Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 387: Sư nương, đã lâu không gặp

âu Dương ôm hồ ly con trong ngực, nhìn giao diện thuộc tính của Cửu Vĩ, trong lòng cảm thán.
Tính danh: Cửu Vĩ (Toàn bộ hình thái)
Tu vi: Nguyên Anh đại viên mãn (đang phong ấn)
Tư chất: 9
May mắn: 9
Mị lực: 10+2
Tư chất âm luật: 10
Kĩ năng đặc biệt: Mê hoặc chúng sinh (đã mở khóa, mị lực +2), dự báo tương lai.
Đánh giá: Đây là một con thú cái trưởng thành cực phẩm, yêu nàng thì chắc chắn không lỗ!
Cơ thể không hoàn chỉnh ban đầu đã trở thành một cơ thể hoàn chỉnh và cụm từ "trong phong ấn" phía sau kĩ năng dự báo tương lai cũng hoàn toàn biến mất, theo lý thuyết, Cửu Vĩ trước mặt đã hoàn toàn kế thừa sức mạnh đã từng thuộc về Đồ Vân.
Hắn tự mình tới đây là muốn cản Cửu Vĩ trước mặt, không ngờ Cửu Vĩ đã bị Đồ Đồ cảm hóa.
Vận mệnh trêu người, rất khó nói tất cả những chuyện này cũng là kế hoạch của Đồ Vân đã từng nuôi dưỡng Hồ Vân ở Đồ Sơn.
Tất cả những chuyện này cũng do Đồ Vân dự đoán được tương lai rồi bày ra sao?
Chỉ là một Yêu thần bẩm sinh mà có thể làm được tới mức này sao?
Hèn gì tiên nhân muốn bắt nàng lên trời!
Cửu Vĩ cúi người nói với Hồ Đồ Đồ trong ngực âu Dương: “Nhóc con, nâng móng vuốt lên!”
Hồ ly con không hiểu lắm nhưng cũng giơ móng vuốt lên, Cửu Vĩ dùng chóp mũi hơi đụng vào. Một luồng ánh sáng màu đỏ biến thành một đóa sen đỏ bay ra từ trán Cửu Vĩ chui vào trán hồ ly con.
Hồ ly con ngẩn ra, ngủ thiếp trong ngực âu Dương.
“Ngươi chuẩn bị làm gì?” âu Dương hỏi Cửu Vĩ giống như ngọn núi lớn trước mặt.
Cửu Vĩ ngẩng đầu, bình tĩnh nói: “Ta đã không có cơ thể, đã ở đây chờ đợi vô số năm nhưng ta cũng không muốn đi ra, chỉ muốn ở đây nhìn nàng tiếp tục đi, muốn coi thử nàng có thể đi tới mức nào.”
“Cuối cùng thì các ngươi muốn làm gì?” âu Dương nhíu mày, hỏi.
“Làm gì? Tiên nhân muốn tiếp tục làm tiên nhân, chúng ta không muốn tiên nhân trở thành tiên nhân lần nữa, mà có người muốn thành tiên nhân mới!” Cửu Vĩ nhìn âu Dương, hơi chần chừ mà nói.
Nghe Cửu Vĩ nói, âu Dương đã hiểu được hàm nghĩa trong đó.
Cửu Vĩ báo cho hắn ba tin tức.
Tiên nhân đã lên kế hoạch mở ra Tiên môn sau kiếp nạn của tiên nhân.
Mà có một phe muốn ngăn cản tiên nhân tiếp tục trở thành tiên nhân.
Nhưng cũng có một phe muốn thay thế tiên nhân trở thành tiên nhân mới.
Ba phe đánh cờ, cho tới hôm nay cũng chưa phân ra thắng bại!
Hồ Vân, Động Hư Tử thậm chí Cửu Vĩ trước mặt thuộc về phe nào?
Ngăn cản tiên nhân trở thành tiên nhân?
Hay muốn trở thành tiên nhân mới và cũng muốn ngăn cản tiên nhân cũ tiếp tục trở thành tiên nhân!
Ánh mắt âu Dương đột nhiên co lại, nhìn Cửu Vĩ thấp giọng hỏi: “Ngày Tiên môn được người mở ra, chính là lúc các ngươi chính thức đánh cờ đúng không?”
Tất cả thế lực sẽ đạt được mục đích khi lão nhị Lãnh Thanh Tùng nhà mình dùng kiếm mở Thiên môn!
Cửu Vĩ không trả lời, nàng trở về hàng rào, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Rồi chợt thế giới quay cuồng, âu Dương ôm Hồ Đồ Đồ đang ngủ say về trong thế giới con.
Cửu Vĩ đã biến mất, thay vào đó là hồ ly con đang ôm lấy áo âu Dương, chép miệng ngủ say.
Vô số suy nghĩ chợt lóe trong đầu âu Dương, hèn gì lão nhị nhà mình là chìa khoá mở ra kiếp nạn lớn của thế giới này!
Dù phe nào đạt được thắng lợi thì lão nhị nhà mình cũng là người thắng.
Vì là người đặc biệt nên "bọn họ" sẽ không cho phép người thắng như Lãnh Thanh Tùng có bất cứ tình cảm nào, cũng giống như thanh kiếm chém tiên thời Thượng Cổ - Lý Thái Bạch, bắt phải tu Thái Thượng Vô Tình Thanh Liên Kiếm Đạo!
Tất cả đều là trùng hợp, cũng là điều tất nhiên.
Lý Thái Bạch chém tiên từ chối con đường sống duy nhất tiên nhân để lại, cuối cùng là do Lý Thái Bạch cảm thấy không thể tự chém hết tiên hay các tiên nhân tự nguyện bị Lý Thái Bạch giết để trải qua kiếp nạn?
âu Dương cảm thấy suy nghĩ của mình rất rối, nếu như trước mặt có một ván cờ, như vậy bàn cờ này đã hỗn loạn, vô số kỳ thủ đan xen một chỗ.
Bọn họ vừa là kẻ địch, vừa là người giúp đỡ, muốn đưa đối phương vào chỗ chết lại muốn giúp đối phương đi tiếp.
âu Dương chậm rãi thở phào, người phàm muốn lật tung bàn cờ này quả nhiên không dễ dàng!
Nhưng càng như vậy, trong lòng âu Dương Tâm càng cảm thấy vui mừng.
Chuyện cấp dưới chiếm quyền như này dù trong kiếp trước hay trong thế giới bây giờ vẫn khiến người ta cảm thấy vui vẻ!
...
Tiêu Phong đứng trong Vạn Yêu điện đã biến hóa hình dạng, dù vẫn là hình người, nhưng rồng hổ cắn vai, cơ thể rồng hổ uốn lượn làm cánh tay, tay hổ vuốt rồng, chân rùa chống đỡ cơ thể, kì lân di chuyển trước người, cánh phượng giương cao, vảy kì lân bảo vệ đầu giống như người mặc áo giáp.
Ánh mắt kiên định, khí phách hiên ngang, Tịnh Tử, Điêu Mao, Lông Bông ở phía sau, một người ba con thú, đối mặt với vô số thần hồn Yêu thần bẩm sinh trong Vạn Yêu điện!
Vô số thần hồn bay lơ lửng nhìn chằm chằm vào bốn kẻ từ bên ngoài vào đứng phía trước, trong mắt bọn họ, dù một người ba con thú phía trước không phải Yêu tộc, nhưng cũng tương tự Yêu tộc, tóm lại có thể tính là bán yêu!
Bọn họ là Yêu tộc mà lại giúp một tu sĩ Nhân tộc mang Cửu Vĩ biến mất ở trước mặt tất cả mọi người!
Không thể tha thứ!
Không thể tha thứ!
Đó là Cửu Vĩ!
Cửu Vĩ của ta!
Cứ biến mất như vậy!
Ta còn chưa bị roi đánh trúng mấy lần, Cửu Vĩ thích nhất là cầm roi quất chúng ta mà!
“Mau trả Cửu Vĩ cho chúng ta!” Vô số tiếng la thảm thiết xoay xung quanh Tiêu Phong, hét to với Tiêu Phong.
Hai tay Tiêu Phong nắm lại thành nắm đấm, hắn tức giận, bọn rác rưởi này dám cướp sư tỷ với ta sao?
Dù sư tỷ biến thành tỷ tỷ, gương mặt thay đổi thì vẫn là người của mình!
Sư tỷ có thể tự do thay đổi thế này thật sự quá tuyệt vời!
Ta phải bảo vệ sư tỷ.
Tiêu Phong nghĩ tới chuyện này, ý chí chiến đấu càng tăng cao, tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên trong hai nắm đấm của Tiêu Phong.
Khi không khí giữa hai phe hết sức căng thẳng, Tịnh Tử sau lưng Tiêu Phong đột nhiên đau bụng, nó há mồm nôn mửa.
“Ọe!”
Khi Tịnh Tử nôn mửa, âu Dương và hồ ly con bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Vạn Yêu điện đang rối bời khiến âu Dương lông nhíu mày quát: “Các ngươi nhao nhao cái gì? Tất cả đều muốn chết phải không?”
Tất cả thần hồn nín thở khi thấy hồ ly con trong ngực âu Dương.
Đây là Cửu Vĩ lúc còn nhỏ!
Cửu Vĩ lúc còn nhỏ đáng yêu quá!
âu Dương khó chịu nhìn đông đảo thần hồn Yêu thần bẩm sinh muốn tiến lên phía trước, chân nguyên trong cơ thể phun trào, lạnh lùng quát: “Nếu tiếp tục tới gần thì chết!”
“A? Chết? Tiểu tử ngươi ở trong Vạn Yêu điện của Yêu tộc ta mà dám tỏ vẻ oai phong?!”
Một giọng nữ trầm vang lên, âu Dương đang oai phong bá đạo lập tức cứng đơ tại chỗ.
Giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ này, ít nhất âu Dương nhiều năm cũng không có nghe qua.
âu Dương nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc, xoay người chào hỏi: “Sư nương, đã lâu không gặp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận