Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 658: Kỳ danh Ngạo Tham (Phần về Ngạo Tham)

Con khỉ đang treo trên cây, chính là Tiểu Lông Bông được âu Dương gửi tới.
Lúc lão đại nói vào tai, nó mới hiểu được lão đại vì nó rốt cuộc đã hao tổn bao nhiêu tâm sức!
Thời điểm bản thân biến hình, không được trời đất công nhận, thậm chí mỗi ngày đều lo lắng có bị sét đánh hay không.
Không được thế giới này chấp nhận, không được Đạo tha thứ dễ dàng.
Mặc dù đối với Đạo, nó một ý liền biết, nói chuyện dễ hiểu, nhưng trong thế giới này, không thể tu luyện từ đầu tới cuối.
Không thể tu luyện nghĩa là nó cuối cùng cũng chỉ là một con khỉ bình thường.
Đừng nói đi giải cứu lão đại, ngay cả bản thân nó có sống sót được hay không đều không thể xác định.
Khi giọng nói của âu Dương vang bên tai Tiểu Lông Bông, nó dường như đã hiểu được mình nên đi làm những gì.
"Ngươi không được trời đất chấp nhận lại trở thành người cha lớn của thế giới này?"
"Điều này thật sự phù hợp với mình, Tề Thiên Đại Thánh Hoa Quả Sơn Thủy Liêm Động… tiểu… lão đại đã cho mình cái tên mới!" Nhóc khỉ treo ngược trên nhánh cây nhỏ, lúc này mới nhớ tới thời điểm nó tới đây, âu Dương mạnh mẽ cưỡng ép những ký ức kia vào trong đầu nó.
"Tam là tên thật, Ngạo giữa đất trời, gọi là Ngạo Tam! Hay lắm! Hay lắm! Chữ ngạo này rất hay!" Tiểu Lông Bông gãi gãi mặt mình vô cùng vui vẻ.
Bản lĩnh lớn như vậy nên xứng đáng có một cái tên hay, lão đại đặt tên cho nó thực sự rất hợp, nhưng quả thực có một số việc không thể làm được.
Bây giờ có tên mới, Tiểu Lông Bông hiển nhiên vô cùng vui vẻ.
Nó vội vàng lục xem ký ức âu Dương để lại.
Ký ức mênh mông suýt chút nữa đốt cháy não khỉ của Tiểu Lông Bông!
Kế hoạch vô cùng chặt chẽ tỉ mỉ, được âu Dương hóa thành từng chữ nhỏ, in dấu ấn lít nhít trong ký ức của Tiểu Lông Bông.
Múa bút vẽ tranh nhiều đến mấy trăm vạn bức.
Còn có một số hình ảnh về thời kỳ "vĩnh cửu" trước thời cổ đại.
Những việc này là do âu Dương dựa vào kiếp trước có thân phận là nhân tổ, cố ý biên soạn "bách khoa toàn thư thay đổi dòng thời gian".
Nhưng đối với vấn đề này âu Dương cũng không thể bảo đảm rằng thứ này rốt cuộc có chính xác hay không, cho nên cố ý viết lên đằng sau những tài liệu tham khảo này bốn chữ lớn "Chỉ để tham khảo!".
Thậm chí để thuận tiện cho Tiểu Lông Bông, mỗi bước trong kế hoạch đều được âu Dương chia thành mấy chục bước nhỏ, giải thích nguyên nhân hậu quả, quan hệ lợi - hại trong đó.
Thời điểm nhìn thấy việc to việc nhỏ trong sách kế hoạch, Tiểu Lông Bông chỉ cảm thấy đầu óc tê dại.
Trong kế hoạch này, vô số từ ngữ cao cấp và khí thế khiến nó bây giờ cảm thấy xấu hổ.
Khai thiên Tam tổ là gì, năng khiếu trời sinh, thần tiên, đại kiếp, Lý Thái Bạch.
Lúc nó ở Thanh Vân Tông nghe trưởng giáo giảng đạo, những từ ngữ này thỉnh thoảng mới được nghe qua.
Bây giờ tất cả đã được viết trong sách kế hoạch.
Mà trong phần kế hoạch này, lão đại nói rõ ràng, nó đến với thế giới này còn sớm hơn so với thần tiên, mục đích chính là dưới tình huống không bị chú ý, thay đổi tương lai!
Còn về việc cần phải làm như thế nào, trong sách kế hoạch này đã liệt kê hết tất cả đủ loại sự tình!
Nhóc Lông Bông hít sâu một hơi, càng xem tiếp, nó càng hận bản thân tại sao lại chỉ có một đôi mắt!
Nhưng nó chỉ là một con khỉ!
Lão đại vậy mà đánh giá cao bản thân nó, để nó đi lập kế hoạch cho tình hình chung của thế giới!
Cảm giác này giống như vừa mới tốt nghiệp đại học, ngày đầu tiên vừa nhận việc, ông chủ đã giao nhiệm vụ tưởng rằng nhẹ nhõm nhưng không hề cho mình:
"Một năm vượt qua thứ hai đếm ngược, hai năm chân đá top năm trăm, ba năm trở thành số một thế giới!"
Tiểu Lông Bông xem sơ qua sách kế hoạch âu Dương để lại cho nó, một thân mồ hôi lạnh.
Kế hoạch này, mình thực sự có thể làm được không?
Thật sự là quá xấu hổ cho con khỉ?!
Vỏn vẹn chỉ nhìn sơ qua một lần, Tiểu Lông Bông ngay lập tức đóng lại ký ức trong đầu.
Hiện tại điều quan trọng nhất chính là hiểu rõ hoàn cảnh của mình trước tiên.
Bốn phía đã vây quanh không ít tu sĩ, mình làm sao thoát thân mới là quan trọng nhất!
Cái đuôi Tiểu Lông Bông hơi hơi dùng sức, như một con diều hâu xoay mình vút lên trời cao, rơi trên cây, nhìn vào vô số tu sĩ đứng trong hư không, nó mở miệng cao giọng nói: "Nơi này không có náo nhiệt, các vị nên đi đi, đi đi!"
"Con khỉ, ngươi cùng ta có duyên, chi bằng theo ta đi?"
"Tiểu hầu tử, mau qua đây, ta cho ngươi xem một bảo bối rất hay!"
"Nghiệt súc, hôm nay ta muốn ngươi giúp ta tu hành!"
….
Khi ánh sáng tan biến, rất nhiều tu sĩ nhìn thấy bảo vật hóa thành một con khỉ hình người chắp tay cúi lạy.
Mất mát trong lòng thậm chí càng hơn trước.
Không nghĩ tới, vậy mà là một con hầu yêu?
Nhìn cũng tầm thường không có gì đặc sắc, nhưng ngược lại dáng dấp có mấy phần kỳ lạ, chi bằng bắt về nghiên cứu kĩ một chút?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của nhiều tu sĩ nhìn Tiểu Lông Bông dần dần thay đổi.
Tiểu Lông Bông nhìn quanh bốn phía, rất nhiều tu sĩ vẫn như cũ không chịu rời đi, xem ra không thể tử tế được nữa!
"Mặc dù không biết mốc thời gian của hiện tại, nhưng bây giờ việc cần làm đầu tiên chính là được trời đất công nhận!" Tiểu Lông Bông được âu Dương cưỡng ép không ít kiến thức về thời đại này, trong lòng bất chợt có tính toán.
Không quan tâm tiếng la hét nhắc nhở ở khắp nơi, Tiểu Lông Bông đối mặt với trời, vái ba lạy liên tiếp, cao giọng nói: "Ta vốn là hòn đá ương ngạnh, được trời đất nuôi dưỡng, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, uống ngũ khí tiên thiên, vừa mới biến hình mà ra, tên là… Ngạo…"
Ngay lúc Tiểu Lông Bông chuẩn bị nói ra cái tên âu Dương đặt cho, không biết vì sao, như thể phước lành đến tận tâm can, Tiểu Lông Bông bình tĩnh thay đổi lời nói: "Ta tên Ngạo Tham!"
Tên Lão đại đặt cho mình, nếu như lúc này nói ra, có lẽ sẽ bị "nó" phát giác, chi bằng tự mình thay đổi một chút, chẳng những không động vào cái tên lão đại đặt cho mình, mà còn có cách gọi khác nhau!
Đối với sự nhanh trí của bản thân, Tiểu Lông Bông tự giơ ngón cái trong lòng!
Trên trời vang lên âm thanh ba tiếng sấm, lúc này dường như đồng ý thân phận của Tiểu Lông Bông.
Sau lưng nó, Công Đức Kim Luân hiển hiện, tất cả tu sĩ đang quan sát ngay lập tức đều bị sốc!
Đây là công đức âu Dương có được từ đại sư phụ, bây giờ chuyển giao cho Tiểu Lông Bông!
âm thanh ba tiếng sấm vang lên mười phần nghi hoặc.
Đối với một con khỉ đột nhiên xuất hiện, thế giới này cũng tỏ ra mười phần hoang mang.
Nhưng trời đất lại từ thân thể con khỉ này cảm nhận được công lao không thua kém của ba vị tổ tiên khai thiên một chút nào!
Điều này khiến trời đất càng tăng thêm nghi ngờ!
Con khỉ này từ đâu tới?
Chẳng lẽ là hình dạng chung sau cái chết của ba vị tổ tiên?
Đại đạo lúc này chưa rõ ràng, bí mật hỗn loạn, một con khỉ mang nhiều công đức bỗng nhiên xuất hiện, thật sự là một chuyện tốt!
Có thể được trời đất ban tặng công đức lớn lao, chắc chắn là người Thuận Thiên!
Chỉ cần đồng ý, đương nhiên có thể trở thành một sinh linh giữa đất trời.
Thế giới ngày nay vẫn là thời kỳ hoang sơ, tất cả đều không bị những quy luật khác nhau của trời đất ràng buộc!
Cho nên dù trời đất hoang mang không hiểu, nhưng vẫn thừa nhận Tiểu Lông Bông trước mắt!
Sau khi trời đất chấp nhận thân phận của Tiểu Lông Bông.
Chính là sự khởi đầu của tất cả mọi thứ, cũng là bước đầu tiên trong toàn bộ bản kế hoạch.
Mà sau khi Tiểu Lông Bông nói ra tên nó là "Ngạo Tham".
Trong đôi mắt khỉ ấy lấp đầy sự tính toán, lên kế hoạch trong đầu, "Ngạo Tham" cũng tự xác nhận, chính mình là Trần Trường Sinh.
"Lão đại… lão đại là ai? Ta lấy thân khỉ tái sinh về nơi này? Ta với tư cách là tổ tiên loài người viết lại bi kịch của tương lai!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận