Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 267: Đúc Kiếm nhất tộc

Tiên Nhất bị tiên linh khí giữ chặt trán vừa định phản kháng thì một luồng tiên linh khí lại xông thẳng vào trán mình, tiên linh khí từ trong tay âu Dương truyền tới khiến Tiên Nhất dại ra tại chỗ!
“Đây là lực lượng của chủ nhân ta!” Tiên Nhất nhất thời mất đi khả năng suy nghĩ.
Tại sao ác tiên trước mắt lại được lực lượng của chủ nhân ta thừa nhận?
tiên nhân chỉ có thể thừa nhận tín đồ kế thừa đạo của hắn, ác tiên trước mắt này ngay cả kiếm cũng không mang theo dựa vào cái gì có thể được chủ nhân ta thừa nhận!
Chỉ có âu Dương hiểu rõ, trước khi bàn tay kia tiêu tán đã để lại cho âu Dương một luồng tiên linh khí.
Không phải âu Dương chưa từng thấy qua thứ đồ chơi này, mình đã tiếp xúc qua loại lực lượng này khi đánh với lão đầu béo chỉ mặc quần lót ở Bồng Lai tiên sơn kia.
Cái gọi là tiên linh khí dường như còn thuần túy hơn thiên địa nguyên khí của chân nguyên, nếu không phải chân nguyên của mình có rất nhiều thì mình cũng không thể đánh một trận với lão đầu béo kia.
âu Dương được luồng tiên linh khí này biến thành một người có thân phận, đó chính là được Lý Thái Bạch công nhận!
Mình và tiên bộc trước mắt giống nhau đều là tu sĩ được Lý Thái Bạch thừa nhận!
Tiên Nhất nhìn âu Dương với ánh mắt phức tạp, rõ ràng là có thể sử dụng lực lượng của tiên nhân nhưng vẫn được tiên nhân mà mình thờ phụng thừa nhận.
Rốt cuộc âu Dương trước mắt là ai?
Chẳng lẽ là!
Đột nhiên một ý nghĩ vang dội như sấm chớp xuất hiện trong đầu Tiên Nhất.
Làm cho Tiên Nhất không khỏi mở to hai mắt của mình, áo xanh? Ký ức trong bí điển trong tộc dâng lên trong đầu Tiên Nhất.
Áo xanh! Áo xanh, người mặc áo xanh!
Chỉ có thể là vị đại nhân kia!
Tiên Nhất lập tức khom người hành lễ với âu Dương nói: “Đại nhân chẳng lẽ là vị kia chuyển thế?”
Vị kia là vị nào?
Đột nhiên Tiên Nhất trước mắt cung kính như vậy làm cho âu Dương không hiểu ra sao, nhưng dù hắn là vị nào, nhìn thái độ lão tiểu tử này đột nhiên chuyển biến 180 độ, vậy mình chính là vị kia chuyển thế!
Lúc này lão thần âu Dương gật đầu ra vẻ uyên thâm, hàm hồ nói: “Ngươi biết là tốt rồi!”
Nghe thấy câu trả lời của âu Dương, Tiên Nhất kích động hẳn lên!
Trong nhận thức của Tiên Nhất, bên cạnh chủ nhân ta vẫn có một vị tùy tùng, vị tùy tùng này luôn ở bên cạnh chủ nhân ta.
âu Dã Tử! Từng là tộc trưởng của Đúc Kiếm nhất tộc của Tiên Nhất!
Vị tộc trưởng luôn ở bên cạnh Kiếm tiên Lý Thái Bạch không rời không bỏ, cũng là người đã đúc ra thanh kiếm trảm tiên!
Là tộc trưởng vĩ đại cứu vớt Đúc Kiếm nhất tộc từ sau khi Khí tổ bị chém chết, để cho người toàn tộc có được tín ngưỡng một lần nữa!
Mặc dù trong ghi chép vị tộc trưởng này có chút tâm thần phân liệt, một thời gian lại tự gọi mình là âu Dã Tử một thời gian lại tự gọi mình là âu Trị Tử nhưng vẫn không ảnh hưởng đến sự vĩ đại của hắn!
Vị tộc trưởng vĩ đại này hiện tại lại chuyển thế ở trước mặt mình!
Mà mình lại còn rút kiếm hướng về phía vị tộc trưởng chuyển thế này!
Nghĩ đến mình lại ra tay với vị đại nhân trước mắt này còn muốn giết chết đối phương, trong lòng Tiên Nhất chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng!
Ta thật đáng chết!
Có thể được lực lượng của Lý Thái Bạch thừa nhận mà không phải kiếm tu thì cũng chỉ có thể là người này, tín đồ có sự sùng bái cuồng nhiệt đối với tiên nhân sẽ không nhận sai lực lượng của tiên nhân!
Tiên Nhất giơ kiếm chỉ vào cổ mình, rồi nói với âu Dương: “Đại nhân, Tiên Nhất lỗ mãng ra tay va chạm với đại nhân, tại hạ tự sát để tạ tội!”
“Được rồi được rồi! Lần sau chú ý một chút là được! Đừng động một chút đã rút kiếm ra tự sát.” âu Dương đen mặt phất tay ngăn lại Tiên Nhất đang muốn tự sát.
Tại sao những kiếm tu này đều là chó ruột thẳng vậy?
Đầu óc chỉ có một sợi gân?
Hoặc là đánh giết, hoặc là lấy cái chết tạ tội.
Với đầu óc này làm sao kiếm tu truyền thừa đến bây giờ?
“Không hổ là âu Dã Tử, vị tộc trưởng đến cuối cùng cũng không tiếc hy sinh thân mình làm kiếm vì Kiếm tiên đại nhân! Thật cảm động!” Tiên Nhất thấy âu Dương ngăn cản mình tự sát, lập tức cảm động đến rơi nước mắt!
Tiên Nhất xoay người hét to một tiếng nói với mười mấy vị kiếm tu áo trắng ở phía sau: “Tất cả mau mau hành lễ! Vị này là... Đừng hỏi, mau dập đầu!”
Nghĩ đến âu Dương cố ý hàm súc không nói rõ thân phận của mình, Tiên Nhất cho rằng vị tộc trưởng vĩ đại của Đúc Kiếm nhất tộc này tự có thâm ý gì, cho nên cũng không dám tùy ý tiết lộ thân phận của âu Dương.
Hơn mười vị kiếm tu ở phía sau lộ ra vẻ mơ hồ, vừa rồi còn muốn dốc hết toàn lực lấy cái chết làm rõ ý chí đánh chết âu Dương trước mắt, hiện tại trong nháy mắt lại muốn mình dập đầu với âu Dương.
Kiếm tu vốn có não phẳng, thiếu chút nữa họ đã bị cháy CPU.
Nhưng Tiên Nhất làm người dẫn đầu đã quỳ xuống trước, rồi dập đầu bang bang bang mấy cái với âu Dương.
Đương nhiên các kiếm tu ở phía sau cũng không có chút do dự mà lần lượt dập đầu với âu Dương giữa hư không.
“Mặc dù ta không biết chuyện gì xảy ra, nhưng bối phận của mình đột nhiên cao lên cũng không có chuyện gì xấu!” âu Dương nhìn đám kiếm tu trước mắt hành lễ quỳ lạy với mình, hắn thẳng lưng, làm ra vẻ như đương nhiên.
“Đúc Kiếm nhất tộc trấn thủ Cửu U mấy vạn năm, cuối cùng cũng trông mong được đại nhân trở về! Xin đại nhân theo chúng ta đi tới Chú Kiếm thành, kiểm duyệt Đúc Kiếm nhất tộc hiện giờ!” Tiên Nhất quỳ trên mặt đất dập đầu cao giọng nói với âu Dương.
Đúc Kiếm nhất tộc chính là bộ tộc mà mình xuyên qua thời kỳ Thượng Cổ, chỗ âu Dã Tử kia?
Nhớ tới lúc mình vừa mới xuyên qua đến thời kỳ Thượng Cổ, mình cáo mượn oai hùm mượn danh nghĩa của tiên nhân sai sử Đúc Kiếm nhất tộc, tất cả người của Đúc Kiếm nhất tộc đều giận mà không dám nói gì.
Mình ngây người ở trong Đúc Kiếm nhất tộc nhiều ngày, lúc đúc thanh kiếm trảm tiên kia mình cũng đã đưa nhiều ý kiến tham khảo!
Đúc Kiếm nhất tộc của trước kia luôn có bộ dạng kinh sợ khi đối mặt với tiên nhân, vậy mà Đúc Kiếm nhất tộc của hiện tại lại trực tiếp ra tay với tiên nhân.
Trước sự thay đổi vô cùng lớn này, âu Dương cũng tò mò, rốt cuộc Đúc Kiếm nhất tộc đã trải qua những gì!
âu Dương nhìn thoáng qua Tuệ Trí đang nhắm mắt ở phía sau, Tuệ Trí vốn đã trừng mắt hình kim cương, hiện tại lại có bộ dáng nhân từ, cúi đầu tụng kinh.
Giống như người muốn đẩy ngã Kình Thiên trụ lớn vừa rồi không phải hắn vậy.
âu Dương nhìn về phía Tuệ Trí nói: “Đại hòa thượng ngươi đi theo ta hay là chờ ở chỗ này?”
Tuệ Trí mở mắt, nhẹ giọng nói: “Sư huynh đi nơi nào thì ta đi địa phương đó!”
Hiện tại Tuệ Trí thật giống như định đi theo âu Dương, âu Dương đi chỗ nào hắn cũng muốn đi chỗ đó.
Tuệ Trí rất chắc chắn rằng đạo của mình đang ở trên người sư huynh trước mắt!
Ở trong Cửu U, âu Dương đã làm các thao tác không thể tưởng tượng nổi, nếu như không phải Tuệ Trí tận mắt nhìn thấy thì e rằng có đánh chết Tuệ Trí cũng sẽ không tin tưởng thế gian này lại có người giống như âu Dương!
“Vậy đi thôi! Xem thử cái gọi là Đúc Kiếm nhất tộc của hiện tại trông như thế nào!” âu Dương gật đầu, lập tức nhìn về phía Tiên Nhất nói.
Tiên Nhất mừng rỡ nhìn tộc trưởng vĩ đại, mặc dù tộc trưởng trước mắt có chút tâm thần phân liệt, giai đoạn trước còn thiếu chút nữa trực tiếp diệt tộc cả Đúc Kiếm nhất tộc.
Nhưng không phải phượng hoàng tái sinh từ lửa tàn sao?
Chính là bởi vì vị tộc trưởng này sớm chặt đứt tín ngưỡng của Đúc Kiếm nhất tộc đối với Khí tổ, cho nên sau khi chủ nhân ta trảm tiên mới để Đúc Kiếm nhất tộc tìm được phương hướng tín ngưỡng một lần nữa.
Cả tộc đã tránh được thảm cảnh biến mất trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng giống như các đại tộc thờ phụng tiên nhân khác!
Trong khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, cả tộc không chỉ xây dựng tiên mộ cho chủ nhân ta, mà còn yên lặng trấn thủ ở trong Cửu U này.
Đúc Kiếm nhất tộc có thể kéo dài đến nay hoàn toàn dựa vào vị tộc trưởng đại nhân anh minh uy phong nhưng tâm thần phân liệt này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận