Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 481: Thủy Tổ

Bên trong dòng lũ đạo vận sặc sỡ, Bạch Phi Vũ toàn thân mặc áo trắng bị ép đến cong người, tay phải cầm Lượng Thiên xích vác trên vai.
Bất động như núi.
Trong dòng nước lũ nghìn vạn đạo vận, hắn tựa như một pho tượng, mặc cho đạo vận lưu chuyển, hắn vẫn sừng sững bất động.
Hai mắt nhắm chặt, lông mày nhíu lại, áo trắng tung bay, đầu chẳng hề cúi.
Những thần hồn trên mây Tiên mới đầu còn phẫn nộ, sau đó kinh ngạc, cuối cùng biến thành sợ hãi.
Tiểu tử áo trắng trước mặt là quái vật sao!
Đứng bên trong nhiều đạo vận như vậy, dù cho là tiên nhân thật sự cũng có thể bị lạc giữa dòng lũ này.
Vậy mà hắn đứng trong dòng lũ đạo vận lại không hề hắn chút nào?!
Trên đám mây vang lên thanh âm hỗn loạn, những tiếng kinh hô vang lên liên tiếp:
“Không đúng, hắn không phải người! Hắn là tiên nhân chuyển thế!”
“Không thể nào! Dòng lũ đạo vận này dù cho tiên chủ đến cũng phải chịu vả mặt hai cái!”
“Hắn mạnh mẽ quá à! Ta hơi thích hắn rồi, làm sao đây?”
“Vợ yêu, hôm qua không phải ngươi còn nói sẽ yêu ta một vạn năm sao?”

Những giọng nói ồn ào vang lên từ đám mây, người thường trong kinh đô hoảng sợ, không biết vì sao tiên nhân lại đột nhiên náo nhiệt như vậy.
Bạch Phi Vũ bị đạo vận ép cong người rốt cục hành động.
Đôi mắt vẫn nhắm chặt chưa mở, nhưng sống lưng thẳng tắp, Lượng Thiên xích từ trên vai đã nắm chặt trong tay.
Tiếng huyên náo đột nhiên im bặt, cả đất trời như bị nhấn phím tạm dừng.
Tất cả ánh mắt đều tập trung trên người vị thiếu niên áo trắng kia.
Đôi mắt mở ra, một đôi đồng tử vàng rực nhìn lên trời cao.
Đạo vận vốn đang quét sạch khắp nơi cũng im bặt dừng lại, lập tức đột nhiên chảy ngược về phía bầu trời.
Đã đến lúc lật trời rồi!
Nâng Lượng Thiên xích ngang ngực, hắn vung tay chỉ lên trời!
Sương mù trắng dày đặc uy nghi thoát ra từ ống tay áo, Bạch Phi Vũ hóa thành một con nai sừng tấm khổng lồ xông lên bầu trời.
Chúng tiên khó khăn lắm mới ổn định được sóng phản kích từ dòng lũ đạo vận, trong nháy mắt đã tan đàn xẻ nghé dưới sự tấn công của con nai sừng tấm khổng lồ.
Mây tầng tầng dày đặc, trong nháy mắt biến thành những dải mây mỏng manh.
Tam Túc Kim Ô ở giữa cũng trong nháy mắt bị con nai húc bay ra ngoài, hóa thành một vệt sáng vàng rồi biến mất không thấy gì nữa.
Mười vạn thần hồn hoảng hốt, không còn vẻ tiên nhân giả tạo như vừa rồi.
Từng đôi mắt kinh hãi nhìn con nai sừng tấm khổng lồ đứng giữa bầu trời.
Tiếng nai vang vọng đất trời.
Như đang thông báo một trật tự mới sắp được thiết lập!
Con nai màu trắng ngửa đầu rống dài, trong mây mù trắng xóa, thân ảnh Bạch Phi Vũ như ẩn như hiện.
Khi sương trắng rút đi, toàn thân áo trắng vẫn như cũ, nhưng trên thân áo trắng lại thêu những sợi hoa văn màu vàng.
Bạch Phi Vũ ôn hòa tao nhã, trên mặt lúc này lại thêm vẻ thần thánh cao quý, đôi mắt màu vàng mang theo uy áp thần thánh vô thượng!
Chỉ một người đứng trên bầu trời, lại khiến mười vạn tám ngàn tiên nhân nhao nhao đầu hàng.
Tay phải cầm Lượng Thiên xích, tay phải trống không, ánh sáng vàng biến thành hình dạng của một cuốn sách trân quý.
Chính là Phong Thần bảo thư bị ba vị tiên linh kia cuốn đi!
Trang sách vàng óng từ từ mở ra, không gió mà bay.
Bạch Phi Vũ hạ mắt, không vui không buồn mà nhìn Phong Thần bảo thư trước mặt, trầm mặc không nói gì.
Mà hai bên, vô số cựu tiên giờ đã trở thành thần hồn yêu tộc vội vã im lặng, sợ quấy rầy đến vị đại nhân trước mắt này!
Khúc dạo đầu đã kết thúc, bây giờ màn trình diễn thú vị mới được bắt đầu!

Kim Ô hóa thành ánh sáng, rơi xuống cạnh âu Dương, cùng âu Dương cùng nhau thưởng thức cảnh tượng tráng lệ này.
“Vị trí đã ngồi suốt vạn năm, đột nhiên bị người đoạt đi, có thấy cam tâm hay không?” âu Dương không thèm quay đầu mà hỏi về phía con nai sừng tấm to lớn trên bầu trời.
“Quá lâu, lâu đến nỗi ta cảm giác ta đã biến thành một pho tượng, bây giờ buông bỏ cũng tốt!” Người đàn ông trung niên dáng vẻ trang nghiêm, cảm giác cực kỳ áp bách, ở cạnh âu Dương nhìn trời than thở.
Hắn thân là Yêu Tổ, bị Lý Thái Bạch chém xuống từ trong đạo, hóa thành nhân gian.
Lại một mình gánh chịu tín đồ của hắn ngàn vạn năm, bây giờ buông bỏ được gánh nặng, hắn lại cảm nhận được sự nhẹ nhõm trước đây chưa từng có.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cứ mặc cho những thần hồn này kéo hắn xuống, sợ rằng hắn cũng sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.
Tên Lý Thái Bạch này cũng kỳ quái, thời kỳ Thượng Cổ chém hắn, ngàn vạn năm sau lại giải thoát cho hắn.
Yêu Tổ nhìn con nai sừng to lớn trên bầu trời, đột nhiên bật cười.
“Tiên nhân các ngươi cũng nội chiến à?” âu Dương liếc mắt nhìn thoáng qua Yêu Tổ, tò mò mở miệng hỏi.
Lúc chưa đến nhân gian này, âu Dương đã cảm giác có chút kỳ quái.
Nhân gian do tiên nhân biến thành, khi hai người họ tới đây, chắc chắn đã bị Yêu Tổ thân là tiên nhân phát giác được.
Nhưng mọi chuyện lại tựa như Yêu Tổ ngầm đồng ý để hắn mang theo tiểu Bạch tìm hiểu rõ ràng nhân gian này.
Thậm chí dù tiểu Bạch đã bị Yêu Tổ đánh thành như thế, còn bị cướp đi Lượng Thiên xích, tất cả đều như một màn kịch.
Thật giống như là vì hướng cho tiểu Bạch có thể đi đúng đường mà đặc biệt diễn vở cướp đoạt này, sau đó để tiểu Bạch tự cắt đứt đạo căn, đạt được sức mạnh hiện tại.
“Tiên nhân chỉ là đại diện cho đạo, không phải là đạo, có chút tâm tư hiển nhiên cũng là chuyện bình thường!” Yêu Tổ không giấu diếm, ngược lại sảng khoái thừa nhận.
“Vậy các ngươi vì cái gì?” âu Dương tò mò hỏi.
“Vì cái gì? Không cần vì cái gì cả, bởi vì ta là Yêu Tổ, Yêu Tổ là tổ tiên của vạn yêu!” Yêu Tổ Bá Ngọc bá đạo mà nói.
Nếu không phải âu Dương đã từng tát hắn hai cái bạt tai thì thật sự đã tin người đàn ông trung niên trước mặt vốn bá đạo như vậy.
Nhưng sau khi tát hắn hai bạt tai, âu Dương lại cảm thấy hắn sắp khóc.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt chế nhạo của âu Dương, người đàn ông trung niên không khỏi đỏ mặt, ho khan một tiếng mở miệng nói: “Thật ra đó không phải là kế hoạch của ta, mà là của một người khác hoàn toàn!”
âu Dương trợn trắng mắt, vẻ mặt kiểu ta biết ngay là thế mà.
Yêu Tổ chăm chú nhìn âu Dương nhẹ giọng nói: “Hắn cũng giống ta, đều là Thủy Tổ, đến từ chỗ các ngươi, bay cao cùng trời, nhưng chúng ta luôn ở bên người các ngươi! Ngược lại điều khiến ta tò mò hơn cả chính là, ngươi rốt cuộc là ai!”
“Người ngươi nói là Nhân Tổ sao?” âu Dương kỳ quặc nhìn Yêu Tổ hỏi, nửa câu sau của hắn bị âu Dương cố ý bỏ qua, trực tiếp trả lời đáp án cho nửa câu đầu.
Điều này cũng không khó đoán, vạn yêu đã có tiên nhân là Thủy Tổ.
Những chủng tộc khác không thể không có.
Giống như Yêu Tổ là Thủy Tổ của yêu, ngoại trừ Nhân Tổ ra thì còn có Ma Tổ.
Hiện tại toàn bộ Ma tộc đều bị phong ấn, có thể kế hoạch này hết thảy đều do Nhân Tổ!
Huống hồ, Yêu tộc và Ma tộc sinh ra cường đại, còn Nhân tộc mặc dù yếu ớt, nhưng đầu óc lại cực kỳ nhanh nhạy.
âu Dương cũng không tin tên Yêu Tổ trước mặt mới ăn hai bạt tai đã khóc này thì có thể lập kế hoạch gì to lớn!
Yêu Tổ không trả lời, chỉ cười không nói, sau đó nhìn Bạch Phi Vũ trên trời mà ung dung nói:
“Dù sao, bọn ta cũng từng là tiên nhân, đương nhiên không thể đặt cược chỉ một bên được, chúng đã phát hiện ra người kế vị Lý Thái Bạch, vậy bọn ta chỉ có thể giúp người kế vị này ẩn nấp cho kỹ thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận