Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 570: Phụ thần

Vô số bóng dáng cao lớn quỳ lạy về phía Thanh Liên trong hố.
Vốn dĩ khuôn mặt hung dữ tràn đầy thành kính, giống như Thanh liên trước mặt là tín ngưỡng lớn nhất của bản thân.
Quỳ xuống giống như một cơn sóng, ngoại trừ tiếng khuỵu gối thì không có âm thanh nào khác.
Dưới bầu trời u tối và trên mặt đất màu đỏ, vào lúc này vô số bóng dáng nhìn rất tàn ác đang im lặng cầu nguyện giống như tín đồ thành kính nhất.
Khiến nơi này vốn kỳ lạ lại có được chút bình yên và tĩnh lặng.
Lãnh Thanh Tùng đang ẩn náu trong thanh liên đột nhiên bị vô số người quỳ xuống, rõ ràng hắn hơi bất ngờ, hắn giống như không hiểu tại sao những ma tộc này lại đột nhiên quỳ xuống về phía hắn.
Sau đó, âm thanh ùn ùn kéo đến vang lên bên tai Lãnh Thanh Tùng.
“Thỉnh cầu phụ thần phù hộ cho ta có thể đủ ăn trong năm nay!”
“Thỉnh cầu phụ thần phù hộ cho ta có thể thăng làm Đại Ma!”
“Thỉnh cầu phụ thần phù hộ cho ta năm nay sẽ phát tài!”
...
Vô số âm thanh ồn ào đan xen ở bên tai, Lãnh Thanh Tùng kinh ngạc nhìn những ma tộc im lặng nhưng sùng đạo ở bên ngoài.
Những tiếng nói này là tiếng nói trong lòng bọn họ sao?
Tại sao hắn có thể nghe thấy chứ?
Mà những giọng nói này rõ ràng mang một mong muốn có mục đích, giống như khi hắn còn nhỏ đã nghe thấy những tín đồ mới lẩm bẩm một mình trong chùa.
Những ma tộc này lại đang cầu nguyện với hắn sao?
Phụ thần?
Từ khi nào hắn đã trở thành phụ thần của bọn họ chứ?
Sau một loạt câu hỏi tự vấn bản thân, Lãnh Thanh Tùng ngây ngốc hỏi bản thân.
Nhưng sau đó Lãnh Thanh Tùng liền phản ứng lại, những ma tộc này không phải là quỳ lạy hắn mà là thần hồn của hắn ấn giấu trong Thanh liên!
Ai trên thế giới này có thể huy động thanh liên kiếm ý chứ?
Ngoại trừ hắn thì đó chính là Kiếm Tiên Lý Thái Bạch thời thượng cổ!
Phụ thần mà những ma tộc này gọi là Lý Thái Bạch sao?
Trong nháy mắt Lãnh Thanh Tùng đã hiểu được mấu chốt trong đó, nhưng hắn lại hơi nghi hoặc, rõ ràng Lý Thái Bạch được sinh ra ở thiên địa hắn sống mà.
Dù là tu hành hay thành đạo thì tất cả đều ở trong thiên địa nơi hắn sống.
Mà ở trong truyền thừa của Lý Thái Bạch cũng không có ghi chép gì về ma tộc!
Nhưng tại sao những ma tộc này lại gọi Lý Thái Bạch là phụ thần chứ?
Chẳng lẽ trước Lý Thái Bạch còn có người sở hữu thanh liên kiếm đạo sao?
Khi muốn hiểu rõ những điều này, đôi mắt của Lãnh Thanh Tùng hơi nheo lại, ý định rời đi ban đầu của hắn cũng biến mất.
Những chấn động mấy ngày nay đối với hắn gần như đã lật đổ tam quan vốn có của hắn, từng bí mật to lớn này khiến Lãnh Thanh Tùng nhất thời không thể tiêu hóa được.
Bây giờ lại nhảy ra một người khác còn nắm giữ thanh liên kiếm đạo sớm hơn Lý Thái Bạch.
Bây giờ là người truyền thừa của Thanh liên kiếm khí, Lãnh Thanh Tùng rất muốn biết trước Lý Thái Bạch là ai?
Dưới sự quay vòng của suy nghĩ, Lãnh Thanh Tùng thúc giục Thanh liên bay ra khỏi cái hố và lơ lửng trên không trung.
Thông qua Thanh liên, Lãnh Thanh Tùng có thể nhìn thấy xung quanh đầy rẫy ma tộc với dấu vết ma văn trên người, thậm chí còn có cả ma tộc từ xa đến gia nhập vào trong đó!
Suy nghĩ của Lãnh Thanh Tùng khẽ động thúc giục thanh liên chuyển động, những đường khí màu xanh tỏa ra từ thanh liên, vô số chí lý huyền ảo của thiên địa đang diễn hoá ở trên thanh liên.
Những ma tộc đang quỳ bên dưới đồng loạt ngẩng đầu lên giống như cảm nhận được thứ gì đó, giống có thứ gì trên thanh liên có thể kích động chúng.
“Chết tiệt! Phụ thần hiển linh rồi!”
“Đỉnh quá! Ta chỉ mới tuỳ tiện cầu nguyện nên nguyện vọng có chút nhỏ! Phụ thần phù hộ trở thành ma tôn nha!”
“Phụ thần ta thực sự muốn phát tài!”
...
Cảm nhận được chí lý huyền ảo của thiên địa ở phía trên Thanh liên, mặc dù những kẻ ngu ngốc này không hiểu đó là thứ gì.
Nếu đã không hiểu thì nhất định là do phụ thần quá huyền bí, bản thân ngu ngốc hoàn toàn không hiểu nổi!
Vô số ma tộc nhìn thanh liên trong không trung toả ra vô số thiên địa chí lý, chúng chỉ đơn giản cảm thấy ánh sáng từ phụ thần nhà mình toả ra thật đẹp!
Không lâu sau, từ xa truyền đến một trận náo động, ma tộc ở phía xa tự động tạo thành một đường nhỏ.
Một thiếu nữ mặc váy ngắn vải thô bị mười mấy người ma tộc bao vây vội vã đi về phía Thanh liên.
Ngoài những ma văn độc đáo của ma tộc, thứ thu hút sự chú ý nhất chính là hai chiếc sừng tinh xảo trên trán!
“Đó là ma nữ đại nhân!”
“Đó là ma nữ đại nhân hầu hạ phụ thần!”
...
Trong đám ma tộc ồn ào lên, thậm chí chỉ dám nhìn thoáng qua thiếu nữ rồi lập tức cúi đầu xuống không dám nhìn thiếu nữ lần nữa.
Thiếu nữ này giống như hồng thuỷ mãnh thú, nếu bản thân nhìn nhiều thì đầu sẽ một nơi thân sẽ một nẻo.
Cô gái đi thẳng đến rìa hố rồi ngẩng đầu nhìn thanh liên trên bầu trời không ngừng tỏa ra những chí lí huyền ảo của thiên địa.
Trong đôi mắt màu đỏ tươi hiện lên một tia điên cuồng bệnh hoạn, cô ta đưa tay về phía Thanh liên như bị tâm thần la hét điên cuồng:
“Phụ thần! Ngài đã xuất hiện trở lại sau hơn ngàn năm! Chính là cần con dân của ngài vì ngài mà chiến đấu một lần nữa sao?
Vô số ma tộc nghe thấy lời nói của thiếu nữ liền ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đỏ rực lóe lên ánh sáng phấn khích và khát máu!
Đã bao nhiêu năm rồi?
Đã bao nhiêu năm rồi?
Vốn dĩ ma tộc chính là trời sinh để chiến đấu!
Từ khi sinh ra đã bắt đầu phải chiến đấu, chết cũng phải chết ở trên con đường chiến đấu mà không phải chết già trên giường, lặng lẽ chờ đợi cái chết của chính mình.
Cái kiểu chết già này đương nhiên là một loại sỉ nhục đối với ma tộc!
Kể từ hàng chục triệu năm trước, con đường ra thế giới bên ngoài của ma tộc đã bị cắt đứt.
Ma tộc đã mất đi phương hướng chiến đấu và chỉ có thể tấn công lẫn nhau còn hơn không có gì.
Cuộc chiến nhỏ nhàm chán này gần như đã khiến đao kiếm trong bộ tộc đều bị rỉ sét.
Ngay cả ma tộc mới sinh cũng chưa bao giờ ngửi thấy mùi máu tươi!
Hôm nay ma tộc cuối cùng cũng nhớ ra việc mà một ma tộc nên làm!
Đó là một trận chiến bất tận cho đến khi chết trên đường chiến đấu!
Lời nói của thiếu nữ ngay lập tức khơi dậy lòng chiến đấu của tất cả ma tộc ở đây!
Một đôi mắt đỏ tươi nhìn Thanh Liên giữa không trung, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng!
Chẳng lẽ sự xuất hiện của phụ thần sau hàng triệu năm chính là để dẫn dắt phương hướng chiến đấu của ma tộc sao?
Vô số ma tộc thậm chí run rẩy vì phấn khích, đoá hoa mỏng manh cao hơn ba mét của chúng cuối cùng cũng có thể nở rộ giữa sự chết chóc!
Lãnh Thanh Tùng ở trong Thanh liên nhìn thấy rõ ràng đầu óc của ma tộc rõ ràng không bình thường, nhất thời rơi vào trạng thái không nói nên lời.
Những ma tộc này không có não sao? Suốt ngày chỉ biết đánh đánh giết giết thôi sao?
Câu nói này phát ra từ miệng Lãnh Thanh Tùng, luôn có cảm giác kỳ lạ.
Nhưng lúc này Lãnh Thanh Tùng không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, chỉ lạnh lùng nhìn ma tộc phía dưới, trái lại hắn muốn xem đám ma tộc này còn có thể giở trò gì khác.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, ma tộc đang gào khóc thảm thiết dần dần bình tĩnh lại và nhìn chằm chằm vào Thanh liên trên bầu trời.
Giống như vừa rồi bọn họ chính là những kẻ ngốc, vốn dĩ phụ thần không hề đáp lại bọn họ.
Thiếu nữ giơ tay lên cao sững sờ tại chỗ, trong mắt thậm chí còn hiện lên một tia hoảng sợ, sau đó hơi tỉnh ngộ xoay người lại nói:
“Phụ thần cần tế phẩm mới trả lời chúng ta, các con dân của phụ thần! Vì phụ thần dâng hiến trái tim thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận