Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 353: Ta gặp ngươi sẽ giết ngươi

Nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt, Hổ Bính không khỏi há to miệng, ngay sau đó giơ tay lên tát vào miệng mình một cái, xác thực đây không phải mơ, hắn ôm chặt lấy tiểu hồ ly trước mắt.
Sức lực to lớn khiến Hồ Đồ Đồ cảm thấy hơi thở đột nhiên bị bóp nghẹn, vừa định nói chuyện lại nghe thấy trong bả vai run run truyền đến một giọng nói có chút run rẩy: “Thật xin lỗi!”
Lời xin lỗi đến muộn trăm năm, bao hàm cả sự áy náy và hối hận mà con hổ này đã che giấu nhiều năm và nhiều hơn còn có niềm vui sướng sau khi xa cách lâu ngày mới gặp lại.
Trên khuôn mặt của tiểu hồ ly treo lên ý cười, làm bộ như tiểu đại nhân, vỗ vào sau lưng Hổ Bính nhẹ giọng nói: “Không sao, Hổ Bính ca ca cũng đã rất vất vả không phải sao?”
Dưới ánh lửa trại chiếu rọi, một hổ một hồ ly ôm nhau có vẻ vô cùng ấm áp, còn các Yêu tộc xung quanh cũng biết điều không quấy rầy.
Lần này yêu tu Hổ tộc đến đây đều là dòng chính của Hổ Bính, bọn họ biết rất rõ vị Thiếu tộc trưởng nhà mình này có một tâm bệnh, vì tâm bệnh này mà hắn chống đối lại tộc trưởng, từ chối liên hôn với Hoàng Kim Hổ tộc, sau đó dẫn theo bộ tộc của mình đi thẳng tới Hồ tộc.
Mặc dù tuyên bố muốn đưa Hồ Đồ Đồ về làm thiếp, nhưng Thiếu tộc trưởng nhà mình vẫn chưa cưới vợ!
Thân là tộc trưởng tương lai của Hổ tộc, để đảm bảo huyết mạch tộc trưởng chính thống, chính thê của Hổ Bính nhất định phải là nữ tử trong Hổ tộc.
Đây là chuyện Hổ Bính vẫn kháng cự, thậm chí còn vì thế mà hắn không muốn kế nhiệm vị trí tộc trưởng Hổ tộc!
Bộ tộc được dẫn đến vẫn luôn không hiểu, nhưng nhìn thấy một màn ở trước mắt này, trong lòng họ cũng hiểu được đại khái.
Chắc hẳn tâm bệnh này chính là tiểu hồ ly trước mắt.
Mà đám yêu tu Thanh Khâu sơn thấy cảnh này, trên khuôn mặt cũng lộ ra vẻ hài lòng.
Nếu Hồ tộc có thể leo lên Hổ tộc, đây cũng là một chuyện tốt hiếm có với Thanh Khâu sơn.
Nhưng điều kiện tiên quyết là Hồ Đồ Đồ không thể nào làm thiếp!
Thân phận của Hồ Đồ Đồ nhất định phải trở thành tộc trưởng của Hồ tộc, làm sao có thể có đạo lý tộc trưởng Hồ tộc đi đến bộ tộc khác làm thiếp!
Đây là một nút thắt chết, cũng là lý do hai bên đều không muốn nhượng bộ.
Nhưng giờ phút này hai bên cũng không cắt đứt cuộc gặp gỡ của hai người.
Ba đại tu sĩ Nhân tộc duy nhất ở đây thì được Thanh Khâu sơn long trọng an bài ở chủ vị, âu Dương nhìn thiếu nữ Hồ tộc trẻ tuổi thẹn thùng đang nhảy múa uyển chuyển trước mặt, vẻ mặt xám xịt.
Trần Trường Sinh và Lãnh Thanh Tùng ở một bên cũng lộ ra vẻ mặt không tự nhiên.
Không có nguyên nhân nào khác, Yêu tộc và Nhân tộc vốn là hai chủng tộc, sự xung đột về thói quen sinh hoạt còn có sự xung đột trên kết cấu sinh lý khiến gu thẩm mỹ của hai tộc xuất hiện sự khác biệt rất lớn.
Cho dù là hóa thành hình người để sử dụng vũ khí tốt hơn, tu sĩ Yêu tộc vẫn sẵn lòng giữ lại nhiều bộ phận đặc thù của thân phận Yêu tộc mình.
Ví dụ như một thân da lông bóng loáng, còn có cái đầu thú đại biểu cho bản thân.
Bộ lông này của ta bóng loáng như vậy sao lại không giữ lại?
Miệng đầy răng nanh này của ta uy vũ khí phách, giữ lại! Giữ lại!
Hai hàng ti này của ta... Giữ lại, giữ lại.
Điều này cũng dẫn đến, hình ảnh thiếu nữ Hồ tộc xinh đẹp chân dài ngực nẩy nở nang mà âu Dương đang mong chờ, biến thành một con hồ ly hai chân đứng thẳng, đội đầu hồ ly, vẫy hai hàng ti, mặc bộ da lông đang nhảy múa loạn xạ ở trước mặt mình!
Đặc biệt là ba người âu Dương, thể hiện ra thực lực cường đại, trong mắt các thiếu nữ Hồ tộc cường giả vi tôn thì càng lộ ra tình yêu cuồng nhiệt.
Mười mấy con hồ ly hình người ném ánh mắt quyến rũ về phía ngươi tràn đầy vẻ lẳng lơ, càng khiến âu Dương nổi da gà.
Ngại vì lòng tốt của trưởng lão Hồ tộc khó chối từ, âu Dương chỉ có thể cứng rắn ngồi ở chỗ này, chịu đòn đánh vào thị giác trước mắt!
“Đồ Đồ lười nhác như vậy, may mắn có ba vị tiểu ca chiếu cố, ta cũng sẽ không nói lời hay, lão Ngưu kính ba người các ngươi một chén! Ta cạn, các ngươi tùy ý!” Ngưu Nhị ở một bên bưng chén rượu không nhỏ hơn vại nước bao nhiêu lên uống ực ực ực.
Ba người âu Dương liếc mắt nhìn nhau, giơ chén rượu trong tay lên, nếm thử một ngụm, rượu của Yêu tộc có độ cay cao đặc biệt khiến ba người bị sặc đến nhíu mày.
Con trâu xanh này cũng đã uống mười bảy vại, lời mời rượu cũng đều giống nhau, ỷ vào mình có ba cái dạ dày nên uống rượu đến mức muốn làm gì thì làm?
âu Dương đặt ly rượu xuống, nhìn về phía Hồ Đồ Đồ, khi nhìn thấy Hổ Bính ôm chặt Hồ Đồ Đồ, âu Dương cũng sắp bóp nát ly rượu trong tay mình.
Trách không được lão cha A Mỹ Lệ Tạp ở kiếp trước nhà mình có nữ nhi đều thích chuẩn bị súng săn!
Nhìn Hồ Đồ Đồ giống như khuê nữ nhà mình bị Hổ Bính ôm vào trong lòng, âu Dương cũng muốn nhấc cái đầu của con mèo trắng lớn trước mắt lên!
Một người vì ổn định trong bộ tộc, đẩy Hồ Đồ Đồ ra làm ngọn nguồn của tai họa, hấp dẫn hỏa lực trong tộc.
Một người trực tiếp tới cửa chuẩn bị cướp Hồ Đồ Đồ về làm thiếp.
Có một nói một, lời vừa mới nói ra này, dù ở bất cứ nơi nào trong Thanh Vân tông, âu Dương cũng có thể lột luôn da của đối phương ra đốt đèn trời!
Nhưng một bên lại là trưởng bối của Hồ Đồ Đồ, một bên lại là thanh mai trúc mã của Hồ Đồ Đồ, ba người âu Dương thân là sư huynh lại không thể ra tay.
Nếu không phải vừa rồi Hồ Đồ Đồ ngăn cản, ba người thật sự đã chuẩn bị lấy cái đầu của hai bên!
“Nhân loại đẹp mắt, sư phụ các ngươi dẫn Đồ Đồ đi, ta đây còn không muốn đâu, hiện tại xem, sư phụ các ngươi vẫn còn được!” Trên khuôn mặt của rùa đen cõng mai rùa lộ ra nụ cười hài lòng.
Rùa đen thân là đại trưởng lão của Hồ tộc, không biết sống bao nhiêu năm tháng, tình cảnh trước mắt chính là cảnh mà hắn muốn nhìn thấy.
Hồ Đồ Đồ không chỉ có tông môn siêu cấp như Thanh Vân tông làm bối cảnh, mà sẽ trở thành cứu tinh của Hồ tộc sau khi trở về Thanh Khâu sơn.
Học thành tài trở về lại cứu vớt tộc trong lúc dầu sôi lửa bỏng, trực tiếp loại bỏ ấn tượng về Hồ Đồ Đồ ở trong tộc nhân, đúng là một hòn đá giết được nhiều con chim!
Ba vị cung phụng Hồ tộc liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn ra sự hài lòng trong mắt đối phương.
Đúng lúc này, Hồ Đồ Đồ dắt Hổ Bính đi tới trước mặt mọi người, Hồ Đồ Đồ hưng phấn nói với âu Dương: “Đại sư huynh, đây là Hổ Bính ca ca, khi còn bé chính là nhờ hắn, Đồ Đồ mới không bị khi dễ!”
Hổ Bính nhìn ba vị thiếu niên Nhân tộc trước mắt, dáng vẻ vô cùng giống lần đầu tiên gặp cha mẹ nhà bạn gái, bứt rứt nói: “Ba vị sư huynh, vừa rồi Hổ Bính có nhiều mạo phạm, kính xin ba vị sư huynh thứ lỗi.”
âu Dương còn chưa mở miệng, Trần Trường Sinh bên cạnh lại hỏi: “Xin hỏi, ngươi là Hổ Bính của Hổ tộc trong mười hai tộc Yêu tộc? Hổ Liệt là gì của ngươi?”
âu Dương kinh ngạc nhìn thoáng qua Trần Trường Sinh, tiểu tử này còn biết Yêu tộc? Nhưng nghĩ lại thân phận người trùng sinh của Trần Trường Sinh, cũng hiểu rõ không có mở miệng.
Còn Hổ Bính nghe thấy Trần Trường Sinh nói vậy, lập tức đáp: “Hổ Liệt chính là phụ thân tại hạ!”
Trần Trường Sinh khẽ gật đầu, nói: “Vậy thì không sai, nếu như vậy, ngày mai ngươi cứ dẫn theo bộ tộc của ngươi rời đi đi! Đời này ngươi đừng gặp lại Đồ Đồ nữa!”
Lời vừa nói ra, lập tức khiến đám người xung quanh yên tĩnh, Hổ Bính lại càng không biết phải làm sao!
Nó không hiểu, vì sao vị thiếu niên mặc đạo bào màu tím mới gặp lần đầu tiên này lại đột nhiên bảo mình rời đi như vậy, thậm chí còn không cho mình và Đồ Đồ gặp lại.
Trần Trường Sinh đứng lên, Tiên Thiên Tam Tài trận trong tay sáng lên, nhìn chằm chằm Hổ Bính trước mắt gằn từng chữ nói:
“Qua ngày hôm nay, ta gặp ngươi, sẽ giết ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận