Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 400: Gặp mặt

Nhìn hai người trừng mắt, không ai nhường ai trước mặt, âu Dương cảm thấy mệt mỏi.
Chỉ cần hắn không có mặt, mấy tên nghịch tử này không ai phục ai cả.
Trong số bọn họ, có ai không phải là thiên kiêu chứ? Dù nghĩ tới tình nghĩa đồng môn, nhưng đối đầu với sở thích của mình thì luôn là dạng tại sao lão tử phải khâm phục ngươi.
Thực lực của mấy tên nghịch tử càng ngày càng mạnh, tính tình cũng càng lúc càng khó chịu, bây giờ mình còn có thể quản được, nếu sau này không có mình thì có ai sẽ quản bọn họ?
Lãnh Thanh Tùng và Trần Trường Sinh cẩn thận hơn khi thấy sắc mặt âu Dương không tốt.
Bên cạnh Đại sư huynh có Tịnh Tử và Lông Bông đang ngồi xổm, chim xanh đậu trên vai, hắn đang ôm hồ ly con trong ngực, phía sau có một người mặc đạo bào màu xanh lam trông rất quen, hình như họ đã gặp ở đâu rồi.
Trần Trường Sinh vẫy tay, Lông Bông sau lưng âu Dương nhảy lên vai hắn.
Trần Trường Sinh kinh ngạc, sau khi Lông Bông tiến vào Vạn Yêu điện thì mạnh hơn lúc trước nhiều, xem ra con khỉ này cũng tìm được cơ duyên trong Vạn Yêu điện.
Lãnh Thanh Tùng gỡ lá bùa trên mặt xuống, dùng vỏ kiếm thọc Trần Trường Sinh, tiểu tử này dẻo miệng hơn mình nên để hắn giải thích cho huynh trưởng.
Trần Trường Sinh được nhắc nhở, cười thật thà, nói với âu Dương: "Trong lúc rảnh rỗi, ta và Nhị sư huynh luận bàn một chút, chỉ là trò đùa thôi!"
"Thật không?" âu Dương nghi ngờ nhìn Lãnh Thanh Tùng đang liên tục gật đầu, trong lòng mới nguôi giận.
"Đã lâu không gặp, chào sư huynh áo bào tím còn có sư huynh áo bào đen!" Triệu Tiền Tôn cảm giác được bầu không khí hơi buồn tẻ, hắn lập tức cảm giác cơ hội của mình tới nên tiến lên chắp tay chào hỏi hai người.
"Ngươi là?" Trần Trường Sinh cau mày suy nghĩ, cũng nhớ tới Triệu Tiền Tôn, ngạc nhiên nhìn âu Dương, không hiểu vì sao Đại sư huynh lại đi cùng tán tu này.
"Sau này vị này là đệ tử thân truyền của chưởng môn!" âu Dương giới thiệu.
Đệ tử thân truyền của chưởng môn?
Lãnh Thanh Tùng đang đứng im thì kinh ngạc nhìn Triệu Tiền Tôn, hơi gật đầu, mặc dù tư chất hơi kém, nhưng còn trẻ mà đã có tu vi bằng hắn thì chắc chắn cũng có tài năng.
Mà Trần Trường Sinh nghe được đệ tử thân truyền của chưởng môn thì lập tức lo lắng, hắn biết rõ đệ tử chưởng giáo nhận là dạng người nào.
Đầu tiên là Ma hoàng trong tương lai, Tổ Uyên, thêm Lăng Phong đến bây giờ không biết là kẻ thù hay bạn, đệ tử chưởng giáo nhận giống như bị nguyền rủa vậy.
Bị Trần Trường Sinh nhìn chằm chằm khiến Triệu Tiền Tôn run rẩy, một lát sau, Trần Trường Sinh bật cười lớn, vươn tay nói: "Thì ra sau này chúng ta là đồng môn, tam đệ tử của Tiểu Sơn phong, Trần Trường Sinh!"
Triệu Tiền Tôn cuống quít vươn tay nắm chặt rồi nói: "Triệu Tiền Tôn, không dám nhận xưng hô sư huynh, gọi ta là sư đệ là được."
Trần Trường Sinh buông tay thì trong tay có thêm vài mảnh da vụn của Triệu Tiền Tôn.
Lần trước ở bí cảnh tiên nhân, Triệu Tiền Tôn đã dùng thủ đoạn bí ẩn né tránh hắn lấy tóc nên lần này Trần Trường Sinh muốn lấy thứ gì đó trên người hắn để xếp lên người giấy.
Triệu Tiền Tôn buông tay Trần Trường Sinh, đưa tay cho Lãnh Thanh Tùng, Lãnh Thanh Tùng chỉ nhìn thoáng qua, hắn nhíu mày, đưa vỏ kiếm tới.
Triệu Tiền Tôn lơ đễnh nắm chặt vỏ kiếm của Lãnh Thanh Tùng, hỏi âu Dương: "Đại sư huynh, vị Kiếm tiên sư huynh này xưng hô thế nào?"
"Đây là Nhị đệ tử của Tiểu Sơn phong, Lãnh Thanh Tùng, sau này sẽ quen thuộc!" âu Dương giới thiệu.
"Kính đã lâu, kính đã lâu!" Triệu Tiền Tôn nhìn Lãnh Thanh Tùng lập tức khen không dứt miệng, lần trước trong bí cảnh tiên nhân, vị kiếm tu áo đen để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu.
Vị này đã lấy được truyền thừa của tiên nhân!
Sau khi trò chuyện, âu Dương nói muốn cùng Triệu Tiền Tôn ra ngoài du lịch thì bị hai người Lãnh Thanh Tùng, Trần Trường Sinh phản đối.
"Cái gì? Đại sư huynh, ngươi lại muốn đi? Không được!" Trần Trường Sinh nghe âu Dương lại muốn ra ngoài tông môn, lập tức cau mày phản bác.
Lãnh Thanh Tùng ngồi cạnh nhìn chằm chằm, ý nói ngươi đi đâu thì ta sẽ đi theo tới đó.
"Ài, Trường Sinh, ta ra ngoài du lịch, không có gì đáng ngại!" âu Dương bình tĩnh nói.
"Nói không được là không được, nếu như Đại sư huynh muốn xuống núi, chúng ta sẽ đi cùng!" Trần Trường Sinh kiên quyết nói.
"Ta không phải đi cùng Triệu Tiền Tôn sao? Đúng không? Lão Triệu!" âu Dương kéo Triệu Tiền Tôn qua, cười nói.
Triệu Tiền Tôn cười xấu hổ, hắn có thể cảm nhận được hai ánh mắt như lưỡi dao sau lưng mình.
Trần Trường Sinh nhìn Triệu Tiền Tôn bên cạnh âu Dương, cau mày nói: "Đại sư huynh không phải đi thức tỉnh huyết mạch cho Đồ Đồ sao? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì mà cần hai người các ngươi ra ngoài du lịch?"
"Ta và Đại sư huynh muốn đi giết..." Triệu Tiền Tôn vừa định nói đã bị âu Dương dùng tay bịt miệng.
Ngươi không muốn sống nữa sao?
Nếu để cho lão nhị biết ngươi muốn đi giết thê tử hắn thì hắn sẽ lập tức giết ngươi!
Nếu ngươi nhắc tới việc Ma tộc thì Trần Trường Sinh sẽ diệt thần hồn của ngươi.
âu Dương sợ hãi trừng mắt nhìn Triệu Tiền Tôn, đối phương cũng hiểu ý, gật đầu.
âu Dương giơ lên hồ ly con trong tay lên, nói: "Đồ Đồ đã hoàn thành thức tỉnh huyết mạch, nhưng hoàn thành cũng không hoàn mỹ nên ta và Triệu huynh được Thường Tố Trinh sư nương nhắc nhở, tìm biện pháp thức tỉnh hoàn mỹ cho Đồ Đồ! Lão nhị ngươi còn muốn đi cùng sao?"
Nói xong, âu Dương nhìn Lãnh Thanh Tùng, Lãnh Thanh Tùng đang lạnh lùng nghe tới tên Thường Tố Trinh thì mất tự nhiên, sau đó lắc đầu.
Vị sư nương kia để lại bóng ma tâm lý lớn cho lão nhị, bây giờ Lãnh Thanh Tùng nghe tên của nàng vẫn còn sợ hãi.
Dù Trần Trường Sinh chưa gặp vị sư nương này, nhưng cũng đã nghe nói, dù sao hắn sống hai đời nên quá hiểu sư phụ mình có đức hạnh thế nào.
Trần Trường Sinh vừa định nói thì Lãnh Thanh Tùng khoác tay lên vai hắn, ý cảnh cáo trong mắt rất rõ ràng.
Ta không đi thì ngươi cũng đừng hòng đi!
"... Ngươi không muốn đi, còn không cho ta đi theo?" Có đôi khi, Trần Trường Sinh cũng cạn lời với sự ngây thơ của Nhị sư huynh.
"Nơi này cách Thanh Vân tông quá xa, ta giao Đồ Đồ cho các ngươi, ta và Triệu huynh đi tìm kiếm phương thuốc!" âu Dương muốn giao Đồ Đồ cho Trần Trường Sinh.
Nhưng Trần Trường Sinh lắc đầu, nói: "Nếu về tông môn thì ta còn vài thủ đoạn, trong khoảng thời gian Đại sư huynh không có mặt, chưởng môn truyền tin nói để ngươi về một chuyến!"
âu Dương kinh ngạc khi nghe Động Hư Tử tìm hắn có việc, nhưng lập tức gật đầu, đồng ý về tông môn một chuyến.
Trần Trường Sinh vung ống tay áo, nhanh chóng xây một Truyền Tống trận, đến lúc một khối linh thạch cuối cùng được đặt đúng chỗ thì một màn sáng màu lam nhạt sáng lên.
Trần Trường Sinh xây trận pháp xong thì xoa mồ hôi trên trán, nhớ ra chuyện gì đó, quay đầu nói với âu Dương: "Đại sư huynh, trận pháp này quá nhỏ, ngài đừng đào trộm linh thạch!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận