Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 650: Chỉ có ta mới hiểu rõ ta nhất

Cho đến khi Hồ Vân hoàn toàn biến mất trong dòng sông thời gian thì âu Dương mới thở dài nhẹ nhõm.
Lão đầu nhà mình là người bướng bỉnh, nếu nói hết mọi chuyện thì lão chắc chắn sẽ không đồng ý.
âu Dương sợ hắn còn có át chủ bài gì, bây giờ mình thật sự không có thủ đoạn để chống lại.
Chỉ khi đẩy lão về dòng sông thời gian lần nữa, khi lão thoát khỏi thân phận Vực Ngoại Thiên Ma, trở thành một bộ phận của thế giới này thì sẽ không liên quan gì tới mình nữa.
Không có gì tốt hơn chuyện này, nhưng cũng không thể tạm biệt đàng hoàng.
âu Dương tiếc nuối nhìn dòng sông thời gian, trong đó có tất cả những gì hắn quý trọng nhất nhưng lúc này lại không thể có một cuộc chia tay đàng hoàng.
"Cuộc sống vốn đầy tiếc nuối, không phải sao?" Một giọng nói truyền đến từ sau lưng âu Dương.
âu Dương xoay người, nhìn người áo bào xám đang ngồi ngay ngắn cách mình không xa.
âu Dương không kinh ngạc khi thấy người áo bào xám đột nhiên xuất hiện ở đây, giống như hắn đã sớm biết người áo xám sẽ xuất hiện ở đây.
Người áo xanh đi tới ngồi đối diện người áo xám, nhìn hắn, người áo xanh trách: "Cho nên nói ngươi làm ra cái hệ thống vô dụng nhất. Nó vô dụng nhất trong tất cả những hệ thống mà ta đã từng đọc trong tiểu thuyết ở kiếp trước."
"Có thể làm ra thì đã không tệ! Thứ này nói thì rất đơn giản, nhưng khi làm nó, ta đã suýt chết!" Người áo xám tức giận nói.
"Nói cũng đúng, thứ này không khoa học, dù đặt ở thế giới tu tiên thì cũng là bug." Người áo xanh gật đầu đáp.
"Ngươi xáo trộn kế hoạch của ta, suýt chút nữa hù chết ta, ta đã nấp kĩ rồi mà vẫn bị Hồ Vân đoán được ta tồn tại, ngươi không biết, lúc đó khi Hồ Vân đột nhiên xông tới, ta đã suýt nổ tung." Người áo xám lải nhải không ngừng.
Người áo xanh kinh ngạc hỏi: "Lão già kia không phát hiện ngươi sao?"
"Phát hiện cái con khỉ! Nếu hắn phát hiện ta, ngươi có tin ngươi không thể gặp được ta hay không? Người khác tu luyện, tiểu tử kia chơi khái niệm!" Người áo xám sợ hãi nói.
Đã xông vào không gian của hệ thống, còn có thể chia năm năm với hắn.
Quả nhiên những thứ dính tới khái niệm đều không đi theo lẽ thường!
Người áo xanh lơ đễnh nói: "Đều là thiên kiêu mạnh, có ai muốn bị tính kế đâu? Dù ngốc như Ma Tổ không phải cũng vì giãy dụa một chút mới tình nguyện bị "Tử" đoạt xá sao?"
Người áo xanh nói khiến người áo xám suy nghĩ, dù sao người áo xám cũng không ngờ, kế hoạch của mình nhiều như vậy, hắn nghĩ đã không có chỗ hở, nhưng vẫn bị "Tử" đặt một quân cờ lên!
Nếu dựa theo kế hoạch của mình tiến hành, cũng chỉ chờ đến lúc dòng sông thời gian lúc kết thúc, thì sẽ sinh ra một dòng sông thời gian mới.
Nếu không phải người áo xanh chó ngáp phải ruồi, chỉ sợ bây giờ thế giới này đã bắt đầu đi hướng diệt vong.
Tình huống bây giờ đã là chuyện tốt nhất rồi.
"Cám ơn ngươi!" Người áo bào xám hài lòng nhẹ giọng nói.
"Ngươi cám ơn ta khiến ta cảm thấy kì lạ! Mặc dù ta không muốn mắng ngươi, nhưng ta vẫn nói cho ngươi một câu: Ngươi cám ơn ngươi sao..." Người áo xanh nói.
Trong không trung bên ngoài dòng sông thời gian, âu Dương áo xanh ngồi đối diện âu Dương áo xám.
âu Dương áo xám làm bộ không nghe thấy câu nói thô tục của âu Dương áo xanh, hắn thở dài: "Cũng thế, ngươi vốn là ta, cảm ơn hay không cảm ơn thì cũng vậy thôi."
âu Dương áo xanh nhìn âu Dương áo xám giống mình như đúc, trước mặt chính là mình đã bị Ma Tôn Tổ Uyên chặt đầu ở kiếp trước, cũng là vị sư tổ kia! Hắn cũng là Nhân Tổ bày ra bàn cờ ở kiếp trước nhưng vẫn bị "Tử" đánh bại.
Còn đời này thì biến thành hệ thống phế vật!
âu Dương áo xanh đột nhiên nhớ tới gì đó nên hỏi: "Sao ngươi có thể làm bảng giao diện thuộc tính đánh giá tất cả mọi người “chuẩn” tới như vậy?"
Bảng hệ thống đơn sơ, thậm chí chỉ có mấy hàng, âu Dương buồn bực khi nghĩ tới hệ thống của mình.
Nếu đặt hệ thống này trong tiểu thuyết ở kiếp trước, chỉ sợ tác giả sẽ bị độc giả mắng!
âu Dương áo xám cười xấu hổ, giang tay ra tỏ vẻ chuyện này không phải do hắn làm!
"Trường Sinh làm chìa khoá khởi động lại thế giới mang theo chấp niệm của chúng sinh chết đi, tự nhiên có được tin tức của tất cả chúng sinh, ta chỉ sửa lại một chút thôi, nói là hệ thống, nhưng chỉ là AI thôi!" âu Dương áo xám kiên nhẫn đáp.
Lúc này lại nhắc tới Trường Sinh nên âu Dương im lặng, chuyện hắn vừa đáp ứng Trường Sinh kia, sợ là không thể làm được.
"Lâm Phong kia là bug gì nữa? Chẳng lẽ Lâm Phong cũng là người ở kiếp trước?" âu Dương hỏi thắc mắc đã lâu của mình.
âu Dương áo xám biến thành hệ thống, tin tức của bất cứ ai cũng có thể xem, nhưng chỉ có Lâm Phong là bug nên cũng tạo thành phiền phức không nhỏ cho hắn!
âu Dương áo xám nhún vai, bình tĩnh nói: "Vừa rồi ngươi cũng đã nói, thiên kiêu thế giới này cũng không nguyện ý bị tính kế, ngươi đoán xem Lâm Phong là sao? Cho ngươi một nhắc nhở, Lăng Phong được tính là một bug nhỏ để khởi động lại thế giới!"
âu Dương áo xanh cúi đầu suy nghĩ, tất cả mọi người ở kiếp trước chết đi, cuối cùng thì ai có được lực lượng thay đổi thế giới?
Sau khi dùng phương pháp loại trừ, trong lòng âu Dương áo xanh đã có đáp án.
Sau khi đã hiểu tất cả những câu hỏi trong lòng, âu Dương áo xanh thở dài nhẹ nhõm, nằm xuống, nhìn không trung, lầm bầm: ""Khi ta biết Trường Sinh là người trùng sinh thì ta đã biết hệ thống trong cơ thể chắc chắn có liên quan tới kiếp trước nhưng ta không ngờ nó là do ta ở kiếp trước biến thành."
Nghĩ tới đây, âu Dương áo xanh thoải mái cười nói: "Nhưng cũng đúng như vậy, dù sao chỉ có ta mới hiểu rõ ta nhất, cũng chỉ có ta mới có thể tính kế ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận