Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 177: Thế cục

“Rầm!”
Một cái bàn trà bị đánh bay ra, nhưng không phải là âu Dương mà là Tô Tiểu Thất!
Tô Tiểu Thất cười lạnh như băng nhìn Động Hư Tử ngồi trên ghế chủ vị, rồi quét mắt nhìn một lượt những người ngồi ở đó, cuối cùng lại nhìn Động Hư Tử, lạnh lùng hỏi.
“Là ý kiến của ai?”
Uy áp của riêng Độ Kiếp kỳ tỏa ra từ trên người Tô Tiểu Thất, quanh quẩn khắp toàn bộ đại điện.
Trên gương mặt các phong chủ ngồi ở chỗ này đều có vẻ không được tự nhiên.
Ở đây ngoại trừ Động Hư Tử ra thì cũng chỉ có Tô Tiểu Thất có tu vi Độ Kiếp kỳ.
Phong chủ các phong đa số đều đã ở Đại Thừa kỳ hoặc gần chạm tới Độ Kiếp kỳ, nhưng dưới uy áp của một Độ Kiếp kỳ chân chính, bọn họ vẫn phải khó khăn chống đỡ.
Động Hư Tử ngồi trên ghế chủ vị bình thản như không, chỉ hơi hé mắt ra, phất cái phất trần trong tay, uy áp Độ Kiếp kỳ đang đè nén khắp cả đại điện lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Động Hư Tử nhìn Tô Tiểu Thất, bình tĩnh nói.
“Việc này là việc của toàn bộ Thanh Vân tông, cũng cần mọi người cùng bàn luận.”
Tuy rằng chỉ có Độ Kiếp tầng ba, nhưng đối mặt với Động Hư Tử Độ Kiếp tầng chín, Tô Tiểu Thất vẫn không hề kiêng dè.
Tô Tiểu Thất nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Động Hư Tử mà cười lạnh một tiếng.
“Không cần bàn, ta phản đối, ai to gan lớn mật dám đồng ý?”
âm thanh vang vọng khắp đại điện, cũng truyền rõ từng chữ vào tai các vị phong chủ.
Ý tứ của Tô Tiểu Thất rất rõ ràng, lão nương phản đối, tên nào gan to bằng trời dám đồng ý ta sẽ đốt hắn thành tro ngay tại chỗ!
Động Hư Tử mở mắt, bên trong hai mắt lấp lánh đạo vận, nạt nhỏ.
“Nơi này là nơi ngươi nói năng hồ đồ sao? Ngồi xuống!”
Giọng nói xen lẫn đạo vận bắn về phía Tô Tiểu Thất, trong mắt Tô Tiểu Thất cũng đồng thời có đạo vận di chuyển, nàng quát khẽ.
“Cút! Đừng có chỉ huy ta!”
Giọng nói của hai người hung hăng đâm vào nhau trong đại điện, trong lúc hai đạo vận đang so đấu, toàn bộ đại điện đột nhiên nổi lên từng cơn gió mạnh, vải mành treo trên trụ đá bị thổi bay phần phật.
Nhưng rõ ràng tu vi của Động Hư Tử cao hơn một bậc, hai luồng đạo vận vừa đụng vào nhau, Tô Tiểu Thất đã phải lui ra sau hai bước, ngã ngồi trên bồ đoàn sau lưng.
Giữa Độ Kiếp kỳ cũng có khoảng cách!
Các phong chủ khác trong đại điện tỏ vẻ chuyện này không liên quan đến mình, nhắm mắt dưỡng thần, nhưng mồ hôi trên trán cộng với hơi thở gấp báp bán đứng không ít người.
Tô Tiểu Thất ngã ngồi trên bồ đoàn, không phục muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện mình bị ghìm chặt trên bồ đoàn, Tô Tiểu Thất không thể tin nổi mở to mắt nhìn Động Hư Tử.
Động Hư Tử lại dám vận dụng pháp tắc với mình!
Mà Động Hư Tử ngồi ở chủ vị phía trên cũng không giống với bình thường. Giữ chặt Tô Tiểu Thất trên bồ đoàn xong, giọng nói bình tĩnh của Động Hư Tử mới vang lên lần nữa.
“Phong chủ Tiểu Sơn phong Hồ Vân biến mất, hiện tại có hai lựa chọn được đưa ra. Thứ nhất, xóa tên Tiểu Sơn phong, đưa các đệ tử đầu nhập vào sơn phong khác! Ví dụ như Vấn Kiếm phong!”
Nghe thấy lựa chọn thứ nhất xong, phong chủ Vấn Kiếm phong Thuần Dương Tử hơi khựng lại, nhưng trên mặt không có bất kì biểu cảm gì. Thuần Dương Tử có thể cảm nhận được trong nháy mắt đó có không ít ánh mắt bắn về phía mình.
Cười trên nỗi đau của người khác, tò mò, chế nhạo, phẫn nộ…
Nhưng Thuần Dương Tử không hề giải thích, chỉ tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Động Hư Tử tiếp tục mở miệng nói.
“Thứ hai, bổ nhiệm một phong chủ mới, nên là người có đức như phong chủ Vấn Kiếm phong Thuần Dương Tử, có thể đảm nhiệm cả chức vụ phong chủ của Tiểu Sơn phong!”
Trong nháy mắt, Thuần Dương Tử trở thành tiêu điểm trong đại điện, Thuần Dương Tử ngồi ở vị trí của mình đã hơi toát mồ hôi, nhưng vẫn nhắm mắt không nói như cũ.
Động Hư Tử nói xong, ánh mắt bình tĩnh nhìn âu Dương, hỏi.
“Thủ tịch đại đệ tử âu Dương của Tiểu Sơn phong có dị nghị gì không?”
Từ lúc vào đại điện tới giờ, âu Dương không hé răng một câu nào, chỉ ngồi yên trên bồ đoàn.
Nếu là bình thường thì âu Dương đã lật bàn chửi đổng từ lâu, nhưng hôm nay hắn lại cực kì bình tĩnh, đứng lên rồi thong dong nói.
“Đệ tử không có ý kiến gì, tất cả đều do chưởng giáo quyết định! Ta cũng ngưỡng mộ nhà vệ sinh mới xây của Vấn Kiếm phong đã lâu!”
âu Dương vừa dứt lời, Tô Tiểu Thất đầu tiên là phẫn nộ, rồi lập tức thấy thất vọng. Đây là đệ tử mà Hồ Vân liều mạng để cải mệnh ư?
Ngay cả Tiểu Sơn phong của mình mà cũng không giữ lại được, thậm chí còn chắp tay dâng lại cho người?
âu Dương nghe lời như thế, chẳng những Tô Tiểu Thất không ngờ tới được, mà ngay cả Động Hư Tử ngồi ở trên ghế chủ vị cũng bị bất ngờ, trong lúc nhất thời hắn ngây người ra nhìn âu Dương.
“Được… Rất tốt…”
Động Hư Tử cạn lời, đành nói.
Nhưng không ngờ rằng Thuần Dương Tử vốn đang nhắm mắt ngồi yên một chỗ, vừa nghe thấy âu Dương nói như thế, lập tức mở mắt bật dậy mà mắng to.
“Tốt cái quần, xéo đi! Ta không đồng ý!”
Đùa cái gì thế!
Ban đầu đã đồng ý rằng mình chỉ cần ngồi yên một chỗ không cần lên tiếng, diễn xong một vở kịch là được rồi cơ mà!
Mẹ nhà hắn, mình mà diễn nữa, khéo đám quái vật bên Tiểu Sơn phong kia lại kéo nhau sang Vấn Kiếm phong của hắn mất!
Bọn tiểu quái vật này mà kéo sang sơn phong của hắn thì sơn phong nhà mình còn có ngày nào dễ thở không?
Thiên tài vốn đã là nhân tố không ổn định, mình nắm chắc được còn đỡ, còn có thể làm rạng rỡ sơn phong của mình, không thì thậm chí còn phải góp luôn cả cái mạng già này vào.
Mà tiểu tử này rõ ràng không hề có ý tốt, thậm chí còn cho rằng lần bàn bạc này là ý kiến của Thuần Dương Tử.
Ngươi nghe hắn nói gì chưa? Có giống tiếng người không? Ngưỡng mộ nhà vệ sinh đã lâu hả? Thằng nhãi âu Dương khốn kiếp lại muốn cho nổ tung nhà vệ sinh của Vấn Kiếm phong đấy à?
Thuần Dương Tử cảm thấy nếu mình không tỏ thái độ gì, nhẹ thì nhà vệ sinh của Vấn Kiếm phong không trụ được, nặng thì cái mạng già của hắn cũng bay theo luôn!
Mấy lão gia hỏa ở sơn phong khác cũng đang trưng ra bộ mặt xem kịch vui nhìn Thuần Dương Tử và chưởng giáo, thậm chí còn nắm một nắm hạt dưa trên bàn trà gỗ lên gặm.
Đặc sắc quá! Hay quá!
Cái màn kịch này của chưởng giáo hiện tại đang là hai người lật bàn không tham gia, một người thì không theo kịch bản.
Xem xem chưởng giáo làm sao diễn xong được đây!
Trong lòng Động Hư Tử đã mắng âu Dương như chó, bình thường tiểu tử này cũng đâu có biết điều như thế?
Trong vở kịch của mình, hắn đã tự bày ra thế cục, muốn lấy Tiểu Sơn phong để đè ép thằng nhãi này.
Dựa theo tính tình của thằng nhãi này không phải nó nên gào mồm ăn vạ sao, sau đó mình sẽ thuận theo đó mà ép nó nhận cái vị trí phong chủ Tiểu Sơn phong.
Ai mà ngờ được tiểu tử này không đi theo kịch bản?
Động Hư Tử cười khan một tiếng, mở miệng nói.
“Nếu Thuần Dương Tử sư đệ không muốn, có vị trưởng lão nào khác muốn đảm nhận không?”
Động Hư Tử vừa dứt lời, đám trưởng lão vốn đang cắn hạt dưa quên cả trời đất lập tức nhắm mắt lại, bộ dạng như đang cảm ngộ đại đạo.
“Tiểu tử cho ta chút thể diện, tiếp lời đi xem nào!”
Động Hư Tử không có đường lui chỉ đành cố gắng truyền âm cho âu Dương.
Lúc này khóe miệng âu Dương mới nhếch lên, nở một nụ cười gian tà nói với đám người kia.
“Nếu như đã không có vị trưởng lão nào chịu tới Tiểu Sơn phong ta nhậm chức, vậy thì Tiểu Sơn phong này chỉ có thể giải tán thôi, chia các đệ tử của Tiểu Sơn phong đến các phong khác đi!”
Đám quần chúng ăn dưa giật nảy mình, ai mà cần cái lũ tiểu vương bát đản đó chứ, giết đạo hữu đi đừng giết bần đạo.
“Ta cảm thấy Thuần Dương Tử sư huynh có thể đảm nhận trách nhiệm lớn lao này!” Hình phong chủ lên tiếng đầu tiên.
“Đúng vậy, Thuần Dương Tử sư huynh thực lực cao cường, bọn ta thấy hổ thẹn vì không bằng.”
“Nếu như Thuần Dương Tử sư huynh không đồng ý thì Thanh Vân phong cũng là một lựa chọn tốt.”
“Chưởng giáo có thực lực thông thiên, chúng ta khó lòng theo kịp!”
“A đúng đúng đúng…”
Một đống âm thanh lao nhao khiến đại não của Tô Tiểu Thất đứng máy, hiện tại nàng đã không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra nữa.
âu Dương dứt khoát không thèm giả vờ nữa, chắp tay nói ra.
“Ta có một đề nghị, nếu như các vị không có ai chịu làm, vậy thì ta sẽ cố gắng làm phong chủ đại diện vậy.”
âu Dương vừa nói xong, đám người lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, đây chính là kết cục tốt nhất mà mọi người có thể nghĩ đến ngay từ đầu.
“Nhưng mà…”
âu Dương kéo dài giọng ra, lại khiến tim một đám người nhảy vọt lên cổ họng.
âu Dương cười đùa tí tửng mà nói.
“Ta vừa mới nhậm chức, các vị sư thúc sư bá cũng không cần đưa lễ vật quý giá gì đâu, có thể xóa hết giấy nợ lúc trước của Tiểu Sơn phong không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận