Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 596: Chuyến lữ hành buồn

Trong hoang mạc rộng mênh mông, Tổ Uyên đẩy xe lăn đi từ từ.
Khung cảnh hoàn toàn yên tĩnh, giống như trên đời này chỉ còn lại hắn và người áo xanh đeo khăn lụa trên mắt ngồi trên xe lăn vậy.
Hai người bọn họ ăn ý quên đi hai tộc Chúc Dung thị và Cộng Công thị đang chém giết lẫn nhau. Dù sao có đánh chết thì bọn họ vẫn còn có thể sống lại nên cũng không phải là chuyện lớn.
Thấy bọn họ đánh nhau thuần thục như vậy thì loại chuyện này cũng không phải mới một lần hai lần.
Hai tộc đang đánh nhau nhẹ nhàng vui vẻ nên không ai chú ý hai người rời đi.
Ma Giới vẫn hơi hoang vu, dù đã đi không ít con đường, nhưng bên tai âu Dương chỉ có tiếng bão cát thổi vù vù chứ không còn bất cứ âm thanh nào khác.
âu Dương đột nhiên cảm thấy mù cũng rất tốt, bây giờ hắn là người tàn tật cũng nên hưởng thụ vài quyền lợi.
Hắn tự quờ quạng đi cũng không nhanh bằng lão đệ mới quen ở sau lưng đẩy đi.
Không thể không nói lão đệ này chăm sóc người khác rất tốt, xe lăn này ngồi rất dễ chịu!
âu Dương ngồi trên xe lăn lẩm bẩm, cảm thấy từ sau khi mù, toàn bộ thế giới đều yên lặng, không cần vừa thức dậy thì đã suy nghĩ những chuyện kia. Bây giờ tất cả sư đệ đều đi vào quỹ đạo nên hắn cũng thoải mái, nhàn rỗi.
Bỗng nhiên được thả lỏng tinh thần nên âu Dương vẫn chưa quen, lão đệ sau lưng quá trầm tĩnh, hắn chỉ "ừ" vài tiếng để biểu thị mình còn sống.
Hắn còn lạnh lùng hơn lão nhị, nếu là lão tam thì chỉ sợ đã nói rất nhiều rồi.
Nghĩ đến Trần Trường Sinh, âu Dương lại suy nghĩ nhiều, có lẽ bây giờ lão tam ẩn núp ở Ma Giới, chắc cũng rất quen thuộc rồi. Nhưng với tính cách luôn giấu giếm và thủ đoạn khó lường của hắn, muốn phát triển ở Ma Giới thì chắc cũng dễ như trở bàn tay?
âu Dương nghĩ tới sau này, người nhà của hắn có mặt ở khắp nơi trong ba giới từ Ma Giới đến Tu Hành Giới thì hắn bật cười.
"Lão ca đang cười cái gì?" Tổ Uyên ở sau lưng thấy hắn đột nhiên cười lên thì nhịn hỏi.
Tổ Uyên nhìn bóng lưng người áo xanh, dù đôi mắt được đeo lụa trắng nhưng Tổ Uyên cũng không dám đối mặt âu Dương. Hắn cảm thấy sau mảnh lụa đó là một đôi mắt sáng ngời có thể nhìn thấu hắn. Thậm chí hắn không dám nói chuyện nhiều, sợ lỡ nói sai thì Đại sư huynh sẽ vạch trần thân phận của hắn.
May mà hắn che giấu rất tốt, Đại sư huynh cũng không phát hiện hắn kì lạ nhưng sau khi thấy may mắn thì hắn cũng thất vọng.
Bây giờ Tổ Uyên chỉ muốn biết, tại sao Đại sư huynh lại vào Ma Giới, tại sao lại biến thành bộ dạng như bây giờ?
Trên đường đi nói bóng nói gió đều bị âu Dương pha trò, lảng tránh mà âu Dương giống bị vô tình hỏi thăm cũng bị Tổ Uyên lấp liếm cho qua. Hai người đều có bí mật, tự nhiên không thể thẳng thắn với nhau.
Lúc này, Tổ Uyên mới hiểu được, chỉ có làm đối thủ của Đại sư huynh mới biết hắn khó chơi thế nào. Cuộc trò chuyện bình thường nhưng luôn che giấu kĩ xảo hỏi thăm bí mật của hắn. Ví dụ như âu Dương đột nhiên hỏi: "Ta mới đến Chúc Dung thị, thấy Ma tộc rất đặc sắc, lão đệ cảm thấy thế nào?"
Hắn trả lời: "Mười hai ma tộc đều có pháp môn thần thông riêng!"
Một câu hỏi đơn giản âu Dương lại nói sâu xa: "Vậy sao? Xem ra lão đệ hiểu biết không chỉ là mười hai bộ tộc?"
Nghe âu Dương cảm thán khen, Tổ Uyên mới sợ hãi, hình như hắn lỡ lời, bại lộ hắn không phải là ma nữ sinh ra ở Cộng Công thị mà cũng giống âu Dương mới vào Cộng Công thị không lâu.
Dựa theo thói quen khi nói chuyện, lúc có người hỏi những thứ liên quan tới việc trong nhà mình thì mình sẽ trả lời những thứ mình quen thuộc nhất.
Vừa rồi hắn nói 12 Ma tộc đều có pháp môn thần thông riêng nhưng không hề nói Cộng Công thị như thế nào.
Trong lúc lơ đãng, hắn vẫn nghĩ mình không liên quan đến Cộng Công thị. Điều này cũng nói rõ, hắn không có tình cảm sâu đậm với Cộng Công thị.
Nghĩ như thế, Tổ Uyên cảm giác bóng lưng trước mặt càng thần bí khó đoán hơn.
Chỉ đối phó với những câu hỏi của âu Dương mà Tổ Uyên đã cảm thấy gian nan.
Khi nào thì Đại sư huynh lợi hại như vậy? Tại sao trước giờ hắn Tiểu Sơn Phong vẫn không cảm thấy Đại sư huynh lợi hại như vậy?
Vì không muốn bại lộ, Tổ Uyên lựa chọn im lặng.
Tổ Uyên im lặng, âu Dương nói chuyện phiếm cũng không vui nữa, bầu không khí giữa hai người cũng trở nên ngột ngạt.
Trên đường đi, trừ việc Tổ Uyên chuẩn bị ba bữa ăn trong ngày cho âu Dương thì còn giới thiệu phong cảnh xung quanh.
Vùng đất hoang vắng, cát vàng đầy trời, ngọn núi cao vút, ban đêm, gió thổi lạnh lẽo. Ở đây không có thời tiết bốn mùa đều là mùa xuân như ở Tu Hành Giới nhưng lại bao la hùng vĩ hơn.
âu Dương thường xuyên ngoẹo đầu nghe những lời Tổ Uyên giới thiệu.
Khi một pho tượng Ma Thần khổng lồ xuất hiện trước mặt hai người thì Tổ Uyên nhíu mày, ngừng đẩy xe lăn.
Pho tượng Ma Thần này giống một con chim, hình dạng cơ thể giống như túi vải màu đỏ, có sáu chân bốn cánh, phần đầu rối loạn, không có tai, mắt, mũi, miệng.
Khi nhìn thấy pho tượng Ma Thần này, Tổ Uyên đã là Độ Kiếp có thể cảm nhận được không gian bốn phía biến hóa một cách kì lạ.
Không gian có vết tích nhỏ xíu chồng chất sai chỗ. Điều này không giống thiên nhiên hình thành, nó giống như có ai đó cố ý làm.
Tổ Uyên phát hiện pháp tắc di chuyển trong không gian nên định mở miệng nhắc nhở âu Dương cẩn thận thì một bóng đen đã phóng ra từ chỗ không gian rối loạn.
âm thanh giống như cánh quạt gió vang lên, Tổ Uyên nghiêm túc, sát lục chi đạo ngưng tụ thành đao nhanh chóng bổ tới. Hình như bóng đen sợ đòn đánh đó nên trốn vào một chỗ không gian khác.
"Có gì đó kì lạ!" Tổ Uyên chắn trước mặt âu Dương, tay phải ấn trên đao bên hông, ma văn trên mặt sáng lên.
âu Dương ngồi trên xe lăn nhìn xung quanh, dù đôi mắt không nhìn thấy, nhưng hắn rất nhạy cảm với sự dao động của lực lượng.
"Sáu chân bốn cánh, cơ thể như túi trẻ con?" Tay phải âu Dương chống cằm, suy nghĩ đã biết Ma Thần mà Tổ Uyên hình dung là ai trong trí nhớ.
Trong truyền thuyết, Tổ Vu quản lí không gian, cũng là một trong 12 Ma Thần ở đây, Đế Giang.
Thứ gì một khi dính vào không gian, thời gian đều sẽ rất khó chơi.
Nhưng đối với âu Dương, những thứ khó chơi, sau khi hạ xuống đẳng cấp thấp thì đều là Slime!
Hắn giang hai tay ra, chân nguyên phun trào, Tổ Uyên cầm đao đứng giật mình, hắn cảm thấy cảnh giới của bản thân đang nhanh chóng rút lui. Mà trong khe hở không gian, rơi ra từng con chim kì lạ giống hệt pho tượng Ma Thần kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận