Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 544: Cõng kiếm vẫn lợi hại hơn giắt kiếm bên hông!

Hắn thản nhiên nói ra lời nói bá đạo với tất cả thiên kiêu đang có mặt. Giọng nói vang vọng đất trời, truyền vào tai tất cả mọi người.
Lãnh Thanh Tùng đứng giữa không trung, nhìn vô số tu sĩ phía dưới, hắn giống như bức tường ngăn cản tất cả thiên kiêu và Thiên Bảng.
- Xảy ra chuyện gì?
- Sao vậy?
- Hắn là ai?
- Ta là ai?
Bây giờ trong lòng tất cả tu sĩ Phiêu Miểu các đều vang lên những câu hỏi này, ngơ ngác nhìn Lãnh Thanh Tùng đứng giữa không trung, bọn họ không hiểu chuyện gì xảy ra.
- Tiểu tử này có bị bệnh không?
- Chẳng lẽ ngươi không muốn lên Thiên Bảng cũng không cho phép người khác lên sao?
- Ngươi nói gì thì mọi người đều phải nghe hay sao?
- Ở đâu ra chuyện dễ dàng như vậy?
Ngươi muốn nổi tiếng trước mặt nhiều thiên kiêu đến điên rồi sao?
Cút đi.
Khi tất cả tu sĩ sực tỉnh thì điên cuồng mắng Lãnh Thanh Tùng.
Ngay cả Huyền Linh Tử đang giả vờ trò chuyện với những tông môn khác cũng thay đổi sắc mặt giống như ăn phải ruồi.
Hắn biết làm trưởng lão dẫn đội không có chuyện tốt mà.
Tiểu tử áo đen này không đợi trận đấu diễn ra thì đã muốn lật tung hiện trường rồi.
Mà trưởng lão của những tông môn khác vừa kinh ngạc vừa sợ, có vài người mừng thầm và xem kịch vui.
Lần thứ nhất gặp được cảnh có người phá rối trận đấu của chín thánh địa lớn, bọn họ có thể tận mắt thấy trò hay này thì cũng coi như có thu hoạch trong chuyến đi.
Có người tức giận, có người mừng thầm, có người đang xem kịch vui. Nhưng những trưởng lão này cũng là người có kinh nghiệm nên nhìn ra vị kiếm tu áo đen đứng giữa không trung đã là một kiếm tu mạnh.
Hắn có sức sống tràn đầy như thế, thậm chí hắn là một kiếm tu mạnh chưa vượt qua trăm tuổi!
Đây đệ tử của nhà nào? Vậy mà mạnh như thế?
Còn trẻ như vậy mà đã có tu vi cao đến mức đó thì dù có thiên phú cao mà không có lượng lớn tài nguyên hỗ trợ thì cũng không thể có thành tựu đó.
Chắc chắn phía sau vị kiếm tu áo đen này có một tông môn lớn.
Các trưởng lão cung phụng của Phiêu Miểu các cùng tiến lên, một vị trưởng lão Độ Kiếp sơ kỳ chắp tay hỏi những tông môn khác đang ngồi: "Xin hỏi vị kiếm tu áo đen trước mặt là đệ tử của tông môn nào?"
Mọi người nhìn bên trái rồi nhìn bên phải giống như cũng muốn biết rốt cuộc là tông môn nào to gan đến mức như vậy, dám phá rối chín thánh địa lớn.
Huyền Linh Tử cố gắng che giấu bản thân nhưng biết không tránh được nên hít sâu một hơi, kiềm chế xúc động muốn chửi thề, cười, đẩy hai tu sĩ ngăn trước người ra. Hắn lúng túng nói với trưởng lão Độ Kiếp sơ kì của Phiêu Miểu các: "Kiếm tu áo đen kia là đệ tử của Thanh Vân tông ta! Nhưng hắn làm như thế chỉ là suy nghĩ cá nhân, ta nguyện dùng đạo mà ta tu hành để thề chuyện này không liên quan tới Thanh Vân tông ta! Xin đạo hữu phân rõ phải trái."
Huyền Linh Tử vừa nói đã phân biệt rạch ròi quan hệ giữa Lãnh Thanh Tùng và Thanh Vân tông.
Dù sao thì chín thánh địa lớn cũng hợp tác với nhau, bây giờ trước mặt người trong thiên hạ, nếu khiến Phiêu Miểu các mất mặt thì người ngoài sẽ chê cười chín thánh địa lớn.
Mặc dù làm vậy không đúng nhưng Huyền Linh Tử vẫn biết phân biệt lợi và hại.
"Thanh Vân tông?"
Ánh mắt mọi người nhìn Huyền Linh Tử càng thêm kì lạ.
Mấy năm nay, Thanh Vân tông xuất hiện không ít nhân vật lợi hại. Đầu tiên là ma tộc xuất hiện, sau đó có mấy đệ tử tài giỏi hơn người khác, bây giờ lại có thêm một vị kiếm tu khiến Phiêu Miểu các mất mặt trước mặt chín thánh địa lớn.
Chẳng lẽ Thanh Vân tông đã mạnh tới mức có thể thống nhất Tu Hành Giới rồi sao?
Trưởng lão của Phiêu Miểu các cũng không ngờ kiếm tu áo đen tới từ Thanh Vân tông, nhưng thấy Huyền Linh Tử thành khẩn thì hắn cũng im lặng.
Huyền Linh Tử đã dùng đạo của mình để lập lời thề, vậy hắn cũng không nói dối.
Chẳng lẽ kiếm tu áo đen kia chỉ muốn nổi tiếng trước mặt mọi người?
"Mời trưởng lão Thanh Vân tông quản lí đệ tử của tông môn ngươi!" Trưởng lão Độ Kiếp của Phiêu Miểu các liếc nhìn Huyền Linh Tử, hắn tỏ vẻ nhượng bộ.
Nếu ta có thể quản lí được tiểu tử này, ta đã sớm nổi tiếng ở Thanh Vân tông. Chưởng giáo gặp ta đều phải châm trà cho ta. Trên ngọn núi kia không có kẻ nào yếu cả. Sớm biết như thế, ta thà tiếp tục làm con lừa âu Dương tiểu tử cưỡi cho rồi!
Huyền Linh Tử cười khổ, nói: "Trưởng lão hiểu lầm, dù kiếm tu áo đen này là đệ tử của Thanh Vân tông ta nhưng luôn không bị tông môn quản lí!"
Khinh người quá đáng! Phiếu Miểu Các đã nhượng bộ, chịu nhục nhã như thế vậy mà Thanh Vân tông vẫn không nhượng bộ, nhất định phải để hôm nay Phiêu Miểu các ta mất mặt trước tu sĩ trong thiên hạ sao?
Nếu Các chủ ở đây, có lẽ sẽ không dễ nói chuyện như hắn mà sẽ ra tay bắt kiếm tu không biết trời cao đất rộng kia.
"Đã như vậy thì hôm nay Phiêu Miểu các giúp Thanh Vân tông dạy đệ tử, chắc không có vấn đề gì chứ?" Trưởng lão Phiếu Miểu Các ép hỏi Huyền Linh Tử.
Chỉ là một kiếm tu Hợp Thể kì mà thôi. Phiêu Miểu các cũng là một trong chín thánh địa lớn muốn bắt một kiếm tu Hợp Thể kì vẫn dễ như trở bàn tay!
Huyền Linh Tử gật đầu, nói: "Là Thanh Vân tông ta quản không nghiêm, nếu đạo hữu có thể ra tay dạy được, tự nhiên là chuyện tốt!"
Đánh nhau! Đánh nhau!
Hai thánh địa lớn muốn đánh nhau!
Tất cả trưởng lão của các thánh địa khác đều hóng chuyện, bọn họ tỏ vẻ chuyến đi hôm nay không tệ, cả đám nhìn nhau, thậm chí có người đã lặng lẽ móc Kí Lục Thạch ra, ghi lại hình ảnh chuyện sắp xảy ra.
Thanh Vân tông đã đồng ý thì Phiêu Miểu các cũng không khách khí nữa, vị trưởng lão Độ Kiếp sơ kì kia vung tay lên.
Ba vị tu sĩ Đại Thừa bay về phía Lãnh Thanh Tùng. Chỉ đối phó một tiểu bối Hợp Thể kì, không đến mức để tu sĩ Đại Thừa ra tay.
Nhưng Lãnh Thanh Tùng thật sự quá trẻ tuổi, không ai biết, tu sĩ mạnh như hắn có thủ đoạn phòng ngừa nào không.
Ba tu sĩ Đại Thừa trong nháy mắt đã tới, lực lượng pháp tắc to lớn quanh quẩn trên bầu trời Phiếu Miểu Các.
Sức ép của tu sĩ mạnh trong nháy mắt giống như sông cuộn biển gầm đánh về phía Lãnh Thanh Tùng.
Ba tu sĩ Đại Thừa đồng thời ra tay, dù là tu sĩ Độ Kiếp sơ kì cũng phải cẩn thận chống lại. Nhưng với Lãnh Thanh Tùng thì không có chuyện đó.
Ba tu sĩ Đại Thừa trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn nhưng lại lấy tốc độ nhanh hơn bay ra ngoài.
Tất cả mọi người không thấy chuyện gì xảy ra nhưng ba tu sĩ mạnh đã bay ra ngoài. Họ chỉ thấy hoa sen xanh dưới chân Lãnh Thanh Tùng hơi rung nhẹ, chứ không còn gì khác.
Vượt qua cảnh giới lớn để đánh bại đối thủ thì đây đã là chuyện khiến Tu Hành Giới sợ hãi. Mà lúc này có người vượt qua cảnh giới lớn lại nhẹ nhàng đánh bại ba vị tu sĩ cao hơn hắn một cảnh giới lớn.
Ở trong mắt mọi người thì thủ đoạn như vậy là chuyện không có khả năng xảy ra. Nhưng bây giờ lại có người làm được!
Mà một cách nhẹ nhàng như vậy ngay cả vị trưởng lão Độ Kiếp sơ kì của Phiếu Miểu Các cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thấy Lãnh Thanh Tùng ra đòn thế nào!
Mà Tống Mộ đứng trong đám người nhìn lên Lãnh Thanh Tùng đứng trên bầu trời, tựa giống tiên xuống trần thì có cảm xúc rất khó tả.
Kiếm tu nên như thế!
Quả nhiên người cõng kiếm vẫn lợi hại hơn người giắt kiếm bên hông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận