Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 396: Ai nói bán yêu không phải người!

Thường Tố Trinh ngồi trên ngai vàng nhìn hai người trước mặt, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nàng nhìn âu Dương nói: “Đi quản tiểu tử đầy hình xăm kia, là bán yêu cũng dám tới Vạn Yêu quốc gây rối!”
âu Dương đen mặt, còn chưa kịp hỏi thăm thì đã bị Thường Tố Trinh vung ống tay áo đánh ra khỏi cung điện.
Triệu Tiền Tôn ôm cổ, sắc mặt ‌tái xanh cảm nhận được thay đổi trên cơ thể, không cam lòng đuổi theo âu Dương.
“Đại sư huynh, van xin ngươi, đi theo ta chém yêu đi!” Triệu Tiền Tôn đau khổ cầu xin ở sau lưng âu Dương.
“Không đi, ai thích đi thì người đó tự đi, ta không đi!” âu Dương ôm hồ ly con, lắc đầu nói.
Khi nói chuyện, hắn nhìn ra phía xa, ở đó truyền đến tiếng rồng ngâm hổ gầm, trong mơ hồ còn kèm theo tiếng chó sủa cùng tiếng khỉ kêu yếu ớt.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Tiêu Phong từ Vạn Yêu điện đi ra tìm mình!
Triệu Tiền Tôn thê thảm cảm nhận cảm giác đau đớn ở cổ, hắn thậm chí có thể cảm nhận được độc của vị Nữ vương vạn yêu kia đã bắt đầu nhiễm vào thần hồn của mình.
Loại độc này rất bá đạo, chẳng những ăn mòn xác thịt, còn có thể nhiễm vào thần hồn!
Nếu một tháng sau không chém đầu con rắn yêu kia, chỉ sợ người chết là mình!
Triệu Tiền Tôn đen mặt, tu vi của hắn đã nửa bước Hợp Thể, dù có át chủ bài nhưng muốn vượt cấp đấu với yêu tu mạnh hơn hắn một cảnh giới lớn, hơn nữa trong bụng nó còn có phong ấn của ma tộc.
Lui một vạn bước để nói, nếu hắn may mắn giết được con rắn yêu kia, lỡ không cẩn thận phá vỡ phong ấn ma tộc, thả bọn họ ra, khơi mào chiến tranh giữa đạo và ma thì hắn sẽ dính nhân quả có thể khiến hắn thân chết đạo tan trong nháy mắt!
Hắn vốn là tán tu, không có bằng hữu, trước mắt chỉ có thể trông cậy âu Dương thần bí trước mặt!
Nhưng âu Dương rất bướng bỉnh, dù hắn cầu xin, thuyết phục thế nào thì vị Đại sư huynh này vẫn rất khó chơi, không muốn đi chém con rắn yêu kia với hắn.
“Đại sư huynh, ta Triệu Tiền Tôn đời này chưa từng cầu xin người khác, thật sự, chỉ cần hai người chúng ta đi chém con rắn kia, Triệu Tiền Tôn ta sẽ đồng ý với ngài ba chuyện! Ta thề với trời!” Triệu Tiền Tôn cắn răng nhìn âu Dương, nói.
“Hả?” âu Dương quay đầu nhìn Triệu Tiền Tôn, tu sĩ sẽ không dễ dàng nói ra những lời này, bởi vì nếu nói mà không giữ lời sẽ dẫn tới trời phạt!
Không phải là một tháng sau hóa thành bãi nước mũ thôi sao? Tiểu tử này sợ chết như vậy sao?
Hơn nữa lấy quan hệ giữa sư phụ và sư nương thì tiểu tử ngươi có gì phải sợ, chẳng lẽ sư nương sẽ giết ngươi hay sao?
Giết Thường Hiểu Nguyệt chỉ là khiến hung thủ phía sau xuất hiện, tiểu tử này không phải tưởng thật chứ?
Nghĩ đến Triệu Tiền Tôn vốn không biết sự thật, hắn còn có dáng vẻ thấy chết không sờn.
âu Dương đảo tròng mắt, thở dài nói: “Ài, cũng không phải không được, nhưng dạng này sẽ để ta rơi vào cảnh bội bạc, không còn tình người, thật sự là làm trái hình tượng chính nhân quân tử của ta!”
“Ngươi có hình tượng chính nhân quân tử mới là chuyện ngược đời, ngươi còn mặt dày hơn ta! Không phải muốn nhân cơ hội cố tình nâng giá sao?” Triệu Tiền Tôn thầm mắng, trên mặt vẫn cười làm lành nói: “Đúng vậy, đương nhiên sẽ không để sư huynh tốn công tốn sức mà không được gì!”
“Vậy ngươi phát lời thề Thiên Đạo đi!” âu Dương đứng vững nhìn Triệu Tiền Tôn nói.
“Lời thề Thiên Đạo?” Triệu Tiền Tôn đau khổ nhưng trong nháy mắt, hắn nghiêm túc nói: “Đại sư huynh, lời thề Thiên Đạo cũng không phải muốn lập thì lập.”
“Ta biết, ngươi yên tâm đi, ba chuyện ta muốn ngươi làm sẽ không vi phạm lý lẽ đạo đức, không tổn hại tu vi đạo hạnh của ngươi, không bị vướng bởi danh dự danh vọng của ngươi.” âu Dương nghiêm túc nói.
“Nếu như vậy thì cũng không cần lập lời thề Thiên Đạo mới đúng chứ?” Triệu Tiền Tôn hỏi, nếu như ba việc này đều không vi phạm, cũng không cần phải lập lời thề Thiên Đạo nghiêm trọng như vậy chứ?
âu Dương lắc đầu, nghi ngờ nhìn Triệu Tiền Tôn nói: “Ta không tin nhân phẩm của ngươi, trừ khi ngươi đồng ý, nếu không thì ta không đi theo ngươi!”
Triệu Tiền Tôn đang tranh đấu ý chí, thấy âu Dương quay người chuẩn bị đi tới chỗ Truyền Tống trận đi Hồ tộc thì mới nói: “Được! Ta đồng ý!”
Triệu Tiền Tôn giơ tay phải, nói: “Ta Triệu Tiền Tôn thề với trời, nếu âu Dương giúp ta chém yêu thành công, nếu ba điều kiện của âu Dương không vi phạm lý lẽ đạo đức, không tổn hại tu vi đạo hạnh, không bị vướng bởi danh dự danh vọng thì ta sẽ kiên quyết hoàn thành, nếu không tuân theo, trời đất và sinh linh sẽ diệt ta!"
Trên bầu trời vang lên ba tiếng tiếng sấm rền, đại biểu cho lời thề Thiên Đạo đã thành lập.
Sau khi tiếng sấm rền kết thúc, âu Dương vốn có vẻ mặt ta không quen ngươi thì lập tức tràn đầy nhiệt tình, kéo tay Triệu Tiền Tôn, nói: “Lão Triệu, ngươi quá khách khí, ta chỉ nói chơi, không ngờ ngươi thề thật, ngươi là đồ ngốc. Lấy quan hệ giữa hai người chúng ta, chẳng lẽ ta không giúp ngươi sao?”
Nếu ta không thề thì ngươi sẽ vẫy tay áo, chuẩn bị bỏ đi!
Mặc dù trong lòng mắng âu Dương chưa có mục tiêu cụ thể thì chưa chịu hành động nhưng Triệu Tiền Tôn vẫn luôn miệng nói cám ơn âu Dương.
“Ai dám nói bán yêu không phải người! Ta Tiêu Phong ở đây!”
Một tiếng quát như sấm kèm theo tiếng nhạc hùng dũng vang lên.
Vô số yêu tu Hổ tộc biến thành nguyên hình bay ngược ra ngoài, Tiêu Phong giống như sát thần chém giết từ xa.
“Xảy ra chuyện gì? Binh bộ Hổ tộc làm ăn kiểu gì vậy? Vậy mà chỉ phái vài yêu tu cảnh giới Xuất Khiếu Phân Thần ngăn cản!” Triệu Tiền Tôn nhìn thấy yêu tu Hổ tộc bay ngược ra ngoài, hắn bắt được một con hổ yêu đeo cờ lệnh lại, quát lên.
Hổ yêu xoay người vừa định bất mãn rống đối phương làm chậm trễ việc của mình, cũng không sợ bị chém, nhưng nhìn thấy quan phục trên người Triệu Tiền Tôn, sau đó lập tức thay đổi sắc mặt.
“Đại nhân, cũng không phải là Hổ tộc không ra sức, mà bệ hạ có chỉ, không cho phép tu sĩ cảnh giới cao xuất chiến!” Dù hổ yêu không biết Triệu Tiền Tôn là ai, nhưng nhìn thấy quan phục trên người Triệu Tiền Tôn thì lập tức cung kính trả lời.
Trong một năm gần đây lưu hành quy định quan phục, đã để cho đám yêu tu ngốc nghếch của Vạn Yêu quốc nhận thức được quan phục đại biểu cho giai cấp.
Thấy áo trên người Triệu Tiền Tôn thêu Kì Lân vàng thì biết Triệu Tiền Tôn có chức quan không thấp, hổ yêu đeo cờ lệnh cũng không dám vô lễ.
Triệu Tiền Tôn nghe là ý chỉ của Nữ vương vạn yêu, dù trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng buông hổ yêu ra.
Không bao lâu thì nghe được một tiếng hổ gầm vang vọng trời đất, một con hổ sấm sét lớn bay ra từ trong không trung, mang theo sấm sét đánh tới Tiêu Phong.
Tiêu Phong trợn mắt, nắm hai quyền tích lũy sức lực, phóng thẳng tới chỗ con hổ lớn.
Lực và lực va chạm để cho nguyên khí bốn phía chấn động, nhấc lên bão cát bao phủ cả Vạn Yêu quốc đô.
Hai bóng người đánh nhau trên không trung trong một khoảnh khắc họ chiến đấu đến khó phân thắng bại.
Chỉ thấy vô số ảo ảnh của quyền ảnh và những cơn gió do những cú đá chân tạo ra, ánh đao và tiếng hổ gầm giống như muốn xé rách cả bầu trời.
âu Dương ung dung ‌nhìn chằm chằm người đang giao chiến với Tiêu Phong, hắn nói: “Còn tưởng các ngươi chạy đến chỗ nào, hóa ra là chạy đến người một kẻ thích giận dỗi như hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận