Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 631: Cổng trời

Như thế nào là hỗn độn?
Thiên địa như một quả trứng gà.
âm dương không phân, đục trong chẳng rõ.
Không phân chia đông tây nam bắc, trên dưới trái phải.
Bên ngoài thế giới này chính là hỗn độn đến vô tận.
Ngày xửa ngày xưa, khi trời đất chưa hợp lại, Tam Tổ khai thiên, khí đục giáng xuống thành đất, khí trong bay lên thành trời.
Độ cao của trời do Phượng Tổ giới hạn.
Biển rộng bao xa do Long Tổ giới hạn.
Độ dày của đất do Kỳ Lân quy định!
Cho nên, khi trời đất chưa hợp lại thành một, bầu trời cũng không phải màu xanh, mà là một màu xanh xám trộn lẫn đục ngầu.
Phía xa trên bầu trời chính là hỗn loạn và sát ý vô tận!
Luồng khí hỗn loạn trở lại trạng thái ban đầu, chúng sinh bình thường chạm vào sẽ biến trở lại hình dạng ban đầu.
Dù cho là Tiên Nhân cũng chỉ dám ngồi yên trên trời, chưa từng dám tùy tiện đặt chân vào khoảng không hỗn độn!
Tam Tổ dùng sức mạnh to lớn ngăn cách hỗn độn ở bên ngoài thiên địa, để ngăn không cho thế giới này quay trở lại bên trong hỗn độn.
Lúc trước thiên địa hợp nhất, rào cản thiên địa bị phá, ngoại trừ chuyện thiên địa hợp nhất thì luồng khí hỗn độn cũng theo đó cuồn cuộn mà tới.
Bất đắc dĩ, Lý Thái Bạch đứng dậy hóa thành rào cản của thiên địa.
Rào cản thiên địa lại trùng hợp cản trở luồng khí hỗn độn xâm nhập.
Nhưng bây giờ thiên địa hợp nhất lại rộng mở, hàng rào thiên địa mới trên thế giới này được tạo nên từ rất nhiều đại tu sĩ.
Cho nên, bầu trời giới tu hành không còn là màu lam, bầu trời Ma Giới cũng không còn là màu xám đen.
Bầu trời 2 giới đều biến thành một màu xanh vàng thống nhất!
Đây mới là dáng vẻ mà bầu trời thế giới này nên có!
Bầu trời hư tổn đã chết, bầu trời vàng kim được lập nên!
Đây là thời đại mới cho chúng sinh hai giới, cũng là thời đại thoát li khỏi gông xiềng của thiên địa!
Đại kiếp đã qua, trật tự mới hiển nhiên cũng được thành lập!
Định mệnh cho thấy thế giới này sẽ bước vào thời đại thay áo đổi màu trong tương lai!
Thời đại này sẽ khiến vô số người dám theo đuổi ước mơ của mình, đồng thời cũng trở thành đại dương giông bão mà những người bình thường sẽ mãi mãi không cách nào kiểm soát nổi.
Mọi việc sẽ trở nên hỗn loạn kể từ hôm nay!
Dưới một thế giới hòa bình, vạn vật chúng sinh đều có khả năng!
Vô số sinh linh ngẩng đầu nhìn trời, sâu bên trong nỗi sợ còn có một nỗi niềm kích động ẩn giấu.
Thiên địa treo ngược đã không còn là con dao treo trên đầu họ nữa, từ nay họ sẽ không cần phải lo lắng khi nào thì con dao kia rơi xuống nữa.
Đây là khởi đầu mà vô số đại tu sĩ lấy thân mình hi sinh để lại cho hậu thế.
Khi người trước ra đi, sẽ đến lượt người sau tiếp bước!
Trọng Minh và Động Hư Tử dẫn đầu nhóm đại tu sĩ, vì phiến thiên địa này mà dọn sạch hết thảy trở ngại và đại kiếp.
Bất kể là mọi thứ đã được dọn sạch hay chưa, bất kể là đại kiếp đã kết thúc hay chưa, tình thế lúc này là tình thế tốt nhất có thể đạt được sau bao mưu đồ kế hoạch của biết bao thế hệ.
Lúc này, ngọn núi sừng sững ngăn trước dòng sông thời gian rốt cuộc cũng bị tháng năm xuyên thủng.
Tiếng dòng chảy sôi trào mãnh liệt vang lên giữa hỗn độn.
Ngàn vạn năm nay, dòng thời gian chưa từng chảy về phía trước bắt đầu lao nhanh trở lại!
Lúc này không có bất kỳ người nào biết dòng sông thời gian sẽ chảy về nơi nào, cũng không biết đại kiếp lần sau sẽ xuất hiện ở đâu.
Tất cả dòng sông đồng thời chảy về phía trước.
Kiểu gì cũng sẽ chọn ra được người mạnh nhất, một lần nữa dẫn dắt thời đại mới!
Mặc kệ thời đại mới này sẽ hỏng bét ra sao, đó là sự lựa chọn của chúng sinh.
Dù sao cũng không có sự lựa chọn nào tệ hơn thế giới trước đây.
Bất kỳ một thời đại mới nào cũng là thời đại của chúng sinh!
Con đường phía trước còn mịt mờ, các vị hãy đi cẩn thận!
Đây là lời an ủi duy nhất mà các đại tu sĩ ngã xuống để lại cho đám hậu bối!

Thiên địa biến hóa cũng sẽ gây ra vô số chấn động.
Ngày nay, thế giới thiếu đại tu sĩ, những Tiên Nhân không dám chịu chết cũng không dám cướp xác chỉ có thể thể khống chế tu vi của chính mình, không dám nâng cao cảnh giới của tu sĩ.
Rốt cuộc lúc này, họ mới chịu để lộ răng nanh.
Núi rừng không hổ, lại có tiếng khỉ gầm!
Lúc này bọn họ cuối cùng cũng đã trở thành những tu sĩ mạnh mẽ nhất trên thế giới này!
Nhẫn nhịn ẩn nấp bấy lâu, lúc này không cần phải kiêng kỵ gì nữa. Dã tâm và sự tàn bạo bắt đầu sinh trưởng thỏa thích trong lòng!
Những kẻ chủ mưu hy vọng sẽ là người đầu tiên hái được quả ngọt của thời đại mới trong thời kỳ hỗn loạn!
Trước thềm một kỷ nguyên mới, chắc chắn sẽ có sự hỗn loạn.
Ngay khi những tu sĩ sắp đột phá cảnh giới đang chuẩn bị dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để chiếm lấy vị trí bỏ trống của các đại tu sĩ để tiếp quản thiên địa này, một đóa sen trắng từ Kiếm tông bay ra!
Kiếm khí của sen trắng bay thẳng lên, tung hoành giữa thiên địa, ngang dọc trước mặt chúng sinh.
âm vang như chuông, sắc lệnh trang nghiêm:
“Tông chủ của Kiếm Tông - Thái A, phụng thiên trấn giữ thiên địa! Ta ở trên trời, kẻ nào dám cướp trời?”
Thái A, người đã từ bỏ Thanh Liên Kiếm Đạo và tìm ra Bạch Liên Kiếm Đạo, sớm đã bước vào Độ Kiếp cửu trọng cảnh.
Tại giờ này khắc này, hắn lại trở thành đại tu sĩ hiếm có giữa thiên địa.
Kẻ đã dành cả đời để tranh giành vị trí đệ nhất thiên hạ với Động Hư Tử.
Lúc này khi hắn dường như đã trwor thành kẻ đệ nhất thiên hạ, nhưng sao hắn vẫn có cảm giác cái vị trí đệ nhất thiên hạ này là có kẻ nhường lại cho hắn!
Cảm giác này khiến cho Thái A vô cùng khó chịu, thậm chí còn hơi buồn bực!
“Trước khi những tên tiểu tử kia, hoặc thậm chí là đệ tử của ngươi có thể chân chính dẫn dắt một thời đại, ta xin ngươi hãy thay mặt trấn thủ thế giới!”
Giọng nói của Động Hư Tử vang lên bên tai Thái A, Thái A cầm trong tay một nhánh cây, miệng đầy đắng chát.
Họ thậm chí còn nghĩ đến chuyện sau khi họ rời đi, thế giới sẽ rơi vào hỗn loạn ư?
Chuyện gì cũng đều nghĩ đến, duy chỉ có không có nghĩ đến chuyện từ bỏ, mới có thể tạo ra một thiên địa không có gông cùm xiềng xích như bây giờ!
Người nào cũng đều hi sinh vì đại nghĩa, bản thân hắn tự xưng là thủ lĩnh kiếm đạo, là tông chủ của Kiếm Tông, lại sống tạm bợ vào lúc này.
Thái A kiêu ngạo như thế, đã bao giờ tức giận đến bực này?
Thái A cúi đầu nhìn về hướng Kiếm Tông, nhếch miệng cười nói: “Đệ tử ta làm sao có thể yếu hơn mấy tên tiểu tử hỗn láo của các ngươi?”
Đứng trước Bạch Liên Kiếm Đạo, hắn nhất định sẽ trở thành chướng ngại vật trong Bạch Liên Kiếm Đạo của Tống Mộ.
Để Thái A tham sống sợ chết trấn thủ thiên địa?
Ta, Thái A, thân là kiếm tiên Kiếm Hồn, lúc này là tông chủ của Kiếm Tông, hơn nữa còn là kẻ mạnh nhất thiên hạ lúc này, sao có thể là kẻ tham sống sợ chết?
Đứng trên đỉnh cao nhất của Kiếm Tông, Thái A quay mặt về phía đông, cười to ba tiếng, quay đầu vẫy tay với Tống Mộ đang ngoan ngoãn đứng sau lưng.
Tống Mộ nhìn thấy sư phụ nhà mình gọi, vội vàng chạy tới, bình thường trước mặt người khác, hắn làm ra bộ chảnh chọe, nhưng trước mặt sư phụ mà như vậy thì sẽ ăn ngay cái bạt tai mà hắn ghét nhất!
Thái A nhìn Tống Mộ áo trắng tung bay đứng ở trước mặt mình, vươn tay sờ đầu Tống Mộ, nhẹ giọng nói: “Tiểu tử, ngươi muốn trở thành kẻ đệ nhất thiên hạ thật sự không!”
“Sư phụ chính là người mạnh nhất thiên hạ, ta làm người đứng nhì!” Tống Mộ khiêu khích mở miệng đáp lời.
Không mạnh, nhưng mà vẫn ngầu!
“Ha ha ha! Được rồi, chức đệ nhất thiên hạ này, vi sư giành phát mệt, vi sư muốn nghỉ ngơi, nhìn cho rõ đây thằng nhóc, đây là kiếm cuối cùng mà vi sư chỉ dạy cho ngươi!” Thái A ha ha cười một tiếng, quay người nhìn về hướng đông.
Tay phải nâng lên, Liên Hoa Kiếm Ý trắng tinh khiết nở rộ đến cực hạn trong tay hắn.
Thái A nhảy lên một cái, bay thẳng vào bên trong hỗn độn.
Bạch Liên Kiếm Khí hiền hòa chính trực lan rộng ngàn dặm, Thái A đâm lên trời, trong nháy mắt tiêu tán. ​Ấn Bạch Liên vụt sáng trên không trung, giọng nói ấm áp của Thái A xuất hiện lần cuối cùng trên thế giới này:
“Ta có một kiếm, trấn giữ cổng Trời!”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận