Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 51: Hệ thống lại thay đổi lần nữa

Lần tỷ thí ở Thanh Vân tông này làm cho cả giới tu hành ăn dưa no bụng.
Đứng mũi chịu sào chính là ma tộc đã biến mất mấy nghìn năm nay lại xuất hiện lại ở thế gian.
Vài ngàn năm trước, ma đạo đấu đá, toàn bộ giới tu hành đã phải trả một giá rất đắt để đánh đuổi ma tộc về Ma giới, không ngờ mấy nghìn năm sau ma tộc lại tìm được phương pháp phá giải phong ấn, quay lại thế giới này một lần nữa, thậm chí trở thành một đệ tử thân truyền trong chín đại thánh địa, Thanh Vân tông.
Mà Thanh Vân tông xuất hiện một thiên tài vạn năm hiếm gặp, cũng trong tỷ thí Thanh Vân tông quét sạch mấy trăm người, cũng được chưởng môn Thanh Vân tông đích thân chọn làm Thánh tử của Thanh Vân thánh địa.
Thấy Thánh tử như thấy chưởng môn, có thể nói là dưới một người trên vạn người.
Nhưng vị này Thánh tử của Thanh Vân thánh địa rất kỳ lạ, ít khi xuất hiện, thậm chí đệ tử nội môn cũng chưa từng gặp vị Thánh tử này, nghe nói hắn ẩn tu quanh năm trên một ngọn núi nhỏ không biết tên trong Thanh Vân tông.
Nếu không phải lần này trong tỷ thí Thanh Vân tông xuất hiện ma tộc đáng sợ, Thánh tử Thanh Vân không muốn để cho tông môn bị mất mặt, nên mới bất đắc dĩ phải ra tay.
Dùng tu vi Kết Đan kỳ quét sạch mấy trăm tu sĩ, thậm chí trong đó còn có Thánh tử Tuệ Trí của Đại Linh sơn tự trong chín đại thánh địa!
Có thể nói là tài năng trẻ số một hiện tại!
Có được nhân vật thiên tài như thế đương nhiên cả Thanh Vân tông đều được vô số người truy hỏi, Thánh tử Thanh Vân thậm chí phải ở lại Thanh Vân phong, để sư huynh đệ chiêm ngưỡng phong thái!
Mà trên Tiểu Sơn phong, mọi thứ đã trở lại vẻ yên bình.
Âu Dương nằm dài trên ghế như mọi ngày, đắp một quyển sách lên mặt nằm ngáy o o…
Bạch Phi Vũ đứng chắp tay trên đại thụ trước sân, nhắm mắt tu hành.
Lãnh Thanh Tùng thì đinh đinh cạch cạch tiếp tục sửa chữa phòng của mình.
Hồ Đồ Đồ cưỡi hạc giấy dạo chơi xung quanh Tiểu Sơn phong.
Tiêu Phong xăm đầy người thì đi vào trong cấm địa của Thanh Vân tông, tiến hành vật lộn huấn luyện mỗi ngày cùng linh thú trong rừng.
Tại gian bếp của Tiểu Sơn phong, Trần Trường Sinh vốn ở trên Thanh Vân phong bất ngờ xuất hiện ở phòng bếp, bận rộn rửa chậu chén bát xoong nồi.
Trần Trường Sinh không phải kẻ ngốc chịu đứng ngơ ngác trước mặt người khác, giống như con khỉ làm xiếc bị mọi người vây xem, tùy tiện sắp xếp một con rối rồi trở về Tiểu Sơn phong.
Bản thân hiện tại đã quá tự cao rồi, hoàn toàn không phù hợp với tâm lý bình thản của mình.
Khi Trần Trường Sinh bưng đồ ăn đã nấu xong đến trước mặt Âu Dương, Âu Dương mới lấy quyển sách xuống uể oải nhìn trời mà nói: "Lão tam, ngươi đang tính toán gì sao?"
Trần Trường Sinh hơi sửng sốt nghi ngờ hỏi: "Đại sư huynh có ý gì? Ta thì tính toán gì chứ?"
Âu Dương ngồi dậy, có phần tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Hôm qua lão chưởng môn tới tìm ta, muốn ta dẫn người đến Thanh Vân bí bảo xem, nói thật, cái đồ chơi này chỉ có chưởng môn mới xem hiểu được, cho ngươi đi xem ngươi không biết có ý gì sao?"
Trần Trường Sinh thở dài nói: "Đại sư huynh, ta không có hứng thú gì với chức chưởng môn cả, hay là ngươi nói với chưởng môn một tiếng ta đồng ý nhường cơ hội này cho người khác!"
"Ngươi cho rằng Thanh Vân bí bảo là rau cải trắng? Nói nhường là nhường?" Âu Dương trợn mắt không biết nói gì.
Âu Dương vừa dứt lời, nơi xa truyền đến một tiếng kiếm, người còn chưa đến đã ngửi thấy hương hoa kỳ lạ, Lăng Phong mặc một thân áo bào lộng lẫy đáp xuống trước mặt Âu Dương.
Bên giờ Lăng Phong đã hoàn toàn không còn hướng nội dè dặt như trước nữa, tinh thần phấn chấn, trong mắt đầy kiêu căng, trâm thanh ngọc, giày lưu vân, mặc đạo bào thêu hoa tơ vàng, cả người lộ ra khí chất phi phàm.
Thậm chí nơi khóe mắt còn lộ ra hai chấm màu đỏ nhạt, thoạt nhìn khiến cả người yêu dị thêm mấy phần.
"Lão Lăng, mấy ngày không gặp ngươi thay đổi nhiều quá!" Âu Dương nhìn người mới tới, sửng sốt mở miệng hỏi.
Trước kia Lăng Phong vẫn luôn mặc áo bào màu trắng, thanh nhã dịu dàng, mà bây giờ Lăng Phong lại khiến người ta cảm thấy một khí chất mạnh mẽ kích thích.
Âu Dương không tự chủ mở giao diện thuộc tính của Lăng Phong ra, kinh ngạc phát hiện bảng của Lăng Phong đã thay đổi.
Danh tính: Lăng Phong (Đại đệ tử chưởng môn)
Tu vi: Xuất Khiếu tầng hai
Căn cốt: 8
May mắn: 8
Mị lực: 9
Tư chất thần hồn: 10+1
Kỹ năng đặc biệt: Kính Hoa Thủy Nguyệt
Đánh giá: Sau khi trải qua nỗi đau mất đi sư đệ, đại đệ tử của chưởng môn đã xảy ra những thay đổi kinh người.
Lăng Phong trước mặt mặc dù căn cốt và may mắn không có gì thay đổi, nhưng mị lực lại tăng thêm một điểm, đáng sợ hơn là tư chất kiếm đạo ban đầu lại biến thành tư chất thần hồn, trình độ tư chất thậm chí đã đột phá 10!
Dựa theo đánh giá của hệ thống, tư chất có thể đột phá 10 thì người này chính là Thiên Đạo chi Tử sống sờ sờ!
Chẳng lẽ nỗi đau mất đi đệ đệ thân yêu là một cái buff cho Lăng Phong?
Chẳng phải thứ đồ chơi này chỉ có nhân vật chính bật hack trong manga mới có?
Âu Dương nhìn Lăng Phong, không ngờ Lăng Phong tư chất bình thường như vậy mà chỉ cần xảy ra một sự kiện đã biến Thiên Đạo chi Tử, Thiên Đạo chi Tử trong thế giới này rẻ mạt như vậy sao?
Nhớ lại một tháng trước, Lăng Phong chỉ mới là Nguyên Anh tầng ba, bây giờ đã trực tiếp nhảy lên một đại cảnh giới, đạt tới Xuất Khiếu kỳ?
Những người trên Nguyên Anh cũng được xem là đại tu sĩ, đủ để ra ngoài kiếm sống, bình thường trưởng lão cung phụng của các tông môn nhỏ cũng không vượt qua cấp độ này, thậm chí muốn lập một tông môn cũng không phải là không thể.
Cái chết của một sư đệ ma tộc là cơ duyên lớn như vậy sao?
Vậy nếu là mình, có phải hay không liền có thể đột phá đến Trúc Cơ kỳ rồi?
Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Âu Dương, Lăng Phong cười cười không để tâm nói: "Gần đây ta gặp một số chuyện giúp hiểu ra nhiều điều, hôm nay tới đây là có chuyện muốn nhờ. Kính xin Âu Dương sư huynh giúp đỡ."
Âu Dương cũng không biết trong hồ lô của Lăng Phong giấu cái gì, mở miệng nói: "Sư huynh đệ với nhau có gì mà phải xin, lão Lăng ngươi có chuyện gì cứ nói đi, nếu giúp được ta chắc chắn không nói hai lời, lão Lăng, ngươi cũng biết, Tổ Uyên là ma tộc, lão tam nhà ta chắc đương nhiên có thâm thù đại hận với tàn dư của ma tộc."
Lăng Phong lắc đầu mở miệng nói: "Một tên ma tộc làm nội ứng, Thánh tử muốn giết cứ giết đi, ta cũng không cảm thấy có gì không ổn, lần này ta đến đây muốn xin Thánh tử có thể đưa ta cùng đi xem Thanh Vân bí bảo."
Muốn cùng lão tam đi xem Thanh Vân bí bảo?
Mà khi nói đến việc Trần Trường Sinh giết chết Tổ Uyên, Lăng Phong lại bình thản giống như thấy con chó bị giết, hoàn toàn không giống một Lăng Phong trọng tình nghĩa trước kia.
Âu Dương cảm thấy Lăng Phong trở nên rất xa lạ, có phải vì đứa trẻ này đã phải chịu đả kích quá lớn nên tình thần có vấn đề rồi không?
"Lão Lăng, ngươi không sao chứ?" Âu Dương hỏi dò.
Lăng Phong cũng không cần nghĩ nói: "Âu Dương sư huynh, ta chỉ muốn xem qua Thanh Vân bí bảo một chút, cũng đã hỏi ý kiến sư tôn rồi, dù sao ta cũng đã đột phá đến Xuất Khiếu kỳ, dựa theo quy định của tông môn cũng đến lúc ta xuống núi, cho nên mới muốn trước khi xuống núi đi xem thử xem mình có hiểu được chút nào hay không."
"Ta không nói chuyện đó, ta muốn nói... Được rồi, nếu ngươi muốn đi xem Thanh Vân bí bảo, chắc chắn cũng đã chuẩn bị xong điều kiện trao đổi rồi chứ?" Âu Dương không có ý định hỏi tới nữa, mở miệng hỏi.
Lăng Phong nhẹ gật đầu, nói chuyện rất nghiêm túc: "Ta có thể cam đoan với sư huynh nếu như lần này Thánh tử Thanh Vân đưa ta cùng đi xem Thanh Vân bí bảo, về chức chưởng môn sau này, ta chắc chắn sẽ như Thiên Lôi cho Thánh tử Thanh Vân sai đâu đánh đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận