Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 737: Tâm đặt ở đâu, đó mới là đích đến

Hoá ra Đại sư huynh từ đầu đến cuối đã phối hợp diễn với bọn họ, ngay từ đầu, Đại sư huynh đã biết bọn họ muốn làm gì.
Mà lần này nhận nhau, rồi lại ly biệt, nếu âu Dương thật sự có ký ức nhận ra từng người một, e rằng nỗi buồn sẽ càng trở nên nặng nề hơn.
Bọn họ không muốn Đại sư huynh nhớ lại, còn Đại sư huynh cũng giả vờ mất trí nhớ.
Cũng đúng, làm sao mà hắn lại có thể dễ dàng bị bọn họ tính kế chứ?
Bọn họ nghĩ ra một kế hoạch, còn sắp xếp hoàn hảo mọi thứ, chỉ là cuối cùng Đại sư huynh cũng tình nguyện diễn vở kịch này với bọn họ!
Đến cuối cùng, âu Dương đột nhiên nhắc đến cái tên mà bản thân nàng cũng suýt quên mất.
Sau đó, Hồ Đồ Đồ cuối cùng cũng hiểu ra tất cả những chuyện này thực ra chỉ là Đại sư huynh đang phối hợp với bọn họ, diễn kịch!
Tại sao lại không nghĩ đến Đại sư huynh làm sao có thể dễ dàng bị lừa như vậy, trừ khi hắn nguyện ý!
Tại sao!
Tại sao cuối cùng tái sinh rồi mà hắn vẫn còn dịu dàng như vậy?
Tại sao Đại sư huynh không mắng chúng ta?
Tại sao không đánh mấy người sư huynh bất tài kia?
Tại sao không ôm ta một cái thật chặt!
Hồ Đồ Đồ không hiểu, không hiểu vì sao đến cuối cùng âu Dương với nàng mới có thể nhận nhau.
Cũng không hiểu tại sao nàng lại có một vị Đại sư huynh dịu dàng như vậy!
Kể từ đó, vị vua của Vạn Yêu quốc và Thiên cổ đệ nhất yêu tộc Nữ Đế đã biến mất trong dòng sông dài của lịch sử.
Bây giờ chỉ còn lại quỷ tu Hồ Đồ Đồ.
Cầm viên đá thu hình màu xanh lam trong tay như một báu vật quý hiếm, Hồ Đồ Đồ quỳ trên đỉnh núi Nại Hà, thầm cầu phúc cho âu Dương đã được chuyển sinh: "Thần Tiên Phật tổ phù hộ, phù hộ Đại sư huynh lấy được tên thật của chính mình, sống một cuộc sống hạnh phúc vô tư."
Hồ Đồ Đồ chưa bao giờ tin vào Thần Tiên Phật tổ nhưng đây là lần đầu tiên nàng hy vọng cái gọi là thần tiên trên trời có thể nghe được những gì mình khẩn cầu, thành kính như một tín đồ chân chính.
Nàng dường như đã quên mất, vào lúc này Thần Tiên Phật Tổ cũng đang nhìn theo bóng lưng của âu Dương rời đi, đôi mắt đỏ hoe bất lực.
Một bàn tay đầy lông đặt lên vai Hồ Đồ Đồ, đôi mắt Hồ Đồ Đồ đẫm lệ ngẩng đầu lên nhìn.
Một người có hình dáng giống khỉ, xấu xí nhưng khuôn mặt hiện lên sự từ bi, trên người mặc áo cà sa, ánh sáng của Phật chiếu rọi khắp cơ thể.
Thấy Hồ Đồ Đồ quay người lại, người kia liền rút tay về, chắp hai tay vào nhau, niệm Phật cho Hồ Đồ Đồ.
“Ngươi là ai?” Hồ Đồ Đồ nhìn bóng dáng quen thuộc,.
“Đại tỷ, nhiều năm như vậy, không ngờ tỷ vẫn chẳng có gì thay đổi!" Con khỉ mặc áo cà sa nhẹ giọng nói.
“Ngươi có phải là ma cà bông nhỏ không?" Đôi mắt của Hồ Đồ Đồ hiện kên tia sáng, sau đó ánh mắt lại trở nên tối đi.
“Ngạo Tham, ma cà bông nhỏ, Tôn Hình Giả, Nhân tổ, Trần Trường Sinh? Những thứ này đều có thể là tên của ta, nhưng cũng không phải là ta thật!” Dáng vẻ lông mày rũ xuống của Ngạo Tham càng trở nên từ bi hơn.
Hắn là người đã thực sự trải qua nhiều lần tái sinh, trải qua tất cả những sự kiện lớn của trời đất, tự mình viết lại sự tồn tại của toàn bộ thế giới.
Nhưng hiện tại Ngạo Tham đã từ tâm vượn của Trần Trường Sinh trưởng thành thành chúa tể một phương, tuy chỉ là chưởng quản một trong sáu đạo luân hồi nhưng hắn đã âm thầm nắm giữ toàn bộ vòng luân hồi!
Cho dù là Hồ Đồ Đồ trước mặt hay ba vị Thánh nhân tối cao trên trời, những chuyện đã qua không thể sánh bằng những kỷ niệm tuyệt vời và cảm giác hết hồn hết vía mà hắn đã từng trải nghiệm.
Thay lão đại đạt được thành tựu như ngày hôm nay, đến từ tương lai để thay đổi quá khứ và ảnh hưởng đến tương lai.
Khi âu Dương không còn, bi kịch thật sự của thế giới này sẽ bị sinh linh của thế giới này thay đổi. Dù cho thế giới có biến đổi như thế nào, thế gian cũng không bao giờ mất đi bóng dáng những người hi sinh!
Ngạo Tham chắp hai tay lại niệm Phật, nhẹ nhàng nói: “Tâm đặt ở đâu, đó mới là đích đến.”
Hồ Đồ Đồ nhướng mày mắng: "Nói tiếng người!"
Ngạo Tham lắc hai tay nhẹ nhàng nói: "Nếu duyên đã tận, thì lão đại tự nhiên sẽ an tâm. Duyên chưa qua thì đại tỷ có gì phải buồn phiền?"
Hai mắt Hồ Đồ Đồ sáng lên, nàng đứng dậy ngay lập tức.
Đúng vậy, tuy rằng Đại sư huynh đi đầu thai, nhưng nơi mà Đại sư huynh đầu thai lại là do ba người sư huynh bất tài kia phối hợp sắp xếp!
Tuy rằng tạm thời xa cách, nhưng tương lai nhất định có thể gặp lại Đại sư huynh!
Bây giờ nên xem ba người sư huynh bất tài kia đã sắp xếp ổn thỏa chuyện chuyển sinh của Đại sư huynh hay chưa.
Nếu có chuyện gì xảy ra thì ba tên ngốc này không cần phải ngồi vào ghế Thánh Nhân nữa!
Hồ Đồ Đồ hưng phấn đứng dậy, hơi cúi đầu chào Ngạo Tham rồi nhanh chóng bay đến thế giới hỗn độn bên ngoài.
Ngạo Tham vẫn đứng đó, nhẹ nhàng niệm Phật, trên lưng có dính chút mồ hôi. mắt nhìn thoáng qua Lục đạo Luân hồi.
Vừa rồi âu Dương đầu thai, hắn nhất quyết không muốn làm người nữa, nhất định phải làm một cái cây, thậm chí tình nguyện làm một con chó.
Nếu không phải mình dụ dỗ, lừa âu Dương đến nhân đạo trong vòng luân hồi, thì thực sự không chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ!
Ngạo Tham thầm cầu nguyện: "Đại Lão Đại Thiên, xin đừng đầu thai nữa. Chỉ là những người này đến đây quậy phá, thiếu chút nữa đã khiến toàn bộ Địa Phủ phải dừng hoạt động. Ngài đến đây thêm vài lần nữa, Địa Phủ sẽ hỗn loạn!"
Hồ Đồ Đồ bay vào hỗn loạn, chỉ vừa mới rời khỏi Trung Thiên Giới, lại hướng về hỗn loạn hét lớn: "Lãnh Thanh Tùng, Trần Trường Sinh, Bạch Phi Vũ, đi ra đây!!!"
Trên đời này, người duy nhất dám gọi tên ba vị Thánh nhân, có lẽ chỉ có tiểu sư muội trước mặt.
Ngay khi giọng của Hồ Đồ Đồ vừa dứt, ba vị Thánh nhân lần lượt xuất hiện.
Ba người nhìn ta, ta cũng nhìn ngươi, thành thật đứng trước mặt tiểu sư muội nhà mình.
Rõ ràng đều là Thánh nhân thông thiên, nhưng trước mặt tiểu sư muội này, ba người đều có chút bất lực.
Suy cho cùng, Đại sư huynh có thể trở lại cũng hoàn toàn phụ thuộc vào vị tiểu sư muội này.
Về việc Đại sư huynh trở về, không những không thể nói ba vị Thánh Nhân có tác dụng, chỉ có thể nói là hoàn toàn vô dụng.
Nên chỉ có thể dựa vào tiểu sư muội trước mặt liều mạng thôi!
Cho nên lúc ba vị Thánh Nhân đối mặt với tiểu sư muội này, bọn họ rõ ràng thấp hơn một bậc.
Nếu phía trên Thánh Nhân còn có cảnh giới, e rằng hiện tại sẽ là Phân Thần cảnh Hồ Đồ Đồ!
“Nơi Đại sư huynh đầu thai sẽ không có sai sót gì phải không?” Hồ Đồ Đồ nhìn ba vị sư huynh vô dụng trước mặt, tức giận hỏi.
Trần Trường Sinh bước lên, trên mặt tươi cười nói: “Sư muội yên tâm, liên quan đến Đại sư huynh, ba người chúng ta tự nhiên không dám lơ là! Nhưng luân hồi, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể can thiệp, cho nên mặc dù chúng ta có thể khống chế Đại sư huynh tái sinh ở thế giới kia, nhưng không thể khống chế được Đại sư huynh sẽ đầu thai đi đâu!”
Đúng như dự đoán, ba vị sư huynh bất tài chẳng làm được gì cả!
Ánh mắt có phần oán trách của Hồ Đồ Đồ khiến ba vị thánh cảm thấy tê cả da đầu, nhưng Hồ Đồ Đồ lại không cho họ cơ hội giải thích, bay thẳng về phía Trung Thiên Giới cách đó không xa.
Thế giới đó sẽ là nơi âu Dương sẽ tái sinh, là nơi nàng và Đại sư huynh sẽ đoàn tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận