Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 357: Giao phó

Trong một ngôi nhà đá ở Thanh Khâu sơn, ba người âu Dương và các trưởng lão của Thanh Khâu sơn ngồi đối diện với nhau.
âu Dương nhìn mười mấy vị đại yêu tu được gọi là trưởng lão Hồ tộc trước mắt, không khỏi có chút buồn bực, thì ra đám trưởng lão Hồ tộc này lại không có lấy một đại tu sĩ nào là Hồ tộc!
Con mẹ nó toàn bộ là người ở rể hào môn!
Từ khi nào thì người ở rể vô dụng lại nắm giữ quyền lực của toàn bộ tộc quần?
âu Dương nhìn những hình dáng kỳ quái ở đối diện, dựa vào hình dạng đặc thù hắn miễn cưỡng có thể nhận ra đối phương là thứ gì tu luyện thành tinh, khóe miệng không khỏi nhếch lên một cái nói: “âu Dương thuộc Tiểu Sơn phong trong Thanh Vân tông, hai người này là sư đệ của ta, Lãnh Thanh Tùng và Trần Trường Sinh.”
Ba người âu Dương đang đánh giá bọn họ, mà đối phương cũng đang đánh giá ba người âu Dương.
Ba thiếu niên trước mắt quả thực đều là những sự tồn tại yêu nghiệt!
Một Kiếm tiên trẻ tuổi, một trận pháp sư kỳ tài, còn có người ở giữa kia trông có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng lượng chân nguyên trong đan điền lại vô cùng lớn.
Ba người chỉ ngồi ở phía đối diện cũng đã khiến cho một đám đại yêu tu cảm nhận được cảm giác áp bách mơ hồ.
Rùa đen cầm đầu ho khan một tiếng, rồi lên tiếng nói trước: “Lần này thật sự cảm tạ chư vị Thanh Vân tông đã giải vây giúp Thanh Khâu sơn ta, ngày thường cũng chiếu cố Đồ Đồ nhà ta nhiều, chúng ta càng cảm động đến rơi nước mắt!”
Lời nói nho nhã nói ra từ trong miệng một con rùa đen lưng đeo mai rùa, nghe thế nào cũng cảm thấy quái dị.
âu Dương cũng lười nói nhảm với bọn họ, nhìn đám yêu tu trước mắt nói: “Đồ Đồ đâu?”
“Đồ Đồ còn đang ngủ, hơn nữa có vài lời chúng ta hy vọng có thể nói chuyện riêng với ngài.” Quy Nhất nhìn âu Dương, nghiêm túc nói.
âu Dương giơ tay ra hiệu mời, ý bảo Quy Nhất nói tiếp.
Quy Nhất chậm rãi nói: “Có lẽ ngài đã biết một số chuyện về Hồ tộc, ta nghĩ ngài hẳn là biết rất rõ khốn cảnh hiện tại của Hồ tộc!”
Hồ tộc cũng đã từng huy hoàng trong quá khứ, từng là một trong những tộc Yêu tộc lớn trong thiên địa, mỗi một tộc trưởng Hồ tộc đều có thể thăng cấp thành Cửu Vĩ thiên hồ, đồng thời dựa vào thiên phú biết trước tương lai vô cùng nghịch thiên này, dẫn dắt Hồ tộc từng bước tiến tới thịnh vượng.
Nhưng tất cả mọi thứ đều thay đổi ở trên người Cửu Vĩ thiên hồ cuối cùng!
Năng lực biết trước tương lai như vậy bị tiên nhân trên trời thèm muốn, Cửu Vĩ thiên hồ bị tiên nhân bắt lên trên trời cao và trở thành quân cờ trong kế hoạch của tiên nhân.
Từ đó về sau, Hồ tộc bị suy tàn, từ đó trở thành tộc quần dựa vào người ở rể hào môn mới có thể kéo dài hơi tàn cho đến nay!
Quy Nhất dừng lại kể lể nhìn âu Dương nói: “Ngài biết vì sao từ đó Hồ tộc bị xuống dốc không phanh không?”
âu Dương cau mày nói: “Không phải vừa rồi ngươi nói rồi sao, là bởi vì mưu tình của tiên nhân gây ra.”
Quy Nhất gật đầu nhưng lại lắc đầu, xua tay trái phải, bảo các trưởng lão ở phía sau lui ra ngoài, chỉ để lại Ngưu Nhị và Quán Tam.
Đợi đến khi tất cả các trưởng lão có thực lực hơi kém lui ra ngoài, Quy Nhất gõ vào mai rùa của mình, mai rùa nhanh chóng trở lên lớn hơn trong nháy mắt đã nuốt chửng cả ngôi nhà đá.
Quy Nhất đột nhiên động thủ khiến cho Lãnh Thanh Tùng và Trần Trường Sinh ở phía sau âu Dương phản xạ có điều kiện, tay của Lãnh Thanh Tùng ấn ở trên chuôi kiếm, Trần Trường Sinh triệu ra Tiên Thiên phù lục, hai người nhìn chằm chằm vào Quy Nhất.
âu Dương lại xua tay, ý bảo hai người không có việc gì, sau đó suy tư nói: “Huyết mạch chi lực của Yêu tộc là phải có được truyền thừa của tổ tiên, từ đó phản tổ đạt tới độ cao giống như tổ tiên, từ đó trở thành Yêu thần tiên thiên. Nguyên nhân Hồ tộc xuống dốc phần lớn là bởi vì trong tộc không còn xuất hiện Cửu Vĩ thiên hồ nữa.”
Quy Nhất nhìn âu Dương cười không lên tiếng, dường như đang chờ âu Dương nói ra đáp án.
âu Dương một tay chống đầu, một tay gõ đầu gối, nhìn ba con đại yêu tu trước mắt, bình thản nói ra một sự thật kinh người: “Nói cách khác, con Cửu Vĩ thiên hồ bị tiên nhân bắt lên trên trời cao kia thật ra vẫn còn sống, cũng chính là Đồ Đồ phải không?”
“Không hổ là ngài, vậy mà có thể nghĩ đến tình cảnh này!” Quy Nhất cười nói.
Chân nguyên bắt đầu khởi động quanh người âu Dương, làm cho áo xanh của hắn bay phất phới, nhưng hắn vẫn ngồi xếp bằng nhìn ba con đại yêu tu trước mắt như trước, nói: “Đây chính là nguyên nhân các ngươi giấu diếm thân phận của Đồ Đồ? Cửu Vĩ thiên hồ bị tiên nhân thời Thượng Cổ bắt đi lại vẫn còn sống đến nay, nói vậy chỉ cần tin tức này thả ra ngoài thì e rằng toàn bộ thiên hạ đều sẽ đại loạn?”
Dù sao âu Dương càng ngày càng cảm thấy chuyện Lý Thái Bạch trảm tiên ở thời Thượng Cổ không đơn giản như dáng vẻ của thời Thượng Cổ mà mình đã nhìn thấy khi xuyên qua.
Mà trong đó hẳn là có vô số đạo diễn thúc đẩy cuộc chiến trảm tiên này!
Tuy rằng người trảm tiên chính là Lý Thái Bạch, nhưng rốt cuộc lại không biết là ai chủ đạo vở kịch này, nhưng chắc hẳn đã có rất nhiều người suy đoán ra được chuyện này, nhưng bí mật phía sau liên quan đến trảm tiên, mới là chân tướng mà vô số người muốn biết.
“Cho nên các ngươi muốn nói với chúng ta chuyện gì?” Hai mắt âu Dương nổi lên một tia sáng, ý vị thâm trường nhìn ba con yêu tu trước mắt.
Ba con yêu tu liếc mắt nhìn nhau, lập tức cúi đầu lạy âu Dương, đồng thanh nói: “Xin các hạ bảo vệ Hồ Đồ Đồ của Hồ tộc ta đến khi có được chín đuôi một lần nữa!”
Trong lòng bọn họ hiểu rất rõ, cho dù là bọn họ đã Hợp Thể, dưới bí mật lớn như vậy, cũng không cách nào bảo đảm an toàn cho Hồ Đồ Đồ, nếu như bí mật trên người Hồ Đồ Đồ bại lộ ra ngoài, thì e rằng ngày hôm sau chính là lúc cả Hồ tộc diệt môn!
Người thường không có tội, có ngọc mới có tội.
Sinh ra yếu đuối đã là nguyên tội, yếu nhược mà còn ẩn chứa bí mật lớn, lại càng thêm tội!
Một con rùa đen, một con trâu xanh, một con chim trước mặt hắn đều không phải hồ ly, lại có thể làm đến mức độ như vậy vì Hồ tộc.
Kế hoạch người ở rể hào môn của Hồ tộc thật sự mạnh mẽ, lại có thể khiến đám yêu tu dị tộc này mưu đồ vì Hồ tộc đến mức độ như vậy!
âu Dương nhìn ba con yêu tu quỳ gối trước mặt mình, thản nhiên đứng lên nói: “Các ngươi để Hồ Đồ Đồ đi đến Thanh Vân tông tìm con hồ yêu kia, có phải là vì để cho nó hộ vệ Đồ Đồ đi Vạn Yêu điện tiến hành thức tỉnh huyết mạch?”
“Không có cách nào trông cậy vào Hồ Ngôn, chúng ta bức bách hắn quá chặt, ngược lại để cho hắn trốn xa Thanh Vân tông, hiện tại có ba ngài hộ đạo cho Đồ Đồ, chắc chắn không cần đến Hồ Ngôn hắn cũng có thể làm được!” Quy Nhất vội vã nói, trong lời nói mang theo sự khinh thường với Hồ Ngôn.
“Các ngươi không hiểu rõ về Hồ Ngôn, ta vẫn hiểu hắn hơn.” âu Dương nhẹ giọng phản bác.
Nhưng ba con yêu tu trước mắt cũng không trả lời, thiếu chút nữa bọn họ đã thành công nhưng đến cuối cùng sắp thành lại bại, một phần lớn nguyên nhân đều ở trên người Hồ Ngôn!
âu Dương hít sâu một hơi, hắn biết rất rõ con cáo Tây Tạng kia có tính cách như thế nào, tính từ hèn nhát không thích hợp để đặt trên người hắn, chỉ là hắn vẫn chưa chuẩn bị tốt mà thôi.
Mà lần này là con cáo Tây Tạng kia đề xuất đi tới Thanh Khâu sơn, nói cách khác, lần này hắn thật sự đã chuẩn bị tốt.
Về phần hắn chuẩn bị cái gì?
Trước mắt âu Dương đột nhiên xuất hiện khuôn mặt hồ ly không gợn sóng sợ hãi của cáo Tây Tạng, nhẹ giọng lẩm bẩm:
Hồ Ngôn Thanh Khâu sơn chuẩn bị chịu chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận