Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 210: Chó đào

Tuy rằng cây kèn cao tới hơn mười mét ở trước mặt này không đồ sộ to lớn như ngọn núi kèn vừa rồi, nhưng nó vẫn lớn một cách lạ thường.
Trên kèn có rất nhiều vết khắc, trên cán kèn màu nâu từng mảng từng mảng màu sơn không biết tung tích để lộ ra lớp lót bằng gỗ lót màu trắng ở bên trong.
Toàn bộ cây kèn trông thật rách nát, không hề có dáng vẻ mà Đạo Bảo cao cấp nhất thế giới này nên có.
Trong mắt của âu Dương, cái đồ chơi này tặng không cho mình, chính mình còn ngại vì vướng tay.
Mà đối mặt với Đạo Bảo Trấn Tiên nhà mình, vị đại tu sĩ Độ Kiếp tầng tám Mộ Vân Ca này lại cẩn thận cung kính cúi đầu làm lễ giống như một tiểu hài tử, sau đó đứng yên tại chỗ và không dám ngẩng đầu lên.
Ở trên cây kèn, đạo vận mênh mông huyền ảo chảy xuôi ở xung quanh đã dẫn động sự cộng hưởng với quy luật của chính Mộ Vân Ca. Mặc dù cây kèn hơi có vẻ mang theo trên mình lịch sử tang thương, nhưng cây kèn thật lớn này vẫn là Đạo Bảo Trấn Tiên của Bồng Lai tiên sơn từ ngày lập tông đến nay!
Tiếng kèn vừa rồi gần như làm cho thần hồn của mình có cảm giác run rẩy làm cho Mộ Vân Ca sinh ra một nỗi sợ hãi theo bản năng đối với cây kèn ở trước mặt này.
âu Dương đi ngang qua Mộ Vân Ca vẫn đang cúi đầu làm lễ rồi đi thẳng tới trước mặt cây kèn và giơ tay lên gõ gõ mặt loa kèn, sau đó hắn nghiêng đầu hỏi:
"Sư nương, tổ sư bánh chưng hoá cương thi có phải đang ở bên trong hay không?"
"Bên trong Đạo Bảo này bảo tồn chính là xác tiên nhân lột của tổ sư!" Bây giờ Mộ Vân Ca đã quen thuộc với miệng lưỡi dẻo quẹo này của âu Dương, nàng ngẩng đầu lên có chút e ngại nhìn về phía cây kèn ở trước mặt rồi nói.
Mộ Vân Ca nhìn cây kèn ở trước mặt mà trong ánh mắt có chút phức tạp, trong này đang bảo dưỡng một bộ xác tiên nhân lột mà đạo pháp và quy luật mình tu luyện đều ở chỗ này.
Hồi ức của Mộ Vân Ca quay trở về không biết bao nhiêu năm về trước khi mình cùng với muội muội mới đến Bồng Lai tiên sơn, vào lúc đó, cả hai đã được sư phụ thu làm đệ tử.
Sau khi vượt qua tuổi thơ đầy hồn nhiên và ngây thơ, mình và muội muội đã phải đối mặt với giây phút phải lựa chọn số phận tuyệt vọng nhất.
Sư phụ mình sắp chết, đây là lời chính miệng nàng nói ra khi tuổi già sức yếu.
Nhưng vì có thể để cho tiên nhân tiếp tục sống sót, giữa mình và muội muội phải có một người đến thay nàng trở thành vật dẫn để tiên nhân buông xuống!
Đây là vinh quang cao nhất của Bồng Lai tiên sơn và cũng là cảnh giới cao nhất cùng với tiên nhân thiên nhân hợp nhất!
Bề ngoài nói thật hay, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy ​​​​sự đáng sợ khi sư phụ của mình cuối cùng bị tiên nhân hút khô cơ thể và biến thành một bộ xương khô.
Mộ Vân Ca cũng không cho rằng loại chuyện này có thể được gọi là vinh quang mà ngược lại là một loại nguyền rủa mới đúng.
Khi Mộ Vân Ca còn bé, sư phụ của mình đau đớn kêu rên hàng đêm chính là vì đang giành quyền nắm giữ cơ thể với vị được gọi là tiên nhân kia.
Nhưng dù sao đó cũng là một vị tiên nhân, sư phụ của mình chỉ thỉnh thoảng mới có thể giành được quyền nắm giữ cơ thể.
Cho dù điều đó chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng sư phụ vẫn không oán không hối, giống như đây là số phận của mình và cũng là vinh quang mà tiên nhân ban cho mình vậy.
Phần lớn thời gian đều là do tiên nhân nắm giữ cơ thể của sư phụ, cả đời này Mộ Vân Ca cũng sẽ không bao giờ quên loại ánh mắt lạnh lùng nhìn vào chính mình kia.
Loại ánh mặt lạnh lùng và hờ hững giống như từ trên cao nhìn xuống con kiến hôi vậy, đến nỗi nó còn mang theo sự chán ghét đối với tất cả sinh linh.
Mộ Vân Ca cũng không cảm thấy tiếc cho kết cục của sư phụ, cho dù là nàng ta đã dốc túi truyền thụ tất cả sở học của mình mà không hề giữ lại và cuối cùng rơi vào kết cục thần hồn đều diệt.
Đó cũng là kết quả mà nàng cam tâm tình nguyện nhận được.
Mà tiên linh của tiên nhân cũng không phải là thứ mà sinh linh bình thường có thể chịu đựng được, dù cho sinh linh đó đã trở thành cường giả đứng đầu trên thế giới này đi nữa.
Một ngàn năm!
Cơ thể bị tiên nhân chiếm cứ thì nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ một ngàn năm, có khi ngay cả một ngàn năm cũng không tới.
Cho dù là cường giả Độ Kiếp cũng không thể chịu đựng được tiên linh của tiên nhân!
Cho nên Bồng Lai tiên sơn đã đổi mười chín lần nhiệm kỳ sơn chủ từ ngày thành lập tông môn đến nay!
Mỗi vị sơn chủ cuối cùng đều sẽ bị bộ xác tiên nhân lột này đoạt xá và cuối cùng trở thành thể xác của tiên nhân!
Sư phụ của mình chính là ở dưới cái nhìn chăm chú của mình rõ ràng biến thành một người khác!
Mà bây giờ lại đến lượt muội muội Mộ Vân Hải của mình.
Chẳng qua điều làm cho Mộ Vân Ca nhìn thấy hi vọng chính là, muội muội của mình hình như có sức chịu đựng vượt quá mức bình thường. Vì sau khi tiếp nhận tiên nhân truyền thừa, nàng lại có thể gắng gượng áp chế một mức độ nào đó tiên linh của tiên nhân!
Tuy rằng thỉnh thoảng vẫn sẽ bị tiên nhân giành được quyền nắm giữ cơ thể, nhưng phần lớn thời gian vẫn do muội muội Mộ Vân Hải kiểm soát.
Nhưng cái giá phải trả chính là, Mộ Vân Hải mỗi giây mỗi phút đều đang đề phòng sự tấn công của tiên nhân, bởi vì không biết lần tiếp theo khi tiên nhân lại chiếm cứ cơ thể của mình, chính mình còn có thể một lần nữa giành giật trở về hay không.
Chính là bởi vì biến số này, vốn sơn chủ chỉ có thể do tiên nhân đảm nhiệm mới rơi xuống trên người của Mộ Vân Ca.
Mà tranh đoạt giữa tiên nhân và muội muội cũng dần dần tới hồi gay cấn, những năm qua này, thời gian muội muội tỉnh lại càng ngày càng ít.
Mộ Vân Ca có dự cảm, không quá trăm năm, sơn chủ của Bồng Lai tiên sơn sẽ một lần nữa rơi vào trong tay tiên nhân!
Đây là một cục diện chắc phải chết, xem như là vào một trăm năm trước Hồ Vân đi tới nơi này và lúc đó hắn cũng có được bản lĩnh thần quỷ khó lường thì vẫn như cũ bó tay hết cách đối với tiên nhân.
Tiên linh của tiên nhân hoàn toàn không phải cùng một loại với thần hồn, đến nỗi sinh linh cũng không rõ ràng lắm tiên linh của tiên nhân đến cùng là cái gì!
Nhìn không thấy, sờ không được, cảm giác không đến, đến mức biết tiên linh ở chỗ này, nhưng vẫn như cũ tìm không ra nó đến cùng ở chỗ nào.
Bây giờ Mộ Vân Ca chỉ có thể gửi gắm tất cả hi vọng vào trên người của ba người âu Dương ở trước mặt.
Thật buồn cười, thân là đại tu sĩ Độ Kiếp vậy mà lại đặt tất cả hi vọng lên trên người hai tên thiếu niên Nguyên Anh và một tên Trúc Cơ Kỳ.
Cũng hy vọng ba thiếu niên này sẽ giải quyết được cục diện bế tắc đã quấy nhiễu Bồng Lai tiên sơn vô số năm nay!
Vì giải cứu muội muội của mình, cho dù Mộ Vân Ca có phải trả giá bằng cả mạng sống của mình thì Mộ Vân Ca cũng không tiếc!
Đang lúc Mộ Vân Ca dần trở nên kiên định, âu Dương đứng ở bên cạnh cây kèn đã bắt đầu đào động.
Một cây kèn lớn như vậy mà âu Dương thử xách lên, thử đẩy thì toàn bộ cây kèn đều không chút nào động đậy giống như là một ngọn núi vậy.
Cho nên âu Dương khôn ngoan hơn, nghĩ nếu đã xách không nổi, không bằng đào một cái động trên mặt đất và chui xuống.
"Tiểu tử, vùng đất này là do đạo vận của Đạo Bảo duy trì, không động đậy được…" Mộ Vân Ca có lòng tốt mở miệng khuyên nhủ đối với việc muốn đào động của âu Dương.
"Chó đến!"
Lại thấy âu Dương vẫy tay gọi đến Tịnh Tử với mặt chó đang thoải mái vào trong tay, sau đó hắn cầm hai chân sau của Tịnh Tử rồi điều khiển hai chân trước ngắn nhỏ của Tịnh Tử mà bắt đầu điên cuồng đào đất.
Vốn vùng đất mà ngay cả chính Độ Kiếp cũng không thể di chuyển cho dù chỉ là một hạt cát thì giờ trở nên bụi đất tung bay dưới việc đào động bằng hai chân trước của Tịnh Tử.
âu Dương quay đầu nhìn vào Mộ Vân Ca với vẻ mặt nghi ngờ rồi hỏi:
"Sư nương, người vừa mới nói cái gì?"
Mộ Vân Ca nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi chỉ vào Tịnh Tử mà nói với sức lực không đủ:
"Chỉ đào một khối kia thì có tác dụng gì? Sao không đào một vòng toàn bộ xung quanh?"
"Sư nương nói rất đúng!" âu Dương nhẹ gật đầu rồi xách ngược Tịnh Tử vòng quanh cây kèn như xách theo một cái máy cày, hai chân trước của Tịnh Tử thì ra sức điên cuồng đào đất.
Không bao lâu sau, toàn bộ xung quanh cây kèn đều đã bị Tịnh Tử đào ra một cái rãnh sâu.
Mà Bạch Phi Vũ cũng lung la lung lay đi tới, trên mặt của hắn lộ vẻ phức tạp.
Mẹ nó, mình hao phí sức lực lớn như vậy, chính mình nhất định phải nhìn xem đạo lữ ngay cả chính mình cũng không biết kia rốt cuộc là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận