Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 324: Động Hư Tử ngăn cản

âu Dương và Tuệ Trí bốn mắt nhìn nhau, trong lúc vô hình, giữa hai người đã hình thành một trận quyết đấu bằng sự uy hiếp.
âu Dương càng là buồn bực.
Ai hiểu cho mình chứ.
Mình vốn định tới đây là để làm thịt Tuệ Trí và hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nhưng ai ngờ vậy mà lại bị liên lụy vào trong cái gọi là cuộc chiến giữa Phật và Đạo!
Mặc dù Tuệ Trí ở trong Cửu U đã nói cho mình, nhưng cũng không ai nói với chính mình rằng Tuệ Trí trong thế giới này vậy mà đã trưởng thành đến mức trâu bò như thế rồi!
Phía sau lưng của Tuệ Trí xuất hiện ảo ảnh của một vị Phật Đà với ba đầu và mười tám cánh tay, mà ba đầu của vị Phật Đà kia rõ ràng chính là Tuệ Trí.
âu Dương nhìn thấy Tuệ Trí bắt đầu sử dụng hiệu ứng đặc biệt, cho nên chính mình đương nhiên là không thể lép vế. Vì thế, hắn hừ lạnh một tiếng rồi thúc giục chân nguyên trong cơ thể phun trào ra, làm cho chân nguyên ở sau lưng của chính mình ngưng tụ thành một bóng người màu vàng gần như thật sự nhưng lại có phong cách hoàn toàn khác biệt.
Đó là một người máy cao lớn đang cầm súng laze cao tần, xuất hiện ở trước mặt của tất cả mọi người.
Cả người của nó tràn đầy tính nghệ thuật của cơ khí, bên hông càng là cài một loạt lựu đạn nổ mạnh.
"Ngươi dựa vào chính là cái này sao?" Tuệ Trí nhìn thấy sản phẩm máy móc có phong cách hoàn toàn khác biệt với thế giới này ở sau lưng của âu Dương rồi nói với vẻ hờ hững.
Đây là lần đầu tiên âu Dương dùng chân nguyên làm ra thứ này, hắn quay đầu nhìn về phía người máy biến hình ở sau lưng mà trở nên ngạc nhiên. Hắn nếm thử cử động tay chân thì phát hiện người máy biến hình ở sau lưng vậy mà có cùng động tác với chính mình.
"A, vậy kiểu này đi!" Trong lòng của âu Dương trở nên ổn định, sau đó hắn lập tức quay đầu qua rồi cười xấu xa một tiếng với Tuệ Trí và đám Đại hòa thượng đứng ở sau lưng của đối phương.
Người máy biến hình ở sau lưng của âu Dương nâng súng laze lên rồi bắn ra một phát và bắn nổ hình người màu vàng cao một trượng tám ở sau lưng của Tuệ Trí!
Hình người màu vàng cao một trượng tám vốn không thể bị phá vỡ đã trực tiếp bị đánh nát nửa người với tốc độ nhanh chóng, đến nổi Động Hư Tử đều chưa kịp phản ứng.
âu Dương tỏ ra lên mặt mà hô to với Tuệ Trí: "Giơ tay lên, nếu đầu hàng thì sẽ không giết!"
Hơn mười vị chủ trì ở sau lưng của Tuệ Trí liếc nhìn nhau rồi cùng lúc hiện ra hình người màu vàng của Phật môn.
Trong thời gian ngắn, Phật quang sáng rực, Phạn âm vang lên khắp nơi.
Vô số Phật Đà, Bồ Tát, La Hán không ngừng hiện ra ở xung quanh, khung cảnh giống như vạn Phật đang triều bái vậy.
Mà bị vây quanh chính là người máy biến hình to lớn đang cầm súng laze và vênh mặt lên!
Mặc kệ là Tuệ Trí trong Cửu U, hay vẫn là con rơi của thiên đạo do hệ thống phán định, thì bây giờ Tuệ Trí ở trước mắt chắc chắn đã tiến hóa thành tiêu chuẩn trùm phản diện tuyệt thế!
Cho dù là vì nhiệm vụ của chính mình, hay vì ức vạn sinh linh ở bên trong Phật quốc kia thì Tuệ Trí ở trước mắt đây đều chắc chắn phải chết!
âu Dương đã hạ quyết tâm, hôm nay chính mình nhất định phải giết tên Tuệ Trí ở trước mặt này!
âu Dương muốn giết chết Tuệ Trí ở trước mặt, nhưng tự nhiên sẽ có người không muốn!
Những cao tăng Phật môn kia, có người đã quy y Tuệ Trí và trở thành tu sĩ Phật môn, mặc dù cũng có người không đồng ý với Tuệ Trí, nhưng lại bởi vì bây giờ Tuệ Trí là trụ cột tinh thần không thể thiếu của Phật môn, cho nên bọn họ không còn cách nào, khác đành phải ra tay.
Xung quanh là mây lành vờn quanh và Phật quang phổ độ, trong thời gian ngắn, âu Dương lập tức trở thành mục tiêu tấn công!
Mà sau khi hình người màu vàng của Tuệ Trí bị bắn chỉ còn một nửa thì nó lại trở về hình dạng ban đầu một cách đầy quỷ dị. Sau đó, hắn nhìn chằm chằm vào âu Dương đang lên mặt rồi vẻ hờ hững trên mặt của hắn lập tức biến thành mỉa mai. Như thể cảm thấy buồn cười với việc âu Dương không tự lượng sức mà muốn một mình đẩy ngã Phật môn vậy.
Cứ như là đang nhìn một con khỉ đang biểu diễn một trò hề!
Tuệ Trí nhìn về phía Động Hư Tử ở bên cạnh của âu Dương rồi nói với vẻ thờ ơ: "Chưởng giáo Thanh Vân còn không chịu ra tay hay sao?"
âu Dương còn chưa kịp phản ứng thì phất trần của Động Hư Tử đã rơi xuống trước mặt âu Dương, sau đó giọng nói của Động Hư Tử truyền đến từ sau lưng âu Dương: "Tiểu tử, trước tiên cùng ta trở về đã!"
Không đợi âu Dương mở miệng, âu Dương chỉ cảm thấy chân nguyên trong cơ thể trở nên chậm chạp, sau đó là trời đất ở trước mắt quay cuồng và chính mình thình lình đã xuất hiện ở bên trong một không gian màu trắng!
“Lão đầu, ngươi có ý gì?” âu Dương nhìn Động Hư Tử ở trước mặt mà lộ vẻ khó hiểu rồi mở miệng hỏi với vẻ không hài lòng.
Động Hư Tử lộ ra vẻ mặt phức tạp rồi nhìn vào âu Dương ở trước mặt mà nói: "Ngươi thật muốn giết hắn?"
"Không phải ta muốn giết hắn! Mà là hắn nhất định phải chết!" âu Dương nhìn thẳng vào Động Hư Tử rồi nói với giọng nghiêm túc.
"Bây giờ hắn đã cùng ức vạn sinh linh liên hệ với nhau, trừ khi chính hắn muốn chết, nếu không, chỉ khi ngươi giết sạch vô số sinh linh bên trong ba ngàn Phật quốc và phá hủy toàn bộ Phật môn thì mới có thể thật sự giết chết hắn!" Động Hư Tử nhìn chằm chằm vào âu Dương rồi mở miệng nói ra từng câu từng chữ.
"Ngươi cũng không phải không biết, nếu như lúc này không giết hắn, tương lai sẽ không chỉ dính tới vô số sinh linh ở Tây phương, mà còn là vô số sinh linh của toàn bộ thế giới!" âu Dương cũng mở miệng nói một cách đầy chăm chú.
Động Hư Tử nghe thấy lời nói đầy chăm chú mà âu Dương chưa từng bao giờ nói này, sau một lúc yên lặng, hắn mới lộ vẻ đắng chát mà nói ra: "Ngươi cảm thấy hắn tự tin cho rằng hai người ngươi và ta giết không được hắn là bởi vì những sinh linh ở Tây phương kia sao?"
Nghe thấy bên trong lời nói của Động Hư Tử có ẩn ý, âu Dương lập tức trầm xuống. Hắn nhìn thấy Động Hư Tử không có mở miệng, nên đành chờ Động Hư Tử cho chính mình một lời giải thích.
"Đại đạo có ba ngàn, bàng môn chiếm tám trăm, ngoại trừ Huyền môn ra thì Phật môn chính là biến số, vì thế Phật môn không có khả năng bị diệt, đây là luật lệ của thiên đạo!" Động Hư Tử mở miệng nói với vẻ ung dung.
Nghe được lời này của Động Hư Tử, tới giờ âu Dương mới hiểu được, vì cái gì vừa rồi Động Hư Tử luôn im lặng không nói, thì ra Động Hư Tử biết là, chuyến đi này cho dù biết rõ kế hoạch của Phật môn đi nữa, nhưng hắn vẫn như cũ không cách nào động đến Tuệ Trí.
Sự tồn tại của Phật môn là sự tồn tại được thiên đạo cho phép!
Nếu như hủy đi Phật môn, cũng chính là làm trái với ý của thiên đạo, cũng tức là làm trái ý trời đất.
Chỉ sợ chẳng những sẽ làm cho thiên đạo ra tay bảo vệ Phật môn, mà thậm chí người ngã xuống là hắn hay là ngươi còn chưa biết được!
Trong tiểu thuyết Hồng Hoang ở kiếp trước, đây chính là lý do cho dù Phật môn bỉ ổi đến tình trạng như thế, đều không có bị mấy vị thánh nhân hợp sức tiêu diệt tận gốc rễ.
Không phải Phật môn diệt không được, mà là không cho phép diệt, Phật môn cũng là một phần tạo nên thế giới này.
Dù là đã bị Huyền môn chèn ép đến trình độ này thì đây chính là lý do Phật môn vẫn như cũ có thể tồn tại cho tới bây giờ!
"Luật lệ làm ra không phải là để phá vỡ hay sao?" âu Dương nhẹ giọng mà hỏi.
"Luật lệ đã tồn tại, chắc chắn có thể phá vỡ, nhưng phá vỡ luật lệ tất nhiên sẽ phải trả giá. Tỉ như, sư phụ của ngươi!" Động Hư Tử bỗng mở miệng mà nhắc đến Hồ Vân.
Nghe được Động Hư Tử nhắc đến Hồ Vân, con ngươi của âu Dương trở nên tối sầm lại. Hồ Vân cuối cùng rơi vào hoàn cảnh hòa làm một thể với hệ thống trong đầu của chính mình, cũng là bởi vì đã đi ngược với ý trời để thay đổi số phận của mấy tên đệ tử.
Thật lâu sau, âu Dương mới ngẩng đầu lên rồi mở miệng mà hỏi: "Ngươi biết hòa thượng kia đang làm chuyện gì sao?"
Động Hư Tử bật cười lớn rồi mở miệng và nói ra: "Ta sống lâu như vậy, cho dù chưa thấy qua, nhưng cũng có thể đoán chính xác khoảng bảy tám phần, chẳng qua là chiêu số đuổi sói nuốt hổ để làm lớn mạnh chính mình mà thôi!"
Đuổi sói nuốt hổ trong miệng của Động Hư Tử chỉ chính là Tuệ Trí thúc đẩy tu sĩ Phật môn đi thu nhận sinh linh, rồi từng bước từng bước xâm chiếm sạch toàn bộ trời đất, từ đó lớn mạnh chính mình.
Tương tự, âu Dương đã trải qua sự bùng nổ thông tin ở một cái thế giới khác, và biết rất nhiều điều mà người ở thế giới này không biết.
Nhưng Động Hư Tử cũng sống thật lâu, lâu đến thời gian gần như vô hạn nên đã nâng tầm nhìn của Động Hư Tử lên cao, nó cao đến mức mà hắn chỉ vẻn vẹn liếc mắt một cái là tự nhiên đã có thể hiểu rõ bản chất của câu chuyện.
Nhìn thấy âu Dương lộ vẻ căm giận bất bình, Động Hư Tử chợt nở nụ cười rồi nói: "Đừng cho rằng ngươi rất thông minh, còn những người khác đều là kẻ ngu ngốc, ngươi càng nhìn như vấn đề khó khăn không thể giải quyết, nhưng phương pháp giải quyết lại càng nhẹ nhàng linh hoạt. Giao cho ta đi, Phật môn và Thanh Vân tông ta thế nhưng là có nguồn gốc sâu xa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận