Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 268: Thế gian này cần có ác long

Lúc trước, những kiếm tu này muốn đưa âu Dương vào chỗ chết.
Bây giờ lại vây quanh âu Dương giống như những ngôi sao vây quanh mặt trăng, hộ tống âu Dương đi sâu vào trong hoang mạc.
Vì Tâm Vân có thể làm cho các đại tu sĩ trực tiếp rơi vào ảo cảnh vô tận nên âu Dương còn muốn dẫn đứa con lớn mình vừa nhận đi theo.
Nhưng Tiên Nhất cầu khẩn như sắp khóc khiến âu Dương cũng đành phải từ bỏ ý định này.
âu Dương rất khó hiểu hỏi: "Nếu Lý Thái Bạch vì người trong thiên hạ mới giết tiên nhân, vì sao còn bắt nhốt những đại tu sĩ vào trong ảo cảnh vô tận? Việc này có khác gì việc làm của tiên nhân trước đó đâu?”
Tiên Nhất im lặng thật lâu mới nói: "Đại nhân, chuyện này là có nỗi khổ riêng, ngài đi với ta đến Đúc Kiếm nhất tộc sẽ hiểu ngay!"
Nếu bây giờ hắn không tiện nói ra, âu Dương cũng không ép buộc, đi tới Cửu U, âu Dương có rất nhiều thời gian tự mình tìm hiểu tất cả mọi chuyện.
Sắc mặt của những kiếm tu rất căng thẳng đứng xung quanh bảo vệ âu Dương giống như là đang bảo vệ một nhân vật quan trọng.
Bay vào trong hoang mạc, âu Dương mới nhận ra, lúc này hoang mạc hoang vu như thế nào, trước kia nó đã từng phồn hoa thịnh vượng ra làm sao.
Từng tòa thành trì to lớn đều đã hoàn toàn đổ nát bị vùi lấp trong cát vàng.
Cho dù bây giờ những toà thành trì này chỉ còn lại đống đổ nát, nhưng âu Dương vẫn có thể cảm nhận được trước đâu chúng vĩ đại và trường tồn ra làm sao.
Rốt cuộc đó phải là sức mạnh lớn như thế nào mới có thể hủy diệt những thành trì to lớn này, mới có thể hoàn toàn biến nơi phồn hoa thịnh vượng trở thành hoang mạc?
âu Dương hỏi Tiên Nhất đang đứng bên cạnh, vẻ mặt Tiên Nhất tỏ ra khó hiểu hỏi lại: "Những tội thành này chẳng lẽ không đáng bị như vậy sao?"
“Tội thành? "âu Dương bị những lời Tiên Nhất nói làm cho bối rối.
Tiên Nhất chậm rãi giải thích rõ: "Những thành trì này trước kia đều là nơi tôn nghiêm được những tiên nhân ngồi ở trên trời cao xây dựng nên, mục đích là để cho những tín đồ đệ tử của họ ở khắp các nơi có chỗ trở về!"
“Ý của ngươi là nơi này đã từng là tiên giới? "âu Dương kinh ngạc hỏi.
Chẳng trách trước kia những thành trì này lại được xây dựng to lớn như vậy, thì ra đều là do những tiên nhân thời kỳ Thượng Cổ xây dựng nên.
Tại thời điểm đó, họ là những người thống trị tối cao, thành trì được họ xây dựng nên đương nhiên không thể tầm thường!
“Tiên giới? Cũng có thể nói như vậy, nơi này đã từng là nơi khi các sinh linh qua đời sẽ đi tới.
Ở thời kỳ Thượng Cổ, tiên nhân ngồi ở trên trời cao, nơi này chính là nơi mà các tín đồ tôn sùng tiên nhân đến sau khi họ qua đời!"
Tiên Nhất lặp lại từ “tiên giới” mà âu Dương vừa hỏi bằng giọng điệu châm biếm, đồng thời cũng xác nhận suy đoán của âu Dương là chính xác.
"Nhưng vì sao những thành trì đó lại biến thành tàn tích như này?" âu Dương vừa mới chuẩn bị mở miệng hỏi thì ngừng lại không hỏi tiếp nữa, bởi vì âu Dương đã tự có đáp án.
Câu hỏi này nói ra chính xác là hơi ngớ ngẩn.
Lý Thái Bạch đã giết chết tiên nhân như giết những con chó, tiên giới vốn là nơi tiên nhân xây dựng nên, vì thế nó bị tàn phá rách nát đến mức như này cũng không có gì là kỳ lạ.
Nơi này biến thành bộ dáng hoang tàn như vậy không chỉ liên quan đến Lý Thái Bạch, mà người dẫn dắt đưa Lý Thái Bạch đi lên con đường này cũng không thoát khỏi liên quan!
âu Dương đột nhiên nhớ tới một chuyện hỏi Tiên Nhất: "Ngươi nói nơi này là nơi sau khi tất cả mọi người chết đi sẽ đến đây?"
Tiên Nhất gật đầu nói: "Đúng vậy đại nhân, có phải đại nhân là muốn hỏi, vì sao bây giờ chỉ có những đại tu sĩ tu luyện đến giai đoạn Xuất Khiếu mới có thể tới nơi này? Trong khi những sinh linh khác lại phải sống trong vòng luân hồi vô tận?”
Đối với câu hỏi ngược lại của Tiên Nhất, âu Dương không phản bác, chỉ yên lặng chờ đợi câu trả lời.
Tiên Nhất cười khổ một tiếng cũng không lập tức trả lời mà chỉ về phía trước nói: "Đại nhân, chúng ta đã đến thành trì của Đúc Kiếm nhất tộc rồi!"
âu Dương đưa mắt nhìn thấy một tòa thành trì hoang vu đổ nát đang đứng sừng sững trong hoang mạc.
So với những toà thành trì đổ nát hoàn toàn trên đường, tòa thành trước mắt này tuy rằng thấp bé hoang vu nhưng vẫn có thể nhìn ra hình dáng thành trì.
Tòa thành xây dựng kề sát vào trụ Kình Thiên khổng lồ, xây dựng dựa vào trụ khổng lồ này là muốn để cây trụ lớn có thể bảo vệ toà thành tốt hơn, cây trụ như "sống lưng" chống đỡ thiên địa cho toà thành!
âu Dương im lặng không nói gì chỉ đứng yên nhìn chằm chằm tòa thành nhỏ trước mắt.
Tiên Nhất đứng ở bên cạnh nhẹ giọng nói nhỏ: "Theo lý ban đầu, Đúc Kiếm nhất tộc cũng phải bị tan biến trong thế giới này cùng với sự sụp đổ của các tiên nhân. Nhờ ơn đại nhân và chủ nhân của ta, Đúc Kiếm nhất tộc một lần nữa tìm được tín ngưỡng, thoát ra khỏi con đường ảo cảnh!"
"Sau khi, Lý Thái Bạch trảm tiên nhân thì nơi mà tất cả những sinh linh sau khi chết sẽ đến cũng bị hủy diệt đúng không?"
Ánh mắt âu Dương vẫn nhìn chăm chú không rời toà thành nhỏ trước mặt, hỏi Tiên Nhất.
Tiên Nhất đáp: "Chủ nhân của ta chỉ muốn để cho sinh linh trên thế gian thoát khỏi sự khống chế của tiên nhân mà thôi, cũng không phải muốn hủy đi nơi này!"
“Vậy ngươi có hỏi qua thần hồn của các đại tu sĩ đang sống trên mảnh thiên địa này chưa?" Tuệ Trí đứng phía sau âu Dương đột nhiên mở miệng lên tiếng.
Trong giọng nói của Tuệ Trí tràn đầy oán giận, phẫn nộ và ấm ức cho chính mình.
Nếu không phải có sư huynh của mình đến đây thì bọn chọ chỉ sợ vĩnh viễn bị treo ở trên trụ Kình Thiên khổng lồ, cũng giống như vô số xác ướp khác, thành lá cây của cây trụ khổng lồ.
Tiên Nhất im lặng một chút rồi nói: "Những người tu luyện đột phá đến giai đoạn gọi là Xuất Khiếu, về bản chất cũng đã chạm đến sự tồn tại của Đạo. Tất cả các Đạo trong thiên hạ đều đại biểu cho các tiên nhân, tiên nhân đã chết nên bọn họ đương nhiên sẽ không có nơi nào để đến. Cho nên họ chỉ có thể sống trong một ảo cảnh vô tận mà chủ nhân ta tạo ra!"
Sự trả lời khôn khéo của Tiên Nhất khiến cho Tuệ Trí nghe mà rùng mình sởn gai ốc.
Ngàn vạn năm qua, tất cả những tu sĩ đều đang tu đạo, nhưng họ đã không biết rằng đạo mà bọn họ khao khát hướng tới thực ra đã bị phá vỡ đứt đoạn từ thời kỳ Thượng Cổ.
Mà khi bọn họ tu luyện đến bước cuối cùng, đích đến của bọn họ chính là bị mắc kẹt giống như những chiếc lá cây bị vây giữ xung quanh trụ Kình Thiên khổng lồ!
Vì tu đạo mà rời xa nhân gian, vì tu đạo mà thanh tâm quả dục nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này sao?
Vậy tu đạo để làm cái gì?
Hai tay Tuệ Trí chắp trước ngực, tâm ma sinh sôi, hắn không ngừng tụng niệm kinh văn để tâm trí của mình có thể ổn định lại.
Nhưng tâm trí càng ổn định, trong lòng Tuệ Trí càng kích động oán giận.
Giọng nói của âu Dương đột nhiên vang lên bên tai Tuệ Trí: "Muốn mắng chửi thì mắng chửi đi!”
Mắt Tuệ Trí mở ra nhìn về phía âu Dương, ngay sau đó hắn thấp giọng tụng một tiếng Phật hiệu: "A Di Đà Phật! Con mẹ nó đạo đếch gì chết hết đi.”
Lúc này, âu Dương mới hiểu được vì sao khi chân linh Lý Thái Bạch chuyển thế, còn để lại Vô Ngã Kiếm Tâm để tự mình giác ngộ hiểu ra.
Có lẽ sau khi Lý Thái Bạch trảm tiên đã phát hiện ra chân tướng sự thật khiến hắn cảm thấy rất tuyệt vọng.
Tiên nhân rõ ràng đã nô dịch tất cả chúng sinh trong thiên hạ, nhưng tất cả chúng sinh vẫn không thể rời khỏi tiên nhân.
Cho nên Lý Thái Bạch mới biến Vô Ngã Kiếm Tâm thành Lãnh Thanh Tùng, ở kiếp này mở ra con đường tu tiên mới.
Sau đó chân linh Lý Thái Bạch chuyển thế, trở thành Bạch Phi Vũ, chuẩn bị phong thần.
Tất cả đều là kế hoạch của Lý Thái Bạch, vì sinh linh trong thiên hạ mà đi nước cờ này.
Mặc dù Lý Thái Bạch đã chết nhưng vẫn còn bố cục bàn cờ cho đến ngày nay.
Đây chính là sự vĩ đại của tiên nhân.
Giống như có thể nhìn thấu dòng sông thời gian, vẫn giữ vai trò vô cùng quan trọng ở tương lai mấy vạn năm sau.
Những tiên nhân bị Lý Thái Bạch giết, họ cũng biến thành chân linh, cũng đang chờ Lý Thái Bạch mở ra con đường tu tiên.
Chỉ cần không chết thì bọn họ vẫn chưa thua cuộc.
Vùng sương mù trong tâm trí của âu Dương dần dần được hé lộ, hai bên vốn là tử địch đến bây giờ lại thành quan hệ phụ thuộc lẫn nhau.
Nói ra cũng thật là buồn cười.
Không phải người giết rồng nào cũng sẽ trở thành ác long.
Mà là thế gian này cần có người làm ác long!
Bạn cần đăng nhập để bình luận