Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 589: Thủy thần

Tổ Uyên cầm trong tay bản đồ Ma giới, cả đoạn đường đều quan sát kỹ lưỡng tấm địa đồ này, có thể nói tấm bản đồ này đối với hắn quý giá vô cùng.
Mà tấm địa đồ này đúng là thật kỳ, có thể nhìn thấy toàn cảnh sông núi trên tấm bản đồ này, mà chỉ cần chạm tay vào địa đồ trên địa đồ sẽ hiện một chấm màu đỏ.
Lại chỉ cần chỉ ngón tay vào một chỗ bất kỳ nó sẽ hiện lên phong cảnh, đồng thời giới thiệu vắn tắt về nơi đó!
Nếu tấm bản đồ này đặt trong tay người bình thưởng có lẽ chẳng có ích lợi gì, cùng lắm chỉ là một tấm bản đồ chỉ đường. Nhưng nếu đặt trong tay hắn thì lại rất hữu dụng!
Đợi đến ngày tận thế, dưới mưu kế của mình nhất định Ma tộc nguyên khí đại thương, phải tháo chạy khỏi Ma giới.
Đến lúc đó, bọn đại sư huynh có thể men theo tấm bản đồ này mà tiến vào Ma giới, tóm gọn một mẻ những tên ma tộc còn lại!
Khỏi cần thu lưới, chờ đến khi gián điệp hắn leo lên làm người đứng đầu, tự tay ta sẽ tiêu diệt Ma tộc!
Tổ Uyên tràn ngập vui vẻ trong lòng bay khỏi cung điện, nhưng lại quay đầu nhìn thoáng qua chỗ cung điện kia, không nhịn được nhíu mày.
Ma Tôn mạnh như vậy, Tổ Uyên kiếp trước rốt cuộc dùng cách nào để thay lật đổ hắn?
Mình tự nhận là không thua Tổ Uyên, thậm chí còn phát huy cơ thể này đến cực hạn, nhưng khi đối mặt với vị Ma Tôn này, vẫn không sinh ra nổi bất kỳ phản kháng nào.
Ma Tôn mạnh như vậy, thế mà kiếp trước chưa từng nghe tới, nhưng có thể tượng tưởng được, có lẽ Tổ Uyên đã lật đổ vị trí của Ma Tôn từ rất lâu rồi.
Nhưng Tổ Uyên kia làm điều đó bằng cách nào?
Thực lực chên lệch, nếu chỉ dựa vào thiên tư hoàn toàn là không đủ!
Tổ Uyên ổn định tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phương xa.
Không biết có phải mây mù quanh năm bao phủ Ma giới bị thay thế bằng Thế giới tu hành hay không.
Mà Ma giới tối tăm mịt mù khi xưa bây giờ lại sáng sủa không ít, thậm chí còn hiện lên sức sống mãnh liệt.
Trong hoang mạc vô tận, từng gốc cây như lưỡi đao sắc bén mặc sức cắm trên đất đá khô cằn.
Trong sự tùy ý lại có một loại mỹ cảm thô lỗ.
Nếu không phải Ma tộc ở chốn này, phỏng chừng nơi đây cũng là một nơi bừng bừng sức sống!
Tổ Uyên lắc đầu, sao mình lại thương tiếc cho Ma giới cơ chứ!
Ma giới với Ma tộc đều như vậy!
Chúng đều là khối u ác của thế giới này, phải được loại bỏ!
Sau khi ổn định lại thần trí, Tổ Uyên hóa thành một luồng ánh sáng màu đen hồng lao nhanh về phía xa.
Giờ đây mình đã đến Độ Kiếp, có thể xem như chưa có địch thủ trong Ma giới.
Trừ phi gặp được cường giả cấp bậc Ma Quân, xem như không đánh lại nhưng có thể yên tâm trốn thoát!
Cách chia cấp bậc của Ma tộc đơn giản đến lạ thường:
Tiểu ma, Trung ma, Đại ma, Ma Quân, Ma Thần.
Đại khái vị Đại Ma Tôn kia chính là Ma Thần, nhưng địa vị của hắn đã vượt khỏi cách phân chia cấp bậc này, trở thành vị trí duy nhất!
Mà thực lực của Ma Quân có thể sánh với Độ kiếp kỳ.
Trên nữa là Ma Thần, căn bản chưa từng nghe qua.
Ma tộc đầu tiên mà kiếp trước mình tận tay tiêu diệt, chính là bộ tộc này!
Vậy mà cuối cùng mình lại chết dưới sự vây giết của mấy tên Ma Quân!
Nghĩ tới bộ tộc này Tổ Uyên tâm tình phức tạp.
Cho nên, lần này, trạm đầu tiên Tổ Uyên muốn đi xem mấy tên Ma Quân bao vây mình kiếp trước hiện tại sống như thế nào?
Bộ tộc ma tộc kia dựa vào bản lĩnh cao cường của hệ Thủy làm phương pháp tu luyện.
Cộng Công thị!
Cũng chính vì bọn họ am hiểu thủy tu, nên mình kiếp trước đối địch với bọn họ, vừa định bày trận liền bị một vùng biển mênh mông bao phủ.
Chỉ cần nơi đó có nước, bộ tộc ma tu kia sẽ bất tử bất diệt!
Mà trời sinh ma tộc có thần lực, thân thể dũng mãnh.
Cho nên kiếp trước mình đối mặt với mấy tên Ma Quân của bộ tộc này thường bị lâm vào thế bị động!
Mà bây giờ mình là con trai của Ma Tôn, càng bị mang danh là người nối nghiệp Ma Tôn!
Kiếp trước đã từng là kẻ thù, bây giờ gặp lại bọn họ sẽ là khung cảnh ra sao?
Tổ Uyên đang bay đột nhiên tiếng sóng lớn vang bên tai, ầm ầm ầm ầm như có vạn mã lao nhanh qua tai mình.
Tổ Uyên nhảy lên, nhìn về phía xa xa.
Một con sông không biết trải dài bao nhiêu dặm, cuồn cuộn lao nhanh từ tây sang đông, xuất hiện trước mặt Tổ Uyên.
Trong hoang mạc màu nâu đỏ, bỗng có con sông lớn xuất hiện đột ngột như vậy, thấm ướt vô số sinh linh bên hai bờ.
Mà sông lớn như trải dài vô tận khiến người ta dường như là vào trong thế giới nước.
Nước sông chảy xiết càng là cảnh tượng nguy hiểm hiếm thấy, giống như lúc nào cũng có thể nhấn chìm tất cả.
Nhưng trong con sông dài vô tận này lại xuất hiện vô số bóng người.
Bất kể là nam hay là nữ, đều cao mười mấy mét, làn da màu tím, mái tóc màu đỏ dài, trên mặt là những nếp nhăn như thủy triều.
Những bóng người kia như cá bơi lộn trong nước, có người vọt lên đứng yên trên mặt nước như đứng trên đất bằng.
Tổ Uyên nhìn về phía xa xa, giữa con sông lớn lại có một pho tượng cực to.
Mình người đầu trăn, thân choàng vảy đen, chân đạp trên hắc long, tay quấn thanh xà.
Vừa nhìn đã khiến lòng người sợ hãi, như thể pho tượng kia bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ nuốt hết tất cả.
Nơi này chính là địa bàn của bộ tộc Cộng Công, chưởng quản con sông lớn nhất của Ma giới!
Tổ Uyên nhìn mấy củ khoai tím tóc đỏ kia, nỗi hận ngày xưa bốc lên trong lòng.
Đạo Sát lục trong mắt Tổ Uyên không tự chủ được không ngừng diễn hóa, Hắc liên trong đàn điền bỗng tự vận chuyển.
Một thanh trường đao xuất hiện sau lưng Tổ Uyên, dường như muốn tách mở con sông lớn trước mặt!
“Ai dám tự tiện xông vào Cộng Công tộc!”
Có vẻ như cảm nhận được sát ý trên người Tổ Uyên, vài tiếng hét lên vang lên từ trong sông.
Lập tức, từ tây sang đông bỗng nổi lên con sóng cao mấy trăm thước, dòng nước bao quanh ba củ khoai tím, bọn họ nghiêm túc nhìn Tổ Uyên.
Khi thấy Tổ Uyên bọn họ đều sững sờ,
Cũng không phải không biết Tổ Uyên là ai, ngược lại còn quen thuộc cực kỳ!
Con trai của Đại Ma Tôn!
Thiên kiêu vừa sinh ra đã chấn động ma giới!
Làm sao bọn họ lại không biết được?
Ba củ khoai tím đứng trên những con sóng lo lắng nhìn nhau, vẫn là khống chế con sóng đưa chúng đến trước mặt Tổ Uyên.
Ba củ khoai kia đứng trước mặt Tổ Uyên, lập tức cung kính quỳ xuống, nói: “Tiểu Ma Tôn đại nhân tới sao lại không báo trước cho bọn ta một tiếng, bọn ta cũng chưa kịp chuẩn bị gì để đón tiếp Tiểu Ma Tôn!”
Tổ Uyên nhìn mấy củ khoai tóc đỏ này quỳ trước mặt mình, hơi sửng sốt, lập tức ánh mắt sáng trong như cũ, sát lục đạo sau lưng dần dần biến mất.
Ba củ khoai tím đang đứng trước mặt hắn quả thật quá quen thuộc!
Tổ Uyên ổn định lại đạo tâm, cố gắng kìm giọng của mình như bình thường, sau đó cố nặn ra một nụ cười nói: “Tại hạ chẳng qua nhìn thấy con sông lớn như thế không khỏi cảm thấy hăng hái, nhất thời không khống chế được mình, ba vị huynh đệ chớ trách!”
Củ khoai tím ở giữa vội vàng nói: “Tiểu Ma Tôn sao lại nói như vậy, bọn ta sao lại trách người được?”
Tổ Uyên gật đầu cười: “ Hôm nay cha để tại hạ đến đây, ba vị có phải là Thuật Khí, Ế Minh, Bá Cửu tam vị Ma Quân?
Ba củ khoai kia thật thà gật đầu nói: “Chính là bọn ta! Không biết Đại Ma Tôn muốn bọn ta đi chém ai?”
Vừa dứt lời, ánh đao sáng lên.
Ba củ khoai tím kia lập tức đầu một nơi thân một nẻo.
Tổ Uyên nheo mắt phượng hẹp dài, xoa xoa trường đao, ung dung nói: “Cha muốn ta lấy đầu trên cổ của ba vị dùng một lát!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận