Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 580: Trục xuất

Cuối cùng Lãnh Thanh Tùng chờ không nổi nữa!
Thần hồn đang lột xác bị mình mạnh mẽ kéo về trong thân thể của mình từ trong chí lý thiên địa.
Một khắc, một hơi thở cũng không thể chờ!
Mình phải lập tức gặp huynh trưởng!
Rắn trắng dưới chân hóa thành một đạo ánh sáng trắng trong nháy mắt bị Lãnh Thanh Tùng thu hồi vào trong ngực.
Thanh Liên trong mắt đột nhiên nở rộ, vô số chí lý thiên địa bị mình điên cuồng thôi diễn ra.
Nếu ở trong dòng sông thời gian không tìm thấy dòng thời gian của huynh trưởng, vậy huynh trưởng thực sự tồn tại trên thế giới này nhất định sẽ để lại dấu vết!
Chỉ cần có bất kỳ dấu vết gì, mình nhất định có thể tìm hiểu nguồn gốc tìm được chỗ ở hiện tại của huynh trưởng.
Theo sự cưỡng ép thôi diễn, khóe miệng Lãnh Thanh Tùng dần tràn ra máu tươi, nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước, thậm chí còn không có chút dao động nào.
Khi Tiểu Sơn phong đột nhiên xuất hiện trong đầu Lãnh Thanh Tùng, Lãnh Thanh Tùng đang cưỡng ép thôi diễn, hơi thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng không ngừng vui mừng, trong miệng lẩm bẩm nói: Ở nhà là tốt rồi, ở nhà là tốt rồi...
Lập tức Lãnh Thanh Tùng một bước tiến lên, một giây sau hắn đã đi tới trên Tiểu Sơn phong.
Dưới tình huống bầu trời sụp đổ, pháp tắc hỗn loạn như vậy, dùng thân thể đã như đèn cạn dầu, cưỡng ép thôi diễn ra pháp tắc để thực hiện bước nhảy không gian.
Lãnh Thanh Tùng đột nhiên xuất hiện, lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống từ giữa không trung.
Nhưng khi nhìn thấy phía xa, tuyết lớn phủ kín Tiểu Sơn phong, trong núi yên tĩnh bình thản, trái tim của mình cũng yên tĩnh theo.
Trở lại nơi này, Lãnh Thanh Tùng thoải mái giống như dỡ xuống gánh nặng vạn cân.
Nơi này là nơi mình sống từ nhỏ lớn lên, vừa về tới đây, dường như cái gọi là tu đạo còn không thoải mái bằng việc mình đi sửa mái nhà.
Khi Lãnh Thanh Tùng bước tiếp theo chuẩn bị trở lại Tiểu Sơn phong, trở lại bên cạnh huynh trưởng, một cây phất trần chắn ở trước mặt Lãnh Thanh Tùng.
Động Hư Tử cười ha ha nhìn Lãnh Thanh Tùng, biết rõ còn hỏi: “Sao ngươi lại trở về?”
Đối với Động Hư Tử, vị sư bá trước mắt này, cũng là chưởng giáo Thanh Vân tông, Lãnh Thanh Tùng cũng không muốn phản ứng nhiều.
Hắn nghiêng mình lướt qua Động Hư Tử, giọng nói của Động Hư Tử lại từ phía sau truyền đến: “âu Dương không ở Thanh Vân tông, hay nói cách khác, hắn vừa mới rời đi!”
Lãnh Thanh Tùng hơi ngây người, ánh mắt ngưng tụ nhìn về phía Tiểu Sơn phong, xác thực không thấy bóng dáng âu Dương ở trong Tiểu Sơn phong, lúc này hắn mới xoay người nhìn về phía Động Hư Tử, hỏi: “Huynh trưởng ở nơi nào?”
“Ta cũng không biết!” Động Hư Tử buông tay nhìn Lãnh Thanh Tùng trước mắt, trong lòng âm thầm tặc lưỡi.
Tiểu tử này cả người hơi thở pháp tắc huyền ảo đã ngưng tụ thành thực chất, thậm chí trình độ củng cố pháp tắc còn ngưng luyện hơn mình rất nhiều.
Rốt cuộc tiểu quái vật này đã trải qua kỳ ngộ gì, vậy mà ở tuổi này đã đi hết con đường cả đời của mình!
Đúng là người so với người tức chết người!
Lãnh Thanh Tùng trước mắt cũng không muốn phí nhiều miệng lưỡi với Động Hư Tử, vừa định thoát khỏi dây dưa của Động Hư Tử, rời khỏi nơi này.
Động Hư Tử lại vung tay ném cho Lãnh Thanh Tùng một phong thư.
Lãnh Thanh Tùng bất ngờ không kịp đề phòng tiếp được tờ giấy kia.
Trên tờ giấy nhăn nhúm viết ngoằn ngoèo “Tự đệ ta mở!”
Vừa nhìn đã biết là chữ viết của âu Dương, chữ viết của huynh trưởng, Lãnh Thanh Tùng không thể rõ ràng hơn!
Trong khoảnh khắc Lãnh Thanh Tùng tiếp được phong thư, không gian xung quanh đột nhiên thay đổi.
Động Hư Tử chợt lùi lại hơn mười dặm, mang theo bụi bặm bay lơ lửng trước ngực mình, lạnh lùng quát Lãnh Thanh Tùng: “Các vị đạo hữu giúp ta!”
Hai vị Động Hư Tử lập tức xuất hiện ở ba nơi, mà vị ở phía nam là Tông chủ đứng đầu Vạn Pháp tông, Trương Tử Tường!
Bốn vị cường giả Độ Kiếp kỳ đứng thẳng thành hình tứ giác, vây quanh Lãnh Thanh Tùng đồng thời giơ tay, không gian xung quanh Lãnh Thanh Tùng lập tức vỡ nát.
Trong nháy mắt không gian xảy rat hay đổi, theo bản năng thân thể Lãnh Thanh Tùng lập tức hư hóa, muốn rời khỏi nơi này.
Không gian xung quanh lại bị giam cầm, hoàn toàn không thể tiến hành di động trong nháy mắt!
Sự tức giận vừa hiện lên trên mặt Lãnh Thanh Tùng, chỉ dựa vào hai vị cường giả tầng chín Độ Kiếp kỳ hoàn toàn không cách nào vây khốn mình hiện tại!
Trong nháy mắt Thanh Liên nhị đỏ định trụ thân hình của mình, vô số chí lý huyền ảo nhanh chóng bổ sung không gian xung quanh của mình.
Động Hư Tử và Trương Tử Tường vốn còn muốn trục xuất Lãnh Thanh Tùng, rơi vào thế bị động, thậm chí không gian xung quanh mình đã bắt đầu rạn nứt.
Không ngờ trong nháy mắt, hắn muốn ngược lại trục xuất hai người bọn họ!
Động Hư Tử và Trương Tử Tường vẫn còn đau khổ chống đỡ.
Nếu không phải xung quanh này có Tiên Thiên đại trận của Trương Tử Tường, e rằng hai người đã bị Lãnh Thanh Tùng ngược lại trục xuất trong nháy mắt!
Mà Lãnh Thanh Tùng vẫn muốn gia tăng cường độ, lại phát hiện ra cảnh giới của mình đang nhanh chóng rút lui.
Cảm giác quen thuộc này, Lãnh Thanh Tùng trong lòng hoảng sợ, hắn cúi đầu nhìn lại.
Một bộ áo xanh ẩn núp ở trên một cây đại thụ.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy áo xanh, Lãnh Thanh Tùng lập tức ngừng phản kháng, chỉ nhìn chằm chằm vào bộ áo xanh kia, giống như ddang âm thầm chất vấn: “Huynh trưởng vì sao lại như vậy!”
Lãnh Thanh Tùng chỗ ở không gian hoàn toàn vỡ nát, thiếu niên mặc áo đen mang theo vô số vẻ khó hiểu và chất vấn bị cưỡng ép trục xuất vào trong hỗn độn!
Hắn không rõ, rốt cuộc vì sao, vì sao huynh trưởng lại đối với mình như vậy!
Vất vả lắm, mình mới leo lên được đỉnh cao của thế giới này, càng lo lắng cho an nguy của huynh trưởng, không ngừng không nghỉ trở về.
Nhưng nghênh đón mình không phải sự hoan nghênh, cũng không phải sự tán dương, mà là nhằm vào năng lực của mình!
Huynh trưởng lại tự tay muốn trục xuất mình vào trong hỗn độn!
Trong hỗn độn không có phân chia trên dưới trái phải, chỉ có luồng khí hỗn độn vô tận.
Mà luống khí hỗn độn sẽ ăn mòn thân thể tu sĩ, ô nhiễm thần hồn, cho dù là chân linh tiên nhân cũng không thể ở trong hỗn độn quá lâu!
Nhưng hôm nay mình lại bị huynh trưởng tự tay trục xuất vào trong hỗn độn!
Trong nháy mắt Lãnh Thanh Tùng bị trục xuất, không gian vỡ nát lập tức được chữa trị.
Sự tu sửa của không gian cũng đại biểu cho việc Lãnh Thanh Tùng không thể tìm thấy tọa độ để trở về, chỉ có thể trôi nổ trong hỗn độn vô tận, may mắn thì có thể trở về.
Nhưng cũng không biết năm nào tháng nào!
Ba vị Động Hư Tử và Trương Tử Tường đồng thời lau mồ hôi trên đầu, muốn trục xuất Lãnh Thanh Tùng, hai người đồng thời ra tay, suýt chút nữa để Lãnh Thanh Tùng chạy thoát.
Nếu không phải Lãnh Thanh Tùng đột nhiên ngừng phản kháng, thì nói không chừng hai người sẽ có thể bị đối phương ngược lại trục xuất!
Động Hư Tử và Trương Tử Tường đều nhìn ra sự không thể tin và hoảng hồn bất định trong mắt đối phương!
Tiểu tử này bây giờ lại có thực lực trâu bò như vậy?
Cho dù là ở trước mặt tiên nhân, dưới sự hợp lực của hai người cũng không thoát khỏi vận mệnh bị trục xuất, rốt cuộc Lãnh Thanh Tùng này đã đến cảnh giới nào?
Rõ ràng thần hồn vẫn chưa thoái hóa thành chân linh, lại có thể có nhận thức về đạo sâu sắc như thế!
Thu hồi thần thông Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Động Hư Tử hơi thở hổn hển nhìn âu Dương trốn ở sau cây bất mãn nói: “Ngươi bảo ta tìm Trương Tử Tường tới chính là vì trục xuất tiểu tử thúi nhà ngươi? Ra tay như vậy không phải quá khắc nghiệt sao?”
âu Dương dựa vào cây đại thụ lắc đầu, sau đó lấy ra một chiếc laptop, hắn giơ bút lên gạch ngang một nét, rồi cười híp mắt nhìn laptop nói:
“Tiểu tử thối này nhà ta cũng phát đạt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận