Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 546: Rõ ràng xin nghỉ mà còn phải tăng thêm một chương

Bầu trời bị xé ra một vết rách khổng lồ, kiếm khí màu xanh cuồn cuộn lao ra từ bên trong như ngân hà rủ xuống, thác nước treo cao.
Kiếm ý cuồn cuộn như nước sông chảy từ trên trời xuống, đáng về phía chân thân pháp tắc của trưởng lão Độ Kiếp kia.
Kiếm ý như sông, tiếng nước như tiếng hát!
Đây cũng là chiêu Thanh Liên Kiếm Ca mà Lý Thái Bạch từng dùng để chém tiên.
Kiếm ý màu xanh như nước sông đập mạnh vào chân thân pháp tắc. Chân thân pháp tắc giơ cao hai tay, xung quanh cơ thể có vô số kiếm ý rơi vào trên người nó, tạo ra tiếng kim loại va chạm nhau.
Trưởng lão Độ Kiếp ngưng tụ Kim Thân là pháp tắc kim loại thuộc về một trong những pháp tắc ngũ hành.
Tiếng va chạm giữa đá và kim loại vang lên, giống như cả trời đất đều biến thành kim loại vậy.
Chân thân pháp tắc khổng lồ vang lên vô số tiếng động khi va chạm với thác nước kiếm ý.
Trưởng lão Độ Kiếp khựng lại tại chỗ, giống như trên lưng hắn bị vật nặng đè khiến hắn còng eo xuống, hắn chật vật ngẩng đầu, không thể tin nhìn chân thân pháp tắc của mình.
Một tiểu bối Hợp Thể, lại có thể đè ép pháp tắc chân thân của hắn!
Đây là chuyện đã lật đổ quan niệm tu đạo vô số năm của hắn.
Chỉ cần chân thân pháp tắc vừa xuất hiện thì thế giới này chỉ còn lại đạo của hắn nhưng vì sao kiếm tu Hợp Thể này chỉ dùng kiếm ý đã có thể ngăn chặn đạo?
Việc này giống như chuyện cười một con kiến có thể lật đổ cây cổ thụ vậy, nhưng nó xảy ra trên người hắn.
Tu sĩ Hợp Thể này rất ku2 lạ.
Thanh Liên kiếm ý lại bá đạo đến mức này.
Thanh kiếm trên tay Lãnh Thanh Tùng vòng qua, hắn xoay người chỉ kiếm vào cuộn giấy vàng sau lưng.
Một tu sĩ Độ Kiếp không đủ để hắn sợ hãi, cho dù không thể đánh bại, nhưng cũng có thể tạm thời đè ép.
Thanh Liên kiếm đạo vốn là thứ chỉ thẳng điểm cuối cùng của vạn pháp chi đạo trên đời này.
Thái Thượng Vong Tình cũng là cảnh giới không có đạo!
Năm đó Lý Thái Bạch vừa vào Tiên Nhân Cảnh đã có thể chém 36 vị Tiên, dựa vào cảnh giới không có đạo, thì không có bất cứ đạo nào có thể tồn tại trên đời!
Bây giờ hắn chỉ dùng tu vi Hợp Thể chống Độ Kiếp, cho dù không thể chiến thắng, nhưng vẫn có thể tạm thời chặn lại.
Mà mục tiêu của Lãnh Thanh Tùng không phải là đè ép một vị tu sĩ Độ Kiếp trước mặt mọi người, mục tiêu chân chính của hắn là Thiên Bảng ở sau lưng.
Huynh trưởng muốn ta đặt cho tiên một định nghĩa mới, vậy thì nhất định phải giết sạch tiên cũ.
Lãnh Thanh Tùng luôn muốn cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành việc mà huynh trưởng giao cho.
Thiên Bảng sau lưng phát ra hơi thở của tiên, khiến Lãnh Thanh Tùng chắc chắn Thiên Bảng có liên quan chặt chẽ tới tiên.
Cuộn giấy màu vàng lơ lửng trên bầu trời truyền ra hơi thở kì diệu, phát ra đạo vận pháp tắc, nó chính là một món Đạo Bảo!
Dù ở thời kì Thượng Cổ, tiên cũng không có cách hủy Đạo Bảo, hôm nay Lãnh Thanh Tùng ta muốn xem thử nó có kiên cố giống trong truyền thuyết không?
Lãnh Thanh Tùng bay lên, con Dạ Kì dưới hông kêu to, rơi xuống từ không trung, nó được một đóa sen xanh nâng lên, nhẹ nhàng đặt ở giữa núi rừng.
Con ngựa này là huynh trưởng chọn cho hắn nên không thể chết ở đây.
Lãnh Thanh Tùng cầm kiếm đứng, giơ kiếm lên cao, hai đóa sen xanh hiện ra trong đôi mắt, cả người dâng lên một luồng ý chí chiến đấu.
Hoa sen xanh khổng lồ bắt đầu chậm rãi khép kín, chăm chú bao trùm Lãnh Thanh Tùng. Nó gần như ngưng tụ thành thực chất, mà hình dạng cũng càng giống như một thanh kiếm.
Lãnh Thanh Tùng bị hoa sen xanh bao phủ biến thành một thanh kiếm xanh khổng lồ, mũi kiếm chỉ về cuộn giấy màu vàng trên bầu trời.
Hình như Thiên Bảng khổng lồ cảm nhận được uy hiếp, liều mạng muốn trốn vào không gian.
Mỗi một món Đạo Bảo đều đã sinh ra trí thông minh, trong thời khắc sống còn, Thiên Bảng chỉ muốn chạy khỏi đây. Nhưng nó đã bị thanh kiếm xanh trói lại, không gian bốn phía bị đọng lại nên nó không thể động đậy.
Giọng nói bình tĩnh vang lên: "Chém!"
Ta là kiếm, kiếm là ta!
Ta có thể chém tất cả mọi thứ trong thiên hạ này!
Thanh kiếm xanh khổng lồ biến thành một luồng ánh sáng xanh, vừa giống như dừng lại giữa không trung nhưng lại vừa giống đã vượt qua không gian. Trong nháy mắt, nó xuyên qua cuộn giấy màu vàng.
Không gian biến thành dung nham tan rã, cuộn giấy kia còn chưa kịp mở ra thì đã bị chém thành hai đoạn!
Kim Bảng biến thành vô số mảnh vỡ, trên mỗi mảnh vỡ đều viết tên của một vị tu sĩ. Đây là tất cả những thiên kiêu đã lên Thiên Bảng trong vạn năm qua.
Khi Thiên Bảng vỡ vụn, trời đất chấn động, 36 chỗ nhân gian đồng thời xoay người, trăng sao ẩn núp, dung nham phun trào giống như trời đất đang tức giận vì tên kiếm tu này gan to bằng trời.
âu Dương cười thoải mái nhấn đầu Tiêu Dao Tử, hắn cảm giác được lão nhị vui mừng từ đáy lòng vì đã giãy khỏi gông xiềng từ một kiếm kia.
âu Dương giơ tay lên, vô số hạc giấy, bướm giấy bay ra từ ống tay áo. Mỗi một con hạc giấy và giấy hồ điệp đều rất sống động bay múa trên không trung.
Cơ thể âu Dương đột nhiên hơi trong suốt, lảo đảo một cái, trong lúc nhất thời không khống chế lực lượng nên nhấn đầu Tiêu Dao Tử trên mặt đất.
âu Dương vui vẻ nhìn tu sĩ mạnh chật vật, hắn nhìn Tiêu Dao Tử sắp sụp đổ đạo tâm, nói: "Bàn cờ trời đất là thứ mà đám kì thủ phía sau màn như các ngươi chỉ dám lén đặt quân cờ, các ngươi có nghĩ tới, khi bàn cờ này bị lật tung trước mặt người đồi thì sẽ xảy ra chuyện gì hay không?"
Tiêu Dao Tử bị âu Dương nhấn đầu, hắn muốn phản kháng, nhưng chân nguyên mênh mông âu Dương gắt gao ngăn chặn hắn, không cho hắn động đậy. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Lãnh Thanh Tùng dùng một kiếm phá Thiên Bảng, Đạo Bảo không thể bị phá vỡ lại bị một kiếm chém thành mảnh nhỏ trước mắt hắn.
Đạo tâm của Tiêu Dao Tử bắt đầu sụp đổ, thậm chí hắn rất sợ hãi, tất cả mọi người đang đánh cờ, nhưng chỉ có một người chuẩn bị lật tung bàn cờ. Mà bây giờ người này đang nhấn đầu hắn.
Lãnh Thanh Tùng phá vỡ Thiên Bảng, trong lòng có cảm giác nhìn về phía vùng đất cực đông, khi hắn phá Thiên Bảng thì cảm nhận được có người đang gọi hắn.
Đột nhiên không gian xung quanh hắn xuất hiện vô số khe hở, có sức ép rất mạnh truyền ra từ trong đó.
Lãnh Thanh Tùng nghiêm mặt, cả cơ thể bị Thanh Liên bao phủ lần nữa.
Khi bầu trời mở ra khe hẹp, đó là từng cái Thiên Phạt Chi Nhãn! Trong Thiên Phạt Chi Nhãn có đầy đủ cảm xúc từ tức giận, thù hận, hoảng sợ, e ngại. Các loại tâm trạng tiêu cực phát huy vô cùng tinh tế từng từng cái Thiên Phạt Chi Nhãn.
"Ngông cuồng!"
"Đáng chết!"
Trong trời đất vang lên tiếng mắng chửi Lãnh Thanh Tùng.
Mà Lãnh Thanh Tùng chỉ có một người một kiếm, chân đạp hoa sen xanh, thờ ơ nhìn tình huống trước mắt. Cũng như năm đó khi Lý Thái Bạch chém tiên, đúng vào giờ này khắc này!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận