Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 301: Ôi chao, ai đang khóc nhè đó!

Trong chớp mắt!
Một kiếm!
Bảy vị đại tu sĩ trọng thương!
Đây chính là bảy vị đại tu sĩ đã ngưng luyện pháp tắc!
Cho dù là cường giả Độ Kiếp cũng có thể dây dưa đấu một trận với bảy vị đại tu sĩ.
Thế nhưng hôm nay trong nháy mắt họ đã bị một vị thiếu niên chỉ có mười bảy mười tám tuổi đánh bại!
Long Ngạo Thiên gì đó ở trước mặt vị thiếu niên áo đen này, nhất định sẽ bị nghiền nát thành cặn bã!
Sắc mặt sáu vị đại tu sĩ Hợp Thể cảnh như tờ giấy vàng, ngã trên mặt đất.
Chỉ còn lại tu sĩ Đại Thừa bị thương ở bàn tay, run rẩy nhìn Lãnh Thanh Tùng trước mắt hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Lãnh Thanh Tùng vẫn đứng ôm kiếm, sắc mặt hờ hững cũng không có phản ứng gì với tu sĩ Đại Thừa trước mắt, ngược lại toàn bộ tâm thần của hắn bị đáy Thiên Sa cốc phía dưới hấp dẫn.
Cũng không phải là hắn phát hiện ra hơi thở của âu Dương, mà ở đáy cốc này có hơi thở thuộc về Lý Thái Bạch!
“Kiếm tiên Lý Thái Bạch? Tại sao nơi này lại có sự tồn tại của Thanh Liên kiếm ý?” Lãnh Thanh Tùng nhìn đáy cốc sâu thẳm, mặc dù trên khuôn mặt không lộ ra vẻ gì, nhưng trong lòng hắn lại nổi lên nghi hoặc.
Nhưng nếu nơi này có thể có hơi thở của Lý Thái Bạch, vậy đã nói rõ cho dù nơi này không phải Cửu U thì ít nhất cũng liên quan đến Cửu U!
Mọi người đều dốc lực phòng bị, trong hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào.
Lãnh Thanh Tùng không hề nghĩ ngợi, trực tiếp phóng về phía đáy cốc Thiên Sa cốc.
“Người này dám xuống đáy cốc! Chẳng lẽ hắn không biết phía dưới này là cái gì sao?” Tu sĩ Đại Thừa kinh ngạc nhìn Lãnh Thanh Tùng bay về phía đáy cốc.
Đáy cốc này chính là Cửu U thời Thượng Cổ, cũng là kết cục cuối cùng của người chết, cho dù thân thể tiến vào là thân thể tiên nhân cũng sẽ bị tam tai cửu nạn trong Cửu U tách rời thân thể!
Vốn cho rằng thiếu niên áo đen trước mắt này đóng giả đệ tử chín tông môn lớn để nhân cơ hội trộm lấy thân thể tà tu treo ở phía dưới, không nghĩ tới người này lại trực tiếp phi thân xuống Cửu U!
“Đáng tiếc thiên tư khủng bố như vậy, cuối cùng vẫn là muốn chết!” Tu sĩ Đại Thừa lắc đầu, cho dù là địch nhân, thiên tư của Lãnh Thanh Tùng cũng làm cho hắn cảm thấy tiếc thay.
Xuống Cửu U chính là đi tới chỗ người chết, cũng đại biểu cho cái chết, người chết không có khả năng sống lại, chỉ cần là sinh linh đều không có khả năng tránh được hai đạo sinh tử vô thượng này!
Trong lòng tu sĩ Đại Thừa, Lãnh Thanh Tùng liều lĩnh vọt vào đáy cốc chắc chắn phải chết!
Tu sĩ Đại Thừa dừng ở trên tường thành, một tấm lệnh bài được trình đến trước mắt của hắn, nhìn thấy tên trên tấm lệnh bài, tu sĩ Đại Thừa đọc đi đọc lại mấy lần, sau đó hắn nắm lệnh bài trong tay: “Đi liên hệ các tông môn, đệ tử Lãnh Thanh Tùng này rốt cuộc là ai!”
Thiên Sa cốc vạn năm không dậy sóng trong nháy mắt biến thành ồn ào náo động, gây ra loạn lớn như vậy, chuyện này nhất định phải truy tra đến cùng!
Thẳng đến khi Thanh Vân tông hồi âm, Lãnh Thanh Tùng đích thật là đệ tử nội môn, khi Động Hư Tử thở hồng hộc ngự không bay đến, mà Thái A tông chủ Kiếm tông cũng vừa vặn chạy tới.
Tu sĩ Đại Thừa tức khắc cả kinh trong lòng, người này lại dẫn hai vị tông chủ đồng thời đến đây?
Khẳng định thân phận không tầm thường!
Tu sĩ Đại Thừa vốn còn đang phát hiệu lệnh lập tức đi tới trước mặt Thái A tông chủ Kiếm tông, khom người nói: “Tông chủ, ngài cũng biết người này?”
“Biết, biết, phó tông chủ tương lai của tông môn chúng ta! Ngươi ở chỗ này trấn thủ nhiều năm như vậy, tin tức có hơi bế tắc nha.” Thái A ha ha cười híp mắt nói.
“Ngươi đánh rắm à, từ khi nào đệ tử nhà ta trở thành phó tông chủ Kiếm tông rồi?” Động Hư Tử ở bên cạnh lập tức mắng chửi.
Thái A nhất thời không vui: “Lấy đi chí bảo trấn tông của tông môn lão tử, để cho hắn làm phó tông chủ có quá đáng sao? Lại nói tiếp, rốt cuộc thì khi nào mới trả lại Vấn Kiếm trì của tông môn ta?”
Động Hư Tử nghe thấy Thái A nói như vậy, nghẹn lời, đành phải thối mặt hỏi: “Hiện tại hắn đang ở đâu?”
Trên mặt tu sĩ Đại Thừa đổ mồ hôi lạnh, không nghĩ tới đại tu sĩ trẻ tuổi kia lại là phó tông chủ tương lai của Kiếm tông ta!
Bây giờ thì tốt rồi, phó tông chủ không còn!
Sớm biết như vậy vừa rồi đã khuyên nhủ vị đại tu sĩ trẻ tuổi kia rồi!
Tu sĩ Đại Thừa ngượng ngùng nói: “Hiện tại vị đại tu sĩ kia đã lẻn vào trong Cửu U!”
“Ngươi nói cái gì?”
“Hả?”
Động Hư Tử và Thái A nhất thời sửng sốt, lập tức nhìn về phía đáy cốc Thiên Sa cốc, đập vào mắt chỉ có một mảnh sâu thẳm làm cho bọn họ đều cảm thấy tim đập nhanh!

Lãnh Thanh Tùng hóa thành một đạo ánh sáng xanh, sắc mặt lạnh lùng nhìn tam tai Phong, Hỏa, Lôi ở xung quanh bay tới lại có thể xuyên thấu qua chân nguyên trực tiếp xâm chiếm thân thể của mình!
Mặc dù tam tai này nổi danh nhưng vô hình, có thể làm tiêu tan thân thể của sinh linh!
Lãnh Thanh Tùng hừ nhẹ một tiếng, Thanh Liên trong mắt chợt hiện lên, một đóa Thanh Liên thập tam phẩm đặc biệt yêu dị nở ở mi tâm.
Pháp tắc Thanh Liên kiếm đạo ngưng tụ trong hai mắt, Khánh Vân cách đỉnh đầu ba tấc mơ hồ hiện lên một đóa Thanh Liên.
Tam tai vốn muốn từng bước xâm chiếm thân thể hắn trong nháy mắt đã bị ngăn chặn ở bên ngoài cơ thể, tam tai này lập tức biến mất không còn chút tung tích!
Sau khi Lãnh Thanh Tùng rơi xuống đất, mặt cát nhu hòa dưới chân trong nháy mắt đã chôn vùi nửa thân thể Lãnh Thanh Tùng, hơn nữa hắn cũng mất đi liên hệ với chân nguyên trong đan điền!
Vốn Hoàng Tuyền lộ là để cho thần hồn và linh hồn đi, làm sao có thể chịu được trọng lượng của cơ thể?
Lãnh Thanh Tùng vẫn đang rơi xuống, thậm chí cảm giác dưới chân hư vô khiến trong lòng hắn dâng lên sợ hãi.
Giống như mình sắp rơi vào trong vực sâu vô tận!
“Chém!”
Lãnh Thanh Tùng lạnh lùng quát một tiếng, Thanh Liên kiếm ý vô tận tuôn ra ngoài cơ thể, lập tức cát vàng đầy trời.
Nhưng Lý Thái Bạch lại chính là trụ chống trời trong Cửu U, Thanh Liên kiếm ý cũng thu hồi nhuệ khí vốn có của nó, rồi biến mất không còn chút tung tích!
Lãnh Thanh Tùng mất đi tất cả lực lượng, cuối cùng bắt đầu hoảng loạn.
Hắn khua tứ chi lung tung, muốn bò ra khỏi cát vàng, nhưng càng liều mạng giãy dụa thì càng lún sâu!
Trong nháy mắt Lãnh Thanh Tùng biến mất ở trong Hoàng Tuyền lộ.
Cảm giác hít thở không thông, cảm giác cô độc, bất lực, sợ hãi, các loại cảm xúc tiêu cực bắt đầu quấn quanh trong lòng Lãnh Thanh Tùng.
Mà các loại cảm xúc tiêu cực mang đến những ký ức đã từng khi mình còn là một vị hoàng tử, ngươi lừa ta gạt, đấu đá lẫn nhau.
Trên Hoàng Tuyền lộ này, ngoại trừ ba tai nạn, cũng còn có chín nạn mười kiếp.
Chín nạn mười kiếp tương ứng với thủ đoạn tiêu hao ý thức và bản thân trong thần hồn.
Rốt cuộc cũng chỉ là thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, có được thực lực bễ nghễ thiên hạ, nhưng không có tâm tình tương xứng với thực lực.
Tâm ma bộc phát, Lãnh Thanh Tùng cam chịu rơi vào trong cát vàng vô tận.
Mình còn chưa đợi được huynh trưởng, mình còn chưa gặp được huynh trưởng.
Tất cả đều kết thúc!
Ta không muốn chết, ai tới cứu ta với!
Lúc này sự nhu nhược bất lực càng ngày càng ăn mòn tâm thần của Lãnh Thanh Tùng.
Thiếu niên hoảng loạn sau khi không có sự che chở, dưới phản xạ có điều kiện sẽ la to, hy vọng cho mình dũng khí và sức lực.
Lãnh Thanh Tùng lệ rơi đầy mặt, la lên một tiếng tan nát cõi lòng:
“Huynh trưởng! Ca!”
Một bộ áo xanh xuất hiện, một bàn tay giống như ánh sáng cuối đường hầm đưa tới trước mặt Lãnh Thanh Tùng đang hoảng loạn.
Giọng nói nhảy thoát giống như sự hy vọng vang lên bên tai Lãnh Thanh Tùng:
“Ôi chao, ai đang khóc nhè đó!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận