Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 557: Cuộc trò chuyện đến từ Cửu U

Lãnh Thanh Tùng biến thành luồng ánh sáng xanh lá, hắn cành bay tới gần cây trụ thì càng nghe rõ tiếng hô hấp.
Khi Lãnh Thanh Tùng đi tới cây trụ cổ xưa này, hắn có ảo giác mình đã ở đây vô số năm,cảm giác giống như hắn là cây trụ này vậy.
Trời xui đất khiến hắn vươn tay chạm vào cây trụ, vô số kí ức phức tạp bỗng nhiên nhanh chóng xuất hiện trước mắt hắn.
Vô số hình ảnh nhanh chóng xuất hiện trong đầu khiến cho một tu sĩ mạnh như hắn cũng không thể phân biệt hình ảnh trong đầu là cái gì.
Lãnh Thanh Tùng cuống quít buông tay ra, cắt đứt liên hệ giữa hắn và cây trụ, lượng lớn tin tức xuất hiện khiến hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Chẳng lẽ cây trụ lớn này là Lý Thái Bạch biến thành? Mà hắn là Lý Thái Bạch chuyển thế nên mới cùng cây trụ này sinh ra liên kết nào đó?
Lãnh Thanh Tùng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng chắc chắn suy nghĩ này.
Thanh Liên kiếm đạo vốn là đạo của Kiếm Tiên Lý Thái Bạch, hắn có thể kế thừa đạo của Lý Thái Bạch, tất nhiên cũng có nguồn gốc sâu xa với Lý Thái Bạch. Mà Lãnh Thanh Tùng cũng không nghĩ ra lí do nào khác ngoài hắn là Lý Thái Bạch chuyển thế.
Nhưng dù trong lòng Lãnh Thanh Tùng chấp nhận mình là Lý Thái Bạch chuyển thế, nhưng hắn cũng không cho rằng hắn là Lý Thái Bạch!
Ta là Lãnh Thanh Tùng, không phải bất cứ người nào, ta cũng sẽ không trở thành bất cứ ai! Ta sẽ chỉ trở thành chính ta, trở thành kiếm trong tay huynh trưởng.
Lãnh Thanh Tùng suy nghĩ thông suốt thì ánh mắt kiên định, hắn vươn tay ra lần nữa, Thanh Liên kiếm ý bốc lên, một tia Thanh Liên kiếm ý đụng vào cây trụ, chui vào trong.
"Reng reng reng!"
Từng âm thanh dồn dập đột nhiên vang lên, Lãnh Thanh Tùng mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, âm thanh này giống như tiếng chuông truyền từ trên trời xuống.
Đột nhiên, từ chỗ sâu trong không trung có một sợi dây nhỏ rủ xuống, ánh mắt Lãnh Thanh Tùng, nhanh chóng chụp lấy vật đang rơi xuống. Hắn giơ tay lên, kinh ngạc phát hiện, trong tay hắn có một vật hình vòm. Mà âm thanh kia truyền ra từ vật kì lạ này.
Đây là vật gì?
Lãnh Thanh Tùng đang kinh ngạc thì giọng âu Dương đột nhiên truyền đến: "Ồ, bất ngờ thât, bọn họ có thể làm ra vật này sao?" âu Dương chồm qua xem vật trong tay Lãnh Thanh Tùng, hứng thú nói.
"Huynh trưởng biết vật này sao?" Lãnh Thanh Tùng đưa cầu hình vòm tinh xảo trong tay tới trước mặt âu Dương.
Hắn đương nhiên biết thứ này, nó không phải điện thoại bàn sao?
Ở kiếp trước, nó được coi là đồ rất cũ, trừ buồng điện thoại công cộng thì hiếm khi thấy nó.
âu Dương nhận cuộc gọi, nghe nó phát ra tiếng chuông, hắn tìm tòi trên điện thoại rồi nhấn một nút trên đó.
"Alo?" âu Dương nghe tiếng động bên trong nên hét lớn vài tiếng.
Bên tai truyền đến tiếng dòng điện nhưng âm thanh dần dần rõ ràng, nghe phía đối diện hét to: "Có âm thanh! Có âm thanh! Nhanh chóng đi gọi tộc trưởng! Điện thoại gọi cho vạn giới vạn năm mới xuất hiện một lần. A! Trời ạ! Mau giấu đi, tên trọc kia tới rồi."
Phía đối diện vang lên âm thanh náo loạn, âu Dương nhe răng trợn mắt, lấy ống nghe ra khỏi tai, lỗ tai sắp nổ tung cũng yên tĩnh.
Tiếng ồn ào dần dần biến thành tiếng kêu rên, chậm rãi âm thanh cũng nhỏ lại, một giọng nói quen thuộc từ đối diện truyền đến: "A Di Đà Phật! Tiểu tăng là phật môn Tuệ Trí, xin hỏi thí chủ có phải là Kiếm Tiên Lý Thái Bạch đại nhân không?"
Giọng nói này là Tuệ Trí ở trong Cửu U, mặc dù thở hổn hển, giống như trước khi nghe vận động rất mạnh, nhưng lại không thể che giấu vui mừng trong giọng nói.
âu Dương cầm ống nghe giật giật khóe miệng, hắng giọng, đáp: "Xin lỗi, thuê bao quý khách gọi, tạm thời không nằm trong khu phục vụ!"
Người đối diện im lặng, lập tức kinh ngạc hô to: "âu Dương sư huynh?! Ngài phi thăng Tiên Giới rồi sao?"
"Tiên cái đầu ngươi, lão tử sống rất tốt!" âu Dương tức giận đáp.
"Chuyện này là sao? Không phải nói loa vạn giới có thể truyền âm cho tiên, lắng nghe tiên dạy bảo sao? Tại sao lại truyền đến thế giới hiện thực?" Tuệ Trí kinh ngạc hỏi âu Dương, lại giống như đang hỏi tên xui xẻo đứng bên cạnh.
"Ai, làm sao ta biết cái thứ này ở đâu? Tộc trưởng nói bừa, cũng chỉ có hòa thượng ngươi tin!" Một bên truyền đến tiếng mắng và tiếng hít khí lạnh.
Tuệ Trí tự lẩm bẩm: "Lắng nghe tiên dạy bảo? Thủ đoạn âu Dương sư huynh có thể so với tiên, có thể lắng nghe âu Dương sư huynh dạy bảo cũng giống hệt với lắng nghe tiên dạy bảo, Phạm tộc trưởng quả nhiên không lừa ta!"
"Không cần cố ý nói lời trong lòng cho ta nghe!" âu Dương trợn trắng mắt đáp.
Tuệ Trí tụng một tiếng phật hiệu, chăm chú đáp: "Tiểu tăng nói đều thật lòng, tu vi của sư huynh rất khó lường, lòng kính trọng của tiểu tăng đối với sư huynh cao như trụ chống trời, rộng như Phong Đô…"
Hèn gì ở kiếp trước hòa thượng rất được mọi người hoan nghênh, có ai không thích nghe người khác nịnh mình chứ?
Nhưng nghe Tuệ Trí nói tới Phong Đô, âu Dương đại khái đã hiểu nguyên nhân.
Dưới cây trụ này, vị sư tổ kia của hắn biến thành tâm vân xây dựng một tòa thành nhưng bây giờ đã được thay thế bằng thành thị hiện đại.
Có lẽ điện thoại kết nối Cửu U và hiện thực là do hắn quy định vượt mức hiện đại hoá tạo thành.
"Tiểu tử, ngươi đưa điện thoại cho ta!" Đột nhiên phía bên kia loa điện thoại vang lên giọng nói của tộc trưởng Chú Kiếm Tộc, Phạm Nhập Bân.
Phạm Nhập Bân đoạt lấy điện thoại hô to với âu Dương: "Thiếu gia! Tại sao ngài lại biến thành Lý Thái Bạch chuyển thế vậy?"
"Lộn xộn cái gì? Ta biến thành Lý Thái Bạch chuyển thế khi nào?" âu Dương cau mày nói.
Phạm Nhập Bân im lặng một lát rồi cẩn thận hỏi: "Bên cạnh thiếu gia còn có một người nữa, đúng không?"
âu Dương nhìn thoáng qua Lãnh Thanh Tùng đang ngoẹo đầu nghe lén, lập tức ừ một tiếng đáp: "Có, đệ đệ ta đứng bên cạnh… Đúng, còn có một con rắn, một con chó và một con khỉ."
âu Dương thấy Biết Tam và Tịnh Tử đang cố gắng chỉ bản thân và con rắn trắng thò đầu ra từ trong ngực Lãnh Thanh Tùng nên hắn giới thiệu từng người luôn.
"??? Cái gì vậy?" Phạm Nhập Bân mờ mịt, lập tức vội vàng nói: "Có thể xin ngài… Đệ đệ của ngài nghe ta nói một câu không, có người nhờ ta truyền lời cho hắn."
âu Dương nghe xong, đưa ống nghe cho Lãnh Thanh Tùng, nói: "Ầy, tìm ngươi!"
Lãnh Thanh Tùng không biết đáp thế nào, học cách âu Dương nói với điện thoại: "Alo?"
Lãnh Thanh Tùng nghe xong cuộc gọi thì điện thoại trong tay đột nhiên biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.
Lãnh Thanh Tùng ngơ ngác đứng ở đó, còn chưa tỉnh lại sau lời của Phạm Nhập Bân.
"Lão già kia nói gì?" âu Dương thấy Lãnh Thanh Tùng ngơ ngác nên hỏi.
Lãnh Thanh Tùng nhìn âu Dương một cách kì lạ rồi nói: "Ta không thể nói, nhưng hắn nói, hắn đã từng nói cho huynh trưởng nghe!"
âu Dương sửng sốt, lập tức nhớ tới trong Cửu U, Phạm Nhập Bân đã từng nói nói: "Người chơi cờ chỉ có thể làm người đứng xem, người nắm giữ thế chủ động chân chính là quân cờ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận