Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 199: Ta am hiểu đánh nữ nhân nhất

âu Dương nhìn nữ tử trước mắt, rõ ràng là đại tu sĩ Độ Kiếp lại làm cho người ta có một loại ảo giác tiểu cô nương không rành thế sự, càng có một loại cảm giác thương cảm cần bao bọc.
Giống như một cái bình thủy Tịnh Tửyệt thế vô song nhưng lại dễ vỡ làm cho người ta chỉ dám nhìn từ xa chứ không dám khinh nhờn.
Sau khi nữ tử trước mắt xuất hiện, lập tức khiến cho đám người xung quanh hoảng loạn.
"A! Sao Vân Hải sơn phó lại đi ra!"
"Nhanh, khởi động đại trận hộ sơn, đừng để không khí ô nhiễm thân thể Vân Hải sơn phó!"
"A! Vân Hải sơn phó vậy mà giữ chặt cổ tay sắc ma kia!"
"Đi chuẩn bị Chung nhũ vạn năm, để Vân Hải sơn phó tắm rửa!"

Một đạo âm nhận xé gió bay đến, trực tiếp chém tới cánh tay âu Dương.
Mộ Vân Ca ra tay, thân là đại tu sĩ Độ Kiếp lại không để ý mặt mũi ra tay với một tiểu bối.
Nhưng âu Dương đã trở thành Trúc Cơ thoải mái dễ dàng giãy thoát ra khỏi tay Mộ Vân Hải, hắn hơi lui về phía sau một bước, tránh thoát âm nhận đánh úp đến.
Ánh mắt nhìn thoáng qua Mộ Vân Ca, trong mắt hắn hiện lên một tia bất mãn, sau đó quay đầu nhìn thiếu nữ trước mắt, hắn không rõ vì sao sự xuất hiện của thiếu nữ này sẽ khiến cho toàn bộ Bồng Lai tiên sơn xôn xao lớn như vậy.
Ngay cả sơn chủ Bồng Lai cũng không ngại mà tự mình ra tay.
Mà các lão ma ma vốn chuẩn bị như hổ đói vồ mồi với âu Dương trong nháy mắt chắn đã trước người Mộ Vân Hải, vươn hai tay ra, phóng thích chân nguyên tạo ra một cái lồng chân nguyên hình cầu bao bọc lấy Mộ Vân Hải.
Mà lão ma ma còn lại lập tức đi chuẩn bị nguyên liệu cực phẩm dùng để gội rửa!
Giống như thiếu nữ này nếu xuất hiện trong trời đất này sẽ bị hơi thở của trời đất nhiễm bẩn.
Trong nháy mắt Mộ Vân Ca lách mình đến bên cạnh Mộ Vân Hải, một đôi mắt phượng lộ ra sự tức giận nói với Mộ Vân Hải: "Vân Hải, ai cho ngươi đi ra!"
Mộ Vân Hải nhìn tỷ tỷ trước mắt, bản năng có chút sợ hãi nói: "Tỷ tỷ, ta chỉ là nghe thấy tin tức của Hồ Vân, cho nên mới đi ra xem thử, trên người thiếu niên này có hơi thở của hắn!"
Nói xong còn vươn ngón tay trắng như tuyết chỉ vào âu Dương, vào giờ khắc này sự ngây thơ của thiếu nữ đã lộ ra, hoàn toàn không giống như một đại tu sĩ Độ Kiếp.
âu Dương thì phất tay với Mộ Vân Hải, cười nói: "Hì!"
Mộ Vân Ca trợn trừng mắt liếc âu Dương một cái, sau đó lập tức ấn tay Mộ Vân Hải xuống nói: "Đi theo ta!"
"Không!" Mộ Vân Hải cắn môi nhưng vẫn quật cường nhìn tỷ tỷ trước mắt.
"Tin tức của nam nhân kia còn quan trọng hơn mạng của ngươi?" Mộ Vân Ca không thể tin nhìn muội muội cãi lại mệnh lệnh của mình.
"Ta chỉ muốn biết Hồ Vân thật sự đã chết chưa?" Mộ Vân Hải bướng bỉnh nhìn âu Dương, hi vọng âu Dương cho mình một đáp án.
Nhưng âu Dương không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn hai chị em.
Mộ Vân Ca ở bên cạnh nghiến chặt răng, bàn tay đang nắm lấy cổ tay của Mộ Vân Hải hơi dùng sức.
Từ khi sinh ra đến bây giờ muội muội của mình gần như chưa từng chống đối lại mình.
Ngoại trừ chuyện liên quan tên nam nhân kia, đều do Hồ Vân chết tiệt kia!
Mộ Vân Ca nặn ra một chữ đi, sau đó kéo mạnh cổ tay Mộ Vân Hải trực tiếp biến mất ở trước mắt mọi người.
Hai tay âu Dương khép lại trong ống tay áo, như có điều suy nghĩ nhìn đám người còn đang rối loạn trước mắt, ánh mắt trở nên lạnh nhạt.
âu Dương tâm tư kín đáo trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt những điểm mấu chốt trong đó.
E rằng lần này sư phụ nhà mình lại thiết lập một ván cờ, mà ván cờ này cũng đã bắt đầu triển khai từ khi Hồ Đồ Đồ lên núi.
Chỉ sợ mục đích có quan hệ với Mộ Vân Hải đột nhiên xuất hiện vừa rồi.
"Ngươi đúng là thích gây khó khăn cho ta, lão gia hỏa, khoản nợ tình ngươi gây ra lại để ta trả?" âu Dương thở dài một hơi nghĩ thầm.
Hồ Vân đã mưu đồ đến đây, vậy lần này nhất định không phải chỉ vì tìm một món nhạc cụ tiện tay cho Hồ Đồ Đồ, cũng không phải để âu Dương trả chút nợ tình cho mình.
Sau lưng nhất định còn có thâm ý sâu xa hơn của Hồ Vân, mà âu Dương thậm chí còn có thể xác định, mục đích Hồ Vân muốn âu Dương đến Bồng Lai tiên sơn khẳng định có quan hệ rất lớn với Mộ Vân Hải giống như bình hoa kia!
Hồ Đồ Đồ vẫn còn đang nghẹn ngào nức nở, lắc góc áo âu Dương trông mong hỏi: "Đại sư huynh, phụ thân thật sự đã chết rồi sao?"
Hiện tại mình sắp đau lòng muốn chết, phụ thân cũng đã chết, vì sao mấy ngày nay mấy vị sư huynh trên Tiểu Sơn phong lại giống như không có việc gì?
Hu hu hu, chỉ có mình đến bây giờ mới biết phụ thân đã chết!
âu Dương cúi đầu nhìn Hồ Đồ Đồ trông mong nhìn mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đã khóc thành mèo hoa có vẻ buồn cười và lố bịch.
âu Dương sửa sang lại biểu cảm một chút, vươn tay lau nước mắt cho Hồ Đồ Đồ sau đó nhẹ giọng an ủi: "Đại sư huynh vừa rồi đang lừa gạt đám ngu xuẩn này, làm sao sư phụ có thể chết chứ? Hắn lợi hại như vậy! Đồ Đồ thông minh như vậy nhất định đã đoán được dụng ý của đại sư huynh, cho nên vừa rồi mới phối hợp với đại sư huynh như vậy sao?"
Nghe thấy những lời này của âu Dương, trên mặt Hồ Đồ Đồ lập tức vui vẻ hớn hở, nhớ tới bộ dạng đau lòng của mình vừa rồi, nàng trừng mắt liếc đại sư huynh nhà mình một cái, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Hừ! Đương nhiên Đồ Đồ biết là như vậy, đại sư huynh xấu xa nhất, Đồ Đồ ghét đại sư huynh nhất!"
Tiểu hài tử đúng là dễ dỗ.
âu Dương đứng lên, chậm rãi giơ Tịnh Tử trong tay lên, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu cổ động, nhìn về phía các nữ tu sĩ đang cảnh giác sắc ma tuyệt thế mình.
Nếu như cả Bồng Lai tiên sơn chỉ có ít người như vậy, hơn nữa thực lực tổng thể trừ hai vị sơn chủ ra mà chỉ có nhiêu, vậy thì hôm nay mình có thể náo loạn đến long trời lở đất!
Chân nguyên bàng bạc từ trong cơ thể âu Dương bộc phát ra, chân nguyên màu vàng giống như thực chất phát động ra một màn sáng màu vàng.
Màn sáng khổng lồ hình thành một quả cầu, bao phủ lên cả quảng trường này, những nữ tu sĩ trong màn sáng đều cảm thấy kinh hãi khi cảnh giới của mình đang rút lui nhanh chóng.
Bất kể là Kết Đan hay Nguyên Anh đều nhanh chóng lui về Trúc Cơ.
Nhưng những tiểu cô nương vừa mới vào sơn môn, thời gian tu luyện còn không lâu lại có ánh mắt sáng ngời, bởi vì các nàng phát hiện cảnh giới của mình từ Luyện Khí đang vững bước kéo lên tới Trúc Cơ.
Kỹ năng chuyên môn: Chúng Sinh Bình Đẳng!
Kéo đối phương xuống cảnh giới ngang hàng với mình, đồng thời sử dùng kinh nghiệm phong phú của bản thân để đánh bại đối phương.
Đây là vừa rồi âu Dương nhìn thấy mấy lão ma ma thi triển cái lồng chân nguyên sau đó hắn liên tưởng đến Trúc Cơ của mình hiện giờ cũng có thể làm đến trình độ này.
Trước kia khi vẫn là chân khí, hắn chỉ có thể đơn giản dùng chân khí nặn thành một bàn tay chân khí khổng lồ, mà chân nguyên lại có thể ngưng tụ ra đồ vật gần như thực chất!
Trong lúc đánh bậy đánh bạ, âu Dương mở khóa phương pháp sử dụng kỹ năng chuyên môn "Chúng Sinh Bình Đẳng" mà mình vừa đạt được.
Đó chính là dùng chân nguyên khổng lồ của mình xác định ra một phạm vi, chính là phạm vi ảnh hưởng của kỹ năng chuyên môn của mình!
Giống như các phạm vi được miêu tả trong tiểu thuyết kiếp trước như là lực từ trường.
âu Dương nhìn các nữ tu sĩ đang không biết làm sao ở đối diện, vung Tịnh Tử trong tay lên, bình tĩnh nói: "âu Dương đại diện phong chủ Tiểu Sơn phong của Thanh Vân tông, hôm nay đến đây lĩnh hội diệu pháp của Bồng Lai tiên sơn! Xin chỉ giáo!"
Nếu ngay từ đầu đối phương đã không có ý định hòa thuận nói chuyện với mình, vậy thì âu Dương cũng sẽ không nuông chiều đám đàn bà trước mắt này.
Thích ồn ào muốn thiến ta?
Ha ha…
âu Dương ta nha, am hiểu nhất chính là đánh nữ nhân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận