Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 712: Phật Môn Chí Thánh

Lúc kết thúc, Đường Tam Táng nhìn ba đệ tử không có bản lĩnh định nổi điên trước mắt nên thưởng cho mỗi người một đấm. Ba đệ tử chạy trối chết, nhưng vẫn muốn khống chế hắn.
Giọng nói của Đường Tam Táng bí mật vang lên bên tai bọn họ: "Ta sẽ làm theo cách của ba vị Thánh Nhân, đợi khi công đức viên mãn, các ngươi cũng sẽ có vị trí trong Phật Môn.”
Ba con yêu tu nghe Đường Tam Táng nói nên từ bỏ ý định khống chế hắn. Không nói dù chúng có liều chết, chỉ sợ cũng không gây ra thương tích gì cho hòa thượng mạnh mẽ này.
Tình nghĩa thầy trò giữa bọn họ chỉ là nhân vật đóng vai trong hành trình Tây Du này thôi, sau lưng của bọn họ có lợi ích của các phe.
Hành trình Tây Du này chỉ là trò chơi của Thánh Nhân, bọn họ làm cũng chỉ do Thánh Nhân nhắc nhở, chỉ cần Đường Tam Táng có thể làm theo lời Thánh Nhân thì sẽ hoàn thành quá trình Tây Du này.
Dù Đường Tam Táng biết phía sau có bí mật thì có làm gì được chứ? Dù hắn có mạnh thì cũng không mạnh hơn ba vị Thánh Nhân.
Ba con yêu tu đã bại lộ chân thân Yêu tộc lại tiếp tục mặt mũi hiền lành, thấp giọng tụng kinh, trách trời thương dân giống như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.
Đã xé rách mặt với nhau nhưng mọi người đều biết mình đang chơi trò chơi, dù quá trình như thế nào, chỉ cần Đường Tam Táng có thể thuận lợi hoàn thành mục đích lần này thì bọn họ cũng coi như công đức viên mãn.
Nhưng trong lòng sư đồ bốn người đều biết rõ tình nghĩa của bọn họ đã kết thúc khi Đường Tam Táng vạch trần mục đích rồi.
Bây giờ chỉ chờ thánh địa Phật Môn ở phương tây xây xong thì cũng là lúc bốn người đường ai nấy đi.
Dù mấy vạn yêu quái không cần yêu lực nhưng trời sinh cũng có sức lực rất lớn. Chùa miếu được xây rất thuận lợi, thậm chí có thể hình dung là dùng một ngày xây ba cái. Chùa miếu cùng từng tòa thành to lớn tinh tế đứng sừng sững ở trên hoang mạc.
Trên nơi hoang dã đột ngột xuất hiện chùa miếu Phật môn trang nghiêm nhưng hài hòa một cách kì lạ giống như những chùa miếu này vốn nên ở đây.
Khi mảnh ngói cuối cùng đặt trên Đại Hùng bảo điện lớn nhất thánh địa Phật Môn thì mấy vạn yêu tộc trên Sư Đà Lĩnh đã quy y Phật Môn, ngồi trên quảng trường, chắp tay trước ngực, im lặng niệm kinh, chờ đợi thời khắc Phật Môn hưng thịnh.
Ba con đại yêu cầm đầu ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, mặc cà sa Già Lam, từ bi nhìn đám yêu.
Bây giờ thánh địa đã thành, cần có người thông báo thế giới để tám trăm bàng môn xuất hiện trên thế giới này lần nữa.
Tiếng chuông du dương vang lên mười hai lần, thánh địa vốn đã trang nghiêm còn trang nghiêm hơn nữa.
Cửa Đại Hùng bảo điện từ từ mở ra, Đường Tam Táng mặc cà sa gấm bước ra. Dáng vẻ hắn trang nghiêm và từ bi thương người giống như một vị cao tăng đắc đạo chân chính.
"Hôm nay, thánh địa Phật Môn được xây dựng hoàn thành, chỉ cần người có tuệ căn đều có thể tiến vào Phật Môn, Như Lai như là, cực lạc Tây Thiên!" Đường Tam Táng nhìn quảng trường, dùng giọng nói như chuông đồng tuyên bố.
Trong Thanh Vân Tông, một đóa Kim Liên thập nhị phẩm bay ra, dừng trước mặt Đường Tam Táng. Đường Tam Táng bay lên, ngồi xếp bằng trên hoa sen, vô số ánh sáng Phật xuất hiện.
Rất nhiều âm thanh Phật pháp quanh quẩn trong thánh địa Phật Môn. Tiếng tụng kinh diệu kì vô tuôn ra từ miệng Đường Tam Táng khiến tất cả yêu tu trong Phật Môn nghe như si như say.
Ba đệ tử cầm đầu thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ sợ sư phụ chưa từng đọc một trang kinh phật nào sẽ gây ra rắc rối vào ngày hôm nay.
Ngay hôm nay, ở nhân gian này đều có thể nghe được tiếng tụng kinh, hàng chục ngàn tỉ sinh linh chỉ cần nghe được tiếng tụng kinh đều cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm, bệnh cũ khỏi hẳn.
Khi Đường Tam Táng giảng xong Phật pháp, thông báo cho thế giới thì không trung ở nhân gian này bỗng sáng bừng lên.
Cả thế giới đều nghe được Phật pháp. Chuyện này thông báo cho thế giới biết, Phật pháp đã xuất hiện ở thế giới này lần nữa.
Đường Tam Táng cảm nhận được cảnh giới trong cơ thể không ngừng kéo lên, trong nháy mắt đã tới đến Độ Kiếp đỉnh phong. Một giây sau đã tới Bán Thánh cảnh, khi cảnh giới còn muốn tiến thêm một bước thì đạo lí thế giới đột nhiên biến thành gông xiềng vô hình trói chặt cảnh giới mà Đường Tam Táng muốn tăng lên.
Thánh Nhân ra tay, xem ra ba đệ tử của mình thông báo tin tức rất nhanh, ba tiểu tử kia hợp tác muốn để mình dừng bước tại Bán Thánh.
"Xem ra sau khi biết thân phận của mình, ba tiểu quỷ Thánh Nhân này cũng sợ không khống chế được ta." Đường Tam Táng cười lạnh: "Nhưng tất cả đã trễ rồi, đã dám tính kế ta, vậy hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học!”
Vô số ánh sáng Phật nhìn giống như bị đạo lí thế giới giam cầm tại chỗ, Đường Tam Táng không buồn không vui, nhiều một tia đau khổ, giương mắt nhìn trời, thấp giọng tụng: “Lúc ta thành Phật khiến cho tất cả chúng sinh trong mười phương thế giới sinh trong cõi của ta đều được đầy đủ thân sắc vàng ròng trau dồi sáng bóng, ba mươi hai tướng đại trượng phu đoan chính, tịnh khiết, giống hệt như nhau. Nếu họ hình dáng khác biệt có xấu đẹp thì thề không thành Chánh Giác.”
- Khi ta thành Phật, chúng sinh sinh về cõi của ta, biết rõ vô lượng kiếp trước (túc mạng thông), thấy rõ những việc thiện ác đã làm (thiên nhãn thông), nghe rõ sự việc khắp mười phương cả ba đời khứ, lai, hiện tại (thiên nhĩ thông). Nếu không được như nguyện, thề không thành Chánh Giác.
- Khi ta thành Phật, nếu có chúng sinh sinh về cõi của ta thì đều được tha tâm trí thông, biết được tâm niệm của chúng sinh cách cõi Phật xa trăm ngàn vạn ức. Nếu không được như vậy thì thề không thành Chánh Giác.

Đường Tam Táng chậm rãi nói ba mươi sáu nguyện lớn. Mỗi khi phát ra một nguyện lớn, thế giới sẽ ngưng tụ một phần công đức. Khi hứa hẹn xong ba mươi sáu nguyện lớn thì thế giới này có mưa màu vàng rơi xuống, Huyền Hoàng chi khí bay lên.
Không trung vốn bị gông xiềng vây nhốt bỗng nhiên bị xông ra. Vô tận công đức rơi vào người Đường Tam Táng. Công đức tiến vào cơ thể trong chốc lát, Đường Tam Táng thành Thánh.
Khói tím bao phủ mấy vạn dặm, ánh sáng Phật chiếu khắp thế giới. Mặt đất mọc sen vàng, hoa bay khắp bầu trời.
Mấy trăm năm trôi qua, thế giới lần nữa nghênh đón một vị Chí Thánh.
Vô số sinh linh thành kính quỳ lạy về phía Đường Tam Táng đứng, miệng hô Thánh Nhân. Mà vị Chí Thánh này không thuộc về Đạo môn, mà thuộc về tám trăm bàng môn.
Mà trên bầu trời, sắc mặt ba vị Thánh Nhân tái xanh. Bọn họ là Thánh Nhân nhưng lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác bị vả mặt.
Bọn hắn bày ra kế hoạch Tây Du, vốn chỉ muốn tạo ra một vị Thánh Nhân có thể diễn hóa Tạo Hóa chi đạo. Nhưng khi bọn họ biết người ứng kiếp lần này là đời trước thì lại muốn thu hồi quyền hành để bồi dưỡng một vị Bán Thánh. Bởi vì bọn họ biết rõ, vị đại tu sĩ đã từng mở ra đất trời này sẽ không bị bọn họ khống chế.
Nhưng không ngờ cực khổ tính kế nhiều năm cuối cùng lại bị Đường Tam Táng chiếm hết công lao.
Đường Tam Táng phát ba mươi sáu đại hoành nguyện, nếu hoành nguyện không thành thì không thể thành Phật.
Nhưng từ đầu đến cuối, Đường Tam Táng cũng muốn thành Phật. Hắn muốn thành Chí Thánh vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận