Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 682: Đồng môn bất hoà

Bạch Phi Vũ.
Phong Thần ba mươi sáu chỗ nhân gian.
Thần chủ Tổng lĩnh trăm vạn thần minh.
Kiếp trước là Kiếm tiên phong hoa tuyệt đại.
Lúc này giống như là một con chó hoang quỳ ở trong dòng sông thời gian. Viptruyenfull.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Quanh thân tràn ngập tuyệt vọng cùng bi thương, tự phủ định đến mức muốn bị dòng sông thời gian nuốt chửng.
Nếu thật sự để cho dòng sông thời gian nuốt chửng, Bạch Phi Vũ sẽ vĩnh viễn bị lạc trong dòng sông thời gian.
Bạch Phi Vũ luôn luôn thấu triệt nhất, lạnh nhạt nhất, tin tưởng số mệnh, giờ phút này lại là kẻ không chịu nổi nhất.
Mà Lãnh Thanh Tùng từ trong hỗn độn đi tới dòng sông thời gian, nhìn thấy Bạch Phi Vũ đã hãm sâu trong tự trách, cam nguyện dung nhập vào trong dòng sông thời gian, cũng bất chấp suy nghĩ nhiều.
Lãnh Thanh Tùng một bước tiến lên, một tay nhấc Bạch Phi Vũ lên, nhìn Tứ sư đệ trước mắt đã từng sớm chiều ở chung, cố nén lửa giận mở miệng nói: "Huynh trưởng đâu rồi?"
Bạch Phi Vũ tùy ý để Lãnh Thanh Tùng xách lên, nhìn Lãnh Thanh Tùng một thân áo đen, trong con ngươi tràn đầy tĩnh mịch nói ra: "Ta không biết, ta không rõ, ta không hiểu vì sao lại biến thành cái dạng này.”
Có trả lời, nhưng lại giống như là chẳng trả lời được gì.
Nhìn thấy Bạch Phi Vũ bày ra bộ dáng như thế, Lãnh Thanh Tùng càng tức giận không chỗ phát tiết.
Ba!
Tiếng bàn tay thanh thúy vang lên, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa của Bạch Phi Vũ nhất thời sưng đỏ lên.
Lãnh Thanh Tùng giận không kìm được, giơ tay lên một chưởng tát lên trên mặ Bạch Phi Vũ t, tức giận nói: "Ta đang hỏi ngươi, huynh trưởng đâu rồi?"
Một cái tát này giống như đánh thức Bạch Phi Vũ, nhìn Lãnh Thanh Tùng trước mắt, Bạch Phi Vũ lấy lại tinh thần.
Trở tay bắt lấy cổ áo Lãnh Thanh Tùng, điên cuồng gào thét: "Huynh trưởng, huynh trưởng! Ngươi ngoại trừ biết gọi huynh trưởng, ngươi còn có ích lợi gì! Nếu không do ngươi, âu Trị Tử còn sẽ không như vậy!
Bạch Phi Vũ đã biết được toàn bộ tuyến thời gian, giống như một con sư tử nổi giận, nếu là nói mình thành đạo là âu Trị Tử ngăn cản sát kiếp, vậy vì tên kiếm tu cả ngày tự cho mình là bất phàm trước mắt này, hắn đã rải rác chân nguyên khắp thiên địa, để Lãnh Thanh Tùng hợp đạo, mới là thủ phạm của tất cả!
Mình và âu Trị Tử là bạn cũ hai đời, làm sao lại bị Lãnh Thanh Tùng trước mắt chặn?
Lãnh Thanh Tùng dựa vào cái gì còn dám chất vấn mình như vậy?
Mặc dù thực lực siêu thoát dòng sông thời gian, thậm chí cao hơn mình, nhưng tên này lấy đâu tư cách?!
Bạch Phi Vũ nhìn Lãnh Thanh Tùng dùng vẻ mặt lãnh khốc chất vấn mình, cơn giận không tên nháy mắt bị đốt lên.
Áp lực đến cực hạn, hiện giờ hắn cũng cần một cái miệng phát tiết.
Hai người nắm lấy cổ áo đối phương, lạnh lùng cùng phẫn nộ đối diện, trong hai con ngươi lần đầu tiên xuất hiện hận ý với đối phương.
Nếu huynh trưởng không cứu hai tên phế vật này trở về.
Nếu âu Trị Tử không vì tòa băng sơn trước mắt này hóa tán thiên địa.
Đại sư huynh (huynh trưởng) cũng sẽ không biến thành cái dạng này!
Bùm!
Hai người đồng thời bộc phát ra khí thế tuyệt cường, cả dòng sông thời gian dưới tác dụng của hai người, kịch liệt hỗn loạn.
Thần lực mênh mông, kiếm ý tuyệt cường, hai vị mạnh nhất hôm nay tung ra hai cỗ lực lượng tuyệt đỉnh trong thiên địa, tùy ý va chạm ở trong dòng sông thời gian.
Hiện giờ thân là đạo mạnh nhất trong thiên địa này, cảnh giới của Bạch Phi Vũ hoàn toàn không phải thứ các tiên nhân thời thượng cổ có thể sánh ngang.
Mà Lãnh Thanh Tùng siêu thoát Thái Thượng Vong Tình đại đạo, lại càng vượt qua kiếm tiên Lý Thái Bạch kiếp trước, nhất cử nhất động đều đại biểu cho thiên địa chí lý.
Lúc này hai người đều đứng ở đỉnh cao nhất của phương thiên địa này.
Nhưng lúc hai đỉnh phong gặp nhau, lại là lúc rút đao gặp nhau!
Đồng môn chi tình, tình nghĩa huynh đệ, lúc này lại bởi vì một người, trở mặt thành thù.
Hai cỗ lực lượng va chạm, hai người mỗi người lui vài bước.
Lãnh Thanh Tùng một tay cầm kiếm, tiên linh chi khí lưu chuyển, lúc này Lãnh Thanh Tùng trở lại phương thiên địa này, tiếp nhận quyền bính thiên địa, bắt đầu Thuế Phàm làm tiên.
Bạch Phi Vũ đối diện, trong hai tròng mắt kim quang lưu chuyển, trước người hiện lên Phong Thần Bảo Thư, hắn cũng có quyền lực thiên địa, thần quang đại thịnh, lực lượng không thuộc về tiên linh chi khí lưu chuyển quanh thân Bạch Phi Vũ.
Lãnh Thanh Tùng quát lạnh một tiếng, trường kiếm xẹt qua trước người, dòng sông thời gian dưới một kiếm này đều đình trệ lại, phảng phất dưới một kiếm này, dòng sông thời gian đều có thể bị chặt đứt!
Kiếm quang tuyệt nhiên xẹt qua dòng sông thời gian, trong nháy mắt đã tới trước người Bạch Phi Vũ.
Bạch Phi Vũ thần quang đại thịnh, cầm sắc lệnh: "Tán!
Thanh âm như chuông đồng, càng giống như chúng sinh đồng thanh mở miệng.
Pháp tắc luật lệnh cường đại, giống như con rắn vàng khóa chặt kiếm quang trước mắt, giằng co không dứt.
Dòng sông thời gian vào lúc này kịch liệt rung chuyển, hai người chừa lại đường sống công kích nhau, sinh ra xoáy nước thời gian.
Thiên địa vạn vật tại một ngày này đã xảy ra lỗi, phương thiên địa này từ bắt đầu đến bây giờ, lần đầu tiên xuất hiện lỗi giống như bị trầy đĩa.
Tất cả động tác của sinh linh đều dừng lại một chút, mà ngay cả gió hay thủy triều cũng giống như là hình ảnh khi bị rớt mạng, cứ giật giật dừng rồi chạy dừng rồi chạy.
Nhưng vạn vật sinh linh thân ở trong dòng sông thời gian lại không có bất kỳ cảm giác gì, hết thảy phát sinh đều không có bất kỳ quan hệ gì với vạn vật chúng sinh.
Đời này từ lúc bắt đầu tu đạo cho tới bây giờ, hai người chưa bao giờ gặp qua đối thủ để cho mình phải dốc hết toàn lực.
Cho tới bây giờ, khi bước lên đỉnh cao của phương thiên địa này, vốn tưởng rằng sẽ không có địch nhân nào đáng giá để mình toàn lực xuất thủ.
Nhưng cũng chưa từng nghĩ tới, khi bọn họ lần đầu tiên toàn lực chém giết, đối mặt chính là đồng môn bọn họ đã từng sớm chiều ở chung!
Chân Nguyên của âu Dương rải rác thiên địa, dung hợp trong dòng sông thời gian, chính là vì để Lãnh Thanh Tùng vốn đi về phía Thái Thượng Vong Tình, vượt qua Lý Thái Bạch.
Từ con đường ta là kiếm, đi về phía con đường thông tường tuyệt đối kiếm trong thiên địa.
Hóa thành lợi kiếm của thiên địa, chém hết thảy sự bất bình vì thế phương thiên địa.
Xuất thân Nhân tộc, yêu Yêu tộc, Ma tộc phụ thần, tam giới đều là điểm yếu của Lãnh Thanh Tùng, hiểu rõ đại ái thương sinh.
Thái thượng vong tình, kết cục lại hoá hữu tình, lúc này Lãnh Thanh Tùng mới là kiếm sắc bén nhất trong thiên địa!
Mà Bạch Phi Vũ có được phúc trạch chúng sinh, thần đạo hưng minh, lại là vì thủ hộ chúng sinh trong thiên địa.
Trăm vạn chúng thần thủ hộ nhân gian, mới có thần đạo không suy.
Là người thành lập thần đạo, Bạch Phi Vũ tay cầm Thần Chủ Quyền Bính là tấm khiên mạnh nhất của chúng sinh thiên địa!
Kiếm mạnh nhất, khiên cứng nhất.
Trong dòng sông thời gian, lại bộc phát một trận chiến mạnh nhất!
Song phương tận hết sức lực, khiến cho dòng sông thời gian này lần đầu tiên xảy ra tình trạng thời gian đình trệ trên mọi phương diện.
Tựa hồ vì hai người giao chiến, dòng sông thời gian đều muốn dừng lại, chờ hai vị đại lão đánh xong mới dám tiếp tục chảy về phía trước.
Mà là kiếm mạnh nhất, công kích tự nhiên càng thắng.
Nhìn như giằng co không dứt, Bạch Phi Vũ lại thủy chung bị Lãnh Thanh Tùng áp chế một đầu, chỉ có thể phòng ngự chống cự.
Dù sao sắc lệnh thần đạo, thủ đoạn công kích vẫn đang còn ở trong dòng sông thời gian, đối với người siêu thoát bên ngoài dòng sông thời gian như Lãnh Thanh Tùng, Bạch Phi Vũ chỉ có thể bị động phòng ngự.
Hai người triền đấu không biết bao lâu ở trong dòng sông thời gian, hai người từ trong dòng sông thời gian đánh tới trên dòng sông thời gian.
Cho đến khi một tiếng gào thét bi thương vang lên trong dòng sông thời gian, mới khiến hai người tạm dừng lại:
Đại sư huynh! Đại sư huynh đâu rồi! Đâu rồi......
Bạn cần đăng nhập để bình luận