Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 258: Quỳ xuống!

Tiếng gào thét thảm thiết của củ cải trắng quanh quẩn ở trên Vong Xuyên hà.
Nước sông dừng chảy theo tiếng gào thét này của củ cải trắng.
Trong lòng của âu Dương hơi hoảng sợ rồi ngoẹo đầu mà nhìn vào củ cải trắng.
Đại ma đầu tuyệt thế là chỉ ta?
Chẳng qua nói thế hình như cũng không sai, như nhiệm vụ hệ thống hiển thị: Giết chết năm trùm phản diện tuyệt thế (2/5).
Khi mình đâm chết kẻ đã từng là chính mình trong giấc mơ, hệ thống cũng đánh giá là tiến độ của nhiệm vụ đã hoàn thành thêm một phần năm.
Nói mình là đại ma đầu tuyệt thế cũng không sai.
Chẳng qua hơi có vẻ kỳ lạ khi được gọi là đại ma đầu tuyệt thế ở vùng đất Cửu U này.
âu Dương suy nghĩ rõ ràng những điều này rồi hắn đứng thẳng người lên, sau đó đút hai tay vào trong ống tay áo và khoanh ở trước ngực.
Hắn xoay người bình tĩnh nhìn vòng xoáy khổng lồ trong Vong Xuyên hà.
âu Dương có thể cảm nhận được có một con quái vật khổng lồ đang nổi lên từ bên trong dòng sông này.
Tiếng chó sủa của củ cải trắng đã bị Tuệ Trí với mặt mũi hiền lành bóp chặt cổ họng.
Tử khí khổng lồ bốc lên từ trong nước Vong Xuyên hà, sau đó một bàn tay khổng lồ màu vàng nâu duỗi ra từ bên trong vòng xoáy rồi đập mạnh xuống mặt nước.
Những bọt nước màu đen thật lớn văng tung tóe rồi biến thành hơi nước vọt thẳng lên làm cho lớp sương mù bị tách ra, con quái vật khổng lồ này sắp nổi lên mặt nước!
Bỗng một bóng đen che khuất cả bầu trời nhảy thẳng ra từ bên trong vòng xoáy.
Vào giờ phút này, Vong Xuyên hà rộng lớn chợt khô cạn như thể dòng chảy đã bị ngăn lại.
Bóng đen nện ở trên mặt nước một cách nặng nề, nhưng lại đứng vững trên mặt nước.
âu Dương híp mắt lại, chân nguyên trong người lập tức ngăn ở trước mặt để chặn lại hơi nước thổi tới rồi nhìn về phía bóng đen to lớn này.
Nó to lớn giống như đang đội bầu trời có màu mờ nhạt này vậy, trên người nó quấn đầy những sợi xích rỉ sét loang lổ.
Cơ thể căng tròn lại mọc ra tay người và chân màng ngắn ngủn, trông còn hơi có vẻ cồng kềnh.
Vài sợi râu dài hơi nhẹ rung động, hai con mắt một nhắm một mở, nhìn có vẻ tràn ngập trí tuệ.
"Đó là cái gì? Cá nheo? Ếch xanh?" âu Dương nhìn vào Hà linh của Vong Xuyên hà ra sân với phong cách vẽ thay đổi quá nhanh làm cho trong thời gian ngắn hắn không nhận ra đến cùng nó là sinh vật gì.
"Oa..."
Một tiếng ếch xanh kêu lên hết sức vang dội để cho âu Dương hiểu ra rằng ở trước mắt của mình chính là một con ếch xanh có sợi râu cá nheo.
Không muốn tìm hiểu xem ngọn nguồn là do con ếch trật khỏi đường ray hay vẫn là con cá nheo đã tự chẻ thêm chân, âu Dương lấy sợi dây thừng.
Loại quái vật khổng lồ như vậy, xem như là mình cũng là lần đầu tiên gặp được.
âu Dương là người luôn luôn lấy chân nguyên mênh mông ra để đè bẹp đối phương mà cũng cảm thấy sức lực không đủ.
âu Dương còn như vậy, đừng nói đến đám thần hồn ở xung quanh, trong nháy mắt khi con ếch xanh này xuất hiện.
Tử khí khổng lồ trực tiếp nuốt sạch toàn bộ bến đò.
Mặc kệ là thần hồn đã thông qua Tam Sinh thạch hay chưa.
Vào lúc này đều thành thằng xui xẻo, trực tiếp bị tử khí vô tận này nuốt hết và biến mất không thấy tăm hơi.
Chỉ thấy miệng Tuệ Trí niệm kinh Phật tạo ra một luồng Phật quang ngăn ở trước mặt những thần hồn đang quỳ gối xung quanh của hắn và thay bọn họ chống đỡ tử khí vô tận này.
Mà Tuệ Trí thì đứng ở phía trước tử khí và ôm củ cải trắng với vẻ mặt bình tĩnh, như một chiếc thuyền con trong cơn sóng dữ.
"Đại sư, hay là chúng ta cũng đứng ở đằng sau luồng Phật quang kia đi!" Hoa linh của Bỉ Ngạn ở trong ngực Tuệ Trí bị tử khí bóc đi một lớp lại một lớp da mịn.
Cho dù là nó thì khi phải đối mặt với số lượng tử khí lớn như thế cũng chỉ có thể đau khổ chèo chống, cho nên nó đành cầu xin Tuệ Trí.
“Phật độ mọi người, duy không độ mình!” Tuệ Trí bình tĩnh nhắm mắt lại rồi cúi đầu xuống mà nhẹ giọng nói.
Lúc này, hắn giống như là một vị cao tăng đắc đạo chân chính có lòng dạ nhân từ vậy.
Mà củ cải trắng trong ngực của Tuệ Trí lại phải chịu đựng lực đánh vào của tử khí với vẻ mặt sống không bằng chết.
Nói rất hay, lần sau đừng nói nữa.
Ngươi muốn tự mình chịu đựng trong cái tử khí này thì cũng đừng mang ta theo để chịu chung chứ!
Mà áo bào của âu Dương thì đang tung bay phần phật do bị tử khí của con ếch xanh cá nheo khổng lồ này đánh vào.
Dưới chân nguyên của âu Dương, tử khí né tránh, quỷ thần đều không thể xâm phạm!
Chân nguyên của mình có tác dụng kỳ diệu trong việc điểm hóa sinh linh, vừa vặn khắc chế cái tử khí mênh mông cuồn cuộn này!
Giờ phút này âu Dương cũng đã hiểu rõ ràng, chân nguyên của mình giống như là khắc tinh trời sinh của vùng đất Cửu U này.
Chính mình có được khả năng ban mạng sống cho vật chết nên bị Cửu U xưng là đại ma đầu tuyệt thế cũng không sai.
Chẳng lẽ đây chính là lý do mà Động Hư Tử và Hồ Vân dám thả mình đi vào vùng đất Cửu U này sao?
âu Dương chợt lóe lên ý nghĩ này rồi khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, sau đó hắn thúc giục chân nguyên trút vào bên trong sợi dây thừng đang cầm trong tay.
Hắn giơ lên sợi dây thừng ở trong tay rồi quất vào con ếch xanh cá nheo đang ở bên trong Vong Xuyên hà kia.
Sợi dây đón gió lập tức dài ra, không chỉ có chiều dài càng ngày càng dài mà thậm chí nó cũng càng ngày càng to hơn.
"Ta chính là chủ nhân của Vong Xuyên hà oa… Vong Xuyên hà… Ai u oa…"
Con ếch xanh cá nheo khổng lồ còn chưa kịp nói hết lời thì bất thình lình đã bị một sợi dây quất vào trên trán.
"Oa?" Ếch xanh cá nheo sờ lên trán, trong cặp mắt kia tràn ngập vẻ khó hiểu.
Vừa rồi mình cảm nhận được đau nhức và nóng rát.
Có đồ vật gì đó đã xuyên thẳng qua tử khí bao phủ khắp người của chính mình và quất mạnh ở trên người mình.
Có một loại cảm giác rất quen thuộc mà trong thời gian ngắn mình cũng nghĩ không ra.
Nhưng dám cho mình, thân là chủ nhân của Vong Xuyên, phải cảm nhận được sự đau đớn!
Không thể tha thứ!
Ếch xanh cá nheo nhìn xung quanh một lúc và cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người của âu Dương đang mặc một thân áo xanh.
"Ọe. . ." Ếch xanh cá nheo phun đầu lưỡi ra, sau đó nhanh chóng duỗi dài đầu lưỡi làm cho không gian xung quanh cũng trở nên hơi vặn vẹo.
Nhưng nó vừa đến bên cạnh người của âu Dương là đã bị chân nguyên bảo vệ ở khắp người của âu Dương cản lại.
Sức lực to lớn này để cho âu Dương phải hơi lui về sau một bước.
Ngay lập tức, một bàn tay khổng lồ tạo nên từ chân nguyên duỗi ra dưới sự che đậy chân nguyên của âu Dương đã nắm lấy đầu lưỡi của con ếch xanh cá nheo.
Ếch xanh cá nheo phát giác được không ổn khi nháy mắt đầu lưỡi của mình bị nắm chặt, nên nó muốn rút đầu lưỡi to lớn của mình về.
Nhưng nó lại phát hiện sinh linh rõ ràng chỉ giống như bụi bặm kia vậy mà đang nắm chặt đầu lưỡi của mình làm cho mình hoàn toàn không rút ra được!
Mà âu Dương cũng không có dự liệu đến mình vậy mà lại nắm được đầu lưỡi của con ếch xanh cá nheo ở trước mặt này một cách dễ dàng như vậy.
Cả hai bên đều đánh giá sai lầm sức mạnh của nhau, vì vậy đã xảy ra một khoảng dừng lại trong nháy mắt.
Nhưng xấu hổ lại là thuộc về ếch xanh cá nheo mà không phải âu Dương!
âu Dương một thân áo xanh trừng cặp mắt lạnh lùng lên rồi nhẹ quát một tiếng: "Lên!"
Dưới ánh mắt không thể tin được của ếch xanh cá nheo, hai tròng mắt to tròn như hạt đậu của nó điên cuồng co rúm.
Cảm giác bị đâm đau nhói và sức mạnh to lớn truyền đến từ cuối đầu lưỡi làm cho vị chủ nhân của Vong Xuyên này phải lảo đảo đi tới hai bước về phía âu Dương!
"Oa!"
Ếch xanh cá nheo rõ ràng tức giận, nó cố chịu đựng đau đớn mà ổn định lại cơ thể rồi dùng hết sức lực liều mạng kéo lưỡi về phía sau một cái!
"Ài oa?"
Đối phương đột nhiên buông lỏng ra đầu lưỡi làm cho ếch xanh cá nheo ngã thẳng ra sau và chìm vào bên trong Vong Xuyên hà bởi vì lỡ dùng sức quá lớn.
"Con ếch xanh cá nheo này thoạt nhìn có vẻ đầu óc nó không phải rất tốt nhỉ!" âu Dương nhìn thấy con ếch xanh cá nheo bởi vì ngã quỵ nên làm cho nước đen dâng lên ngập trời mà nhíu mày nghĩ thầm.
Mà vị chủ nhân của Vong Xuyên này rốt cục đã thật sự nổi giận, nó dùng cả hai tay tát vào mặt sông làm cho vô số nước trong Vong Xuyên hà bay lên.
Nó phải dùng nước Vong Xuyên hà có thể thiêu đốt thần hồn và gột rửa nhân quả này trút trở lại đối phương!
Xem như không bị chết đuối thì hắn cũng sẽ bị vô số ác ma ở bên trong Vong Xuyên hà gặm cắn không còn sót lại cặn!
Chủ nhân của Vong Xuyên tức giận đã hiện ra sức mạnh thực sự của chính mình.
Một tia sáng lạnh lẽo lập tức xuyên qua nước Vong Xuyên hà đang bay lên.
Ái bào của âu Dương tung bay cầm một thanh Đường đao được huyễn hóa ra từ chân nguyên trong tay và chỉ thẳng vào tròng mắt của con ếch xanh cá nheo.
Tròng cặp mắt to lớn của nó phản xạ ra cái bóng của âu Dương như một tấm gương.
âu Dương bình tĩnh nhìn tròng mắt ở trước mặt rồi mở miệng nói:
"Quỳ xuống!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận