Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 524: Lại thấy cột lớn

Nhìn âu Dương đang giặt quần áo cho mình, khóa miệng Lãnh Thanh Tùng vốn đang vểnh lên cũng chậm rãi hạ xuống, trong ánh mắt mang theo ý cười, nhưng sau đó cũng tắt đi.
Hắn hoảng hốt chạy về Tiểu Sơn Phong không phải bởi vì hắn gây ra đại họa gì đó ở bên ngoài, cũng không phải hắn tu luyện gặp khó khăn gì đó cần huynh trưởng giảng giải!
Mà là bởi vì hắn bất an, thậm chí có thể nói là sợ hãi!
Nhớ lại cảnh tượng hắn nhìn thấy trên vùng biển rộng lớn ở cực đông, Lãnh Thanh Tùng cũng nhịn không được mà toàn thân run rẩy.
Lãnh Thanh Tùng trầm thấp mở miệng nói: “Huynh trưởng nếu không thích ta tu luyện thì nói rõ là được! Vì sao còn muốn để cho ta đi một chuyến về phương đông?”
âu Dương dừng tay một chút, nhìn Lãnh Thanh Tùng hỏi: “Ngươi ở nơi đó nhìn thấy cái gì?”
Huynh trưởng quả nhiên biết nơi đó!
Nhưng huynh trưởng làm sao lại biết được?
Trong trí nhớ của hắn, huynh trưởng cũng chưa từng đến nơi đó cơ mà?
Người được hệ thống đánh giá là “Vị diện chi tử” - Lãnh Thanh Tùng, thông minh tài trí, tất nhiên không cần nhiều lời, chỉ dựa vào vài ba câu nói của âu Dương, hắn liền biết chuyến đi lần này đều nằm trong kế hoạch của âu Dương.
Nhưng vì sao huynh trưởng lại tính kế trên đầu mấy người bọn họ, đây là điều Lãnh Thanh Tùng không hiểu, cũng là điều khiến hắn tức giận nhất!
Nếu như không thích hắn tu luyện, cùng lắm thì hắn tự phế tu vi, từ đây không tu hành nữa là được.
Cái mạng này của hắn là do huynh trưởng cứu được, huynh trưởng muốn thì lúc nào cũng có thể lấy đi.
Cần gì phải làm như vậy?
Như vậy không phải chỉ rõ giữa hắn và huynh trưởng có sự ngăn cách hay sao?
Lãnh Thanh Tùng nhìn về phía âu Dương, trong ánh mắt hắn mang theo nghi ngờ và sợ hãi, tiểu tử này chưa từng sợ bất cứ chuyện gì ở thế giới bên ngoài, nhưng lại rất sợ âu Dương vì điều gì đó mà tạo ra khoảng cách với hắn!
Mang theo nghi hoặc, Lãnh Thanh Tùng chần chừ mở miệng hỏi: “Nơi đó có một cây cột khổng lồ cao chọc trời, rộng mấy ngàn dặm, không biết cao bao nhiêu!”
Lãnh Thanh Tùng một đường thẳng tiến phương đông, vốn không gặp bất cứ chuyện gì có thể cản bước hắn.
Hắn đã là đại tu sĩ, Thanh Liên kiếm ý hoa nở Thập Tam phẩm, trước mặt hắn là tiền đồ rộng mở tươi sáng.
Lúc đầu hắn cũng không muốn đi, nhưng huynh trưởng nhà hắn kiên trì, hắn không làm gì được cho nên mới buộc phải ra ngoài đi xa.
Đại tu sĩ có tốc độ ngự kiếm phi hành cực nhanh, mà kiếm tu là những người giỏi nhất trong phương diện này.
Cho nên Lãnh Thanh Tùng một ngày có thể đi vạn dặm, nên dù bên dưới có chuyện gì xảy ra, Lãnh Thanh Tùng cũng không có tâm trí để lo lắng bận tâm.
Dù sao huynh trưởng nhà hắn cũng đã nói qua, chỉ cần đi hướng đông là được.
Lãnh Thanh Tùng từ nhỏ đã cực kỳ nghe lời âu Dương, nếu huynh trưởng bảo hướng đông, vậy thì hắn đi hướng đông.
Cứ như vậy, gió mặc gió, mưa kệ mưa, dù nắng nóng thiêu đốt, lúc thì giữa gió tuyết giông bão.
Chỉ có một điều khiến Lãnh Thanh Tùng cảm giác hơi kinh ngạc chính là, hắn du hành một năm bốn mùa, có nhiều chỗ còn là giữa hè, có nhiều chỗ lại tuyết lớn đầy trời.
Càng đi về hướng đông, hiện tượng bốn mùa luân phiên lại càng rõ ràng.
Đây cũng là điều khiến Lãnh Thanh Tùng mở rộng tầm mắt, dù sao trong nhận thức của Lãnh Thanh Tùng, mọi thời tiết trong thế giới này đều giống trên đỉnh Tiểu Sơn Phong nhà mình.
Ngoại trừ điều này khiến hắn hơi ngạc nhiên ra, hành trình dọc theo con đường này lại vô cùng nhàm chán.
Cho đến khi hắn thấy được biển cả mênh mông vô tận, đây là một trong những lần hiếm hoi hắn nhìn thấy biển.
Nước biển mênh mông vô bờ và bầu trời xanh thẳm như nối liền với nhau, dường như hắn đang ở nơi trời đất giao hòa.
Càng bay ra xa ngoài biển, càng cảm nhận được sức mạnh tối cao của thiên địa.
Đây là một thế giới tương phản hoàn toàn với đại lục, ở nơi này, nước thống trị thế giới.
Những hòn đảo rải rác trên biển lớn, như là từng khối ngọc thạch màu ngọc bích, dường như không đáng kể đối với vùng biển cả này.
Cá voi ngao du, cá chuồn đầy trời, đủ loại sinh vật khổng lồ thoải mái sinh trưởng tự do ở vùng biển này.
Chúng không cần tu luyện, thậm chí cũng không khai linh trí, chúng trở thành quái vật khổng lồ chỉ dựa vào sự gột rửa vô tận của tháng năm, khiến Lãnh Thanh Tùng thân là đại tu sĩ cũng nhất thời cảm thấy tê rần cả da đầu.
Số lượng thật sự là quá nhiều, đông đúc đủ mọi chủng tộc, tất cả đều là những con cá to lớn như quả đồi ngọn núi, linh khí quanh thân nồng đậm, vô thức khơi dậy đạo vận của dòng nước.
Khiến cho Lãnh Thanh Tùng thân là đại tu sĩ cũng muốn nhượng bộ lui binh.
May mắn là những quái vật khổng lồ này không có khai linh trí, nếu tất cả bọn chúng đều khai linh trí, chúng sẽ là đại họa khôn lường với đại lục!
Dù Lãnh Thanh Tùng cảm giác những quái vật khổng lồ này mạnh đến đáng sợ, nhưng cũng không cảm thấy chúng có gì khó giết, chỉ là hắn không muốn gây thêm rắc rối.
Huynh trưởng nhà hắn nói chỉ cần hướng đông là đủ rồi.
Khi hắn thực sự đến được vùng cực đông thế giới, Thủy chi đạo vận nồng đậm đến mức dường như muốn ngưng tụ thành thực thể khiến hắn nửa bước cũng khó lòng đi được.
Mà rắn trắng Mộc Vụ trong ngực lại như cá gặp nước, thu được lợi ích cực lớn.
Bỏ qua những thứ này, tạm thời không đề cập tới.
Hắn phát hiện một cây cột trụ khổng lồ chọc trời tại vùng đất cực đông chi địa!
Cây trụ khổng lồ này vốn không thể nào là do con người tạo ra, Lãnh Thanh Tùng thử bay lên.
Nhưng đạo vận Thủy chi pháp tắc cơ hồ muốn ngưng tụ lại khiến hắn hoàn toàn không có cách nào đến được đỉnh của cây cột không lồ này.
Bên trong biển sâu chỉ có một mảnh u ám vô tận, hoàn toàn không rõ cây trụ khổng lồ này cắm sâu đến đâu!
Khi đến trước cột trụ khổng lồ này, Lãnh Thanh Tùng không khỏi có một loại cảm giác thân thiết.
Tựa như hắn và cây cột trụ khổng lồ này có mội liên hệ không giải thích được.
Khi Lãnh Thanh Tùng đưa tay chạm vào cây cột khổng lồ này, hắn kinh ngạc cảm nhận được Thanh Liên kiếm ý còn sót lại trên cây cột khổng lồ này.
Cỗ Thanh Liên kiếm ý này rất giống với hắn, nhưng có chỗ hơi khác biệt.
Thật giống như…Giống hệt như Thanh Liên kiếm ý hắn phát hiện được khi tiến về Cửu U tìm kiếm huynh trưởng!
Là kiếm y của thượng cổ trảm tiên Thanh Liên Kiếm Tiên Lý Thái Bạch!!!
Nhưng đó là Cửu U cơ mà!
Cửu U nằm ở Thiên Sa Cốc, là một trong chín đại thánh địa, mà Thiên Sa Cốc nằm tại vùng tây nam của đại lục!
Nơi này chính là vùng đất cực đông!
Vì sao nơi này lại có một cây cột trụ khổng lồ mang theo Thanh Liên kiếm ý?
Lãnh Thanh Tùng cảm thấy khó hiểu, lại không tự chủ được phóng xuất ra kiếm ý của mình.
Khi kiếm ý của hắn dung nhập vào cây trụ khổng lồ, hắn dường như có thể cảm nhận được tiếng hít thở yếu ớt của cây cột trụ khổng lồ này!
Cây cột trụ khổng lồ này là vật sống!
Lãnh Thanh Tùng còn chưa kịp kinh ngạc thì góc nhìn của hắn đã bị thay đổi, ý thức mạnh mẽ bị kéo vào bên trong cây trụ khổng lồ, loáng thoáng ở giữa, hắn dường như thấy được một người đầu trọc!
Đúng vậy, là một người đầu trọc!
Một tên đầu trọc ngồi giữa một đống tòa nhà kiến trúc kỳ quái!
Tên đầu trọc này cho hắn một cảm giác quen thuộc lạ lùng.
dường như đối phương cũng đã nhận ra hắn, khi người đầu trọc ngẩng đầu, hắn lại bị một sức mạnh khổng lồ bắn bật ngược về sau!
Ý thức trở lại thân thể của hắn, Lãnh Thanh Tùng trở nên hoảng hốt, dường như hắn đã phát giác ra được một bí mật động trời, nhưng hắn lại đoán không được rốt cuộc đó là cái gì.
Điều duy nhất có thể để xác định chính là, bí mật động trời này đã bao phủ quanh hắn!
Chỉ sợ đây chính là nguyên nhân huynh trưởng để hắn tới đây!
Mà huynh trưởng đã sớm biết chuyện này!.
Bạn cần đăng nhập để bình luận