Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 397: A

Sấm sét xé rách, lực lượng của quyền kình cuồn cuộn, không phân nặng nhẹ, hai bóng người tấn công lẫn nhau, rồi tách ra. ‌
Tiêu Phong mặc áo giáp Thần thú thở hổn hển, kinh ngạc nhìn về phía đối diện, không biết vì sao, khi đối phương xuất hiện, trong lòng hắn luôn không thể kiềm chế sát ý.
Mà ở đối diện, một con hổ trắng cao chừng mười mét, cũng đang nhìn Tiêu Phong bằng ánh mắt khát máu. Sau lưng hổ trắng mọc hai cánh, đầu mọc hai sừng, đuôi hóa thành rắn, chân trước giống như chân rùa, vừa nhìn thì thấy vẫn là hổ trắng nhưng rất khác hổ.
Pháp tắc di chuyển quanh cơ thể, Ngũ Hành biến hóa, rất kì diệu, hắn đã là tu sĩ Hợp Thể.
Hổ trắng này là Hổ Bính đã rời khỏi Thanh Khâu sơn!
Hổ Bính cũng giật mình khi nhìn Tiêu Phong ở đối diện, tu vi của bán yêu trước mắt chưa tới Hợp Thể, vậy mà có thể đánh ngang tay với hắn trong khoảng thời gian ngắn!
Hắn có hồn phách của lão tổ‌ Ngũ Hành Thần thú dạy bảo, còn có truyền thừa hoàn chỉnh của hổ trắng lão tổ, đã bước vào cảnh giới đại yêu, vậy mà không đánh thắng một tạp chủng con lai?
Chuyện này khiến kẻ được gọi là thiên‌ kiêu đời mới của Yêu tộc như Hổ Bính cảm thấy bị sỉ nhục, mà hồn phách của các lão tổ‌ trong đầu cũng đang kêu la bảo hắn phải giết tên kia.
"Mau! Mau giết chết hắn!"
"Chỉ cần giết chết hắn, ngươi sẽ thành Vạn Yêu quốc chủ đời tiếp theo!"
"Giết chết hắn, trên đời này sẽ không còn đối thủ của ngươi!"
...
Các lão tổ trong đầu thúc giục khiến Hổ Bính bực bội, nhỏ giọng quát: "Ngậm miệng! Hổ Bính ta làm việc còn không cần người khác dạy!"
Hồn phách năm Thần thú trong đầu Hổ Bính lập tức im lặng, liếc nhìn nhau, trong mắt đồng thời xuất hiện một tia tàn nhẫn.
Một con hổ trắng nho nhỏ cũng dám chống đối bọn họ, xem ra sau này phải không ngừng đồng hóa hắn, để hắn triệt để trở thành con rối của bọn họ!
Hồn phách năm Thần thú chìm vào thức hải, không còn can thiệp việc của Hổ Bính.
Hổ Bính tỉnh táo lại, nhìn Tiêu Phong trước mắt, cảm thấy chán ghét, một người có được thần hồn của năm con Thần thú, một kẻ có được tinh huyết của chúng.
Hổ Bính và Tiêu Phong đời này đã định sẵn là kẻ thù không đội trời chung!
"Tự tiện xông vào Vạn Yêu quốc đô, tội đáng chém!" Hổ Bính nhìn Tiêu Phong, mặc dù không biết vì sao quốc chủ sẽ hạ lệnh không cho phép tu sĩ mạnh ra tay, nhưng Hổ tộc làm quân bảo vệ thành cũng bị vô số yêu tộc nhìn chằm chằm, dù mình có trái lệnh cũng muốn bắt giết bán yêu này!
Tiêu Phong nghe vậy, cười lạnh nói: "Nữ vương vạn yêu là sư nương của ta! Ta muốn xem ai dám giết‌ ta!"
Trong Vạn Yêu điện, Tiêu Phong nghe được Đại sư huynh gọi Vạn Yêu Quốc chủ là sư nương nên hắn mới dám can đảm xông vào Vạn Yêu quốc đô.
Sư nương của Đại sư huynh là sư nương của mình!
Ta đến thăm sư nương của ta, ai ‌dám ngăn cản ta?
Tiêu Phong nhìn hổ trắng sợ làm hỏng việc trước mặt, hắn muốn cười.
Phía sau có người chống lưng thật thoải mái!
Không có bối cảnh thì sao dám xông vào Vạn Yêu quốc đô? Tên kia coi hắn là kẻ ngu sao?
Hắn nói xong thì Hổ Bính ngơ ngác vừa định mở miệng mắng thì nhớ tới lệnh của Vạn Yêu quốc chủ nên hắn lo lắng.
Chẳng lẽ Vạn Yêu quốc chủ thật sự là sư nương của tiểu tử này? Nếu không hắn làm sao dám xông thẳng vào Vạn Yêu quốc đô, nhớ tới việc Quốc chủ ban mệnh lệnh kì lạ kia, sao hắn cảm thấy giống như đang thiên vị tiểu tử trước mắt vậy?
Hèn gì có thể đánh hòa với hắn, thì ra là do vị Quốc chủ kia tự tay dạy sao?
Nghĩ tới thực lực khủng bố của Quốc chủ, Hổ Bính còn đang cảm thấy khó chịu thì đã thoải mái hơn nhiều.
Mà Tiêu Phong chưa kịp cười thì một đuôi rắn vỡ không trung xuất hiện, quất thẳng vào người hắn, hắn không kịp trốn đã bị đánh ngã xuống đất. Cơ thể hắn đập vỡ một số ngôi nhà bằng đá và biến thành đống đổ nát. Mấy vị Long Vương sứ đi theo hừng hực khí thế đuổi theo.
Tiêu Phong chật vật chui ra từ trong đống đổ nát, nhìn áo giáp đã bị đánh nát hết thì cười khổ, tính tình vị sư nương này thật cáu kỉnh!
Hắn chỉ ở trước mặt mọi người hô một tiếng thì đã bị quất một cái.
Hổ Bính nhìn thấy Tiêu Phong bị đuôi rắn quất nằm trên mặt đất thì cũng hiểu nên xoay người cúi đầu với cung điện phía xa rồi dẫn thuộc hạ rời đi.
Dù sao thì hắn vẫn chưa thể chống lại vị Quốc chủ kia!
Trước khi Hổ Bính rời đi, hắn nhìn chằm chằm Tiêu Phong bị đám Long Vương sứ vây quanh, máu tươi cuồn cuộn vẫn luôn nhắc nhở hắn, cuối cùng sẽ còn có ngày hắn chiến một trận với người trước mắt!
Mà Tiêu Phong bị đám Long Vương sứ vây quanh, hắn cười ra hiệu với bọn họ ý bảo hắn không sao, đám Tịnh Tử mặc áo choàng rực rỡ, Lông Bông và Điêu Mao thì đứng bên cạnh chỉ trỏ Tiêu Phong.
"Khi tiểu tử này còn trên núi, ta đã biết hắn không được!"
"Nhìn hắn quá yếu!"
"Vậy mà chỉ đánh hòa với người khác!"
Ba con sủng vật bình luận về Tiêu Phong từ đầu ‌đến chân, trong giọng nói tràn đầy khinh thường, đám đại lão nhà mình trên đỉnh núi, có ai không dùng một chiêu để đánh thắng kẻ địch chứ?
Sao tới lượt Tiêu Phong thì thảm như vậy?
Thấy mấy con yêu chế giễu nhưng Tiêu Phong cũng không buồn, thực lực của hắn thấp nhất ở Tiểu Sơn phong, hắn tự biết tư chất quá kém nên cũng không phản đối.
Mà một vị Long Vương sứ mặt lợn bên cạnh lập tức nói ra: "Long Vương chỉ không muốn gây chuyện thị phi cố ý nương tay thôi, nếu không con hổ trắng kia nhất định sẽ mất mạng trong tay Long Vương điện hạ! Ba con yêu các ngươi biết cái gì?"
Long Vương sứ mặt lợn trước mắt chỉ có thể ‌nói là Trư yêu biết nói, từ khi được Long Vương điện hạ ban cho tinh huyết của Yêu Thần bẩm sinh thì cũng cho hắn làm Long Vương sứ!
Ba con yêu nghe thấy có yêu cũng dám phản bác chúng thì nhe răng, trợn mắt, vén tay áo lên, chuẩn bị đánh đối phương một trận.
Nhưng chưa đợi chúng nó tiến lên thì một chiếc quạt đánh trên đầu chúng, nhận ra cảm giác quen thuộc này nên chúng lập tức câm như hến, thành thật đứng ở một bên không dám động.
"Tiểu tử ngươi chỉ có vài người cũng dám đánh vào Vạn Yêu quốc đô? Vậy ngày mai ngươi dám đánh Thanh Vân tông đúng không?" Một tay âu Dương cầm quạt giấy một tay ôm hồ ly con, hỏi.
"Đại sư huynh! Mọi chuyện đã giải quyết xong rồi sao?" Tiêu Phong nhìn âu Dương thì kích động kêu một tiếng, ánh mắt nhìn hồ ly con trong tay âu Dương, lập tức yên lòng.
Vốn còn tưởng tiểu sư tỷ biến thành bộ dạng trưởng thành kia sẽ không trở về nữa, nhưng bây giờ tiểu sư tỷ đã biến về hình dạng hồ ly con, vậy đã nói rõ Đại sư huynh đã giải quyết mọi chuyện!
âu Dương gật đầu, ánh mắt nhìn đám Long Vương sứ sau lưng Tiêu Phong, khi thấy vị Long Vương sứ nhỏ con đứng cuối cùng thì nhìn lâu một chút rồi mới rời dời tầm nhìn.
Tên: Hổ Linh (hổ trắng chuyển thế)
Tu vi: Xuất Khiếu tầng bốn
Căn cốt: 7
May mắn: 6
Mị lực: 8
Tư chất hệ Lôi: 9
Đánh giá: Con hổ từ nhỏ bị nuôi dưỡng ở nhân gian.
âu Dương than thở nhìn gương mặt thật thà của Tiêu Phong: "Hèn gì tiểu tử này bị đánh giá là nhân vật nam chính bi tình, bảo sao EQ thấp như vậy? Gương mặt ngốc của hắn cũng không biết bản thân mình đã làm bao nhiêu người thất vọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận