Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 189: Trần Trường Sinh đánh cược

Trong lòng Trần Trường Sinh rất loạn, vẻ mặt của con rối đi theo bên người Lăng Phong không có bất kỳ thay đổi nào nhưng rối loạn chính là thân thể thực sự đang ngồi ở trong mật thất Tiểu Sơn phong.
"Đây chính là tình thế lớn mà đại sư huynh nói không thể thay đổi sao?" Trần Trường Sinh mặc áo tím ngồi ở trong mật thất, mồ hôi lạnh trên trán biểu thị bản thân đang trải qua sự đấu tranh tư tưởng kịch liệt.
Vốn Trần Trường Sinh cho rằng mình chỉ cần giết chết Tổ Uyên là có thể thay đổi tương lai nhưng chẳng những không có gì thay đổi, mà ngược lại còn khiến tương lai càng không thể khống chế hơn.
Không hổ là thiên mệnh chi tử dẫn phát tai họa lớn trong tương lai sao? Sinh mệnh lực lại ngoan cường đến mức này, đã biến thành thịt vụn mà vẫn có thể vô ý thức sống sót.
Chính mình tự tin đã giết chết Tổ Uyên nhưng bất kể là cái gọi là tâm ma của Lăng Phong hay là hộp thịt vụn ở trước mắt này, đều ám chỉ tên Tổ Uyên kia giống như côn trùng trăm chân chết rồi vẫn còn giãy dụa.
Ở kiếp trước mình và đại sư huynh đầu tiên là nhìn sư phụ chết ở trước mặt hai người, mà ở trên đường báo thù cuối cùng, đại sư huynh lại bị Tổ Uyên giết chết.
Chính mình ngu ngốc sống sót qua mấy chục năm trong tận thế giống như cái xác không hồn, đánh bậy đánh bạ được cái cơ duyên tối cao kia, trở thành đại năng Độ Kiếp.
Nhưng đối mặt Tổ Uyên đã trở thành Ma hoàng thì một giây mình cũng không kiên trì được là đã bị Tổ Uyên giết.
Trùng sinh lại, mình muốn thay đổi tất cả mọi thứ, sửa tất cả những bi kịch trước kia!
Vì thế mà không tiếc bộc lộ thực lực của mình, không thuận theo ý tứ của đại sư huynh, đây cũng là khúc mắc lớn nhất của Trần Trường Sinh, hoàn toàn sẽ không bị vài ba câu nói mà dao động đạo tâm!
Nhưng hiện tại, sự việc đã trở nên càng phức tạp hơn, thậm chí còn không biết đối thủ của mình hiện tại đang ở nơi nào.
Đạo tâm vốn thẳng tiến không lùi nay bắt đầu dao động, Trần Trường Sinh cũng bắt đầu hoài nghi chính mình.
Chẳng lẽ cho dù là mình trùng sinh trở về cũng không thay đổi được chuyện sắp xảy ra trong tương lai?
Trần Trường Sinh nắm thật chặt nắm đấm, sự không cam lòng và sự phẫn nộ đan xen ở trong lòng, khiến Trần Trường Sinh khó chịu nhịn không được muốn phát tiết một trận.
Thật sự không có cách nào sao? Không có thủ đoạn nào có thể ngăn cản bi kịch tương lai?
Đột nhiên ống tay áo Trần Trường Sinh rung một trận, Trần Trường Sinh ngồi ở trong mật thất giơ nắm tay cao lên, một cái hộp gỗ cao bằng nửa người xuất hiện ở trước mặt Trần Trường Sinh.
Đây chính là chiếc hộp gỗ chứa khối thịt của Tổ Uyên mà con rối của mình ở Đường quốc tự tay thu vào tay áo vừa rồi.
Ở trong ống tay áo của con rối Trần Trường Sinh có bố trí pháp trận truyền tống loại nhỏ, thuận tiện cho việc tiến hành truyền vật phẩm giữa mình và con rối.
Đây cũng là một trong những át chủ bài của Trần Trường Sinh và nó được Trần Trường Sinh đặt tên là Càn Khôn thuật trong tay áo.
Ngoại trừ không thể giấu vật sống, các con rối sẽ có thể liên hệ chặt chẽ với nhau thông qua ống tay áo.
Mà khi hộp gỗ đặt ở trước mặt Trần Trường Sinh, Trần Trường Sinh nhìn khối thịt còn đang nhúc nhích trước mắt, tâm tư của hắn lại rối loạn.
Kiếp trước, Tổ Uyên đã dẫn dắt đại quân Ma tộc đến tàn sát Thanh Vân tông, dẫn phát đại nạn trời đất, sau đó trở thành Ma hoàng tối cao, hiện tại chỉ còn lại có một đống thịt vụn bày ở trước mặt mình.
Nhưng chỉ là đống thịt vụn này lại làm cho Trần Trường Sinh cảm thấy sợ hãi, hắn nhớ tới những lời mà mình đã từng hỏi âu Dương.
"Đại sư huynh, nếu như, ta là nói nếu như, giết chết Tổ Uyên là có thể ngăn lại một lần đại nạn thì sao?" Khi đó Trần Trường Sinh đã hỏi âu Dương.
Đại sư huynh chỉ suy tư một chút rồi trả lời: "Ngươi hiểu sai rồi, sẽ không có chuyện bởi vì sinh tử của một người mà xảy ra những thay đổi, giết chết một Tổ Uyên, thì còn có thể có "Tổ Uyên" thứ hai, thứ ba xuất hiện, tai họa lớn xuất hiện không phải ngẫu nhiên, mà là tất nhiên!"
Tâm ma có diện mạo rất giống với Tổ Uyên của Lăng Phong đã xác minh những lời này của âu Dương.
Cũng xác minh chuyện tai họa lớn xảy ra là nhất định sẽ xuất hiện!
Bất kể mình làm như thế nào cũng không thể ngăn cản tai họa lớn đến!
Ở trước mặt tình thế này, đột nhiên Trần Trường Sinh sinh ra một loại cảm giác vô lực, biết rõ tương lai là một bi kịch nhưng không cách nào thay đổi.
Loại cảm giác tuyệt vọng vô lực này làm cho thân thể Trần Trường Sinh giống như bị rút cạn.
Trong mật thất, chỉ còn lại tiếng ngọn nến thiêu đốt, còn có thiếu niên mang tâm tư rối loạn cúi đầu.
Bóng dáng thiếu niên bị kéo nghiêng dài, phản chiếu trên vách tường giống như là đang cười nhạo sự vô tri vô năng của thiếu niên ngồi ở đó.
Đột nhiên con Lông Bông chơi đùa ở bên ngoài cả ngày không biết từ nơi nào bò vào nhanh như chớp chạy đến trước mặt Trần Trường Sinh, sau đó nằm cuộn ở trên đùi Trần Trường Sinh, ngáp một cái thật to, chuẩn bị ngủ.
Trần Trường Sinh tâm phiền ý loạn vươn tay vuốt lông khỉ cho Lông Bông, nhìn Lông Bông đang ngủ say, trong đầu điện quang hỏa thạch, một ý nghĩ kinh thế hãi tục dâng lên trong đầu Trần Trường Sinh.
"Nếu như ta trở thành Tổ Uyên, có phải là có thể thay đổi chuyện sẽ xảy ra trong tương lai từ tận gốc rễ?"
Một ý nghĩ điên cuồng lại to gan như vậy xuất hiện trong đáy lòng Trần Trường Sinh giống như ác mộng không xua đi được.
Khiến Trần Trường Sinh cảm thấy sợ hãi nhưng lại nhịn không được mà kích động.
Nếu như không thể thay đổi được sự xuất hiện của tai họa lớn, vậy để ta trở thành sự tồn tại dẫn phát tai họa lớn là không phải được rồi sao!
Sư phụ có thể tách Nguyên Anh ba đầu sáu tay trong cơ thể mình ra thành một Nguyên Anh, dùng cách này ban sinh mệnh cho con rối khỉ, vậy mình cũng không phải là không thể làm được!
Đơn giản là dùng khối thịt vụn trước mắt này tạo ra một thân thể của Tổ Uyên, sau đó lần nữa phân tách Nguyên Anh kỳ lạ trong thân thể mình, như vậy thì mình có thể thay thế Tổ Uyên!
Ở trên thế giới này, cho dù mình không xưng là người hiểu rõ thần hồn đệ nhất nhưng cũng có thể chen vào năm vị trí đầu!
Đây cũng là chuyện mà Trần Trường Sinh vô cùng tự tin khi bước vào kỳ Độ Kiếp trong tương lai.
Huống chi mình còn nắm trong tay một tấm át chủ bài lớn nhất!
Không giết được Tổ Uyên, vậy thì trở thành Tổ Uyên!
Nếu như mình là Tổ Uyên của tương lai, cho dù sẽ trở thành ma đầu vô cùng hung ác, chỉ cần an bài tốt chuẩn bị ở sau, thì khi đối mặt đại sư huynh cùng lắm cũng chỉ chết ở trong tay đại sư huynh mà thôi!
Khi nghĩ đến tử vong, theo bản năng Trần Trường Sinh cảm thấy sợ hãi.
Trần Trường Sinh cũng không phải cảm thấy sợ hãi tử vong, mà là hắn thật sự sợ hãi nếu như sau khi mình thật sự trở thành Tổ Uyên thì người sau này âu Dương chặt đầu xuống sẽ là mình!
Hình ảnh Tổ Uyên xách theo cái đầu của âu Dương kia giống như ác mộng vẫn khắc rất sâu ở trong đầu óc của mình.
Nghĩ tới đây, Trần Trường Sinh như ngồi trên đống lửa, lông tơ sau lưng hắn đều dựng lên.
Nhưng một lát sau hắn đã nghĩ ra phương pháp giải quyết, chỉ cần mình làm đủ chuẩn bị trên thần hồn của mình thì cũng đủ để bảo đảm loại chuyện này sẽ không xảy ra.
Trần Trường Sinh nhìn khối thịt trong hộp gỗ trước mắt, sau khi suy diễn vô số lần trong đầu, cuối cùng hắn vẫn nhịn không được mà vươn tay về phía hộp gỗ.
Một khi muốn thi hành kế hoạch này, mình sẽ không còn đường lui nữa, thậm chí sẽ trở thành kẻ địch chung của toàn thiên hạ, thành tai họa ngầm lớn nhất của tam giới!
Trên bầu trời của Tiểu Sơn phong, đột nhiên sấm sét vang dội, một trận mưa to chợt đổ xuống.
Dường như cũng đang biểu thị đây chính là một lần đánh cược kinh thiên nhất của Trần Trường Sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận