại thánh địa thật đủ ác độc nha!"
Một cái cốc gõ vào đầu âu Dương, Động Hư Tử tức giận mở miệng nói: "Có ai mắng tông môn mình như vậy hả?"
âu Dương sờ sờ đầu, cười khì khì hỏi: "Nơi đó ở đâu?"
Động Hư Tử chỉ về phía tây nam nói: "Man địa hướng tây nam, Thái Cổ hoang mạc! Thiên Sa cốc, một trong chín thánh địa lớn, vĩnh viễn trấn thủ ở đó!"
Phó bản mới!
Không nghĩ tới lần này lại là mình và Trần Trường Sinh đồng thời phá hai phó bản mới.
Nhưng phó bản mới của mình vừa nghe đã biết hệ số nguy hiểm quá cao, quả thực chính là độ khó cấp địa ngục!
Nhưng rủi ro và thu nhập lại tỷ lệ thuận với nhau, miễn là ngươi tìm thấy ba nhân vật phản diện ở đó, sau đó thuận tay làm thịt thì có thể hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Nói không chừng có hy vọng Kim Đan!
Chưa tới hai mươi tuổi đã đột phá Kim Đan, tuy rằng không thể so sánh với đám yêu nghiệt trên đỉnh núi nhà mình được nhưng cũng coi như là thiên tài bình thường!
Nghĩ lại còn có phần hơi kích động!
Dù sao gần đây cũng không có chuyện gì quan trọng, chi bằng làm chuyện này trước vậy!
âu Dương lên tiếng: "Vậy ta sẽ đến đó!"
“Ta cũng không có bảo ngươi đến đó!”
Động Hư Tử kinh ngạc nhìn thoáng qua âu Dương nhưng vẫn ung dung nói: "Cũng không phải ngươi không được đi tới nơi đó. Hằng năm tám đại thánh địa còn lại sẽ phải phái tu sĩ Xuất Khiếu trở lên đi tới đó, đúng lúc năm nay còn chưa phái người đi."
"Hử? Chúng ta còn phái người đi học tập làm thế nào để thành thành ma đầu? Sau đó lại trừ ma vệ đạo? Chín đại thánh địa này chẳng lẽ ăn no rửng mỡ, chơi trò của nhà trồng được đấy à?" âu Dương kinh ngạc.
Động Hư Tử cũng biết tiểu tử này rặn không ra cái rắm gì tốt, tức giận nói:
"Tuy rằng Thiên Sa cốc vẫn luôn trấn thủ Thái Cổ hoang mạc nhưng tám đại thánh địa còn lại sẽ phải định kỳ truyền máu cho Thiên Sa cốc, dù sao Thiên Sa cốc cũng là nơi hỗn loạn chứa ma đầu bị trục xuất, cũng phải cần phái tu sĩ đi trấn thủ."
âu Dương vuốt cằm suy nghĩ thoáng qua rồi nói:
"Nghe như kịch bản đi làm cai ngục ấy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận