Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 88: Tông chủ Kiếm tông Thái A

"Ba vị tiểu ca sao? Bây giờ Trường Sinh đã là Thánh tử Thanh Vân thánh địa, xem ra chính là ba chúng ta, ánh mắt của lão gia hỏa này không tệ! Mới liếc cái đã nhận ra thiên tài có thiên tư tuyệt thế ta sao?" Âu Dương lập tức tăng hảo cảm với người trung niên trước mặt.
Nhưng lại ngại lão đầu nhà mình chưa chết, chỉ có thể ôm quyền tiếc nuối: "Đa tạ tiền bối nâng đỡ, nhưng tạm thời bọn ta không có dự định đổi tông môn!"
Người trung niên hơi kinh ngạc nhìn Âu Dương, không hiểu nói: "Ta không hỏi ngươi ngươi trả lời làm gì? Tư chất ngươi thế nào trong lòng ngươi không rõ à?"
"Phụt!" Động Hư Tử bật cười, sau đó mặt lập tức khôi phục bình thường.
Âu Dương xám mặt nhìn người trung niên này, mắt lão gia hỏa này có tật không? Loại thiên tài tuyệt đỉnh như mình mà không để vào mắt, nếu không phải giao diện thuộc tính của người trung niên này rất trâu bò thì bây giờ mình đã cho lão ăn một roi rồi!
Tính danh: Thái A (tông chủ Kiếm tông)
Tu vi: Độ Kiếp kỳ tầng chín
Căn cốt: 10
Mị lực: 9
May mắn: 9
Tư chất kiếm đạo: 10
Kỹ năng chuyên môn: Nhất Kiếm Phi Tiên
Đánh giá: Ta có một thanh kiếm, ta có thể trảm tiên!
Những lão gia hỏa có thể lên làm tông chủ của chín đại thánh chủ đơn giản đều là dạng người sau biến thái hơn người trước.
Mà người trung niên vẫn nhiệt tình nhìn Lãnh Thanh Tùng, Bạch Phi Vũ và Trần Trường Sinh, nói: "Kiếm tông ta đứng đầu kiếm tu đương thời, người muốn bái nhập vào Kiếm tông hàng năm không dưới trăm vạn, nhưng người có thể bước vào Kiếm tông ta chỉ có một! Chỉ cần ba vị tiểu hữu bằng lòng thì ta nguyện ý đích thân thu ba vị tiểu hữu làm đệ tử thân truyền."
Vẻ mặt Động Hư Tử cực kì xuất sắc, lão già không biết xấu hổ này dám đào góc tường Thanh Vân tông ngay trước mặt mình? Nhưng nghe thấy lão già này mở miệng mắng Âu Dương thì lại thấy vui vẻ, tỏ ra đang xem kịch vui trước mắt.
Trong mắt Động Hư Tử, trên trán tông chủ Kiếm tông khắp một chữ "Nguy".
Còn Trần Trường Sinh thì hai mắt lóe lên nhìn tông chủ Kiếm tông, trong trí nhớ kiếp trước của hắn, Nhị sư huynh nhà mình trước kia là tuyệt thế thiên tài của Kiếm tông, đồng thời lần này còn đạt được truyền thừa của tiên nhân trong bí cảnh tiên nhân, lúc tận thế một bước lên tiên môn, thành tựu chính là vị tiên duy nhất còn tồn tại thế gian!
Không biết vì sao sống lại lại biến thành sư huynh của mình, nghĩ tới đây, Trần Trường Sinh chợt thấy ghen ghét.
Kiếp trước, Đại sư huynh và mình mới là sư huynh đệ thân cận nhất, nhưng ở đời này Lãnh Thanh Tùng lại thành người đầu tiên gặp Đại sư huynh!
"Nếu Nhị sư huynh đi theo tông chủ Kiếm tông thì không phải mình sẽ trở thành Nhị sư huynh trên Tiểu Sơn phong hay sao?" Một ý nghĩ chợt lóe trong đầu Trần Trường Sinh, sau đó hắn vội lắc đầu xóa ý nghĩ đó ra khỏi não.
Trần Trường Sinh rất thích Tiểu Sơn phong hiện tại, Lãnh Thanh Tùng ngoài lạnh trong nóng, tiểu Bạch thành thục ổn trọng, tiểu sư muội tinh quái nghịch ngợm, Tiêu sư đệ không ngừng vươn lên.
So với kiếp trước chỉ có mình với Đại sư huynh hai người lẻ loi trơ bóng trên Tiểu Sơn phong thì bây giờ ở đây vô cùng náo nhiệt!
Càng cảm nhận được nhiều tuyệt vọng vô tận trong tận thế thì lại càng trân trọng chuyện tốt đẹp này!
"Chưởng giáo, không còn chuyện gì thì chúng ta đi trước, các ngươi cứ trò chuyện! Bái bai!" Âu Dương chuẩn bị dẫn ba tên nghịch tử nhà mình quay lại Tiểu Sơn phong trong ánh mắt thất vọng của Động Hư Tử.
Sau đó lập tức nhìn thoáng qua Thái A, trong đầu nghĩ kỹ nên gõ lão vô lại như nào.
Tông chủ Kiếm tông Thái A ngăn trước mặt Âu Dương, nhìn ba người sau lưng Âu Dương, thành khẩn nói: "Thật, ta thật sự là tông chủ Kiếm tông, tin ta, ta có thể giúp tài năng của các ngươi được phát huy đầy đủ nhất!"
"Chuyện nào Kiếm tông có bản lĩnh làm mà Thanh Vân tông ta không làm được à?" Động Hư Tử cười lạnh nói.
Thái A nhìn thoáng qua Động Hư Tử, nghiêm túc nói: "Lão thất phu, ngươi rất mạnh, nhưng bàn về kiếm đạo Kiếm tông ta bảo thứ hai thì Thanh Vân tông ngươi dám nhận thứ nhất không?"
Động Hư Tử bị lời này của Thái A làm nghẹn họng, mặc dù mình có sáu phần chắc chắn nhấn được lão tiện nhân này xuống đánh, nhưng ngay cả mình cũng không thể không thừa nhận, bàn về kiếm đạo, trên thế gian này Kiếm tông chính là thiên hạ đế nhất.
Kiếm tông mạnh hay yếu không dựa vào một vị kiếm tu nào đó, mà là do sau khi Kiếm tông được sáng lập, đã có vô số đại kiếm tu từ Kiếm tông ra, lưu lại một giai thoại tuyệt thế rồi quay trở về Kiếm tông.
Trong cấm địa Vấn Kiếm trì của Kiếm tông có vô số kiếm ý đạo vận của các đại kiếm tu đang ẩn nấp trong chuôi các phi kiếm!
Thái A thấy Động Hư Tử im lặng thì thì lập tức đắc ý, nói với bốn người Âu Dương ở phía sau: "Bí cảnh tiên nhân lần này các ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, có biết bí cảnh này là của lão tổ nhà ta không!?"
Lỗ tai Bạch Phi Vũ giật giật, kinh ngạc nhìn về phía tông chủ Kiếm tông.
Mình biến thành lão tổ Kiếm tông từ khi nào vậy?
Mặc dù kiếp trước mình là Kiếm tiên, nhưng lúc nào cũng một thân một mình mãi tới khi vẫn lạc.
Mình cũng không để lại huyết mạch nào cả!
"Các ngươi không tin à? Các ngươi xem xem đây là gì?" Thái A như bỏ hết vốn liếng móc trong ngực ra một tờ giấy, phất phất trước mặt mọi người.
Tờ giấy này thu hút hết sự chú ý của mọi người, ngay cả ánh mắt của Động Hư Tử cũng bị hấp dẫn.
Thái A quơ tờ giấy trong tay, nói: "Tờ giấy này chính là bút ký của tiên nhân! Là nhật ký của Kiếm tiên thượng cổ Lý Thái Bạch trong truyền thuyết!"
Nghe thấy lời của Thái A, Bạch Phi Vũ đứng ở sau cùng đỏ bừng mặt, cảm giác xấu hổ và phẫn nộ dâng lên.
Nhìn Thái A đang đắc ý quơ tờ giấy trong tay, đây là lần đầu tiên sau khi chuyển thế mình có suy nghĩ muốn xử lý một người tới vậy!
"Ta là tiên, tiên là ta, ta là vị tiên đệ nhất thế gian, là vị tiên mạnh nhất thế gian này!" Thái A quơ tờ giấy trong tay, gật gù đắc ý thì thầm.
Nghe thấy Thái A đọc nội dung trên tờ giấy, Bạch Phi Vũ sắp nghiến nát hàm răng.
Mẹ nhà nó, kiếp trước mình chết không biết bao nhiêu năm rồi mà vẫn bị lôi ra tử hình công khai!
Bộ dáng thành thục ổn trọng của Bạch Phi Vũ lập tức bị phá vỡ!
Mặt Âu Dương có phần kỳ lạ, lòng buồn cười gần chết, không ngờ tiểu Bạch nhìn thành thục ổn trọng như vậy mà kiếp trước không những mắc bệnh trung nhị mà còn thích viết nhật ký?
Ha ha ha? Viết cái gì đây, viết vè à?
"Hay quá! Không hổ lão tổ nhà ta!" Thái A dạt dào tình cảm đọc xong còn không quên cảm thán.
Lời mà lão tổ nhà mình viết hắn nhìn đâu cũng thấy tràn ngập thâm ý.
Ngoái Thái A ra thì trong đại điện, mặt ai cũng rất cổ quái, muốn bật cười nhưng lại không muốn cười lên mặt lão tổ nhà người ta.
Thái A giơ tay giấy trong tay lên, khiêu kích Động Hư Tử: "Mặc dù tòa bí cảnh tiên nhân này là do người Thanh Vân tông triệu hoán ra, nhưng không có di vật của tiên nhân thì sẽ không mở được bí cảnh! Vậy nên ưu thế vẫn nằm trong tay Kiếm tông!"
Âu Dương nhìn Thái A giơ tờ giấy trong tay lên cao tựa như đang giơ bảo bối.
Trong đại điện, mọi người ào ào nhìn về phía tờ giấy trong tay Thái A, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Động Hư Tử nhìn thấy bút ký của tiên nhân.
Có ai là không muốn nhìn xem chữ viết của tiên nhân trông thế nào đâu?
Khi tất cả mọi người nhìn về phía tờ giấy kia, trong lòng không hẹn mà cùng dâng lên một suy nghĩ:
"Chữ của vị Kiếm tiên này xấu thật!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận