Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 331: Ta không muốn làm con lừa trọc!

“Xuất gia? Làm trọc… Không phải… Làm hòa thượng? Ta?” âu Dương chỉ vào mũi mình ngơ ngác hỏi.
Không Điệu mày trắng thì mặt không đổi sắc nhìn âu Dương tiếp tục nói: “Đúng vậy, mời tiểu huynh đệ cạo đầu xuất gia, chủ trì đại cục Đại Linh sơn tự!”
“Dựa vào cái gì? Con mẹ ngươi…” âu Dương lập tức lắc đầu như trống lắc, vừa định từ chối lại ngẩng đầu nhìn thấy Kim Liên Công Đức mười hai cánh sáng loáng trên đỉnh đầu mình.
Khóe miệng âu Dương giật một cái, mặt trời nghiêng đi, suýt chút nữa thì quên mất, mình vừa nói xong mình là Thánh tử Phật môn.
Tăng nhân mày trắng Không Điệu cười ha ha nhìn âu Dương trước mắt, âu Dương mang theo Kim Liên Công Đức mười hai cánh xuất hiện thật sự ngoài ý muốn.
Nhưng lại vừa vặn xuất hiện ở dưới tình huống Phật môn đang gặp kịch biến.
Là sư đệ của Không Minh chủ trì Đại Linh sơn tự đời trước, Không Điệu cũng không đồng ý với phái cấp tiến do Tuệ Trí cầm đầu, nhưng cũng không có mở miệng phản đối.
Tư chất của hắn vẫn không bằng sư huynh Không Minh của mình, vả lại thực lực cũng không đủ để thuyết phục đám đông, việc hắn có thể làm chính là đức cao vọng trọng.
Việc hắn không biểu hiện ra chính là trở ngại lớn nhất đối với phái cấp tiến Phật môn hiện giờ, thực ra ở trong lòng Không Điệu rất rõ ràng, nếu như Phật môn dưới sự dẫn dắt của Tuệ Trí sẽ đi về một con đường cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng hắn vô lực ngăn cản, chỉ có thể trầm mặc nhìn cuộc tranh giành Phật môn, duy trì trung lập.
Khi âu Dương đội Kim Liên Công Đức mười hai cánh xuất hiện vào thời điểm mấu chốt này, hình như Không Điệu thấy được ngoài cấp tiến và bảo thủ ra, dường như Phật môn vẫn có một con đường khác có thể đi!
Thiên thạch từ trên trời rơi xuống của âu Dương kia cũng bị Không Điệu nhìn vào trong mắt, tuổi tác như vậy, tu vi như vậy, nếu quả thật có thể tiến vào trong Phật môn, chắc hẳn nhất định có thể phân cao thấp với Tuệ Trí.
Như vậy thì Tuệ Trí cũng sẽ có đối thủ ngang hàng ở trong Phật môn, cũng không đến mức triệt để đưa Phật môn vào trong vực sâu!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Không Điệu nhìn về phía âu Dương càng ngày càng nồng nhiệt, nồng nhiệt đến mức âu Dương cũng cảm thấy lão hòa thượng mày trắng trước mắt này có phải có ý nghĩ cổ quái gì khác với mình hay không!
Theo thái độ của Không Điệu, ánh mắt của phái bảo thủ cũng trở nên vi diệu.
Vốn đã bị phái cấp tiến chèn ép không ngóc đầu lên được, bọn họ đã oán than từ lâu.
Nếu thiếu niên hoàn toàn đối lập với Tuệ Trí ở trước mắt này thực sự cuốn vào Phật môn thì e rằng phái bảo thủ bọn họ sẽ có thể có được thực lực mà phân cao thấp với phái cấp tiến!
Không hổ là Không Điệu chủ trì, ánh mắt thật sự lâu dài!
Khác với phái bảo thủ là phái cấp tiến quy y Tuệ Trí.
Ở trong lòng bọn họ, Tuệ Trí đã sớm không có nghi ngờ gì là Chân Phật!
Phật tín ngưỡng của bọn họ dường như có khuôn mặt giống như Tuệ Trí!
Vị trí chủ trì đệ nhất Đại Linh sơn tự vốn nên là Tuệ Trí, tín ngưỡng của bọn họ!
Mà không phải một tiểu tử vắt mũi chưa sạch chưa từng gặp qua, lại cuồng ngôn với Phật môn!
Làm sao bọn họ có thể phục trước việc này!
Bầu không khí trong đại điện lập tức trở nên quỷ dị.
Có tiếng phản đối, có tiếng tán đồng, còn có người trầm mặc, dần dần tất cả âm thanh đều trầm thấp biến mất không thấy, mà ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Tuệ Trí.
Bất kể là phái cấp tiến hay là phái bảo thủ đều xem Tuệ Trí sẽ phản kích như thế nào!
Mà Động Hư Tử thì nhắm mắt dưỡng thần, nói là dưỡng thần nhưng hắn đang âm thầm tăng lên tinh khí thần của mình, hắn cũng biết, chỉ chốc lát nữa nhất định sẽ có một trận gió lốc xuất hiện.
Khi đó mình nhất định phải đứng ra, ít nhất phải bảo đảm tiểu tử thúi âu Dương kia toàn vẹn mà trở về với mình!
Thanh Vân tông còn có hai tên nghịch tử đang ngồi xổm chờ âu Dương trở về, nếu âu Dương lại xảy ra bất trắc gì, lần này hai người bọn họ không thể không hủy Thanh Vân tông đi!
Tất cả mọi người đều nhìn Tuệ Trí, còn Tuệ Trí thì nhìn chằm chằm âu Dương.
Mặc dù sắc mặt của Tuệ Trí đứng ở đối diện âu Dương đã khôi phục lại vẻ bình thường, nhưng ánh mắt của hắn vẫn lạnh như cũ, lạnh lùng nhìn âu Dương giống như muốn dùng ánh mắt giết chết âu Dương.
Rõ ràng mình mới là người có thể đưa Phật môn lên một độ cao khác!
Rõ ràng chỉ có mình mới là hy vọng duy nhất của Phật môn!
Tại sao?
Bắt đầu từ Thanh Vân tông, âu Dương trước mắt không ngừng phá hỏng chuyện tốt của mình!
Kết quả đến Đại Linh sơn tự lại vẫn có hắn!
Sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng Tuệ Trí, âu Dương đã trở thành tai họa ngầm mà cuộc đời này mình phải diệt trừ!
“Ngươi nhìn mẹ ngươi hả?” âu Dương bị Tuệ Trí nhìn chằm chằm, rốt cuộc không nhịn được nữa lễ phép hỏi.
Tuệ Trí hừ lạnh một tiếng thu hồi ánh mắt của mình lại, lập tức quay đầu nhìn Không Điệu chủ trì áo đỏ kia, giọng nói gượng gạo hỏi: “Không Điệu sư thúc, đây là ý nghĩ của ngươi sao?”
Không Điệu thì mặt không đổi sắc nói: “Người gọi ra được Kim Liên mười hai cánh sẽ là chủ trì đệ nhất của Đại Linh sơn tự, đây chính là quy củ được Đại Linh sơn tự ngầm thừa nhận hàng ngàn vạn năm nay, ta chỉ là tuân theo ý chỉ của Đạt Ma tổ sư đời thứ nhất mà thôi!”
“Vậy Không Điệu đại sư không ủng hộ Phật của ta?” Tuệ Trí hỏi.
“Lão tăng có Phật của mình, tại sao lại phải đồng ý Phật của người khác?” Không Điệu cúi đầu trả lời, hai hàng lông mày trắng run rẩy, dường như không dám đối mặt với tiểu bối của mình trước mắt này.
“Được, nếu Đại Linh sơn tự không đồng ý, vậy tiểu tăng rời đi là được!” Tuệ Trí hừ lạnh một tiếng, phất tay áo làm bộ chuẩn bị rời đi.
Tuệ Trí vừa mở miệng lập tức dẫn tới một mảnh ồn ào trong đại điện.
Tuệ Trí đi rồi, những tăng nhân chuyển tu bí pháp kia phải làm cái gì bây giờ?
Ba ngàn Phật quốc phải làm gì bây giờ?
Tám trăm La Hán và hơn nửa tu sĩ Phật môn của Bồ Tát chính quả nên làm cái gì bây giờ!
Bọn họ sẽ không cho phép Tuệ Trí rời đi, bọn họ muốn tự tay đẩy Tuệ Trí tới vị trí kia!
Nếu không họ nên làm gì?
Nên làm phản đàn áp mọi kẻ bất tuân!
Một khi thế lực đã đạt tới trình độ nào đó, cho dù ngươi không muốn vị trí cao nhất thì thủ hạ của ngươi cũng sẽ mạnh mẽ đưa ngươi lên cái vị trí đó!
Đến lúc đó Tuệ Trí lại hỏi, các ngươi nói xem bổn chủ trì này phải làm thế nào cho phải?
Mọi người lại vui sướng hoàn thành một lần giao chuyển quyền lợi!
Hiện tại Tuệ Trí lại muốn rời đi, đương nhiên những tu sĩ Phật môn thờ phụng hắn sẽ không đáp ứng!
Toàn bộ Đại Hùng bảo điện ồn ào náo động, thậm chí còn có quần chúng kích động muốn đập Đại Linh sơn tự, xây một tòa Phật tự khác.
Bọn họ muốn thành lập một tòa Phật tự có Tuệ Trí!
Ý nghĩ hoang đường này lại gợi ra tiếng đồng tình của không ít người, thậm chí họ còn nhìn về phía đồng môn ngày xưa, trong ánh mắt lóe lên hương vị không biết tên.
Nếu phải xây dựng lại từ đầu thì họ làm sao có thể ngồi hưởng thành tựu?
Không Điệu nhìn một màn trước mắt này, cúi đầu không ngừng tụng kinh Phật, nhưng đôi môi run nhè nhẹ vẫn để lộ ra nội tâm không bình tĩnh của vị cường giả đã đến Độ Kiếp trước mắt này.
“Các ngươi ầm ĩ cái gì? Cha ngươi còn chưa chết! Muốn chia gia sản sao?” Một tiếng rống to ẩn chứa chân nguyên của âu Dương lập tức đè ép tất cả âm thanh.
Sau khi tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía âu Dương, âu Dương mới cười lạnh nói:
“Nhìn sắc mặt này của các ngươi, thật sự khiến cho sư… Đạt Ma tổ sư mất mặt, thật sự đáng đời Phật môn biến thành cái dạng này, các ngươi muốn cho ta làm con lừa trọc, lão tử còn chưa đồng ý đâu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận