Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 378: Các người đang tranh chức làm tình nhân của thiếp thân sao?

Khắp đại điện vang vọng thanh âm kiêu ngạo phách lối của âu Dương, những bức tượng dày đặc trên những chiếc ghế đá đều im lặng.
Có vẻ như sự uy hiếp của âu Dương không có tác dụng với chúng.
Ở viễn cổ, chúng đều là Yêu thần tiên thiên độc nhất vô nhị, một chút uy hiếp làm sao có thể lung lay được?
Ồ? Cũng còn cứng quá nhỉ?
âu Dương cười lạnh một tiếng, giơ tay chạm vào một bức tượng yêu quái đầu heo mình người trên ghế đá bên cạnh cửa, dưới tác dụng chân nguyên của âu Dương, bức tượng đột nhiên động đậy.
Bức tượng trong mắt tràn đầy kinh hãi, có thứ gì đó kỳ quái chui vào trong bản thể bên trong bức tượng, sau đó bức tượng có ý thức, nó muốn thoát ra khỏi bức tượng!
Bức tượng mà nó đã sống nhờ biết bao nhiêu năm, vậy mà lại thực sự được khai sáng linh trí trong tay một tên tu sĩ Nhân tộc!!!
Bức tượng bị điểm hóa từ trên ghế đá nhảy xuống, ngồi xổm bên cạnh âu Dương, như một con chó xù, xoay quanh âu Dương, sau đó lắc lắc, một hư ảnh đầu heo thân người thoát ra khỏi bức tượng!
“Ngươi có thể điểm hóa tử vật?!” Hư ảnh đầu heo kinh hãi nhìn âu Dương, nghẹn ngào hô lên.
Nó đã sống trong bức tượng này vô số năm, nhưng nó không ngờ rằng có một ngày, bức tượng mà nó ở nhờ lại sống lại và đẩy nó ra khỏi bức tượng!
Nó chỉ là một linh hồn, nếu ở trong hồ máu do tinh huyết cấu thành này quá lâu, e là sẽ bị hồ máu này nuốt chửng mất!
Hư ảnh đầu heo sợ hãi gầm thét với âu Dương, nó không nghĩ tới trên đời này lại có tu sĩ điểm hóa được các sinh linh!
Vì kế hoạch, hôm nay đành phải chiếm thi thể của tu sĩ Nhân tộc trước mặt làm vật chứa!
Hư ảnh thân người đầu heo muốn động đậy, nhưng giác quan thứ sáu của động vật đột nhiên khiến nó đứng sững tại chỗ, nó có linh cảm.
Nếu nó dám nhập vào cơ thể của tu sĩ này, nó sẽ chết!
Là một Yêu thần tiên thiên, nó vốn bất tử bất diệt, thọ cùng trời đất!
Đây là lần đầu tiên hư ảnh này cảm thấy cái chết gần mình đến thế!
Nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, khiến nó đứng như chôn chân tại chỗ.
âu Dương ngoáy lỗ tai, lãnh đạm nhìn bóng mờ đầu heo trước mặt, nếu hắn không nhìn thấy, có lẽ không có chuyện gì, nhưng giờ hắn đã có thể nhìn thấy, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Hắn giơ tay lên, chân nguyên trong cơ thể hóa thành một bàn tay chân khí thật lớn, trong nháy mắt đã tóm lấy thân thể của hư ảnh đầu heo trước mặt, nhìn hư ảnh trước mắt, không biết vì sao lại nghĩ tới Trư yêu ở bên ngoài, âu Dương thản nhiên nói: “Xem dáng vẻ của ngươi, rất có cốt cách của một tên phản tặc!”
“Ta từng chưởng quản mọi con sông lớn trên thiên hạ! Làm sao có thể…” Hư ảnh mở miệng nói lời đại nghĩa lẫm liệt, lại bị những cây kim châm do vô số chân nguyên cấu thành lấp cho im miệng.
Cây kim châm gần nhất chỉ cách mắt nó trong gang tấc.
“Nói hay là chết?” âu Dương lạnh lùng nhìn hư ảnh trước mặt.
“Ngài bình tĩnh nói chuyện, ta đã từng thống trị mọi con sông lớn trong thiên hạ, không có cái gì ta không biết!” Hư ảnh đầu heo lập tức cười làm lành.
Tên này chắc chắn là một tên phản tặc!
âu Dương vén tay áo lên, lộ ra tiểu hồ ly ở trong ngực, Đồ Đồ khẩn trương nhìn chung quanh, từ lúc tới nơi này nàng cảm giác cực kỳ khó chịu!
“Cửu Vĩ! Ngươi còn dám trở về!” Nhìn thấy tiểu hồ ly, hốc mắt hư ảnh đỏ lên, tức giận mắng Đồ Đồ.
Tất cả pho tượng nghe thấy tên Cửu Vĩ đều đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn tiểu hồ ly trong ngực âu Dương, đồng thời bay về phía âu Dương.
Tiếng chửi bới, than vãn, oán giận, chửi rủa vang lên không dứt.
Tất cả những lời lẽ ác độc mà bọn chúng có thể nghĩ ra đều đổ hết cho tiểu hồ ly, giống như bọn họ bị nhốt ở chỗ này đều là do lỗi của tiểu hồ ly trước mặt này!
“Gào!”
Một tiếng gầm vang lên, một con rồng xanh khổng lồ đầu rồng thân người bay lên vây quanh Tiêu Phong, Tiêu Phong giơ tay lên, con rồng xanh oằn mình trong cung điện, quét sạch tất cả những bức tượng xung quanh âu Dương.
“Còn dám nói năng lỗ mãng nữa không, Đại sư huynh không đánh các ngươi, Tiêu Phong ta sẽ đánh các ngươi!” Đôi mắt rồng lạnh lùng của Tiêu Phong lóe lên hàn quang cảnh cáo.
“Gâu, gâu, gâu!”
“Chi, chi, chi!”
“Chíp chíp chíp!”
Ba con thú cưng nhìn thấy cơ hội thể hiện của chúng, chúng lập tức hét vào những bức tượng xung quanh, mặc dù nghe không hiểu gì, nhưng có thể cảm giác được rằng ba con thú cưng mắng cũng rất tục.
Tiểu hồ ly đột nhiên bị xúc phạm, nàng sợ tới mức ngay cả khóc cũng không khóc, chỉ dùng chân túm chặt lấy quần áo của âu Dương ngơ ngác nhìn.
“Đừng sợ Đồ Đồ, có Đại sư huynh rồi!” âu Dương vỗ nhẹ lên lưng tiểu hồ ly, thanh âm ôn nhu nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy lạnh lùng.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh cung điện, tất cả ngọn nến sáng rực ban đầu đều bị dập tắt trong nháy mắt, cung điện vốn quỷ dị lại đột nhiên trở nên đáng sợ.
Tựa như một cây búa tạ đập mạnh vào ngực của tất cả những Yêu thần tiên thiên.
“Còn sống không vui sao? Các ngươi nhất định muốn chết phải không?” âu Dương trên mặt treo nụ cười, nhưng lời nói trong miệng lại khiến cho tất cả thần hồn của Yêu thần tiên thiên run sợ.
Hận ý nhất thời khiến đầu óc chúng hỗn loạn, vậy mà lại quên mất tu sĩ Nhân tộc đến cùng với Cửu Vĩ rất cổ quái và đáng sợ.
“Lão… Lão đại, ta sai rồi…” Hư ảnh đầu heo thân người bị âu Dương bắt lấy, còn chưa nói xong, đã bị bàn tay khổng lồ làm bằng chân nguyên mạnh mẽ bóp chặt, hóa thành những điểm sáng lấp lánh.
Hư ảnh bị âu Dương nghiền nát, cùng lúc đó, cả cung điện rung chuyển, trên tường xuất hiện vết nứt.
Trong lòng tất cả Yêu thần tiên thiên hiện hữu một nỗi sợ hãi, hư ảnh đầu heo thân người kia chết rồi!
Thân là Yêu thần tiên thiên, thế nhưng chúng cũng sẽ chết!
Chân nguyên cuồn cuộn trong cơ thể của âu Dương, vô số bức tượng đã sẵn sàng thiêu đốt linh hồn của chúng để công kích âu Dương.
Mấy trăm luồng sóng công kích từ thần hồn của hàng trăm Yêu thần tiên thiên, cho dù đối phương là thần tiên cũng có thể chém chết!
Ngay lập tức, chúng muốn đồng quy vu tận cùng với âu Dương!
Hai bên giương cung bạt kiếm, đột nhiên Tiêu Phong như nhìn thấy thứ gì đó khiến hắn khiếp sợ vậy, dần dần há hốc miệng.
“Đại sư huynh… Đại sư huynh chờ một chút, tiểu sư tỷ…” Tiêu Phong giữ âu Dương lại, lắp bắp nói.
âu Dương giật mình, cúi đầu phát hiện tiểu hồ ly đã biến mất, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Tiểu hồ ly đang từ từ hấp thụ thần hồn của hư ảnh vừa bị âu Dương bóp nát, những tia sáng rực rỡ phát ra từ cơ thể tiểu hồ ly.
Một bàn chân nhỏ như ngọc bước ra khỏi hào quang rực rỡ, tiểu hồ ly ban đầu đã biến thành một ngự tỷ chân dài với thân hình nóng bỏng.
Ngay khi ngự tỷ trưởng thành quyến rũ vừa xuất hiện, nàng đã đốt nóng không khí trong toàn bộ cung điện.
Làn da trắng như tuyết, chiếc yếm quây lộ vai màu đỏ rực và chiếc váy ngắn cũn cỡn càng tôn lên làn da trắng nõn như tuyết.
Vẻ ngoài như tiên trên trời như khiến trời đất cũng trở nên ảm đạm, khuôn mặt nàng là sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ gợi cảm và sự trong sáng.
Đôi mắt đỏ thẫm quyến rũ như câu hồn lạc phách người khác, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, thanh âm thanh muội tao gợi cảm vang lên mang theo một chút biếng nhác:
“Các người là đang tranh chức làm tình nhân của thiếp thân hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận