Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 106: Lập lời thề

Giọng nói Lăng Phong mạnh mẽ rung động lòng người.
Sau lưng, Âu Dương nhìn bảng thuộc tính của Lăng Phong, trong mắt cũng hiện lên một tia nghi hoặc.
Tính danh: Lăng Phong (đại đệ tử chưởng môn) ‌
Tu vi: Xuất Khiếu tầng ba
Căn cốt: 8
May mắn: 8
Mị lực: 9
Tư chất thần hồn: 10+1
Kỹ ‌ năng chuyên môn: Hoa trong gương, trăng trong nước
Đánh giá: Đại đệ tử chưởng môn đau lòng vì mất sư đệ dẫn đến thay đổi kinh người.
Mặc dù hệ thống của mình không phải quá đáng tin nhưng vẫn có thể suy đoán ra chút tin tức cơ bản.
Lăng Phong trước mặt so với trước đây, ngoại trừ căn cốt và may mắn không thay đổi ra, còn lại dường như thay đổi hoàn toàn.
Ngay từ đầu mình chỉ cho rằng Lăng Phong vì đau lòng khi mất sư đệ mới thay đổi bảng thuộc tính, không nghĩ tới Lăng Phong vậy mà mở miệng nói hắn chém tâm ma.
Chém được tâm ma có thể làm cho người ta có sự thay đổi lớn như vậy sao?
Động Hư Tử hơi sững sờ nhìn đại đệ tử trước mặt như nhìn thấy hai người khác nhau, Lăng Phong trước mặt đột nhiên khiến cho Động Hư Tử cảm thấy lạ lẫm.
Tự tin, kiên định, thản nhiên.
Dường như thiên chi kiêu tử hồi bé kia lại lần nữa trở về.
Vốn dĩ mình đã chuẩn bị từ bỏ đại đệ tử này, không nghĩ tới đệ tử này vậy mà một lần nữa quay đầu, thậm chí đi lên con đường cũng giống như mình.
"Tiểu tử, thần hồn của hắn không có vấn đề, hoàn toàn phù hợp với thân thể, không có dấu hiệu bị đoạt xá, vả lại trảm tâm ma Phong nhi nói cũng không chuẩn xác, có điều ta có thể cam đoan nếu như Phong nhi quả thật chém đứt tâm ma giống như hắn nói thì hoàn toàn chính xác sẽ có thay đổi lớn như vậy." Động Hư Tử truyền âm bên tai Âu Dương.
Âu Dương im lặng không nói nhưng trong đầu lại đang điên cuồng suy nghĩ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Nếu quả như thật là‌ Lăng Phong chém đứt tâm ma, vậy tại sao hệ thống lại xuất hiện lỗi?
Lâm Phong giống hệt Tổ Uyên kia là người‌ nào?
Âu Dương sau lưng Lăng Phong mở miệng hỏi: "Này lão Lăng, Lâm Phong kia vì sao lại giống Tổ Uyên như đúc? Thậm chí cũng là ma tộc?"
Lăng Phong đã sớm nghĩ tới Âu Dương sẽ hỏi vấn đề này, quay đầu nhìn chăm chú Âu Dương rồi mở miệng nói: "Mặc dù Tổ Uyên là ma tộc nhưng cũng là sư đệ của ta, sau khi ta mai tang hắn thì chém tâm ma ở trước mộ phần của hắn, chuyện còn lại ta cũng không biết."
"Có điều, nếu ngươi quả thật tình cờ phát hiện hắn làm ra chuyện thương thiên hại lý, xin đừng nên lưu thủ mà giết chết ngay tại chỗ!" Lăng Phong nói xong quay đầu về phía Động Hư Tử rồi quỳ rạp xuống đất: "Đệ tử đã trừ được tâm ma, nhưng tâm ma vẫn như cũ phiêu đãng bên ngoài, chuyện này đích xác là trách nhiệm của đệ tử, còn xin chưởng môn xử phạt!"
Mặc dù Lăng Phong nói không biết nhưng Âu Dương và Động Hư Tử cũng đã hiểu được ý của Lăng Phong, nói cách khác, tâm ma do Lăng Phong chém ra đã đoạt xá thân thể Tổ Uyên?
Động Hư Tử cảm thấy vui mừng, không nghĩ tới đệ tử lạc đường biết quay lại vậy mà cho mình kinh hỉ lớn như vậy.
Bây giờ Lăng Phong cũng đồng dạng có thể đảm đương trách nhiệm chưởng môn.
Xem ra đệ tử chính mình thu nhận cũng rất đáng chảnh ‌nha!
Tất cả đều giải thích thông suốt nhưng Âu Dương ‌vẫn không tin như cũ.
Vẻn vẹn chém đứt tâm ma lại có thể khiến cho bảng thuộc tính của một người xảy ra thay đổi lớn như vậy?
Hoa trong gương, trăng trong nước, hoa trong gương, trăng trong nước,
Âu Dương trầm tư suy nghĩ nhưng không có bất cứ manh mối nào.
Hắn không ngờ Lăng Phong sẽ thản nhiên thừa nhận Lâm Phong và chính hắn có quan hệ, cũng không nghĩ tới Lâm Phong lại chính là tâm ma do Lăng Phong tự tay chém ra.
Mình nói với Động Hư Tử chuyện này chính là vì tin ở trước mặt vị tuyệt đỉnh này, cho dù Lăng Phong có bất kỳ thủ đoạn thông thiên nào thì sau khi bại lộ cũng chạy không thoát.
Nhưng Âu Dương không nghĩ đến Lăng Phong vậy mà thản nhiên nói những lời như thế.
Động Hư Tử lại còn mở miệng cam đoan xác nhận những chuyện Lăng Phong nói tới hoàn toàn chính xác có khả năng phát sinh.
Thẳng thắn đối mặt với chính mình, cũng thẳng thắn thừa nhận hoàn toàn chính xác có quan hệ với mình.
Đây chính là biến số do lão Tam sớm giết chết ma tộc Thánh tử Tổ Uyên gây nên sao?
Âu Dương khẽ thở dài một hơi, chắp tay với Lăng Phong mà nói: "Lão Lăng, xin lỗi, ta đã nghi ngờ ngươi."
Lăng Phong nhìn Âu Dương mà bật cười thật lớn: "Âu Dương sư huynh tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, cái này do ngươi tự quyết định, chỉ là Lăng Phong ta không thẹn với lương tâm!"
Thành công! Mình thành công lừa được một Âu Dương đã tự đứng đây đối chất với mình, nói rõ năng lực thăm dò của Âu Dương có hạn!
Thủ đoạn thăm dò của Âu Dương không cách nào phân biệt ra trên thế giới này đồng thời có hai mình!
Mà mình thân là oan hồn đã phiêu đãng trong năm tháng vô tận không biết bao lâu, tâm ‌tính và lòng dạ đều đã sâu đến cực điểm.
Bản thân Lăng Phong cũng cho là mình đã‌ điên rồi, mình bây giờ chính là một kẻ điên đầy lý trí.
Nhưng thứ ‌không thiếu nhất trên thế giới này chẳng phải là kẻ điên sao?
Thêm mình nữa thì có làm sao?
Âu Dương nhẹ vuốt mi tâm, hành lễ với Động Hư Tử rồi nói: ‌"Chưởng môn, ta không có vấn đề gì."
Động Hư Tử nhẹ gật đầu, ở trong mắt mình, lời nói và cảm xúc dao động trong lòng Lăng Phong, cũng như sự phù hợp giữa thân thể và thần hồn đều không có vấn đề gì.
Vấn đề duy nhất chính là Lăng Phong chém rụng tâm ma xong lại bỏ mặc tâm ma rời đi mới dẫn đến đại họa như vậy! ‌
Lão tự trách mình chưa từng nói qua con đường này với đệ tử, cũng không nghĩ tới với tư chất của Lăng Phong vậy mà dựa vào cố gắng của bản thân đã có thể tự tìm hiểu đạo của Độ Kiếp kỳ như mình!
"Đã như vậy, ngươi về chỗ bí bảo Thanh Vân tiếp tục quan sát đi!" Động Hư Tử vừa mới chuẩn bị giơ tay lên đưa Lăng Phong rời đi.
Âu Dương lại lên tiếng nói: "Chờ một chút, ta có một ý tưởng muốn nói một chút."
Lăng Phong nghiêng đầu nhìn qua chỗ Âu Dương, chờ Âu Dương nói tiếp.
Âu Dương cười nói: "Chưởng môn, lão Lăng, Lâm Phong kia mặc dù bị ta giải quyết nhục thể nhưng thần hồn lại trốn đi, cảnh giới của ta thấp nên không có biện pháp gì để đối phó với thần hồn. Mặc dù ta không hiểu rõ tâm ma rốt cuộc có nguy hại gì không, nhưng bây giờ những gì hắn làm lại vô cùng tàn nhẫn, cho nên muốn diệt trừ hoàn toàn tâm ma của lão Lăng là một vấn đề lớn."
Động Hư Tử trầm ngâm một lát, nhìn Lăng Phong rồi nói: "Nếu là tâm ma của chính ngươi chắc hẳn ngươi sẽ cảm ứng được, chờ đến khi ngươi quan tưởng xong, hãy xuống núi diệt trừ tâm ma của chính mình đi!"
Lăng Phong nhẹ gật đầu mở miệng trả lời: "Đây đích xác là trách nhiệm của đệ tử, xin chưởng môn và Âu Dương sư huynh yên tâm, ta chắc chắn diệt trừ tâm ma, đồng thời một mình Lăng Phong ta gánh chịu tất cả nhân quả do tâm ma gây ra!"
"Lập lời thề đi, lão Lăng!" Giọng Âu Dương từ sau lưng Lăng Phong truyền đến.
Giọng nói kiên quyết khiến cho trong lòng Lăng Phong nhảy một cái, hắn quay đầu nhìn về phía Âu Dương, sau đó cười nói: "Được!"
Vì Lăng Phong tự miệng nói sẽ diệt trừ tâm ma kia, Âu Dương đương nhiên sẽ không tin cho nên Âu Dương muốn Lăng Phong lập lời thề thiên đạo.
Lời thề thiên đạo đối với tu sĩ mà nói là nhất định ‌phải hoàn thành.
Lăng Phong nâng tay phải lên rồi cao giọng nói: "Ta, Lăng Phong, nhìn trời xin thề, trong vòng mười năm chắc chắn diệt trừ tâm ‌ma Lâm Phong, nếu không thể trừ bỏ tâm ma này chắc chắn thân tử đạo tiêu! Thiên đạo làm chứng!"
Ba tiếng sấm rền vang trên đại điện Thanh Vân phong.
Lời thề đã được thiên đạo thừa nhận! ‌
Động Hư Tử phất tay đưa Lăng Phong về chỗ bí bảo Thanh Vân, gọi Âu Dương chuẩn bị rời đi ở lại mà nhẹ giọng nói:
"Tiểu tử, lần này coi như ta xin ngươi, nếu như sau này ngươi phải giết hắn, có thể thả hắn một lần hay không? Xin ngươi."
Âu Dương dừng‌ lại, không xoay người nhưng nhẹ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận