Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 401: Ta là đệ tử thân yêu nhất mà ngài chưa từng gặp mặt!

Triệu Tiền Tôn đi sau lưng bọn họ, tâm trạng rất phức tạp, trong lòng hắn cũng không muốn đi theo bọn họ về Thanh Vân tông. Làm một tán tu tự do thích hợp tích cách của hắn hơn gia nhập tông môn siêu cấp. Triệu Tiền Tôn cảm thấy mâu thuẫn, thậm chí chán ghét những lễ nghi phiền phức kia.
Hắn là người luôn chán ghét tông môn lớn vậy mà vào Thanh Vân tông, một trong chín thánh địa lớn, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của chưởng môn?
Loại chuyện này đối với người khác giống như vận may từ trên trời rơi xuống mà hắn không biết tại sao nó xảy ra với mình.
Triệu Tiền Tôn bước vào cửa truyền tống, sau khi trời đất quay cuồng thì hắn nhìn hắn nhìn thấy một cung điện rộng lớn, trên tấm biển viết Thanh Vân điện!
Hắn hít một hơi thật sâu, linh khí khắp nơi rất nồng, ở đây nồng hơn tất cả những nơi hắn từng đi, nếu ở chỗ này tu luyện thì tốc độ hấp thu linh khí không biết nhanh hơn bên ngoài bao nhiêu lần?
Không hổ danh là một trong chín thánh địa lớn, linh khí nồng như vậy mà bao phủ cả ngọn núi.
Đệ tử bảo vệ trận pháp thấy âu Dương bước ra thì lập tức reo to: “âu Dương sư huynh, ngài tới rồi!”
“âu Dương sư huynh, hôm nay ngài có đào quặng không?”
“Sư huynh, ta đã chuẩn bị cuốc cho ngài rồi.”

âu Dương cười chào hỏi, xua tay áo bảo hôm nay không rảnh đào quặng, chờ có thời gian nhất định sẽ đến trận pháp đào linh thạch. Trong ánh mắt thất vọng của đám đệ tử, âu Dương mang mấy người đi tới điện lớn của Thanh Vân tông.
Triệu Tiền Tôn đi sau lưng bọn họ kinh ngạc nhìn đệ tử Thanh Vân tông khắp nơi đang chào hỏi âu Dương, hắn không ngờ âu Dương có địa vị cao như thế ở Thanh Vân tông.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, không chỉ âu Dương mà ngay cả Trần Trường Sinh và Lãnh Thanh Tùng cũng rất lợi hại, bọn họ giống như người xuất sắc trong tông nên có địa vị cao cũng là chuyện bình thường.
âu Dương vừa đi tới cổng chủ điện của Thanh Vân tông thì cánh cửa đang đóng chặt bỗng nhiên mở ra, Động Hư Tử ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, giống như đã sớm biết bọn họ sẽ về.
Khi Triệu Tiền Tôn nhìn thấy Động Hư Tử lần đầu tiên thì đã biết người trước mắt là chưởng môn Thanh Vân tông mà bên ngoài đồn là người rất thần kì.
Người có thủ đoạn cao cường, mạnh nhất thiên hạ!
Triệu Tiền Tôn nghĩ dù trong thiên hạ không có ai giải được độc rắn trong cơ thể hắn nhưng vị sư phụ thân yêu nhất trước mặt chắc chắn sẽ có biện pháp!
Triệu Tiền Tôn đảo mắt, nước mắt giàn giụa, vừa khóc vừa loạng choạng đi tới chỗ Động Hư Tử, hô to: “Sư phụ! Sư phụ! Đệ tử sắp chết!”
Động Hư Tử ngồi trên bồ đoàn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một thanh niên mặc đạo bào màu xanh lam, vẻ mặt gian xảo đã hô to gọi nhỏ, nhào tới, ôm bắp đùi hắn.
Với tư cách là một chưởng môn nên Động Hư Tử hiền lành nhìn Triệu Tiền Tôn hỏi: "Tiểu tử, ngươi là?"
Triệu Tiền Tôn sửng sốt một chút, lập tức khóc to: "Sư phụ, ta là đệ tử thân yêu nhất mà ngài chưa từng gặp mặt!”
Chưa từng gặp mặt thì thân yêu nhất là cái quái gì? Tiểu tử này ở đâu xuất hiện? Sao da mặt dày giống âu Dương vậy?
Động Hư Tử đen mặt lại nhìn Triệu Tiền Tôn đang ôm bắp đùi hắn kêu rên, giống như đang khóc tang cho hắn nên bất mãn nhìn âu Dương. Ánh mắt như đang hỏi, tiểu tử ngươi tìm tên dở hơi này ở đâu vậy.
âu Dương nhún vai, nhìn Triệu Tiền Tôn, chép miệng nói: "Hắn nói không sai, hắn đúng là đệ tử của ngài!"
Động Hư Tử giật mình, đưa tay cầm cổ tay Triệu Tiền Tôn, nhanh chóng thay đổi sắc mặt.
Trời ạ! Đúng là vậy!
Trong cơ thể tiểu tử này không những có truyền thừa của Hồ Vân mà còn có truyền thừa của hắn! Chỉ là truyền thừa của hắn còn chưa bị tiểu tử này kích hoạt nên vừa rồi hắn không thể nhận ra!
âu Dương tìm cho hắn đệ tử kiểu gì vậy?
Động Hư Tử nhìn Triệu Tiền Tôn đang khóc thảm thiết, nhưng tròng mắt đang láo liên, rõ ràng vẫn đang có âm mưu gì đó. Cảm giác chờ mong đệ tử trong lòng hắn nhanh chóng sụp đổ. Quả nhiên không thể trông đợi gì vào đệ tử thân truyền âu Dương tiểu tử tìm cho hắn, tiểu tử này là bản sao của âu Dương!
"Mau cứu ta, sư phụ, mau cứu ta, ta trúng độc! Nhanh lên! Ngài lấy hết đan dược cực phẩm, pháp khí Đạo Bảo gì đó, nếu không có thì ngài truyền hết công lực suốt đời cho ta cũng được, nếu không thì một tháng sau ngài sẽ không nhìn thấy đệ tử thân yêu nhất mà ngài chưa từng gặp mặt!” Triệu Tiền Tôn đau khổ, tham lam nói.
Động Hư Tử nghe Triệu Tiền Tôn nói mê sảng thì đen mặt, đánh Triệu Tiền Tôn bay ra ngoài, Triệu Tiền Tôn ở giữa không trung cắn đầu lưỡi, khóe miệng chảy máu.
"Sư... Sư phụ, độc trong người ta phát tác rồi!" Triệu Tiền Tôn nói xong, chớp mắt, ngất đi.
Hắn diễn giống như đúc khiến bầu không khí trong điện yên tĩnh như chết.
âu Dương tùy tiện ngồi trên bồ đoàn, Lãnh Thanh Tùng và Trần Trường Sinh ngồi sau lưng hắn. Động Hư Tử ở đối diện thì ngực phập phồng, bị Triệu Tiền Tôn chọc tức điên.
Triệu Tiền Tôn ngất đi, lén mở mắt ra, nhìn thoáng qua Động Hư Tử vẫn đang bình tĩnh, rồi liếc nhìn ba người âu Dương ung dung ngồi trên bồ đoàn. Triệu Tiền Tôn thấy không ai để ý tới mình thì tự đứng lên, đập tro bụi không tồn tại trên người rồi ngồi sau lưng Trần Trường Sinh. Hắn bình tĩnh giống như trò hề lúc nãy không phải do hắn gây ra vậy.
"Hai ngươi đưa hắn ra ngoài, âu Dương ở lại!" Động Hư Tử cắn răng nói.
Trần Trường Sinh và Lãnh Thanh Tùng đứng dậy, Triệu Tiền Tôn cũng đi theo. Ba người vừa ra ngoài thì cửa đã đóng lại, Động Hư Tử nhìn âu Dương ôm hồ ly con nói: "Ngươi đúng là tìm cho ta một đệ tử tốt!"
"Chuyện này không thể trách ta, là do sư phụ ta chọn tiểu tử kia!" âu Dương giang tay tỏ vẻ không liên quan tới ta.
Động Hư Tử nghe âu Dương nói thì sững sờ nhưng lập tức thở dài, nhìn hồ ly con trong ngực âu Dương, nhẹ giọng nói: "Chắc ngươi đã biết một ít chuyện."
"Ngươi nói là lúc lão già Hồ Vân còn ngốc nghếch chảy nước mũi sao?" âu Dương vuốt ve lông hồ ly con, hỏi.
Một quả trứng yêu thú xuất hiện trước mặt âu Dương, Động Hư Tử nói: "Đây là Hồ Ngôn để lại."
âu Dương nhặt trứng lên, đặt cạnh hồ ly con, hồ ly con đang ngáy o o hình như cảm nhận được nên nâng móng vuốt kéo quả trứng.
âu Dương nhìn hồ ly con, nhẹ giọng hỏi: "Các ngươi thuộc phe nào?"
Động Hư Tử suy nghĩ, cẩn thận nói: "Chúng ta đứng phía sinh linh trong thiên hạ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận