Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 595: Ta muốn nhìn thấy gương mặt của ngươi ra sao

Sóng lớn mãnh liệt, lửa cháy lan rộng. Hai lực lượng tương khắc nhau va chạm trong hoang mạc rộng lớn. Lực lượng đơn giản nhất so đấu với nhau, những nắm đấm mạnh va chạm nhau, tạo cảm giác chém giết đơn giản nhất. Nước và lửa là hai loại lực lượng tương khắc thuộc về hai loại lớn trong ngũ hành trên thế giới này.
Rất nhiều chân thân Ma tộc cao mấy chục mét tăng lực lượng, hai tộc đánh nhau tới mức trời sụp đất nứt. Người tóc tím khoai lang có lửa bao phủ cả cơ thể đánh xáp là cà với người tóc đỏ có rắn nước quấn quanh cơ thể.
Hai bên không hề nương tay, thậm chí muốn đánh nhau tới chết. Có người tóc tím dùng nắm đấm đấm thủng ngực người tóc đỏ, có người tóc đỏ dùng đao nước cắt người tóc tím khoai lang thành hai đoạn.
Nhưng cảnh tượng kì lạ cũng diễn ra. Người tóc đỏ bị đấm thủng ngực thì biến thành một bãi nước, còn người tóc tím khoai lang cũng biến thành một đám lửa. Sau đó người tóc đỏ vốn đã chết bước ra từ dòng sông, người tóc tím khoai lang cũng chui ra từ dung nhau rồi tiếp tục lao vào chém giết lẫn nhau.
Hai bên đều không chết, bị đánh chết thì có thể sống lại liên tục chỉ là cơ thể sau khi sống lại nhỏ hơn lúc trước mấy lần. Loại chiến tranh không có người chết này rất khốc liệt, hai bên đánh nhau tới mức người ngã ngựa đổ. Cảnh tượng rất náo nhiệt.
"Ha ha ha, lão đệ, ngươi uống rượu không?" âu Dương che hai mắt móc ra một bầu rượu từ không gian cất chứa vật phẩm, vui vẻ uống một ngụm, sau đó ném cho Tổ Uyên.
Tổ Uyên chụp bầu rượu, yên lặng uống một ngụm, rượu vốn ngọt rất ngon nhưng hắn uống lại đắng chát.
Hai kẻ cầm đầu, gây ra cuộc chiến tranh giữa hai phe lại ngồi trên đầu pho tượng Ma Thần của Chúc Dung thị, thoải mái uống rượu. Phía dưới đánh nhau kịch liệt, mà âu Dương và Tổ Uyên lại trò chuyện việc nhà.
âu Dương cảm thấy ma nữ Cộng Công thị đột nhiên xuất hiện khá tốt, nhưng người này lại trầm tính, không thích nói chuyện. Hắn biết mình bị mù, hơn nữa nói chuyện rất ít nên âu Dương cũng không hiểu nhiều về Tổ Uyên. Nhưng không biết vì sao, âu Dương luôn cảm thấy Tổ Uyên quen thuộc nên hắn cũng nhiệt tình hơn.
Hắn vừa vào Ma Giới nên cũng không quen thuộc thế giới này, vừa lúc cần một người dẫn đường nên có thêm một người bạn cũng là chuyện tốt. Đáng tiếc lại là một người trầm tính, ít nói.
âu Dương lấy một trái linh quả ra từ không gian cất chứa vật phẩm, vừa ăn vừa nghe tiếng la giết, trong đầu lại có thêm vài kí ức liên quan tới Ma Giới. Những ký ức này là sau khi hắn vào Ma Giới, không cẩn thận đập vào trên tượng Ma Thần của Chúc Dung thị.
Những ký ức này khiến âu Dương có thêm kiến thức về Ma Giới. Mười hai Ma Thần chỉ tu xác thịt, không tu thần hồn, chỉ kính trọng trời đất.
Đây không phải là phiên bản của Vu tộc sao? Mười hai Tổ Vu ở thế giới khác làm Ma Thần sao?
Khi xem hết những kí ức trong đầu, âu Dương lập tức nhớ tới tiểu thuyết Hồng Hoang ở kiếp trước. Vu tộc phân chia thiên hạ với Yêu tộc, Yêu tộc quản lí trời, Vu tộc quản lí đất.
Hai tộc mâu thuẫn với nhau, dẫn tới Vu Yêu lượng kiếp, hai bên chết gần hết, cuối cùng rời khỏi vị trí nhân vật chính của trời đất để Nhân tộc nghênh đón thời kì phát triển.
âu Dương hài lòng khi nhớ tới những kí ức liên quan tới những kí ức liên quan tới Vu tộc ở kiếp trước.
Loại cảm giác trí thông minh trở về, không còn là đồ ngu thật tốt.
Ở Tu Hành Giới bởi vì chân nguyên tản ra khắp trời đất, cả ngày bị lượng lớn thông tin xông vào não nên rất khó tỉnh táo. Bây giờ đi vào Ma Giới, có kết giới giữa hai giới ngăn cản tin tức nên hắn đã tỉnh táo lại.
Theo cách nói của kiếp trước nghĩa là hai chân cách mặt đất, trí thông minh đã được nâng cao!
âu Dương hài lòng ăn hết linh quả trong tay, mò mẫm đứng dậy, phủi bụi trên người, hỏi: "Lão đệ, theo nên chuẩn bị làm gì?"
Tổ Uyên còn đang tự trách, nghe âu Dương hỏi, theo bản năng muốn nói, âu Dương đi đâu thì hắn sẽ đi theo tới đó. Nhưng Tổ Uyên sực nhớ bây giờ mình đã không còn là Trần Trường Sinh, hắn đau khổ nói: "Ta không biết... Thậm chí ta không biết việc ta đang làm là đúng hay sai!"
"Ồ? Câu nói này nghe quen tai quá!" âu Dương khoanh tay trước ngực, hoài niệm nói.
Lúc đó Lý Thái Bạch cũng thế này, tiểu Bạch cũng như vậy, lão nhị cũng như vậy. Chẳng lẽ lão đệ hắn mới quen cũng như vậy sao?
Thiên tài ở thế giới này đều là kẻ ngu sao?
âu Dương ngoẹo đầu, đối mặt với chiến trường của hai tộc, nhẹ giọng nói: "Đi ra ngoài xem, nếu không biết bản thân nên làm gì, vậy thì đi vạn dặm đường, nhìn thấy nhiều việc, biết nhiều hơn thì sẽ biết mình mình nên làm gì!"
Tổ Uyên nghe âu Dương nói, hai mắt tỏa sáng, lập tức mừng rỡ hỏi: "Ta có một tấm bản đồ của Ma Giới, đại… Lão ca có muốn đi du lịch Ma Giới cùng ta không?"
Đi xa với Đại sư huynh!
Tên tàn phế Bạch Phi Vũ kia cũng được hưởng thụ đãi ngộ này nhưng không ngờ sau khi hắn biến thành Tổ Uyên cũng có thể hưởng thụ.
Trong lòng Tổ Uyên vui mừng nhưng khi nhìn cơ thể gầy gò của âu Dương thì hắn thấp thỏm.
Nếu cùng Đại sư huynh đi xa, Đại sư huynh lại vì hắn nỗ lực thì hắn nên làm thế nào?
Nhớ tới vừa rồi, âu Dương vươn bàn tay tới chỗ hắn, bàn tay đó tiều tụy như của người già vậy.
Khi hắn ở Tiểu Sơn Phong chăm sóc Đại sư huynh trắng trẻo mập mập, lúc này hắn mới rời khỏi có mấy năm mà sao Đại sư huynh đã gầy yếu thế này?
Nghĩ tới đây, Tổ Uyên giận đám người Bạch Phi Vũ và Lãnh Thanh Tùng.
Một kiếm tu có thể xé mở trời đất, mà không bảo vệ được Đại sư huynh, còn gọi huynh trưởng trước, huynh trưởng sau thì không xứng làm người!
"Đi xa sao? Có lẽ là biện pháp tốt!" âu Dương gật đầu đồng ý, lần đầu tiên tới Ma Giới thì cũng nên đi nhìn kĩ nơi này, cũng dễ biết kiếp nạn khiến Trường Sinh lo lắng là dạng gì?
Có thể có một tấm bản đồ của Ma Giới, xem ra thân phận của lão đệ mới quen cũng không đơn giản.
Tổ Uyên nghe âu Dương đồng ý thì mừng rỡ cười tươi. Tổ Uyên vốn không để ý chuyện thu hoạch được mười hai Ma Thần tán thành, hắn đang nghĩ xem nên cùng Đại sư huynh đi du lịch ở đâu.
âu Dương lại đột nhiên xoay người, duỗi tay nói với Tổ Uyên: "Đưa tay cho ta!"
Tổ Uyên không biết âu Dương muốn làm gì nhưng vẫn đưa bàn tay đến trong tay hắn.
âu Dương giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng ấn trên tay Tổ Uyên, một ma văn tương tự lửa xuất hiện trong lòng bàn tay Tổ Uyên.
Tổ Uyên kinh ngạc, âu Dương lại cười khẽ, nói: "Ngươi đang tìm vật này đúng không, nó vốn là của ngươi, bây giờ chỉ trả lại thôi."
Tổ Uyên rút tay về, pháp tác Hỏa của Chúc Dung thị không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.
Pháp tắc hệ lửa bắt đầu diễn biến trên người Tổ Uyên khiến hắn vốn tăng thực lực thì càng có thêm mấy phần hơi thở kì diệu.
âu Dương hài lòng cảm nhận được lực lượng xao động bốn phía, khoanh tay trước ngực, nói: "Quả nhiên ta đoán không sai, đồ chơi này là một tập hợp."
Tổ Uyên vừa định nói, nhưng âu Dương nói tiếp một câu để hắn không biết nên nói thế nào: "Nhưng ta muốn nhìn thấy gương mặt của ngươi ra sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận