Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 590: Ma Thần cho phép

Một đao này, rất bình thường, thậm chí có thể dung từ “sơ sài” để hình dung.
Nắm chặt chuôi đao đến rút đao ra.
Ba củ khoai tím trước mặt, đều thấy rõ rang mỗi một động tác của Tổ Uyên.
Nhưng là không ngăn cản được!
Khi ánh đao lóe lên, dường như đất trời đều bị lu mờ trước ánh sáng của nó.
Rõ rang chỉ là cách rút đao cực kỳ thông thường, lại khiến cho ba vị có thể so với Ma Quân Độ Kiếp kỳ đang đứng trước mặt không thể có bất kỳ phản ứng nào.
Cơ thể cao mười mấy mét, dưới đao này của Tổ Uyên, lại yếu ớt như tờ giấy.
Cảm giác bất lực khi trơ mắt nhìn đầu mình bị người ta chặt xuống, mới là cảm giác khiến con người ta tuyệt vọng nhất.
Trơ mắt nhìn đầu mình một nơi thân mình một nẻo, ba cái đầu lăn xuống đất.
Thu đao vào bao, Tổ Uyên có phần hài long nhìn trường đao trong tay mình.
Trường đao dài ba thước hai thốn, lưỡi đao rộng hẹp bằng hai ngón tay, trong thân đao có một con phượng hoàng đang bay múa.
Đao này, kinh hồng!
Tổ Uyển lấy một mảnh của Hắc Liên thập nhị phẩm làm chất liệu, sau đó dung nhập bằng sát lục đạo của bản thân, tự phát triển thành trường đao.
Đao này cũng có thể coi là kiểu mẫu.
Hôm nay thử đao, quả nhiên cực kỳ êm tay.
Ba vị có thể sánh với Ma Quân Độ kiếp kỳ này, không chịu nổi một đao của mình, đầu một nơi thân một nẻo!
“Không hổ là Tiểu Ma Tôn!”
“Một đao kia thật quá đỉnh!”
“666!” (đỉnh đỉnh đỉnh)
Ba củ khoai tím đứng đổi diện lập tức vỗ tay, ba cái đầu rơi trên đất cũng phát ra tiếng thán phục sợ hãi.
Dường như bị chém đứt đầu không phải là bọn họ, bọn họ đánh ra cao một đao vừa rồi bọn họ không có cách nào phản kháng được!
Đôi mắt phượng hẹp dài của Tổ Uyên lóe lên tiếc nuối, Ma Quân không hổ là Ma Quân, không phải đơn giản là có thể giết chết chúng được.
Nhìn ba củ khoai tím đang tìm đầu mình trên đất, rồi vất vả ấn đầu về vị trí cũ.
Tổ Uyên tay phải cầm đao, tà khí lẫm liệt nhìn ba củ khoai đang đứng trước mặt nói: “Ba vị Ma Quân, trò đùa xin dừng ở đây, hôm nay tại ha đến đây chính là theo danh của tôn cha, đến đây giành được sự công nhận của mười hai bộ tộc!”
Ba củ khoai tím liếc nhau, lúc này đã hiểu vì sao Tổ Uyên vừa thấy mặt họ là rút đao ra rồi.
Năm đó, Đại Ma Tôn dựa vào đôi thiết quyền, nện tan mười hai bộ tộc, khuấy đảo mười hai bộ tộc đến mức trời long đất lở, quỷ khóc sói gào.
Bây giờ Tiểu Ma Tôn cũng trưởng thành, xem ra Đại Ma Tôn cố ý bồi dưỡng người nối nghiệp!
Nghĩ tới đây, ba củ khoai tím vốn không thông minh cho lắm bỗng nhiên tỏ vẻ hưng phấn.
Bọn họ lập tức quỳ xuống đất, nhìn Tổ Uyên nói: “Nguyện chịu điện hạ sai khiến! Mọi lúc mọi nơi vì điện hạ không nuối tiếc!”
Công thần đó!
Công lao lớn như vậy tự nhiên dâng đến tận của!
Ổn rồi!
Thời đại tộc Cộng Công đứng đầu mười hai bộ tộc cuối cùng cũng đến!
Vì sao vị Tiểu Ma Tôn này vâng lệnh của Đại Ma Tôn đến đây thu hoạch công nhận của mười hai bộ tộc?
Đại Ma Tôn ngài một tay giải quyến giao tranh giữa mười hai bộ tộc, đồng thời phân chia lãnh địa cho từng bộ tộc, xây dựng lại quyền tối cao của trật tự Ma giới!
Đồng thời nhận được sự chứng nhận của mười hai pho tượng tổ của mười hai tộc.
Cho nên mười hai bộ tộc vô cùng sùng kính Trọng Minh.
Phụ thần thứ nhất, Đồ Đằng thứ hai, thứ ba chính là vị Đại Ma Tôn Trọng Minh này!
Đây là thứ tự được mười hai bộ tộc tán thành rộng rãi.
Mà một đao kia cũng đã chứng minh thực lực của vị tiểu Ma Tôn này, vị tiểu Ma Tôn này hoàn toàn có thực lực leo lên vị trí của Đại Ma Tôn.
Đại Ma Tôn đã khâm định người nối nghiệp, bây giờ người ấy đến bộ tộc Cộng Công giành lấy sự công nhận.
Đây chính là công phù long lên ngôi thế mà bỗng nhiên lao tới bọn họ!
Mắt chó của ba củ khoai tím kia sáng lên, mồi ngon không đớp còn chờ đến khi nào?
Khiến cho mấy tên Ma Quân đầu óc không sáng sủa lắm, chớp mắt tặng cho Tổ Uyên một cái đánh giá cao nhất!
Chỉ thấy ba củ khoai kia không hẹn mà cùng giơ ngón tay cái, gào lên với Tổ Uyên: “Tiểu Ma Tôn lợi hại!”
Tổ Uyên nhìn ánh mắt thành phục của mấy tên Ma Quân này, khung cảnh mình bỏ mạng kiếp trước chợt ùa về trong trí nhớ.
“Khè khè khè, người này thần hồn quái dị, nếu hấp thu nhất định đại bổ!”
“Chúng ta lọt vào mắt xanh của Ma Tôn điện hạ, mới cho phép chúng ta truy sát người này!”
“Đừng nói nữa, mau ăn hắn đi!”
...
Kiếp trước mình như miếng thị heo nằm trên thớt, bị ba củ khoai tóc đỏ này bình phẩm từ đầu đến chân, thậm chí bọn chúng còn thảo luận nên hấp hay kho tàu.
Mà bây giờ mấy củ khoai tím này lại quỳ trước mặt mình, biểu thị lòng trung thành của chúng.
Giây phút ấy, chúng lấy mạng mình, kẻ thù ăn thịt mình, bây giờ lại trở thành trung khuyển của mình!
Ma Tôn Tổ Uyên khi xưa bây giờ hoàn toàn đã trở thành mình!
Cảm giác kỳ lạ tự mình tự chặt đứt số mệnh, khiến Tổ Uyên có chút thất thần.
“Điện hạ? Điện hạ?” Một củ khoai tím lo lắng, ghé cái mặt to gấp mấy lần Tổ Uyên, dè dặt kêu lên.
Tổ Uyên hồi thần, nhìn khuôn mặt kiếp trước đã cắt đứt một tay của mình kia, đột nhiên điên cuồng cười ha hả.
“Ha hah ha!” Tổ Uyên ngửa mặt lên trời cười, ma văn hoa lệ trong tiếng cười của Tổ Uyên, chuyện phức tạp trở nên sáng tỏ.
Có điều gì vui hơn khi báo thù được kẻ mình có ngửa lên cũng không trông thấy mặt đây?
Nhìn Tổ Uyên đang cười điên cuồng, ba củ khoai tím kia nhất thời không nghĩ ra nên làm gì chỉ đành ngây ngô cười theo.
Tổ Uyên cười chảy nước mắt nhưng vẫn có phần không an tâm về mấy củ khoai kia, hắn hỏi: “Thế này đã được tộc Cộng Công công nhận? Ba vị Ma Quân phải chăng có hơi qua loa?”
Ba củ khoai kia khẽ gật đầu nói: “Dĩ nhiên không phải, điện hạ còn cần đạt được sự công nhận của Ma Thần tộc Cộng Công, tuy nhiên với điện hạ đương nhiên dễ như trở bàn tay, lão tổ ắt hẳn cũng đã chờ điện hạ đến nhận sự công nhận từ sớm!”
Ba củ khoai khổng lồ kia tránh sang một bên, pho tượng lớn giữa sông hiện ra trước mắt Tổ Uyên.
Mười hai bộ tộc có mười hai pho tượng Ma Thần.
Mỗi một vị Ma Thần đều là tín ngưỡng của từng bộ tộc, muốn để các bộ tộc vui lòng phục tùng hắn, chủ yếu phải đạt được sự công nhận của những vị Ma Thần kia.
Tổ Uyên nhìn pho tượng Ma Thần phía xa xa kia, dưới những cơn sóng lớn, lớp lớp người tộc Cộng Công đang mong chờ hắn.
Chờ đợi vị tiểu Ma Tôn này nhận được sự chứng nhận của Ma Thần.
Tổ Uyên một tay ấn đao, bước lên phía trước, chớp mặt đã tới trước mặt pho tượng của tộc Cộng Công.
Pho tưởng mình người đầu rắn khổng lồ kìa, dường như lúc nào cũng có thể sống dậy lao đến hắn.
Uy lực nhàn nhàn truyền tới từ pho tượng.
Tổ Uyên vươn tay, nhẹ ấn xuống pho tượng đầu rắn kia.
Một tiếng kêu vừa giống tiếng thú vừa giống tiếng người vang lên giữa đất trời.
Hử ảnh của to lớn của Ma Thần xuất hiện.
Quả là vậy, lão tổ quả nhiên công nhận vị tiểu Ma Tôn điện hạ này!
Tất cả tộc nhân tộc Cộng Công vùi mừng thành phục quỳ xuống trước mặt Tổ Uyên.
Giữa sông lớn, người đứng duy nhất ở đó chính là vị tiểu Ma Tôn này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận