Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 643: Ma Tổ

âu Dương hiểu Trần Trường Sinh rất rõ, cũng giống như Trần Trường Sinh hiểu hắn vậy.
Hai người đều gánh vác những trách nhiệm khác nhau tiến về phía trước nhưng điều giống nhau duy nhất là hai người đều sẽ vì đối phương mà hi sinh mạng sống.
Khi âu Dương xuất hiện ở đây, Trần Trường Sinh không bảo âu Dương chạy thì âu Dương đã biết Trần Trường Sinh trước mắt đã không phải là sư đệ mình mà mười hai Ma Thần chi lực tỉnh lại vẫn luôn núp trong cơ thể hắn.
Trần Trường Sinh lảo đảo lui lại đến vách tường, không thể tin nhìn âu Dương lạnh lùng trước mặt. Trong ánh mắt hắn mang theo ngạc nhiên và giải thoát, giống như không tin mọi chuyện.
Hắn dựa vào vách đá chậm rãi ngã xuống, ánh mắt mang theo thoải mái và quyến luyến, giống như âu Dương có thể giết mình, là chuyện khiến hắn rất mình vui.
Cho đến khi Trần Trường Sinh đã chết, âu Dương ngồi yên trên ghế đá, đầu óc trống rỗng.
Diễn thật tốt, nếu đổi thành người khác thì đúng là sẽ nghĩ mình có giết nhầm người hay không?
Lúc này, những chuyện có liên quan Trần Trường Sinh cứ quanh quẩn trong đầu âu Dương.
Hình như trôi qua thật lâu, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, âu Dương ngẩng đầu nhìn thi thể Trần Trường Sinh, nói: "Nhiệm vụ còn chưa nhắc nhở hoàn thành, ngươi giả vờ làm gì?"
"Không ngờ ngươi lại giết ta thật!" Giọng nói nhẹ đột nhiên vang lên trong sơn động.
âu Dương nghe giọng nói vang lên, mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn thi thể Trần Trường Sinh.
Trần Trường Sinh vốn đã chết nhưng lúc này lại ngoẹo đầu nhìn âu Dương, đó là sắc mặt mà âu Dương chưa từng thấy qua.
Rõ ràng là gương mặt Trần Trường Sinh, nhưng lại giống như có gương mặt của rất nhiều người. Trong đống hỗn độn đó, thậm chí âu Dương còn thấy được mặt mình.
Trần Trường Sinh trước mắt mang theo rất nhiều cái chết, càng giống như kết hợp tất cả chúng sinh.
Xung quanh phát ra tử khí khiến âu Dương nhíu mày, trong cơ thể còn một ít chân nguyên ngo ngoe muốn động giống như phản ứng bình thường khi gặp kẻ thù vậy.
"Ta nên gọi ngươi thế nào? Trường Sinh hay Ma Tổ?" âu Dương nhìn Trần Trường Sinh trước mắt, thấp giọng hỏi.
Chấp niệm của Trần Trường Sinh là Ma tộc đưa tới kiếp nạn lớn ở kiếp trước, chi bằng nói là do Ma Tổ trước mắt đưa tới!
Nghĩ đến khi lão nhị Lãnh Thanh Tùng tu thành đạo, ở Ma Giới xuất hiện một bàn tay đen lôi cuốn theo ma khí cuồn cuộn và tử khí.
Ba vị tiên bày ra ván cờ vì chúng sinh. Người, yêu, ma Tam tổ bước vào ván cờ cho đến bây giờ, Nhân Tổ là sư tổ của mình, Yêu Tổ thì đi theo chúng tiên rơi xuống nhân gian, chỉ có Ma Tổ không còn xuất hiện.
Mà Hắc Liên Thập Nhị phẩm tập hợp lực lượng của 12 Ma Thần, kích hoạt, triệu hoán chắc chắn không phải thần long.
Vậy thân phận thật của đối phương tự nhiên là: "Ma Tổ!"
Đại biểu lực lượng của toàn bộ Ma Giới! Là hóa thân của toàn bộ Ma Giới, chúa tể lực lượng một giới!
Trong ngực Trần Trường Sinh Ngực cắm Nhật Nguyệt Đao nên hành động không tiện, hắn ngồi ở chỗ đó nhìn âu Dương, dùng giọng nói kì lạ nói: "Trần Trường Sinh là ta, nhưng ta không chỉ là Trần Trường Sinh."
"Ừ đúng đúng đúng, ngươi cũng đại biểu cho Ma Giới!" âu Dương đáp.
Bây giờ tiên nhân đại kiếp đã qua, cho nên Ma Tổ trước mắt cũng không đủ đại biểu cho Ma Giới!
"Ngươi không phải cũng vậy sao? Ta nên gọi ngươi thế nào? Đại sư huynh? Sẽ không giảm thọ sao? Nhân Tổ là người cùng thời với ta!" Trần Trường Sinh tà mị cười, chậm rãi rút Nhật Nguyệt Đao trên ngực ra, ném qua một bên.
"Nhân Tổ a? Sư phụ ta gặp có thể sẽ dập đầu mấy cái, nhưng liên quan gì tới Vực Ngoại Thiên Ma như ta?" âu Dương lắc đầu, phủ nhận lời của "Trần Trường Sinh".
Lúc này âu Dương không hề che giấu chuyện mình là người xuyên việt.
Chân nguyên tràn đầy lực lượng "Sinh" trong cơ thể hắn và hệ thống kì lạ đã có lời giải thích từ giờ khắc này. Bởi vì mọi chuyện đều đến lúc cuối nên không cần phải che giấu nữa.
Trần Trường Sinh ngồi đối diện âu Dương, vốn là sư huynh đệ nhưng lúc này lại giống như số mệnh gặp nhau.
"Trần Trường Sinh" đang quan sát âu Dương, mà âu Dương lại bình chân như vại khép hờ mắt, giống như đã sớm tính toán mọi chuyện cần thiết.
Kiếp nạn cuối cùng sau tiên nhân đại kiếp không có gì bất ngờ là Ma Tổ trước mắt.
Mà bây giờ kiếp nạn này lại bị âu Dương ép buộc ở đây, cũng biến thành trận quyết đấu giữa hắn và "Trần Trường Sinh" này.
"Trần Trường Sinh" cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người nên nói: "Đầu tiên, ta nói trước, chuyện này cũng không thể trách ta, điều kiện của ta thật sự quá hà khắc rồi, sư đệ của ngươi rõ ràng là bất đắc dĩ trở thành ta!"
âu Dương đồng ý, gật đầu nói: "Đã nhìn ra, ngươi không có đầu óc này."
"Này! Nói tới nói lui, sao ngươi lại tấn công người khác rồi?" "Trần Trường Sinh" nghe âu Dương nói, bất mãn hỏi.
Bầu không khí giữa hai người cũng dịu đi.
"Trần Trường Sinh" nhìn âu Dương, hỏi: "Nếu ta có thể xuất hiện, ngươi biết đại biểu cho cái gì không?"
Ma Tổ đại biểu cho kiếp nạn lần tiếp theo, mà khi Ma Tổ xuất hiện thời điểm, cũng đại biểu cho tất cả mọi thứ đều đi đến cuối con đường.
âu Dương gật đầu nói: "Ta biết, nếu ngươi đã xuất hiện, chắc hẳn khẳng định phải làm ra chuyện kinh động trời đất, ví dụ như hợp đạo tam giới?"
"Trần Trường Sinh" nghe âu Dương thừa nhận, hắn bối rối nói: "Nếu ngươi biết, vì sao..."
"Vì sao không ngăn cản sư đệ của ta phải không?" âu Dương cười nói.
"Trần Trường Sinh" lẳng lặng nhìn âu Dương, giống như chờ đợi hắn trả lời.
âu Dương thản nhiên nói: "Khi ta biết Trường Sinh là người trùng sinh, ta vốn cho rằng thế giới này chỉ là hai vòng luân hồi, nhưng khi ta tự tay thay đổi lịch sử, uốn nắn Lý Thái Bạch trảm tiên, ta mới biết, thế giới này có thể là ba vòng, bốn vòng, thậm chí còn luân hồi nhiều hơn thế..."
Khi hắn thấy giao diện thuộc tính của Trần Trường Sinh đã phát hiện bug lớn nhất của thế giới này!
Nếu thế giới này có lực lượng trùng sinh thì nó tuyệt đối sẽ không chỉ có một lần luân hồi!
"Trần Trường Sinh" gật đầu, rất hài lòng với lời giải thích của âu Dương, hắn nói: "Mặc kệ bao nhiêu lần, đến nơi đến chốn thì diệt vong mới là điểm cuối của tất cả!"
âu Dương gật đầu đồng ý, vung áo bào lên, bầu rượu và hai ly rượu xuất hiện trước mặt hai người.
âu Dương tự mình rót một chén rượu, uống một hơi cạn sạch, mới nói: "Nhưng hình như ngươi đã quên một việc, mỗi một lần luân hồi thật ra đều đại biểu cho một khởi đầu mới!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận