Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 617: Phật Ma

Sau khi hai người trở về, biến thành hai luồng ánh sáng tới chỗ phe của mình.
Đám đông đang chửi nhau thấy hai người về thì im bặt. Các thần thấy chỗ dựa về thì vênh váo, đứng thẳng sống lưng, khinh miệt nhìn đám đầu trọc bị mình mắng tới mức không thể nói lời nào rồi vội vàng nhìn Bạch Phi Vũ để tranh công.
Người mặc áo trắng dừng trên đám mây, hắn cầm Lượng Thiên Xích, nhìn Đại Linh Sơn Tự có ánh sáng Phật chói mắt. Không biết vì sao, từ sau khi trở về, hắn cảm thấy rất nguy hiểm.
“Ta làm chết cả họ nhà ngươi!” Con chim xanh khổng lồ, vỗ cánh bay, mắng chửi ba ngàn phật tu, thậm chí nó còn phân ra ba đầu để chửi cho hăng.
"Hàm Vũ, trở về!" Bạch Phi Vũ nhìn chim xanh nhảy nhót lung tung để tránh né, hắn bất đắc dĩ gọi nó về.
"Phụt!" Thanh Điểu phun một ngụm nước miếng cho phật tu, lúc này mới sảng khoái quay về đầu vai của Bạch Phi Vũ.
Lần trước bị đánh chạy trối chết, hôm nay đã mắng trả thù!
"Sau khi ta đi, ngươi có chịu thiệt thòi không?" Bạch Phi Vũ nhìn dáng vẻ ưỡn ngực thắng lợi của Điêu Mao, hắn cười khẽ hỏi.
"Lão đại yên tâm, không ai am hiểu chửi người khác hơn ta. Mấy tên trọc kia không ai biết chửi cả." Điêu Mao bảo đảm với Bạch Phi Vũ.
Bạch Phi Vũ nhịn không được cười lên, lập tức quay đầu nhìn Đại Linh Sơn Tự, nhẹ giọng nói: "Xem ra mắng quá ác, đối phương đã muốn liều mạng!"
Tuệ Trí về Đại Linh Sơn Tự, đã lau sạch máu tươi ở khóe miệng, còn chưa chiến tranh, nếu hắn bị thương thì lòng quân sẽ giảm nghiêm trọng.
Khi Tuệ Trí nhìn dáng vẻ như cha mẹ vừa chết của ba ngàn tu sĩ Phật Môn thì sững sờ. Khi hắn rời đi đã cố ý lập ra kết giới phòng ngừa đám thần kia đánh lén. Nhưng sao ba ngàn phật tu có dáng vẻ giống như bị đánh bại vậy?
"Phật chủ, ngài mau ra lệnh tấn công đi! Chúng ta đã chuẩn bị xong hết rồi!" Một hòa thượng mặc áo Già Lam bước ra hành lễ với Tuệ Trí rồi tức giận nói.
Tuệ Trí không hiểu gì cả nên nhỏ giọng hỏi: "Các ngươi thật sự muốn đánh một trận với tu sĩ Thần đạo sao?"
"Mời Phật chủ ra lệnh!" Tu sĩ Phật Môn giận dữ hét lên.
Nếu mắng không lại đối phương, vậy thì đánh nhau đi!
Tu sĩ Phật Môn nhao nhao vén tay áo lên, lấy pháp khí ra, chuẩn bị kỹ càng để đấu với đám tu sĩ Thần đạo, nhất là con chim xanh miệng hỗn láo kia, hôm nay phật tu không lột da sống nó thì không chịu được nữa.
Tuệ Trí lẳng lặng nhìn tu sĩ Phật Môn hăng hái muốn đánh nhau, lập tức nhìn về người mặc áo trắng trên mây lành ở nơi xa.
Tuệ Trí đau khổ, chắp tay trước ngực, nhỏ tiếng tụng kinh.
Vừa rồi hai người đấu với nhau trong hỗn độn thì hắn đã thua.
Là hai người dẫn đầu đại biểu tín ngưỡng của Phật Môn và Thần đạo, hai người bọn họ chiến đấu cũng đại biểu cho Phật Môn và Thần đạo chiến đấu mà hắn đã bại cũng có nghĩa là Phật Môn đã thua.
Thất bại nghĩa là còn chưa bắt đầu thì Phật Môn đã bị thần đánh bại.
Dù là so sánh lực lượng của tầng dưới hay lực lượng của tầng đứng đầu thì Phật Môn vẫn không thể đấu lại Thần đạo.
Nếu so về chuyện thuận theo thời đại thì Thần đạo càng giống như con cưng của trời đất. Dù hắn tập trung lực lượng của Phật Môn vào một chỗ thì vẫn bị Thần Chủ của Thần đạo đánh bại.
Thuộc hạ của hai phe cũng không cần đánh nhau nữa, Tuệ Trí có tu vi vượt qua Độ Kiếp chín tầng cũng có thể thôi diễn ra Phật Môn sẽ thất bại.
Không có việc gì tuyệt vọng hơn việc còn chưa bắt đầu đánh nhau đã biết mình thất bại.
Huống chi, bây giờ ba ngàn tu sĩ Phật Môn phía dưới muốn chiến đấu đến giọt máu cuối cùng vì Phật Môn.
Tuệ Trí nhìn tu sĩ Phật Môn hăng hái trước mắt, vẻ mặt đau khổ của hắn bắt đầu vặn vẹo.
"Không, ta chưa bại, bại chỉ là ta ở trong hỗn độn, mà hôm nay vạn phật trong thiên hạ đều là ta, ta đã là vạn phật! Càng có ba ngàn phật tu đồng lòng! Làm sao ta có thể bại?" Tuệ Trí bắt đầu kì lạ, hắn điên cuồng hơn.
Thiên Thủ Phật Đà sau lưng hơi cúi đầu, ánh sáng Phật tan biến, trong nháy mắt đã bị ma khí màu xám đen thay thế. Sau đó nó truyền ra sự hỗn loạn và điên cuồng.
Ngẩng đầu là Phật Đà, cúi đầu là Tu La!
Trong ánh mắt kinh ngạc của tu sĩ Phật Môn, Đại Linh Sơn Tự được dát vàng son lộng lẫy dần dần thu lại ánh sáng, bị ma khí thay thế.
Ma khí này không phải là lực lượng của Ma tộc mà là tâm ma trong thần hồn do tâm trạng tiêu cực sinh ra.
Tâm phật cũng là tâm ma!
Một niệm là phật, một niệm là ma.
Khi Tuệ Trí bị Đạt Ma tổ sư chém bản ngã thì đã đi lên theo đuổi cực hạn tới cực đoan. Càng cực đoan thì càng dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, càng dễ thành công đồng thời cũng dễ chết.
Hôm đó Tuệ Trí thành phật, nhưng vào ngày hôm đó Tuệ Trí cũng thành ma!
"Các vị, nếu các ngươi muốn chiến, vậy thì thành một thể với ta đi! Ha ha ha!" Giọng của Tuệ Trí vang khắp Đại Linh Sơn Tự.
Mấy Phật tu đứng gần Tuệ Trí thấy hắn nổi điên, vội vàng muốn chạy trốn nhưng lại bị Thiên Thủ Phật Đà sau lưng Tuệ Trí duỗi tay bắt lấy.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thiên Thủ Phật Đà sau lưng Tuệ Trí bắt lấy mấy vị phật tu bỏ vào miệng.
Gương mặt từ bi đã thành dữ tợn khác lạ, mà trong miệng còn truyền ra tiếng nhai nuốt khiến người ta lạnh sống lưng.
Chỉ trong chớp mắt, Thiên Thủ Phật Đà đã biến thành ác quỷ bò ra từ địa ngục. Khi ác quỷ nghìn tay nuốt phật tu, mở miệng ra thì có một dòng máu chảy xuống, một tiếng hét giống người giống quỷ vang lên: "Đói!"
Cảm giác đói bụng truyền khắp cơ thể ác quỷ nghìn tay, lúc này đồ ăn của nó là ba ngàn phật tu trước mắt!
Nó vung cánh tay, vô số phật tu bị bắt rồi nuốt vào bụng. Mà ác quỷ càng ăn, cơ thể cũng càng lúc càng lớn.
Cả Đại Linh Sơn Tự biến thành lò giết mổ!
Trận chiến chưa bắt đầu mà tất cả tu sĩ của Đại Linh Sơn Tự đều bị ác quỷ nghìn tay trước mắt ăn gần hết.
Mà ảo ảnh tượng Phật khổng lồ cũng lộ ra chân dung của nó, trên tượng Phật là gương mặt của Tuệ Trí.
Tuệ Trí ngồi ngay ngắn trên đầu ác quỷ không cam lòng nhìn các vị thần, quát: "Nếu thế giới này không có Phật thì cũng không cần tồn tại nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận