Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 667: Trong lòng có bá tánh thiên địa, mới có thể bày bố thiên hạ (Phần về Ngạo Tham)

Trong chốc lát, Bá Ngọc cảm thấy mình đã kết minh nhầm người rồi?
Bây giờ diễn biến của tình thế đã vượt quá sức tưởng tượng của Bá Ngọc.
Hôm nay, dường như lúc này ba tộc Tiên Thiên đã trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người!
Tất cả sinh linh trên thế địa đều đang tập trung về phía dãy núi Côn Lôn và rất nhiều người đều muốn săn bắn ba bộ tộc Tiên Thiên ở dãy núi Côn Lôn!
Chỉ cần hai tin đồn cũng có thể khiến ba gia tộc quyền lực nhất thiên hạ đứng về phía đối lập với toàn bộ sinh linh!
Người này thực sự đáng sợ!
Mà kẻ đầu xỏ của tất cả những điều này đang ở ngay trước mặt hắn, dường như tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của hắn!
Bá Ngọc luôn coi sự phát triển ổn định là mục tiêu hàng đầu của mình, sinh ra một ảo giác không có thật!
Tại sao hắn có cảm giác như đang cùng một kẻ phản diện tuyệt thế làm những chuyện hủy diệt thế giới chứ?
Cùng ở phía sau Ngạo Tham, Bá Ngọc ngày càng cảm thấy mình giống như đang lên thuyền giặc.
Không phải Ngạo Tham này mới sinh ra sao?
Tại sao vừa mới đến liền có dáng vẻ muốn lật ngược thế giới này?
Bá Ngọc hơi sợ hãi nhìn chằm chằm vào Ngạo Tham, chỉ lo giữa lúc hắn bất cẩn đối phương lại tính kế hắn.
Nhìn trái nhìn phải, Bá Ngọc luôn nhìn Ngạo Tham trước mặt, cẩn thận đề phòng.
Những động tác nhỏ của Bá Ngọc đương nhiên bị Ngạo Tham nhận ra, Ngạo Tham quay đầu lại không hiểu nhìn về phía Bá Ngọc rồi hỏi: “Đạo hữu làm cái gì vậy?”
Bá Ngọc ậm ừ nói: “Bây giờ Ngạo Tham đạo hữu thế nhưng đang tính kế ba tộc Tiên Thiên sao?”
Nghe Bá Ngọc dò hỏi, Ngạo Tham dừng lại, nhìn Bá Ngọc, cau mày hỏi: “Vậy thì sao?”
Bá Ngọc giống như một cô vợ nhỏ, ấp úng nói: “Nếu đạo hữu đã tính kế ba tộc Tiên Thiên, nhưng không thể lại tính kế ta nha!”
Đối với Bá ngọc xuẩn manh* thì Ngạo Tham đã hơi miễn dịch rồi, thuận miệng an ủi vài câu, vốn dĩ Bá Ngọc vẫn còn hơi lo lắng liền lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
*蠢萌蠢萌-Xuẩn manh: ngốc nghếch đáng yêu
“Bây giờ Bá Ngọc đạo hữu thế nhưng có nơi để đi sao?” Ngạo Tham dừng lại hỏi Bá Ngọc.
Bá Ngọc nghe thấy Ngạo Tham hỏi, cực kỳ sợ hãi liền vội vàng nói: “Ngươi muốn bỏ rơi ta, tự đi?”
Sử dụng xong liền vứt bỏ hắn sao? Cặn bã như vậy?
Bây giờ tất cả mọi người trên thiên hạ đều biết, hắn chính là kẻ đã tiết lộ bí mật của ba gia tộc.
Nếu như bây giờ Ngạo Tham vỗ mông và bỏ đi, chẳng phải hắn sẽ hoàn toàn trở thành oan đại đầu đương thương sao?
Vậy hắn thực sự không thể chết được nữa!
Bá Ngọc lập tức nắm lấy tay áo của Ngạo Tham, vội nói: “Ngươi không thể rời đi! Ngươi không thể rời khỏi ta! Ngươi rời đi, ta phải làm sao nha!”
Giọng nói buồn bã u oán giống như một chó con sắp bị bỏ rơi.
Ngạo Tham bất lực nói: “Ta muốn đến dãy núi Côn Lôn, bây giờ toàn bộ sinh linh trên ở thiên địa này đều biết việc ngươi đã tung ra bí mật của ba gia tộc, nếu ngươi đi theo ta, sẽ không phải là tự chui đầu vào lưới sao?”
“Vậy ta phải làm sao đây?” Bá Ngọc đột nhiên hoảng sợ nói.
“Côn Lôn ở phía tây, bây giờ sinh linh giữa thiên địa đều đến tụ tập ở Côn Lôn, ba bộ tộc nhất định sẽ phái toàn lực đến dãy núi Côn Lôn, đạo hữu đi về phía đông chắc chắn sẽ không có rắc rối quá lớn!” Ngạo Tham tuỳ ý nói.
“Chết tiệt đừng nói nhẹ nhàng như vậy! Bây giờ ta là kẻ chạy trốn! Ai biết giữa đường ta có bị người giết hay không!” Bá Ngọc tức giận nói.
Ta thực sự là lên thuyền giặc mà!
Còn gặp phải một tên cặn bã!
Sau khi dỗ dành hắn làm xong việc, liền muốn phải vứt hắn sang một bên!
Cho đến bây giờ, hắn thậm chí còn không có nhà!
Đồ khốn nạn!
Dáng vẻ hoảng sợ của Bá Ngọc hoàn toàn không có phong phạm yêu tổ của mười vạn tám ngàn tiên chi tổ hậu thế, ngược lại giống như dáng vẻ cô vợ nhỏ tủi thân bị vứt bỏ.
Đây không phải là bắt nạt người hiền lành sao?
Bá Ngọc gắt gao giữ chặt Ngạo Tham, nhất quyết yêu cầu Ngạo Tham cho hắn một lời giải thích.
Ngạo Tham nhìn Bá Ngọc đang sắp khóc trước mặt mình, trên mặt bất lực nói: “Đạo hữu không cần phải hoảng sợ, chuyến đi đến Côn Lôn lần này, ba tộc sẽ không còn là nhân vật chính của thiên địa, sau tai nạn này sẽ không còn ba tộc nữa!
Trong kế hoạch của Ngạo Tham, chuyến đi đến Côn Lôn lần này, cũng là một sự kiện lớn đó là ba tộc hoàn toàn rút khỏi nhân vật chính của thiên địa, thậm chí biến mất khỏi thiên địa.
“!!?” Bá Ngọc ngơ ngác nhìn Ngạo Tham với vẻ không thể tin được.
Ban đầu cho rằng Ngạo Tham chỉ đang mưu đồ Tam Thập Lục Phẩm Hỗn Loạn Thanh Liên, nhưng Bá Ngọc chưa bao giờ nghĩ rằng Ngạo Tham lại đang mưu toan ba gia tộc!
Đó là ba tộc Tiên Thiên có quyền uy nhất thiên hạ!
Toàn bộ thiên địa đều là lão tổ tam tộc mở ra!
Rốt cuộc Ngạo Tham có lai lịch gì? Hắn muốn làm gì?
Sau khi Ngạo Tham nói xong, vốn dĩ khuôn mặt đang hoảng sợ của Bá Ngọc liền tối sầm lại, trên khuôn mặt tuấn tú tràn ngập sự ớn lạnh.
Vẻ mặt Bá Ngọc trở nên nghiêm túc, hắn buông quần áo của Ngạo Tham, nhìn Ngạo Tham bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nói: “Ngạo Tham đạo hữu, thế nhưng có biết nếu muốn tiêu diệt ba bộ tộc sẽ gây ra bao nhiêu tổn thương cho thiên địa không?”
Đối mặt với những vấn đề phải trái rõ ràng, Bá Ngọc thân là một tiên thiên sinh linh cũng hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Nếu muốn tiêu diệt ba tộc Tiên Thiên, e rằng toàn bộ thiên địa sẽ rơi vào sát kiếp!
Vô số sinh linh sẽ rơi vào trong đại kiếp nạn.
Lúc này, Bá Ngọc có thể chắc chắn Ngạo Tham trước mặt mình muốn lật đổ sự thống trị của ba tộc và xây dựng trật tự mới.
Nhưng việc xây dựng trật tự mới thường lúc trước sẽ có bi kịch biển máu và núi xác!
E rằng mình cũng sẽ bị gánh nghiệp lực vô biên và không bao giờ có thể trở mình được!
Cái chết của hắn vẫn là chuyện nhỏ, nhưng nếu như vì hắn dẫn đến thiên địa đại loạn, cái chết của vô số sinh linh thì điều này đối với Bá Ngọc còn đau đớn hơn là bị giết.
“Mặc dù Bá Ngọc ta ham sống sợ chết, nhưng nếu như đại đạo muốn mưu toan thiên địa thì Bá Ngọc ta sẽ là người đầu tiên không đồng ý!” Thái Dương Chân Hỏa xung quanh Bá Ngọc đột nhiên bùng cháy, như thể thần lình nhìn thẳng Ngạo Tham.
Trong lòng hắn biết rất rõ, mình không phải là đối thủ của Ngạo Tham, người đầy bí mật trước mặt.
Nhưng cho dù hắn không phải là đối thủ của người trước mặt thì hắn cũng không thể tiếp tục mắc sai lầm!
Đây là sự kiêu ngạo của hắn với tư cách là tiên thiên sinh linh, cũng là trách nhiệm của hắn với tư cách là sinh linh thiên địa!
Bảo vệ thiên địa, không để kẻ xấu trộm trời mà đi!
Đây chính là việc mà thân là tiên thiên sinh linh phải làm!
Cơ thể Tam Túc Kim Ô Kim từ từ xuất hiện phía sau Bá Ngọc và Thái Dương Chân Hỏa có thể đốt cháy mọi thứ trong nháy mắt bao trùm hai người bọn họ.
Thái Dương Chân Hỏa xung quanh vô cùng nóng khiến Ngạo Tham cảm thấy hơi nước trong cơ thể mình đang bị Thái Dương Chân Hỏa làm hơi bốc lên, hắn vội vàng vận chân nguyên ngăn chặn nó.
Ngạo Tham không tức giận lại mỉm cười nhìn Bá Ngọc nghiêm túc trước mặt.
Vào thời điểm này, Bá Ngọc mới có ít khi thế của yêu tổ tương lai!
Nhìn trước nhìn sau, sợ cái này cái kia, có thể làm được việc lớn gì?
Khi lần đầu gặp nhau, Ngạo Tham đã vô cùng thất vọng với Bá Ngọc!
Vốn dĩ nên là đồng đội của hắn, bày bố toàn bộ yêu tổ lại có tính cách hèn nhát như vậy.
Nếu Bá Ngọc không nằm trong kế hoạch, Ngạo Tham đã muốn từ bỏ người đồng đội heo này!
Nhưng bây giờ Bá Ngọc lại vì thiên địa bá tánh, biết rõ bản thân không địch lại nhưng vẫn không chút do dự chuẩn bị chiến đấu đến chết cùng hắn!
Vào lúc này, Ngạo Tham nhìn thẳng vào Bá Ngọc trước mặt.
Trong lòng người có thiên địa bá tánh, mới có thể bày bố thiên hạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận