Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 594: Gặp nhau nhưng không thể nhận nhau

"Viết xong hết rồi đúng không? Mang ra ngoài cho lão tử, ta còn chưa hết giận bị bị quấy rầy giấc ngủ đâu?" âu Dương nghiêng đầu sang chỗ khác nói với hai thuộc hạ.
"Ma nữ đại nhân, chúng ta đã viết xong rồi, nhưng đám thần kinh ở đối diện đã tấn công tới. Ngài thấy chúng ta có cần đi giúp đỡ không?" Một người tóc tím cẩn thận hỏi âu Dương.
"Ma nữ mẹ nó… Được rồi… Đi nhanh đi, đánh đám ranh con đối diện mạnh vào!" âu Dương vung tay lên cũng không phản đối mà đuổi đối phương đi.
Hai ma tộc Chúc Dung thị được âu Dương đồng ý đã không kìm nén được mà muốn đi đánh nhau.
Vị ma nữ đại nhân từ trên trời giáng xuống này thật sự giống như thần vậy, nói ra những lời dụ dỗ ngon ngọt không hề trùng nhau, nhất là chiêu đấu pháp được đại nhân gọi là "Bình chứa rác rưởi" càng khiến tập thể Cộng Công thị nổi điên.
Dám tấn công Chúc Dung thị nhất tộc của bọn ta sao? Nói về đánh nhau thì đám mềm yếu, kia thắng được lần nào chưa?
Tộc nhân Chúc Dung thị đi theo bên cạnh âu Dương cười tàn nhẫn rồi vọt thẳng vào chiến trường.
âu Dương sờ soạng đứng dậy, đưa mặt về phía chiến trường, bây giờ mắt không nhìn thấy, chỉ có thể dùng lỗ tai nghe. Chỉ dùng lỗ tai nghe thì đã nghe hai bên đánh nhau rất khốc liệt.
Nhắc tới cũng trùng hợp, hắn tùy tiện đi vào Ma Giới, vậy mà quên thế giới này có trọng lực.
Nếu không phải hắn thông minh, biến thành bướm giấy, chỉ sợ trọng lực tăng tốc độ đập xuống đã đủ khiến hắn chết.
Nhưng điểm rơi vẫn không tệ, vừa vặn rơi vào trên đầu pho tượng không biết tên. Cũng đúng lúc đụng phải một đám ngu ngốc đang bái lạy pho tượng nên đã nghĩ hắn là ma nữ!
"Mẹ nó chứ ma nữ, không thấy lão tử là nam sao?" âu Dương chửi thầm nhưng lại yên tâm thoải mái nhận danh hiệu bọn họ đặt cho.
Lần đầu tiên tới Ma Giới chưa quen cuộc sống ở đây, bị người tặng cho cái danh hiệu, cũng dễ đi lại trong Ma Giới.
âu Dương đang nghĩ như vậy đột nhiên cảm giác được lực lượng bốn phía xao động, hắn nhíu mày.
Dù bây giờ hắn mù, nhưng lỗ tai rất thính, rất nhạy cảm với chuyển động của linh khí.
Thượng Đế đóng một cánh cửa sổ, nhưng cũng mở cho hắn một cái lỗ chó.
"Ai vậy?" âu Dương ngoẹo đầu nhìn phía linh khí xao động.
Tổ Uyên cẩn thận quan sát âu Dương trước mặt, giống như muốn khắc âu Dương vào con ngươi.
Khi Tổ Uyên nhìn thấy tấm lụa trắng che mắt âu Dương, nhịp tim khựng lại, hắn lạnh lùng hỏi: "Ngươi là ai?"
âu Dương nghe Tổ Uyên hỏi, lông mày nhíu lại, bất mãn nói: "Ta nói ta là cha ngươi, ngươi tin không?"
Lần đầu tiên bị Đại sư huynh dùng lời nói tấn công, mới biết được sức tổn thương mà Đại sư huynh dành cho người khác lớn thế nào.
Tính tình thoải mái cộng thêm giọng điệu mặc kệ ngươi tin hay không, ta cũng là như vậy, nếu người trước mặt không phải âu Dương, Tổ Uyên đã muốn rút đao.
Tổ Uyên bình tĩnh nói: "Ta là ma nữ của Cộng Công thị! Ngươi rốt cuộc là ai!"
"A, nghe giọng điệu này, ma nữ của Cộng Công thị rất lợi hại đúng không?" âu Dương kinh ngạc nghe Tổ Uyên trả lời.
Chẳng lẽ Ma tộc đều thích bắt các nam nhân làm ma nữ sao?
Mới vừa rồi còn kêu la hắn là ma nữ của Chúc Dung thị là cái con khỉ gì?
Đều là nam nhân, còn gọi ma nữ làm gì? Gọi ma nam không tốt hơn sao?
Chúc Dung, Cộng Công?
Thế giới này không có Bất Chu Sơn để ma nam trước mắt đi đụng! Không đúng... A... Thật có một cây...
Lý Thái Bạch biến thành sống lưng của thế giới!
âu Dương nghĩ tới đây, lập tức vươn tay sờ soạng Tổ Uyên.
Tổ Uyên phản xạ có điều kiện muốn tránh tay âu Dương. Nhưng nhìn thấy bàn tay tiều tụy của âu Dương vươn ra, hắn ngơ ngác tại chỗ.
âu Dương sờ lên quần áo Tổ Uyên, hắn thở phào nhẹ nhõm. Ma nữ này nhìn cũng là người bình thường. giống như hắn.
Lấy dáng người của tiểu tử này, muốn đi đụng gãy sống lưng do Lý Thái Bạch biến thành là chuyện không có khả năng.
Sống mũi Tổ Uyên chua chua khi thấy âu Dương lục lọi quần áo hắn nên nghiêng đầu không dám nhìn.
Khi hắn vào Ma Giới, Đại sư huynh còn rất khỏe mạnh, có thể giải quyết rất nhiều khó khăn.
Bây giờ người áo xanh gầy yếu tiều tụy, hai mắt đeo lụa trắng trước mắt là ai?
Chỉ mấy năm không gặp, Đại sư huynh đã biến thành bộ dạng này.
Tố Uyên rút tay áo ra khỏi tay âu Dương, đè thấp âm thanh hỏi: "Cho nên ngươi là ai?"
Tổ Uyên đang đau lòng nên không cảm nhận được đau đớn khi móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Nhìn thấy dáng vẻ của âu Dương bây giờ, hắn đau lòng hơn ai hết.
Nhưng bây giờ hắn không có tư cách đau lòng vì Đại sư huynh bởi vì hôm nay hắn không phải Trần Trường Sinh mà là Tổ Uyên!
Bây giờ Đại sư huynh có dáng vẻ này, vậy thì hắn cứu vớt Tu Hành Giới đã khiến Đại sư huynh biến thành bộ dáng này còn có ích lợi gì nữa?
Sát ý dần dần tăng lên, hắn muốn nhập ma.
Hắn muốn ngăn cản kiếp nạn mà không tiếc biến thành Tổ Uyên, cẩn thận ẩn núp trong Ma Giới. Nhưng Đại sư huynh lại biến thành bộ dáng này, còn không bằng hắn dẫn theo Ma tộc mang đến kiếp nạn cho tất cả mọi người.
Người ở thế giới kia đều đáng chết!
Hắc Liên Thập Nhị phẩm trong đan điền không ngừng xoay tròn, sát ý ngút trời bao phủ Tổ Uyên.
Một cánh tay đột nhiên đập vào đầu vai Tổ Uyên, giọng nói sang sảng vang lên bên tai hắn: "Thật trùng hợp! Ta là ma nữ của Chúc Dung thị, dù chúng ta chưa từng gặp nhau nhưng lại giống như huynh đệ ruột thịt."
Ánh mắt Tổ Uyên đột nhiên bình tĩnh, hắn nhìn âu Dương đang cười với mình. Cảnh tượng giống như đã về Tiểu Sơn Phong, là Tiểu Sơn Phong chỉ có hắn và Đại sư huynh.
Nếu không có những thiên kiêu kia ảnh hưởng, sao Đại sư huynh lại bị như vậy?
Lãnh Thanh Tùng, Bạch Phi Vũ, Hồ Đồ Đồ, Tiêu Phong, đều là do bọn họ liên lụy Đại sư huynh!
"Ừm..." Tổ Uyên nặng nề đáp âu Dương, nhưng tâm trạng lại thay đổi.
"Sát tâm nặng như vậy, sẽ bị thù hận che đậy hai mắt, đến lúc đó còn không bằng người mù như ta!" âu Dương nhẹ nhàng vỗ Tổ Uyên, hắn khuyên nhủ.
"Ngươi... Mắt của ngươi mù thế nào?" Tổ Uyên hỏi.
"Ta, ta vốn là người mù, nếu không phải ở Ma Giới, chỉ sợ bây giờ ta vẫn là một kẻ ngu! Ha ha ha, Ma Giới đúng là chỗ tốt!" âu Dương không để ý, cười ha hả, giống như bị mù cũng không phải chuyện lớn gì với hắn.
Sau khi âu Dương rời khỏi Tu Hành Giới, đã mất đi liên hệ với chân nguyên tản khắp thế giới thì đầu óc cũng tỉnh táo lại. Cho nên Ma Giới đúng là chỗ tốt để âu Dương nghỉ ngơi.
Giọng âu Dương tự giễu giống như tiếng sắt thép chói tai truyền vào tai Tổ Uyên.
Ngươi nghĩ ta không biết ngươi có mù hay không sao?
Tổ Uyên đau khổ nhìn âu Dương. Rõ ràng là hai người gần gũi nhất đang đứng trước mặt nhưng bây giờ lại không thể nhận nhau…
Bạn cần đăng nhập để bình luận