Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 527: Ngươi là chính ngươi

âu Dương nhìn Lãnh Thanh Tùng đang đưa trường kiếm hắn yêu quý nhất, trên mặt ngược lại hiện lên vẻ ngơ ngác.
Tiểu tử này xưa nay không giỏi ăn nói, đột nhiên mạnh dạn nói ra lời này, âu Dương cảm giác như mình vừa phạm phải trọng tội.
Không phải chỉ là không nói cho hắn biết tại sao cần đi hướng đông thôi sao?
Cũng không phải muốn hại hắn, ngược lại còn có lợi lớn cho hắn, tiểu tử này sao lại làm chó cắn Lữ Động Tân()?
(
) Chó cắn Lữ Động Tân: ý chỉ người làm việc tốt nhưng không được biết đến, còn bị bạc đãi
Sau đó hắn nói không tu đạo nữa, xong lại hỏi mình có phải đã biết hắn là Lý Thái Bạch chuyển thế không, rồi lại đưa kiếm thể hiện quyết tâm.
Cả những điểm chết này khiến âu Dương hoài nghi có phải tên tiểu tử này đã gặp phải nỗi kinh hoàng khủng khiếp nào đó ở vùng cực đông hay không!
Sau đó tiểu tử này chạy về hỏi mình có phải nhìn hắn chướng mắt, muốn hại chết hắn hay không?
Nhìn thanh kiếm sắp sửa đâm vào mặt mình, âu Dương tức giận lắc người qua một bên, nhìn lão Nhị lại sắp tỏ vẻ không vui, giơ tay lên búng một cái thật mạnh trên trán hắn.
“Cả ngày lải nhải, suy nghĩ lung tung cài gì đâu không, nếu ngươi không muốn đi thì đừng đi!” Búng đầu hắn thuận tay ghê.
Không hổ là đứa nhỏ nhà mình nuôi, tiếng búng trán cũng thanh thúy lạ kỳ.
Đã nhất là được nhìn cái mặt lạnh lùng của lão Nhị bị cái búng trán của mình đánh sụp, đau đến ngoác mồm, trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng.
âu Dương nhìn bảng giao diện thuộc tính của Lãnh Thanh Tùng trước mặt, trong lòng thở dài, nếu như nói người hắn cảm thấy tội lỗi nhất trong kế hoạch của hắn là ai, chỉ có thể là lão Nhị trước mặt thôi!
Tính danh: Lãnh Thanh Tùng (Vô Cấu Kiếm Tâm chuyển thế)
Tu vi: Hợp Thể tầng sáu
Căn cốt: ?
Mị lực: ?
May mắn: ?
Tư chất âm luật: ?
Kỹ năng chuyên môn: ?
Đánh giá: Đạo hắn ở nơi nào, chỉ có thể do chính hắn lựa chọn!
Từ vị diện chi tử ban đầu, nhân vật chính trời định, đến Vô Cấu Kiếm Tâm chuyển thế bây giờ.
Chỉ từ ý trên mặt chữ là có thể biết được, kém hơn trước kia không chỉ một cấp bậc.
Từ khi lão già đầu nhà mình lấy thân hy sinh thay đổi vận mệnh cho lão Nhị nhà mình, giao diện thuộc tính liền biến thành như thế này.
Nhưng nếu là không có lão đầu nhà mình đi cải mệnh, kết cục cuối cùng củalão Nhị nhà mình chính là mở lại Thiên Môn, để tiên nhân một lần nữa xuất hiện trên thế giới này!
Tới lúc đó, tiên nhân sẽ giáng lâm thế giới này một lần nữa, tất cả những gì trước đây Lý Thái Bạch đã làm cũng sẽ tan thành mây khói.
Tiên nhân giả chết, mượn tay Lý Thái Bạch sống tạm vô số năm, cuối cùng mượn tay Lãnh Thanh Tùng mở lại tiên môn, một lần nữa trở về với bầu trời.
Đây cũng chính là âm mưu của tiên nhân, cũng là chuyện mà bọn tiên nhân ngồi trên trời kia chờ đợi đã lâu.
Đến lúc đó dù cho Lãnh Thanh Tùng lên tiên vị, cũng chẳng qua là thêm một vị tiên nhân trên trời mà thôi.
Thế giới này cũng sẽ không trở nên tốt đẹp hơn.
Nếu là không có hắn can thiệp, chỉ sợ cái gọi là Lý Thái Bạch chuyển thế, cũng chỉ có một người là Lãnh Thanh Tùng chứ không hề có Bạch Phi Vũ.
Trải qua lịch sử hắn tham dự, Kiếm Tiên Lý Thái Bạch lên ngôi cuối cùng cũng phát hiện ra được ý đồ của tiên nhân, cũng phát giác ra sai lầm trí mạng khi trảm tiên quá vội vàng.
Thế là mới lưu lại hai người dự trù cho phía sau.
Thần hồn và kiếm tâm chuyển thế thành hai người khác nhau, tạo ra Bạch Phi Vũ và Lãnh Thanh Tùng ngày nay.
Bởi vì vốn là Vô Cấu Kiếm Tâm chuyển thế, cho nên Lãnh Thanh Tùng có kiếm đạo và tài kiếm thuật vượt xa các tu sĩ thời nay.
Có thể nói Lãnh Thanh Tùng chính là vì kiếm đạo mà tồn tại, cũng có thể nói, kiếm đạo chính là vì Lãnh Thanh Tùng mà tồn tại!
Vô Cấu Kiếm Tâm chuyển thế như vậy, muốn trùng tu Thanh Liên kiếm đạo của Lý Thái Bạch dễ như trở bàn tay!
Nếu như dựa theo tuyến phát triển của thế giới ban đầu, Lãnh Thanh Tùng sẽ trở thành một trong những quân cờ trọng yếu để tiên nhân trở lại tiên môn.
Nhưng tất cả những điều này đã chấm dứt khi sư phụ Hồ Vân nhà mình nghịch thiên cải mệnh cho Lãnh Thanh Tùng.
Mục tiêu cuối cùng mà Lãnh Thanh Tùng muốn tu luyện: Thái thượng Vô Tình đại đạo, đã bị Hồ Vân cưỡng ép lấy tình yêu trần tục vây hãm trong thế gian, vĩnh viễn không có khả năng đạt đến Tiên Nhân Cảnh.
Nhưng chỗ xấu chính là, Lãnh Thanh Tùng đời này lại không thể bước chân vào tiên môn, nắm giữ kiếm đạo cực hạn của hắn.
Cả một đời dù nỗ lực đến mấy cũng chỉ có thể là tông chủ Thái A thứ hai của Kiếm Tông.
Đời này có thể đạt tới tông chủ Thái A của Kiếm Tông, đối với người bình thường mà nói đã là thành tựu cả đời mơ ước.
Nhưng đối với người đã từng vị diện chi tử, tài năng kiếm pháp nghịch thiên như Lãnh Thanh Tùng, làm sao có thể cam tâm chỉ làm một Thái A thứ hai?
Nhưng con đường của Lãnh Thanh Tùng lại là do sư phụ nhà hắn tự tay chôn vùi dưới sự ngấm ngầm đồng ý của âu Dương.
Cho nên đối với vị sư đệ này, âu Dương áy náy từ sâu trong tận đáy lòng.
Dù là Trần Trường Sinh hay là Bạch Phi Vũ, thậm chí Hồ Đồ Đồ hay là Tiêu Phong, hắn cũng cố gắng nỗ lực nhiều nhất có thể để trao cho chúng quyền tự do.
Nhưng duy chỉ có tiểu lão đệ trước mắt này lại do lão đầu nhà hắn và chính hắn tự tay chặt đứt con đường!
Đối với tu sĩ mà nói, tội hủy đạo chẳng khác gì giết chết phụ mẫu, lỗi lầm lớn như vậy, dù cho Lãnh Thanh Tùng không biết, âu Dương vẫn tràn đầy cảm giác áy náy đối với Lãnh Thanh Tùng trước mặt.
âu Dương hít sâu một hơi, xua tay với Lãnh Thanh Tùng đang ngơ ngác ngốc nghếch trước mặt, chỉ chiếc ghế đẩu bên chân ra hiệu Lãnh Thanh Tùng ngồi xuống.
Lãnh Thanh Tùng nhìn thoáng qua chiếc ghế nhỏ, không chút do dự ngồi lên.
Ghế đẩu rõ ràng quá nhỏ, Lãnh Thanh Tùng cao mét tám mấy khó khăn nhét người vào chiếc ghế đẩu nhỏ bé.
Nhưng Lãnh Thanh Tùng vẫn hí ha hí hửng ngồi trên chiếc ghế đẩu bên cạnh huynh trưởng nhà hắn.
Lãnh Thanh Tùng sẽ không nói những lời hoa ngôn xảo ngữ như Trần Trường Sinh, cũng không có dung mạo khí chất phiêu nhiên xuất thần như Bạch Phi Vũ.
Ưu thế duy nhất hắn có chính là hắn lớn lên cùng với huynh trưởng nhà hắn, sớm chiều ở chung, tình cảm sâu đậm, đây không phải là chuyện hai tên phế vật ngây thơ kia có thể so sánh được.
Không cần quanh co lòng vòng, đối mặt với huynh trưởng nhà hắn, hắn luôn thẳng thắn có gì nói đó, sau đó huynh trưởng nói cái gì thì chính là cái đó.
Đây mới là chuyện mà thanh kiếm trong tay huynh trưởng cần làm!
âu Dương lần nữa nằm lên ghế nằm, nhìn Lãnh Thanh Tùng ngồi một bên thật ngoan ngoãn trên cái ghế đẩu nhỏ, áy náy mở miệng nói: “Sau này ngươi đừng nên trách sư phụ!”
Lãnh Thanh Tùng sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu nói: “Sư phụ làm gì cũng có ý của người, ta nghe huynh trưởng và sư phụ!”
Lãnh Thanh Tùng vô cùng cảm kích Hồ Vân, nhờ có Hồ Vân, hắn và huynh trưởng mới có thể thoát khỏi phàm trần, đi trên con đường tu hành.
Hắn có thể sống như bây giờ, với hắn, Hồ Vân đã hoàn thành hết trách nhiệm của một trưởng bối trong nhà.
Nhìn Lãnh Thanh Tùng, âu Dương cảm giác hắn hơi bất lực trước tên tiểu tử ngốc nghếch này, nên nói tiểu tử này thành thật hay là chê hắn ngốc đây?
âu Dương thở dài một hơi, kiên nhẫn nói: “Ta chưa hề nói ta không thích ngươi tu đạo, ngươi cũng không phải ai gì gì đó chuyển thế. Tiểu tử, ngươi phải nhớ kĩ những lời hôm nay ta nói với ngươi!”
Lãnh Thanh Tùng nghe giọng nói nghiêm túc của âu Dương, thân thể lập tức nghiêng về phía trước, ra vẻ giương tai lắng nghe.
âu Dương đang nghiêm túc đột nhiên buông lỏng, mở miệng cười nói:
“Ngươi chính là ngươi, Lãnh Thanh Tùng, so với chuyện tu đạo, ta càng hi vọng ngươi có thể làm chính ngươi, tu hành là chuyện của riêng ngươi, nếu ngươi có ước mơ thì hãy dũng cảm theo đuổi đi!”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận