Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 380: Chào mừng đến với thế giới của ta

Giọng điệu lạnh lùng, ánh mắt không chút cảm xúc, chỉ có lực tay mạnh mẽ bóp lấy cổ nàng.
Cửu Vĩ bị đè trên mặt đất, trong lòng đột nhiên nảy lên một nhịp, chưa từng có ai đối xử với nàng như vậy, người này thật sự rất đặc biệt!
Nếu có thể nhốt hắn vào lồng, chắc chắn hắn sẽ trở thành bảo bối tuyệt nhất của nàng!
Cửu Vĩ chớp mắt quyến rũ nhìn âu Dương đang đè nàng trên mặt đất, đôi mắt hoa đào tựa hồ sóng sánh ra nước.
“Bà chị này có vấn đề gì sao? Nhìn kiểu gì mà con mắt muốn rớt ra ngoài luôn vậy?” âu Dương khó hiểu nhìn Cửu Vĩ trên mặt đất, thầm nghĩ.
Tiêu Phong dũng cảm bước tới, mặc dù không biết nữ nhân trước mặt là ai, nhưng hắn vẫn là không đành lòng nhìn cô nương xinh đẹp như vậy bị âu Dương đối xử thô bạo, Tiêu Phong nắm lấy ống tay áo của âu Dương nói: “Đại sư huynh, huynh làm vậy sẽ khiến nàng bị đau!”
Chát!
Cái tát giáng xuống mặt Tiêu Phong, ánh mắt Tiêu Phong vẫn còn hơi đờ đẫn nhìn người phụ nữ trước mặt, ngay lập tức đã trở nên tỉnh táo hơn.
“Muốn làm chó vẫy đuôi thì đứng qua bên kia!” âu Dương không quay đầu lại mà quở trách.
Long vương điện hạ ngoan ngoãn ăn một cái tát, đứng thẳng người như học sinh tiểu học, úp mặt vào tường kiểm điểm.
“Vừa rồi ta mê muội điên rồ cái gì, tự nhiên lại muốn cầu tình cho con yêu nữ này? Dám làm nhiễu tâm đạo của ta, đợi lát nữa ta giúp Đại sư huynh làm thịt nàng!”
Tiêu Phong ăn một tát của âu Dương, trong lòng chán nản, nhìn Cửu Vĩ bị đè xuống đất, trong mắt hiện lên một tia sát ý.
Cửu Vĩ không chút sợ hãi nhìn âu Dương trước mặt, thản nhiên nói: “Ngươi làm đau thiếp thân, không nhẹ tay một chút được sao?”
“Tài hèn cán mọn mà dám ở đây múa ríu qua mắt thợ?” âu Dương trực tiếp nhấc Cửu Vĩ lên, nhìn rõ ràng bảng thuộc tính hoàng kim trước mặt.
Tên: Cửu Vĩ (Dạng chưa hoàn chỉnh)
Tu vi: Nguyên Anh Đại viên mãn (đang phong ấn)
Căn cốt: 9
May mắn: 9
Mị lực: 10+2
Tư chất âm luật: 10
Kỹ năng độc quyền: Mê hoặc chúng sinh (đã mở, mị lực +2), dự đoán tương lai (đang phong ấn)
Đánh giá: Đây là một cô nương tai thú trưởng thành chất lượng cực phẩm hàng đầu, thu phục được tuyệt đối sẽ không lỗ!
Bảng thuộc tính trước mặt không giống với Đồ Đồ, vốn dĩ âu Dương còn đang băn khoăn không biết có phải bảng thuộc tính Đồ Đồ sau khi giải phong sẽ bị biến đổi hay không.
Bảng thuộc tính của mấy tên nghịch tử trên đỉnh núi cũng biến đổi mấy lần, đây cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Nhưng khi Cửu Vĩ trước mặt thừa nhận mình không phải Đồ Đồ, âu Dương mới ý thức được, Cửu Vĩ trước mặt không phải Đồ Đồ, mà là Yêu thần tiên thiên Cửu Vĩ hồ muốn trùng sinh trong thân xác của Đồ Đồ!
“Đồ Đồ đâu, ta không muốn hỏi đến lần thứ ba!” âu Dương giơ một tay lên trước mặt Cửu Vĩ, không chút thương hương tiếc ngọc mà hỏi.
Cửu Vĩ bị bóp cổ họng trông có chút chật vật, ho khan một tiếng, hai tay nắm lấy cánh tay âu Dương để cho mình có thể hô hấp thuận lợi hơn một chút, cần cổ trắng như tuyết bị âu Dương bóp ra hai vệt đỏ, nhìn càng thêm nhu thuận đáng yêu.
“Ngươi không dám giết ta, linh hồn của tiểu hồ ly kia đã dung hợp với ta, giết ta, nghĩa là giết nàng!” Cửu Vĩ cười lạnh, nàng không chút sợ hãi mà lên tiếng.
Lúc này, âu Dương mới đột nhiên ý thức được vì sao lần trước lúc Đồ Đồ thức tỉnh huyết mạch, Hồ Ngôn lại cưỡng ép mang Đồ Đồ quay về.
Một khi Đồ Đồ thức tỉnh, thần hồn của Đồ Đồ sẽ bị Cửu Vĩ trước mặt này chiếm giữ.
Từ đó về sau, trên đời này sẽ không còn Đồ Đồ nữa, chỉ còn lại Yêu thần tiên thiên mang tên Cửu Vĩ!
Nhưng cũng không đúng, căn cứ theo lời lão già ở Thanh Khâu sơn, Đồ Đồ là do Hồ Ngôn tự tay mang ra từ trong hồ máu.
Bản thân Đồ Đồ là Cửu Vĩ, tại sao nàng vẫn bị thần hồn Cửu Vĩ chiếm giữ?
Nếu như Hồ Ngôn đã vì không để cho Đồ Đồ biến mất mà cưỡng ép cắt ngang quá trình thức tỉnh huyết mạch, như vậy, hắn vốn không cần mang Đồ Đồ đi thức tỉnh huyết mạch lần nữa!
Nhớ tới phản ứng của Hồ Ngôn lần đầu tiên nhìn thấy Đồ Đồ, dường như đó là lần đầu tiên Hồ Ngôn tìm thấy Đồ Đồ.
âu Dương có thể cảm thấy rằng trong đó còn có bí mật khác!
Là một người đang ở bậc Trúc Cơ, hắn biết rất ít về những thứ như thần hồn, nên bây giờ hắn có hơi bị động.
Tuy nhiên, dù biết ít nhưng không có nghĩa là hắn không có cách!
âu Dương nhìn Cửu Vĩ bị mình một tay nhấc lên, nghiêng đầu nói: “Ngươi cho rằng ta không làm gì được ngươi sao? Tịnh Tử! Lại đây!”
Cẩu Đầu Nhân vốn đang ngồi xổm ở đó, nghe thấy âu Dương gọi mình, lập tức thấp thỏm chạy tới, tuy rằng nó là Đạo Bảo, nhưng lúc vừa nhìn thấy Cửu Vĩ, cho dù là Đạo Bảo thì cũng không khỏi có chút dao động.
Yêu nữ này mạnh thật!
Nhưng lão đại của hắn hình như cực kỳ ghét bỏ yêu nữ này, nên Tịnh Tử ngoan ngoãn ngồi xổm ở phía xa, không dám nhúc nhích.
“Chẳng lẽ vừa rồi ta cùng với mấy thứ rác rưởi kia mắng chửi chủ nhân, đã bị chủ nhân nghe thấy sao? Rõ ràng ta đã rất nhỏ giọng rồi mà!”
“Há mồm!” âu Dương nhìn chằm chằm Cửu Vĩ trước mặt, không quay đầu lại mà ra lệnh.
“?” Tịnh Tử sững sờ một lúc, sau đó hiểu âu Dương muốn làm gì, lập tức ngoan ngoãn mở miệng.
Lực hút phát ra từ miệng con chó, âu Dương và Cửu Vĩ cùng lúc bị hút vào bụng Tịnh Tử!
Khoảnh khắc Cửu Vĩ bị hút vào miệng chó, trái tim nàng đập thình thịch, nàng vô thức muốn phản kháng theo bản năng, nhưng lại phát hiện ra chân nguyên của mình đã bị âu Dương áp chế chặt chẽ.
“Đừng giãy giụa, lão tử dẫn ngươi đến một nơi không người để xử lý ngươi!” âu Dương nhìn Cửu Vi đang hốt hoảng, nhẹ giọng nói.
Cửu Vĩ cảm thấy trời đất như đang quay cuồng, sau đó nàng đã đến một nơi xa lạ.
âu Dương đứng trên mặt hồ, thô bạo ném nàng xuống hồ.
Cửu Vĩ ngạc nhiên, nàng không chìm mà dường như bị ném xuống một cái giường bằng nước.
Sống lâu như vậy, Cửu Vĩ lập tức hiểu rõ mình đang ở nơi nào, đây chính là tiên giới!
Chỉ có tiên nhân mới có năng lực khai mở thế giới, không nghĩ tới vạn năm sau tỉnh lại mới được ngày đầu tiên lại bị kéo vào thế giới con của tiên nhân!
Gương mặt đẹp đến kinh tâm động phách trong nháy mắt lộ vẻ tái nhợt, nàng run rẩy nhìn âu Dương nói: “Ngươi vậy mà lại là tiên nhân!”
âu Dương không trả lời mà chỉ nhìn xung quanh nơi này, đây là nơi hắn và âu Dã Tử gặp nhau lần đầu tiên.
Không có gì khác biệt so với lần đầu tiên hắn đến đây, điểm khác biệt duy nhất là dường như nơi này đã trở nên rộng lớn hơn nhiều.
Không thèm để ý đến sắc mặt tái nhợt của Cửu Vĩ, âu Dương vươn tay búng một cái, trên bầu trời xanh chậm rãi hình thành một khuôn mặt người.
So với khuôn mặt mờ nhạt trước đây, khuôn mặt ngày hôm nay rõ ràng hơn, vầng trán có chút giống âu Dương.
Khuôn mặt người dường như rất vui mừng khi nhìn thấy âu Dương, tứ phương tám hướng vang lên giọng nói đinh tai nhức óc:
“Cha!”
âu Dương hài lòng nhìn thằng con trai lớn của mình, sau đó lại nhìn Cửu Vĩ cả người đang run rẩy, khóe miệng nhếch lên nói:
“Chào mừng đến với thế giới con của ta, tiểu súc sinh xinh đẹp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận