Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 705: Cửu U bây giờ

Từ khi thế giới này mở lại, vị trí Cửu U trở thành lúng túng. Đây là nơi tràn ngập hơi thở cái chết, là nơi trở về của người chết, nơi này từ khi mới xuất hiện đã thành nơi chỗ về của vong hồn.
Thời đại tiên thượng cổ, nơi này bị tiên chiếm lấy, là nơi sau khi tín đồ của tiên chết sẽ thăng hoa, bây giờ nó thành nơi sau khi đại tu sĩ chết sẽ tới.
Đi qua Hoàng Tuyền Lộ, gặp Bỉ Ngạn Hoa, nhìn qua Tam Sinh Thạch, vượt qua Vong Xuyên Hà, bò lên Nại Hà Sơn.
Sau đó chém nhân quả thời cũ, được Tâm Vân dẫn dắt, rơi vào trong vô số ảo cảnh, ở cùng một chỗ với trụ chống trời, cùng nhau bảo vệ thế giới. Nhưng bây giờ trụ chống trời đã sụp đổ mà Tâm Vân đã biến thành Phong Đô trong Cửu U.
Bây giờ thần hồn bò lên Nại Hà Sơn cũng sẽ trở thành trâu ngựa đơn giản nhất sẽ bị bị kéo đi xây dựng Phong Đô. Nhưng có thể tiến vào Cửu U đều là thần hồn của đại tu sĩ thì sao có thể chết dễ dàng được?
Việc này cũng dẫn tới người tiến vào Cửu U tương đối ít, tiến độ xây dựng Phong Đô cũng chậm chạp. Chỉ dựa vào thần hồn mới vào xây dựng Phong Đô, bọn họ vung mạnh cuốc tới mức bắn ra tia lửa nhưng vẫn không đuổi kịp kì hạn của công trình. Điều này khiến tộc trưởng Chú Kiếm nhất tộc là người giữ trật tự đô thị than ngắn thở dài, chỉ hận roi trong tay của mình vung không đủ nhanh,nhóm trâu ngựa làm việc không theo kịp tốc độ roi của hắn.
Nghe nói đô thị hiện đại hoá to lớn này là do Kiếm Tiên thượng cổ Lý Thái Bạch và bạn thân của hắn cùng nhau chế tạo. Ở đây có văn minh và văn hóa hoàn toàn khác với thế giới này. Trên đường có ô tô lao vùn vụt, nhà chọc trời to lớn, cầu vượt đi xuyên qua đô thị.
Dù là dân bản địa ở Cửu U cũng tốn không ít thời gian để tìm hiểu những đồ vật mới lạ này.
Vì để cho Phong Đô tiến một bước mở rộng, sau khi tất cả thần hồn đi vào Cửu U được gột rửa phải tiến hành huấn luyện hiện đại hoá mới có thể vào cương vị công tác.
Muốn ở trong Phong Đô thì phải kí hợp đồng lao công trăm năm trước, cống hiến lớn cho việc xây dựng Phong Đô thì mới có nhà ở thuộc sở hữu bản thân trong Phong Đô.
Ngoại trừ tên trọc nào đó sẽ tùy ý làm mưa làm gió trong Phong Đô thì toàn bộ Cửu U coi như bình tĩnh. Sau khi Chú Kiếm nhất tộc trở thành đội giữ trật tự đô thị Phong Đô thì luôn đấu trí đấu dũng với tên trọc nào đó cho tới bây giờ.
Thời gian Phong Đô bình tĩnh cũng thay dổi lớn sau ngày phạt thế giới. Sau ngày phạt thế giới, một đại tu sĩ bất tử hơn mười ngày đứng xếp hàng báo danh tại Cửu U.
Phong Đô bình tĩnh cũng bắt đầu từ ngày này đón lượng khách lớn tiến vào Cửu U. Cho dù tăng giờ làm việc vẫn có vô số thần hồn cần xếp hàng dài mới có thể tiến vào Cửu U.
Trâu ngựa quá nhiều nên dùng không hết. Có vô số trâu ngựa bổ sung xây dựng cơ bản, điều này cũng làm cho Phong Đô nghênh đón con đường phát triển nhanh chóng.
Mà trong lúc phát triển thì có một tên đầu trọc đang lái môtô đi dạo Phong Đô cả ngày. Hắn
Tuệ Trí đầu trọc, mặc áo jacket, chân đạp môtô, đeo kính mắt, lái môtô đứng trên mái nhà của một tòa nhà chọc trời.
Hắn nhìn Phong Đô náo nhiệt, cảm thấy đau lòng: “Lúc đầu, đầu óc ta bị bệnh gì vậy? Thề nếu Phong Đô không trống rỗng thì thề không thành phật? Bây giờ đừng nói không trống rỗng mà là không còn chỗ để chen chân nữa.”
Bên tai vang lên vô số tiếng còi cảnh sát, Tuệ Trí lấy lại tinh thần, mỉm cười: “Nhưng chuyện này có gì xấu đâu? Đây mới là nơi chân chính để mình truyền đạo! A Di Đà Phật!” Tuệ Trí đạp chân ga, vừa mới chuẩn bị rồ ga chạy trốn, lại kinh ngạc phát hiện không gian xung quanh mình bị đình trệ một cách kì lạ.
Tuệ Trí sợ hãi, cả cơ thể toát ra ánh sáng Phật, gầm thét: “A!”
Kim Thân cao trượng tám lái môtô xuất hiện sau lưng hắn.
"Định!" Một giọng nói bình thản vang lên, trong nháy mắt toàn bộ Phong Đô đứng im.
Mà trên không trung Phong Đô, chẳng biết ba vị Thánh Nhân xuất hiện lúc nào, sắc mặt bọn họ lạnh nhạt nhìn cảnh tượng kì lạ của Phong Đô.
Hôm nay, ba vị Thánh tới Cửu U là vì mưu đồ kịch bản của kiếp nạn tiếp theo. Trong Cửu U, có một quân cờ rất quan trọng.
Từ trên không trung nhìn xuống, trên Hoàng Tuyền Lộ mờ nhạt, Mạn Châu Sa Hoa mọc khắp nơi, bên cạnh Vong Xuyên Hà có một khối đá vỡ thành mấy khối, đứng trước nơi đó, đếm kĩ tội nghiệt của thần hồn. Mà càng xa xôi là Vong Xuyên Hà nổi sóng ầm ầm và Nại Hà Sơn, thậm chí là thành thị khiến ba vị Chí Thánh cảm thấy không thể tưởng tượng!
Thành thị này đột nhiên xuất hiện, là do sư phụ bọn họ Hồ Vân chế tạo lúc xuống Cửu U. Bất cứ văn minh gì xuất hiện đều có thời gian lắng đọng mà vị sư phụ thần bí của bọn họ lại có thể vung tay tạo ra một nền văn minh hoàn toàn khác biệt. Hắn có thể coi là một thiên kiêu trên toàn thế giới dù không thành Chí Thánh nhưng cũng có lực lượng khiến ba vị Chí Thánh thán phục.
Bầu không khí giữa ba vị Thánh hơi kì lạ, Lãnh Thanh Tùng đứng hơi gần Bạch Phi Vũ mà Trần Trường Sinh đứng một mình bên đám mây.
"Hôm nay là lúc sư đệ hiển thánh!" Lãnh Thanh Tùng nhìn Trần Trường Sinh, bình tĩnh nói.
"Đúng vậy, không ngờ sư huynh còn có bố cục trong Cửu U!" Bạch Phi Vũ ở một bên phụ họa.
Trần Trường Sinh hừ lạnh nhìn xem hai Thánh Nhân một xướng một họa. Hắn nhớ tới kí ức cũ khi nhìn thấy Tam Sinh Thạch ở phía xa.
Tâm Viên của hắn biến thành Nhân Tổ, nước cờ cuối cùng là hợp đạo Cửu U. Thần hồn biến thành Tâm Vân, xác thịt thì biến thành Tam Sinh Thạch. Bây giờ, công đức viên mãn cũng là ngày Tâm Viên nên xuất hiện.
Sắc mặt Trần Trường Sinh kì quái nhìn Tam Sinh Thạch vỡ thành mấy khối. Tam Sinh Thạch là do xác thịt của Tâm Viên biến thành, có năng lực nhìn thấu bản tâm của bất cứ sinh linh nào, nhưng sao bây giờ lại vỡ nát như vậy?
Mặc dù không biết trong đó xảy ra biến cố gì, nhưng chuyện này không làm khó được Trần Trường Sinh đã là Thánh Nhân.
Trần Trường Sinh duỗi ngón tay, lực lượng của mười hai Ma Thần hội tụ trên đầu ngón tay, biến thành ánh sáng rơi vào Tam Sinh Thạch trên Vong Xuyên Hà.
Tam Sinh Thạch vỡ vụn còn đang đo lường thần hồn giống như nghe được lời kêu gọi, đột nhiên hợp lại cùng nhau, biến thành bộ dạng khỉ đá, bay đến trong tay Trần Trường Sinh.
Mà thần hồn đang được Tam Sinh Thạch thẩm phán thì ngơ ngác nhìn Tam Sinh Thạch biến mất trước mặt mình, không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ bởi vì nghiệp chướng nặng nề nên Tam Sinh Thạch đã nổ rồi?
Thần hồn đứng trước Tam Sinh Thạch chất vấn bản thân.
"Tâm Viên ra đời, sẽ do ta dạy bảo mười năm, sau mười năm thì kiếp nạn sẽ mở ra!" Trần Trường Sinh bình tĩnh nói.
"Được!" Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ gật đầu, không phản đối.
Nhìn thấy hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, Trần Trường Sinh cười lạnh trong lòng.
Hai người này chỉ sợ còn không biết Kim Thiền chuyển thế đã xảy ra một vài thay đổi. Đang muốn tính kế ta trong lượng kiếp
lần này? Ta muốn xem thử các ngươi làm sao đối mặt với lượng kiếp đã thay đổi.
Trần Trường Sinh không quay đầu, biến mất tại nguyên chỗ khiến hai vị Chí Thánh ngơ ngác.
"Ồ! Đại sư huynh, ngươi chọc Nhị sư huynh sao?" Bạch Phi Vũ nhìn Trần Trường Sinh biến mất, tò mò hỏi.
Lãnh Thanh Tùng bình tĩnh lắc đầu, cũng biến mất ngay tại chỗ. Chỉ có Bạch Phi Vũ nhìn về phía trụ chống trời sớm đã đứt gãy, cảm thán một hồi, mới biến mất.
Đợi đến khi ba vị Thánh Nhân rời khỏi Cửu U, thời gian ngưng đọng mới khôi phục. Mà Tuệ Trí toàn thân bốc lên ánh sáng Phật, hiển lộ kim thân cao trượng tám, đạp môtơ, trực tiếp đâm vào trong tòa nhà cao tầng đối diện. Cách hủy hoại thành thị này lập tức khiến càng nhiều tiếng còi xe cảnh sát thê lương vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận