Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 752: âm mưu

"Nan đề?"
Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ nhìn về bọn nhỏ đang vây quanh nam hài, trong lúc nhất thời chưa hiểu được Lãnh Thanh Tùng muốn nói cái gì.
Nhưng hai người đều là Thánh Nhân, chỉ chậm một chút lập tức phản ứng lại, sắc mặt có chút khó coi.
Cho dù Đại sư huynh chuyển sinh, một lần nữa trở về là tiểu hài tử, nhưng vẫn như cũ như là mặt trời chiếu sáng cho tất cả mọi người.
Không tự chủ thành trung tâm của tất cả mọi người, không tự chủ tiếp tục trở thành người mà tất cả mọi người ỷ lại!
Mà cả một toà cô nhi viện đều lộ ra sự không bình thường, viện trưởng là ý chí của thiên đạo trong thế giới này, còn có a di đạt thành tựu Bán Thánh, thậm chí đám hài tử này mỗi một người đều có thiên phú tu luyện cực cao!
Nếu tiếp tục tùy ý để tình huống này phát triển, chỉ sợ bọn nhóc thiên kiêu chi tử tương lại này sẽ lần nữa lấy âu Dương làm trung tâm, nhấc lên vô số sóng gió trong tương lai.
Nghĩ tới đây sắc mặt của Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ đều trở nên khó coi!
Đối với bọn họ, việc đám thiên kiêu chi tử này muốn làm mưa hay làm gió mà nói không quan trọng.
Nhưng là dựa theo tính cách Đại sư huynh nhà mình, e rằng trong quá trình trưởng thành của những thiên kiêu này, sư huynh của bọn họ sẽ tự nguyện trở thành bàn đạp cho tất cả mọi người, vì người khác kính dâng tới bỏ mình!
Giống như là. . . Ba người bọn họ.
Kiếp trước chính là như thế, kiếp này vẫn như thế?
Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ lúc này mới biết vì sao Lãnh Thanh Tùng ngăn cản hai người bọn họ.
Bây giờ làm cách nào để phá hủy cô nhi viện này một cách im hơi lặng tiếng mới là quan trọng nhất!
Giọng Lãnh Thanh Tùng nhẹ nhàng vang lên: "Trong ba người sư huynh đệ chúng ta, đầu óc của ta không tốt nhất, cho nên ta muốn mời hai vị sư đệ có thể nghĩ ra một biện pháp chu toàn."
Lãnh Thanh Tùng thẳng thắn nói, cũng là lần đầu tiên thừa nhận thiếu sót của mình, thậm chí thấp giọng nhìn về hai vị sư đệ tìm kiếm sự trợ giúp.
Lúc này Lãnh Thanh Tùng không giống như một thanh thượng cổ kiếm tiên nữa, cũng không giống một vị Thánh Nhân, mà giống như một vị sư huynh không có đủ năng lực hơn.
Nghe Lãnh Thanh Tùng thẳng thắn thừa nhận, hai người Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ vốn còn đang muốn đi đến tòa cô nhi viện kia lại trầm mặc một chút.
Bọn họ đối với sự thay đổi của Lãnh Thanh Tùng đều cảm giác được sự kinh ngạc, giống như trong vòng một đêm, Lãnh Thanh Tùng đã thoát thai hoán cốt.
Là người có đầu óc nhanh nhạy nhất của tiểu sơn phong, Trần Trường Sinh suy nghĩ một lát nói: "Đây chính là nhân quả, là do ta và các ngươi mưu toan cưỡng ép phá hủy nhân quả, lại làm cho nhân quả càng quấn càng sâu, bây giờ Đại sư huynh cùng bọn họ đã tạo thành nghiệt duyên, nếu mạnh mẽ phá hủy thì sẽ bất lợi."
Người đã từng làm việc nhất bất chấp hậu quả như Trần Trường Sinh cũng bắt đầu đặt toàn cục mà cân nhắc, muốn dùng thủ đoạn Xuân Phong Vô Ngân để giải quyết chuyện này.
Bạch Phi Vũ cũng tán đồng nói: "Quy củ của thiên địa, nếu đã là quy củ, tự nhiên sẽ dùng quy củ để giải quyết!"
Người luôn tuân theo nhưng quy tắc cổ hủ như Bạch Phi Vũ cũng bắt đầu chậm rãi thay đổi.
Giờ khắc này Tam thánh có một chút giống như ba sư huynh đệ chứ không phải là mỗi vị Thánh nhân trong mỗi vùng trời của riêng mình.
"Mỗi người trong cô nhi viện này đều có số mệnh nhân quả cực lớn, chắc hẳn cũng là do vị Đại sư bá tay không khai thiên địa kia để lại cái vấn đề khó giải quyết cho chúng ta, xin hỏi hai vị sư đệ, kế hoạch của chúng ta phải làm như thế nào?" Lãnh Thanh Tùng nhẹ gật đầu, đồng ý với việc hai sư đệ giải thích.
Trần Trường Sinh suy nghĩ một lát, ánh mắt nhìn về bầu trời trên cao kia, sáng sủa không mây, trời xanh thẳm đến thâm thúy.
Trần Trường Sinhâung dung mở nói: "Mỗi một người đều có thiên phú kinh người, mặc dù cùng Đại sư huynh có nhân quả, nhưng sư huynh không phải là người duy nhất có quan hệ nhân quả với bọn họ. Hơn nữa, ai có thể cự tuyệt một đệ tử có tư chất đáng kinh ngạc đâu?"
Hai mắt của Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ nghe sau lập tức tỏa sáng, trên mặt mang ý cười gật đầu nói: "Phương pháp này đúng là cực tốt!"
Lời này của Trần Trường Sinh có ý nghĩa là mang đám hài tử trong cô nhi viện kia vứt cho các đại năng tu sĩ trong Ngàn Vạn Tiên Vực!
Những đại tu sĩ đã sống vô số năm, tu luyện theo cách riêng của mình cũng đã vô số năm, làm sao có thể không động tâm khi đối mặt với một đệ tử có tư chất phi phàm có thể kế thừa y bát của họ?
Huống chi, cho dù nhiều hay ít, những nhóm đại tu sĩ này cùng với bọn nhỏ trong cô nhi viện chưa từng trải qua nhân qua trong kiếp trước!
Đương nhiên khi những đại tu sĩ mang theo những hài tử trong cô nhi viện rời đi, thì nhân quả giữa bọn họ và âu Dương sẽ bị những đại tu sĩ này thay thế.
m mưu quỷ kế chung quy cũng là thủ đoạn nhỏ, loại âm mưu mà đường đường chính chính công khai như này mới là khó giải quyết!
"Không hổ là Tam sư huynh (đệ) a!"
Nghĩ rõ ràng các điểm mấu chốt trong chuyện này Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ không khỏi thốt nên lời khen ngợi.
Mà ánh mắt của Trần Trường Sinh vẫn thủy chung không hề rời đi, nhìn người đang mỉm cười chớp mắt nhẹ ngồi ở trên bậc thang đang nhìn đám hài tử đang cặm cụi lột vỏ ăn khoai lang.
Mà cũng trong một ngày này, bên ngoài Trung thiên thế giới, Tam Thánh đã gửi đến Ngàn Vạn Tiên Vực một lời mời.
Nếu đại tu sĩ có ý nguyện nhận đồ đệ để truyền thừa y bát, đều có thể tới trung thiên thế giới!
Tin tức này vừa truyền ra, Ngàn Vạn Tiên Vực lập tức chấn động!
Ai mà không biết, bên trong Trung thiên thế giới này có số mệnh nhân quả với Thánh Nhân!
Cơ duyên vốn rất lớn, rất nhiều đại tu sĩ vốn muốn chia chát một miếng bánh nhưng đã bị Tam Thánh ngăn cản gia nhập Trung thiên thế giới.
Nhưng bây giờ Tam Thánh lại có thái độ khác thường, biểu thị hoan nghênh đến gia nhập.
Ngươi nói nếu bên trong không có chuyện gì lạ thì đồ đần mới có thể tin!
Đều là hồ ly ngàn năm, cũng đừng chơi cái gì liêu trai.
Vậy phải để cho ta đến nhìn xem chuyện gì xảy ra!
Bên trong Ngàn Vạn Tiên Vực bên trong, chỉ cần là đại tu sĩ đều nhao nhao đến đây, lúc phát hiện ra toà cô nhi viện này, nhìn thấy đám hài tử chưa từng tu luyện như khối ngọc thô, kinh ngạc đến tròng mắt đều muốn rớt ra tới nơi!
Bên trong một tòa cô nhi viện nho nhỏ, lại có nhiều người có tư chất tu luyện tuyệt đỉnh đến thế?
Viện trưởng của cô nhi viện này sẽ không phải là con ruột của thiên đạo đấy chứ?
Dù có phần lo ngại trước sự thay đổi thái độ của Tam Thánh nhưng các tu sĩ yêu hiền tài đã rất sốt ruột muốn ngo ngoe động thủ.
Bây giờ bọn họ thân là người đứng trên cảnh giới cao trong Ngàn Vạn Tiên Vực, sự hứng thú duy nhất của họ là có thể dạy dỗ một thiên tài có thể dẫn dắt được một thời đại.
Mà bây giờ cơ hội đang ở trước mắt, bọn họ làm sao có thể từ bỏ?
Bá Nhạc một đống lớn, thiên lý mã lại khó tìm!
Mặc dù vẫn có chỗ chần chờ, nhưng nhóm đại tu sĩ vẫn tiến về toà cô nhi viện này, hi vọng có thể giành được một mầm mống tốt.
Nhưng Tam Thánh đã nói trước: "Người nào đến đó không được phô trương tu vi của mình, cũng không được hãm hại lừa gạt. Nếu có duyên thì sẽ tự đi theo. Nhưng nếu dùng vũ lực mạnh mẽ cướp đoạt, Tam Thánh chúng ta sẽ dạy cho các ngươi biết thế nào là vạn kiếp bất phục."
Những lời đe dọa của Tam thánh ở trước mặt chúng tu sĩ không khác gì đánh rắm.
Mình có thân phận lớn như vậy, sẽ dùng những thủ đoạn đê tiện để lừa gạt mấy hài tử sao?
Nói không chừng khi đi đến đó, bọn họ còn phải phát sầu vì không biết nên chọn ai làm đệ tử!
Lại nghĩ đến mình sẽ có một đồ đệ nhu thuận hiểu chuyện còn có tư chất tuyệt đỉnh, rất nhiều đại tu sĩ đều rất hưng phấn.
Lúc thấy rất nhiều tu sĩ tổ chức thành đoàn đến cô nhi viện.
Lại nhìn thấy Tạ Tân Tri hóa thân ý chí của thiên đạo đang đen mặt nhìn bọn họ, còn di chuyển một băng ghế dài và ngồi ở cửa cô nhi viện.
Rất nhiều đại tu sĩ vốn cho rằng mình là tài năng vô song cũng thu hồi đi sự kiêu ngạo và trở nên thận trọng hơn.
Tạ Tân Tri nhìn thoáng qua các đại tu sĩ đang đến đây để thu nhận đồ đệ, lại tiếp tục không dấu vết nhìn thoáng qua ba vị Thánh Nhân đang núp ở phía xa xa kia.
Khóe mắt hắn giật giật, dường như cô nhi viện này đóng cửa chỉ còn là vấn đề thời gian!
Bạn cần đăng nhập để bình luận